Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 668: Thôn Trang Trong Rừng Rậm

Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:28:33
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Sâm gật đầu, "Không , đói, chúng tiếp tục thôi."

Tống Vân một ngọn đuốc mới, liếc thời gian lắc đầu, "Anh nghỉ ngơi thêm mười phút nữa, nếu chân sẽ chịu nổi ."

Đỗ Sâm ấn nhẹ bắp chân sưng, thầm thở dài trong lòng, tự trách bất tài, chỉ chút bản lĩnh mà cũng bắt chước diễn trò hùng cứu mỹ nhân, kết quả đây, thành gấu mèo.

Ngược còn để cô gái chăm sóc .

Sau mười phút nghỉ ngơi, hai lên đường. Tống Vân là bác sĩ, đương nhiên phát hiện chân của Đỗ Sâm sưng, cô giả vờ quan sát địa hình, bước những bước thật chậm.

Đỗ Sâm kẻ ngốc, thể ý của Tống Vân, trong lòng ấm áp chua xót.

Khi trời hửng sáng, trong rừng bắt đầu chim chóc bay lượn, Tống Vân nắm bắt thời cơ, mò vài tổ chim, kiếm hơn chục quả trứng chim, tìm một chỗ rộng rãi, nướng chín trứng chim, ăn thêm vài quả, cũng tạm coi như lấp đầy dày.

Trong rừng rậm nhiều rắn độc, côn trùng độc ẩn náu, đặc biệt là muỗi vằn truyền bệnh sốt xuất huyết, thực sự khó lòng phòng tránh. Hễ thấy loại thảo d.ư.ợ.c thích hợp là Tống Vân hái, đợi khi thu thập đủ, cô giã nát thành t.h.u.ố.c đắp, cả hai đều bôi lên , như côn trùng độc, kiến sẽ tránh xa họ, ngay cả rắn rết cũng tránh xa, bớt nhiều phiền phức.

Tranh thủ lúc nghỉ ngơi, Tống Vân giã nát một ít thảo d.ư.ợ.c thu thập thành t.h.u.ố.c đắp.

Đỗ Sâm xoa nhẹ lên bắp chân đau nhức sưng tấy, tò mò hỏi, "Đây là gì thế?"

Tống Vân , "Thuốc dùng cho , tác dụng tiêu viêm giảm đau."

Trong lòng Đỗ Sâm dâng lên một cảm động, hóa suốt quãng đường luôn tìm t.h.u.ố.c cho .

Ống quần cắt khi mổ, đó buộc , giờ tháo . như Tống Vân dự đoán, vết thương của dấu hiệu viêm nhiễm, vùng xung quanh vết thương cũng sưng to rõ rệt.

Vừa bôi t.h.u.ố.c cho Đỗ Sâm, cô suy nghĩ xem tiếp theo nên thế nào.

Cứ tiếp như thế , chân của Đỗ Sâm chắc chắn sẽ để di chứng, chân thương của cần nghỉ ngơi, giá mà một chiếc xe thì .

Đỗ Sâm Tống Vân đang nghĩ gì, cô gái đang chăm chú bôi t.h.u.ố.c mặt, trong lòng tràn ngập sự tiếc nuối khó tả.

Anh hỏi cô về chuyện yêu, nhưng thể mở miệng, lời đến cổ họng cố nuốt xuống.

"Cảm thấy thế nào?" Tống Vân bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng trầm tĩnh gặp ánh mắt , trái tim kìm mà đập loạn nhịp, "Cái, cái gì cơ?"

Tống Vân hỏi, "Bôi t.h.u.ố.c xong cảm thấy thế nào?"

Đỗ Sâm xuống chân thuốc, cảm thấy cảm giác nóng rát ở vết thương giảm bớt nhiều, mát mẻ dễ chịu, vội , "Tốt hơn nhiều , đau lắm nữa."

Tống Vân gật đầu, "Đợi mười phút nữa băng bó ." Nói xong, cô dậy về phía cây to ở phía bên .

"Cô thế?" Đỗ Sâm hỏi.

"Kiếm chút đồ ăn, yên đó đừng động đậy." Tống Vân đầu , cứ thế thẳng đến một cây đại thụ cách Đỗ Sâm hơn hai trăm mét mới dừng bước.

Lúc nãy cô thấy, cây một con chim lớn trông giống gà rừng bay về từ nơi khác, lâu vẫn rời , cô đoán là ở đây tổ chim lớn.

Quả nhiên, khi gốc cây, tổ chim vốn những tán lá sum suê che khuất lộ mắt, cô huýt sáo một tiếng, một con chim lớn với bộ lông sặc sỡ bay từ chiếc tổ khổng lồ, ngoại hình giống con công, nhưng cũng thể dễ dàng nhận là công, cô tên nó là gì, dù thì nó cũng khá béo.

Một hòn sỏi ném , con chim béo rơi xuống đất.

Cô trèo lên cây, thò tay tổ chim lớn sờ soạng, quả nhiên sờ thấy vài quả trứng chim vỏ xanh, to hơn nhiều so với những quả trứng chim ăn lúc nãy.

