Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 683: Thu Nhặt
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:28:48
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứ thế, Tống Vân trải qua vài ngày trong khu gia thuộc với cuộc sống hổ là gì. Đêm thứ tư của kỳ nghỉ hôn nhân, kinh thành đón trận mưa đầu tiên của mùa xuân năm nay.
Mưa rơi lắc rắc suốt hai ngày, đến ngày thứ ba thì trời quang hẳn. Một chị em và các thím trong khu gia thuộc yên, rủ ngoại thành kinh đô hái nấm và rau dại.
Thực , các chị em trong khu gia thuộc chia thành vài phe. Một phe là bản địa kinh thành, khinh thường tất cả những quân nhân phụ trừ kinh thành. Một phe khác là những quân nhân phụ từ các địa phương khác đến tùy quân, bản là dân thành phố và công việc. Họ tự cho là dân thành thị việc , khinh thường những quân nhân phụ từ nông thôn, học thức, công việc. Thế là những quân nhân phụ nông thôn bài xích hợp thành một phe riêng.
Người đề xuất hái nấm và rau dại, đương nhiên là những quân nhân phụ thuộc phe thứ ba.
Thím Triệu, nhà hàng xóm bên của Tống Vân, đề nghị với nên mời Tống Vân cùng .
Trần Thúy Thúy liếc ngôi nhà của Tống Vân xa, nghĩ đến hình ảnh cô dâu mới mà cô trông thấy từ xa hôm đó, chồng vị Tống đoàn trưởng giỏi, mới hai mươi ba tuổi đoàn trưởng, e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ thăng chức. Anh dặn cô dịp thì nên hòa hợp với Tống đoàn trưởng, cố gắng giữ mối quan hệ thật .
Trần Thúy Thúy là trẻ tuổi nhất trong nhóm quân nhân phụ , cũng mới kết hôn lâu, đến khu gia thuộc mới ba tháng, mới hòa nhập phe , nhiều tiếng , bình thường cũng chủ động mở lời. hôm nay, cô lấy hết can đảm : "Em thấy đấy, là chúng hỏi thử xem?"
Chồng của Trần Thúy Thúy vợ giữ mối quan hệ với Tống Vân, đàn ông nhà khác cũng .
Thế là thấy Trần Thúy Thúy lên tiếng, những quân nhân phụ còn lập tức gật đầu đồng ý. Một nhóm chen chúc đến cổng nhà Tống Vân.
Lúc , Tống Vân đang ở sân tưới nước cho cây Đà La Ly mới giâm cành, thấy tiếng gõ cửa liền lập tức đặt chiếc gáo xuống, nhanh chóng bước đến cổng mở cửa.
Cửa mở, trời ạ, hơn mười quân nhân phụ cửa.
"Chuyện gì thế ?" Tống Vân ngơ ngác hỏi.
Thím Triệu quen với Tống Vân nhất, là hàng xóm gần nhất, cũng hợp tính với Bạch Thanh Hà, đây còn từng đến giúp Bạch Thanh Hà dọn dẹp nhà cửa. Mấy hôm nay, hễ món gì ngon thím cũng mang cho Tống Vân. Thím lên tiếng : "Đồng chí Tống, chúng định ngoại thành kinh đô hái nấm và rau dại, cô ? Trời mưa hai ngày, thời tiết thế , chắc chắn ít nấm và rau dại non tươi."
Tống Vân thực sự cũng khá hứng thú. Đã lâu cô ngoại ô dạo chơi. Ngoài việc hái rau dại và thu thập d.ư.ợ.c liệu, cô còn thể kiếm thêm chút tinh tệ, may mắn thì còn thể săn thú rừng mang về.
"Được, hôm nay đúng là cũng việc gì, em với ."
Mọi đều tưởng Tống Vân sẽ từ chối, rốt cuộc Tống Vân và họ khác biệt một trời một vực. Người chỉ là quân nhân phụ, mà còn là quân nhân, còn là đoàn trưởng, còn trẻ như , bố đều là giáo sư của Bắc Kinh, điều kiện gia đình vô cùng. Những như , chung sẽ cùng những chân lấm tay bùn như họ chuyện đào rau dại.
Không xa, ngay những quân nhân phụ công việc trong khu gia thuộc, nào mà chẳng mắt lên đỉnh đầu, tặng rau dại cho họ ăn, họ còn chê bạn rửa sạch.
Vậy mà Tống Vân nhận lời ngay, chút do dự.
"Cô thực sự ?" Ngay cả thím Triệu cũng ngờ cô đồng ý dễ dàng như .
Tống Vân : "Vâng, đúng lúc cũng chán ăn cải thảo củ cải , đào chút rau dại về gói bánh bao ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-683-thu-nhat.html.]
