Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 680: Lời Trẻ Con Vô Tội
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:28:45
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phụng Giai lời Tống Vân , nhất thời bất phẫn, buông lời bất chấp: "Cô là một kẻ chân lấm tay bùn ở quê, tư cách gì để học đại học như ? Cơ hội trao cho cô cũng là lãng phí, cô căn bản xứng."
Tống Vân lạnh lùng chế nhạo: "Xem ngươi đến cả chính sách nhà nước cũng để mắt. Nhà nước còn chê quê mùa, càng hạn chế họ thi đại học, ngươi ở đây một mồm 'chân lấm tay bùn xứng', xem tự đặt lên cao nhỉ. Hôm nay nhất định xem, ngươi cao quý đến mức nào."
Sắc mặt Chu Bình càng khó coi hơn, trừng mắt giận dữ con gái, giúp gì thì thôi, còn giúp thêm rắc rối, để nắm cái cớ.
"Đồng chí , con gái còn nhỏ tuổi năng, cô rộng lượng, đừng so đo với một đứa trẻ. về sẽ giáo d.ụ.c nó thật ."
"Trẻ con?" Tống Vân nhướng mày, "Dám hỏi đứa con gái của chị bao nhiêu tuổi ? Hai mươi lăm ?"
Phụng Giai thế liền sốt ruột: "Cô đừng bậy, gì hai mươi lăm, hai mươi tư thôi."
Tống Vân khẽ: " năm nay hai mươi ba, dám tự nhận là lớn mặt chị."
Câu như một cái tát vang trời, giáng thẳng mặt hai con họ.
Có hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi còn buông lời bất chấp, cha là trẻ con, lời vô tội.
Có hai mươi ba tuổi đảm nhiệm vị trí cao, nhẹ nhàng vài câu nắm chặt yết hầu của họ.
Chu Bình hít một thật sâu, hạ thấp tư thế: "Chuyện lẽ ở giữa xảy vấn đề gì đó, chút hiểu lầm, giờ rõ , thì mỗi trở về vị trí của thôi." Nói về phía Đội trưởng Lưu, "Con gái đến Kinh Thị học đại học là chuyện , nhưng gia đình họ Lưu các vẫn sống ở địa phương, con trai thứ hai của ở trạm nông cơ , chỉ cần hòa khí, mỗi bên lùi một bước, con trai ở trạm nông cơ chắc chắn sẽ hơn."
Đây là dụ dỗ bằng lợi ích, là cảnh cáo.
Đội trưởng Lưu mặt đen , quát giận: "Thôi ngay cái trò đó . thà mất việc của thằng thứ hai nhà , cũng đấu tranh với các đến cùng." Ông ngốc , nếu nhân cơ hội dẹp cho bằng gia đình , tương lai cả nhà ông ở Thanh Hà thôn chắc chắn sẽ yên . Tin lời hứa hẹn như , còn thà tin lợn cái trèo cây.
Ads by Pubfuture
Pubfuture Ads
Chu Bình đang định tiếp, thì thấy chuông điện thoại trong văn phòng reo, là bên công an gọi đến.
Chủ nhiệm Vương nhấc máy, sắc mặt nghiêm túc: "Vâng, , cảm ơn."
Chủ nhiệm Vương đặt điện thoại xuống, Chu Bình: "Con gái chị tên là Phụng Giai, năm nay hai mươi tư tuổi, nửa tháng đổi họ tên thành Lưu Phương Phương, đúng chuyện ?"
Chu Bình tiếp tục vướng víu nữa, chỉ rời , cũng trả lời lời Chủ nhiệm Vương nữa, kéo Phụng Giai định .
Tiếc là, muộn một bước, hai cảnh sát đến cửa văn phòng, chặn ngay đường của Chu Bình và Phụng Giai.
"Ai báo án?" Một cảnh sát nghiêm mặt hỏi.
Tống Vân : " báo án."
Người đến là quen, hai bên liếc mắt , nhưng chào hỏi, lúc cần tránh hiềm nghi.
"Chuyện gì mà báo án?" Chu Văn Lễ hỏi với vẻ mặt xử công.
Sau khi tìm hiểu rõ đầu đuôi sự việc, Chu Văn Lễ vung tay: "Dẫn ."
Phụng Giai giãy giụa hét lớn: "Các dựa cái gì bắt ? Các là ai ? Bố là Phụng Quốc Anh, Giám đốc Nhà máy Thép Hồng Tinh, ông là Ủy viên Cách mạng, các buông tay ."
Chu Văn Lễ ồ lên một tiếng: "Giám đốc Nhà máy Thép Hồng Tinh là chú , năm nay ông mới ba mươi lăm tuổi, thể nào sinh đứa con gái lớn như chị chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-680-loi-tre-con-vo-toi.html.]
Tống Vân : "Cô Nhà máy Thép Hồng Tinh là ở huyện Liên, tỉnh Hắc, nhà máy thép ở Kinh Thị."