Khi từ cây xuống, một con chim lớn khác bay về từ bên ngoài, thật là một niềm vui bất ngờ.

Chẳng mấy chốc, Tống Vân xách hai con chim lớn trở chỗ Đỗ Sâm nghỉ ngơi.

Nhìn thấy chim lớn, mắt Đỗ Sâm sáng rỡ, kìm mà nuốt nước bọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-668-thon-trang-trong-rung-ram.html.]

Không thèm ăn, mà đây thực sự là phản ứng tự nhiên của cơ thể, mấy ngày ăn uống bình thường một bữa nào.

Vân Vũ

Đỗ Sâm tự buộc băng gạc, cùng Tống Vân xử lý hai con chim lớn.

Trong lúc nướng chim, Tống Vân lấy từ trong túi áo mấy quả trứng chim vỏ xanh, lấy bùn bọc kín vỏ ném lửa nướng.

Hai con chim lớn chẳng mấy chốc nướng vàng ruộm lớp da ngoài, mỡ chảy , cả hai đều kìm mà nuốt nước bọt ừng ực.

gia vị, hương thơm cũng đủ cả hai mê mẩn, họ một bữa no nê thỏa mãn, trứng chim nướng ăn, để dành đến tối khi đói sẽ ăn.

Khi lên đường tiếp, chỉ chân thương của Đỗ Sâm cảm thấy đỡ hơn nhiều, mà cơ thể no nê cũng tràn đầy sinh lực, tốc độ hành trình buổi chiều tăng lên đáng kể.

Cứ như , họ bảy ngày, cuối cùng cũng thấy dòng nước mênh mang.

Tống Vân đoán đây lẽ là sông Lan.

Tính toán theo quãng đường , họ lẽ nhập cảnh nước L, nếu thể đón thuyền ở đây, ước chừng hai ba ngày nữa là thể trở về Hoa Quốc.

Hai men theo sông Lan về phía đông, quả nhiên khi ngang qua một rừng chuối, họ phát hiện một ngôi làng.

Người trong làng rõ ràng hiếm khi thấy ngoài đến đây, tỏ tò mò về họ, gần như cả làng kéo đến vây quanh xem.

Dù họ dấu thế nào, cũng thể giao tiếp rõ ràng với trong làng, cuối cùng Tống Vân lấy từ trong túi giấy bút, vẽ những hình vẽ đơn giản giấy để diễn đạt ý .

Người trong làng cuối cùng cũng hiểu , hóa hai ngoại lai nhờ thuyền của dân làng để về Hoa Quốc.

Trưởng làng lập tức lắc đầu, tỏ ý .

Người trong làng cũng đồng loạt lắc đầu tỏ ý .

Trưởng làng dường như sợ họ hiểu lầm, dùng chân tay múa máy diễn tả một hồi, Tống Vân thực sự hiểu vài phần.

là, sông Lan nguy hiểm, ngay cả cũng ngoài , chỉ thể đ.á.n.h cá quanh đây thôi?"

Tống Vân vẽ những lời cô bằng những nét vẽ đơn giản, trưởng làng xem xong vội gật đầu, còn giơ ngón tay cái khen Tống Vân.

Tống Vân và Đỗ Sâm , xem đường thủy về hết tìm hiểu rõ tình hình nơi .

Thế là Tống Vân diễn đạt ý nhờ nơi đây của cô và bạn đồng hành, cô sẵn sàng trả công.

Thứ cô gọi là trả công, chính là bí phương thảo d.ư.ợ.c phòng muỗi côn trùng trong rừng rậm.

Thực những sống ở đây từ đời sang đời khác, ít nhiều cũng một vài loại thảo d.ư.ợ.c phòng muỗi côn trùng, nếu khó sinh tồn ở đây, nhưng phương t.h.u.ố.c của họ rõ ràng thể so sánh với hiệu quả thần kỳ của t.h.u.ố.c Tống Vân, trưởng làng khi tự kiểm chứng hiệu quả của thuốc, kích động thôi, vung tay một cái, tự dẫn Tống Vân và Đỗ Sâm về ở tại nhà .

Nhà trưởng làng hơn nhiều so với nhà của những cư dân khác, nhưng đối với Tống Vân và Đỗ Sâm, đó cũng chỉ là một túp lều lớn hơn một chút so với những túp lều nhỏ.

Đành thôi, điều kiện nơi đây là như .

Trưởng làng dọn hai chỗ trống trong túp lều lớn của cho họ nghỉ ngơi, chính là những chỗ ngủ nền cỏ khô rõ tên, điều kiện tuy khổ cực, nhưng cũng hơn nhiều so với việc những ngày qua họ ngủ dựa cây trong rừng rậm.

trong làng trông vẻ lương thiện chất phác, cả hai cũng buông lỏng cảnh giác, dám ngủ quá say.

May mắn là một đêm chuyện gì xảy , tinh thần của cả hai hơn nhiều so với .

lúc trưởng làng gọi họ ngoài ăn sáng, trong làng bỗng vang lên tiếng lóc om sòm.

Sắc mặt trưởng làng biến đổi, vội vàng đặt chiếc vò đất xuống, chạy vội ngoài.

 

Loading...