Trần Thúy Thúy tiếp lời: "Phải , , rau khúc lúc non nhất, gói bánh bao thơm ngon lắm."
Lại chị em : "Nấm lúc cũng đặc biệt ngọt, nấu canh kho đều ngon."
Tống Vân gật đầu: "Mọi sân đợi em một lát, em quần áo." Còn để mảnh giấy nhắn cho Tề Mặc Nam.
Vân Vũ
Mọi cũng khách sáo, đều bước sân. Nhìn thấy trong sân nhỏ bày nhiều hoa như , ai nấy đều ánh lên vẻ ngưỡng mộ, đàn bà con gái nào mà chẳng thích hoa.
trồng hoa cũng dễ dàng gì, họ thà dành chỗ để trồng rau, ngắm nghía một chút là .
Tống Vân nhanh chóng quần áo bước , mặc bộ thường phục giống các chị em, tóc cũng tết thành b.í.m tương tự, vai đeo chiếc gùi giống kiểu dáng của họ. Đương nhiên, trong gùi của cô còn để sẵn hai cái bao tải.
Đi ngoài một chuyến, cô thể chỉ mang về mỗi một gùi đồ, tay mà về thì thật đáng.
Các quân nhân phụ ngờ Tống Vân hề chút kiêu kỳ nào, những nhận lời mời của họ ngay mà còn ăn mặc giống họ, hề giống một trong phe thứ hai từng cùng họ đây, mặc đồ Tây đủ kiểu, sợ khác họ là dân thành phố.
"Trước đây em từng tri thanh ở Hắc tỉnh." Tống Vân đóng cổng , "Em thích núi hái sản vật."
Nghe cô từng hạ hương tri thanh, các chị em càng ấn tượng với cô hơn. Một nhóm chị em vây quanh Tống Vân, suốt đường ríu rít ngừng, thỉnh thoảng bật lên tiếng vui vẻ, khiến nhiều qua đường ngoái .
Các chị em thuộc phe thứ nhất và thứ hai trong khu gia thuộc trông thấy, đều lén bĩu môi, hiểu nổi với phận như Tống Vân, tại quậy lộn với một đám chân lấm tay bùn gì, ăn mặc y hệt một cô gái quê, còn hình tượng của một nữ đoàn trưởng.
Tống Vân vốn tưởng xe khách, bộ bảy tám dặm đường. Ai ngờ bước khỏi khu gia thuộc, một chiếc xe tải quân sự đang đợi họ.
Hóa , các chị em cùng nhờ chồng mượn xe từ quân khu. Quân khu họ ngoại ô thu nhặt để cải thiện bữa ăn, cũng đồng ý, chỉ thu một ít tiền xăng tượng trưng, chia đều mỗi nhà cũng chỉ mấy xu, còn cử cả tài xế đưa họ chở họ về.
Tống Vân lên xe , giúp kéo những trèo lên xe. Chẳng mấy chốc, thùng xe tải chật kín .
Thời tiết , gió xuân mát mẻ, ánh nắng gắt, đúng là lúc thích hợp để du xuân.
Trong lòng Tống Vân tính toán, nhân kỳ nghỉ còn bảy tám ngày nữa, vài hôm nữa cô sẽ với gia đình, đợi đến cuối tuần thì tổ chức một chuyến du xuân gia đình. Tử Dịch, Thư Đình, Đường Ngọc mấy đứa chắc chắn sẽ vui, Huī Bảo và Vũ Bảo cũng nên chạy ngoài một chút.
Không khí trong xe , từ chuyện phiếm tán gẫu lúc đầu, đến hát hồng ca, hát dân ca. Phải rằng, dù các chị em nhiều sách, nhưng mỗi đều sở trường và bản lĩnh riêng. Có giỏi may quần áo, là truyền nhân của nghề thủ công lâu đời, giọng hát vang khỏe, hát dân ca hồng ca , từ nhỏ theo già trong nhà học thêu, các mẫu thêu vô cùng tinh xảo và hồn, là bỏ nhiều công sức.
Tống Vân cầm chiếc khăn tay Trần Thúy Thúy thêu, lật lật ngắm nghía, tán thưởng: "Tay nghề của chị thật tuyệt vời, con mèo nhỏ thêu như sống , đặc biệt là đôi mắt, thần thái quá." Kỹ thuật thêu của Trần Thúy Thúy chỉ cao siêu, mà còn năng khiếu và linh khí.
Trần Thúy Thúy Tống Vân khen ngỡ ngàng hổ: "Nếu cô thích, lúc khác em thêu cho cô một chiếc khăn tay, cô thích mẫu gì?"