Chu Văn Lễ ồ một tiếng: " là . Dẫn dẫn ." Một tên giám đốc nhà máy nhỏ ở tỉnh Hắc cũng chạy đến Kinh Thị hống hách, buồn thật.
Chu Bình và Phụng Giai cả đời từng đối xử như , đặc quyền từng hưởng ở huyện Liên, khi đến Kinh Thị đều tan biến hết. Giá mà thế , còn thà đến đây.
Họ , đây mới chỉ là bắt đầu.
Với sự can thiệp của Tống Vân, vụ việc điều tra nhanh, cộng thêm một loạt chứng cứ do Đội trưởng Lưu và Lưu Phương Phương mang đến, chuyện nhanh chóng sáng tỏ. Nhà trường lập tức thủ tục nhập học cho Lưu Phương Phương.
Chu Bình và Phụng Giai tạm giam, tính chất vụ việc nghiêm trọng, khi điều tra rõ ràng , chắc chắn sẽ kết án.
Chu Bình và Phụng Giai vẫn đang trông chờ Phụng Quốc Anh ở tận huyện Liên và ông Phụng Bảo Khánh giữ chức vụ quan trọng trong Ủy ban Cách mạng sẽ đến Kinh Thị bảo lãnh họ.
Kết quả là Phụng Quốc Anh và Phụng Bảo Khánh giờ đây cũng đang khó bảo , căn bản quản họ, thậm chí nhanh đó cả nhà họ thể đoàn tụ trong tù.
Đã để mắt đến Phụng Quốc Anh và Phụng Bảo Khánh từ lâu, chờ họ phạm sai lầm và nổ sự cố. Việc xảy , đương nhiên sẽ xông lên c.ắ.n chặt họ, chỉ c.ắ.n rớt thịt của họ, mà còn dẹp họ cho bằng .
Vân Vũ
Những hậu quả tiếp theo Tống Vân cần quản, khi giúp Lưu Phương Phương tất thủ tục nhập học, cô đưa Lưu Phương Phương và Đội trưởng Lưu về nhà.
" ở nhà trọ là , cần phiền phức ." Đội trưởng Lưu ngại ngùng, từ xa đến phiền , còn nhờ vả nhiều ân tình, giờ còn ở nhà lớn của .
Tống Hạo : "Nhà còn phòng trống, ở nhà trọ gì. Hơn nữa ngày mai chính là ngày vui của Tiểu Vân và Mặc Nam, bác ở đây còn thể giúp chúng cháu, bọn cháu đang bận kịp trở tay."
Đội trưởng Lưu ông chỉ để dỗ , đến lâu, thấy trong nhà nhiều đến giúp đỡ, mà bận kịp chứ.
Ads by Pubfuture
Pubfuture Ads
Phương Phương nhớ Tống Vân, gần gũi cô hơn, liền kéo kéo tay áo bố, ánh mắt đầy hi vọng.
Đội trưởng Lưu còn thể gì nữa, con gái cưng ở, chủ nhà nhiệt tình mời, thì ở thôi, hơn nữa ở thì thật khách sáo.
Biết Đội trưởng Lưu đưa Phương Phương đến, Cụ Tề và Cụ Mạc giờ đều đến đường Chính Đức, mang theo rượu ngon, vui vẻ ăn uống chuyện.
Hồi đó nếu Đội trưởng Lưu bụng, sẵn lòng chịu áp lực giúp đỡ họ, cuộc sống của họ cũng thể dễ dàng như . Về Tiểu Vân rời khỏi thôn, cũng là Đội trưởng Lưu luôn bảo vệ họ trong thôn, giúp họ dần hòa nhập thôn, cuộc sống của bình thường.
Ngày mười tám tháng ba, Hoàng đạo cát nhật, Nghinh thú giá thú.
Tề Mặc Nam gần như thức trắng đêm, phấn khích kích động, chỉ cần nhắm mắt là thấy khuôn mặt Tống Vân, nghĩ đến ngày mai họ sẽ là vợ chồng thực sự, tế bào trong cơ thể đều bừng tỉnh, ngủ , căn bản ngủ .
Trời sáng, dậy chuẩn .
Buộc bông lụa đỏ chuẩn từ lâu lên nắp ca-pô chiếc xe Jeep, dán từng chữ Hỷ lớn cắt sẵn lên khắp nơi nổi bật trong nhà, cửa sổ, cửa, tủ, ngay cả cái máy ép nước cũng dán một chữ nhỏ.
Căn phòng mới do một tay bày biện càng như nhấn chìm trong chữ Hỷ, bàn ghế giường tủ tường cũng là màu đỏ hồng hỷ, trời mới khi học cắt chữ Hỷ, cắt tổng cộng bao nhiêu cái.
Vừa lúc trời hừng sáng, Chu Văn Lễ và mấy em thiết của Tề Mặc Nam tới, hẹn đến giúp đỡ, kết quả trong nhà cái gì cũng xong xuôi.