Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 701: Đừng Nghĩ Xấu Cho Em Như Vậy

Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:30:16
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Thúy Thúy khi đưa chiếc khăn tay xong liền định rời , Tống Vân thể để cô ? Tấm khăn tay tuy nhỏ, đó chỉ thêu hai bông hoa, nhưng tốn nhiều công phu để thêu, ước chừng từ hôm đào rau về là cô bắt đầu .

Tống Vân lấy một hũ thịt xào, bốc thêm một nắm thịt khô, bỏ túi vải nhỏ, nhét cho Trần Thúy Thúy, "Đều là tự tay cả, dùng thịt lợn rừng, mất tiền , cầm về nếm thử ."

Trần Thúy Thúy từ chối lấy, Tống Vân liền để cô mang chiếc khăn tay về, cô cũng chịu.

Trần Thúy Thúy thể nào thắng sự cương quyết của Tống Vân, đành nhận lấy chiếc túi vải, trong lòng áy náy, sợ Tống Vân nghĩ cô là ngửi thấy mùi thịt mà tới, thực sự cô ý đó .

Tiễn Trần Thúy Thúy , Tống Vân cất thịt khô xong, trong lò nướng vẫn còn ấm, cô nhào một ít bột, tận dụng ấm còn sót trong lò để mấy chiếc bánh nướng nhân đường.

Vân Vũ

Vừa lúc bánh nướng xong, Tề Mặc Nam về, cùng bước cửa với còn một thanh niên lạ mặt, mặc quân phục, gặp mặt lập tức chào Tống Vân, "Đoàn trưởng Tống, là Phó Đại đội trưởng Đại đội 1, Tiểu đoàn 3, Lữ đoàn X, Kha Hồng Tinh."

Tống Vân lập tức chào đáp lễ, về phía Tề Mặc Nam.

Tề Mặc Nam vội giải thích, "Chuyện là thế , đồng chí Kha Hồng Tinh dạo về nghỉ phép thăm nhà, phát hiện trai vẫn ở quê nhà nông thôn ốm, ở huyện quê nhà chữa , nhà liền đưa đến bệnh viện lớn ở Kinh Thị để chữa trị. Kết quả đến bệnh viện kiểm tra cũng tìm nguyên nhân cụ thể. Anh về chuyện của em, nên nhờ em giúp đỡ, xem bệnh giúp trai ."

Kha Hồng Tinh vội , "Đoàn trưởng Tống, nếu hai hôm nay ngài rảnh, chúng thể đợi ."

Tống Vân , " cũng chỉ rảnh hai hôm nay thôi, qua hai hôm nữa là trở về đơn vị . Anh đang ở bệnh viện nào?"

Kha Hồng Tinh trong lòng mừng thầm, "Ngay tại Bệnh viện Tổng cục Quân y."

Tống Vân tò mò, "Đã đến Bệnh viện Tổng cục Quân y, nếu là chứng bệnh lạ tìm nguyên nhân cụ thể, tìm bác sĩ Kỷ khám? Ông giỏi chữa các chứng bệnh khó."

Kha Hồng Tinh , "Ngài là bác sĩ Kỷ Nguyên Huy ?"

Tống Vân gật đầu, " là ông ."

Sắc mặt Kha Hồng Tinh chút ngượng ngùng, "Được các bác sĩ trong viện giới thiệu, chúng tìm bác sĩ Kỷ khám . Bác sĩ Kỷ bệnh, nhưng cái dáng vẻ của , trông cũng giống là bệnh. Vì mới tìm đến Lữ trưởng Tề, nhờ ngài giúp đỡ xem giùm."

Bác sĩ Kỷ bệnh? Tống Vân năng lực của Kỷ Nguyên Huy, lẽ ông thể chẩn đoán sai . Vậy thì bệnh tình của trai Kha Hồng Tinh , rốt cuộc là tình trạng gì?

Tống Vân nảy sinh tò mò, lập tức , "Đi ngay bây giờ ." Nói xong liền lấy mấy chiếc bánh nướng nhân đường , tự cầm một chiếc, đưa cho Kha Hồng Tinh một chiếc, còn đưa hết cho Tề Mặc Nam, "Tối nay nếu nấu nướng, thì ăn cái tạm một bữa ." Trong nhà thịt xào và thịt khô, hoa quả cũng , kết hợp ăn cũng đến nỗi đói.

Tề Mặc Nam một lúc nữa còn việc khác, nếu nhất định sẽ cùng cô đến bệnh viện.

"Được, em lái xe của , một lúc nữa xe đạp cũng ."

Tống Vân nhận chìa khóa từ Tề Mặc Nam, cửa lái xe rời khỏi khu tập thể.

Đến Bệnh viện Tổng cục Quân y, Tống Vân đầu tiên tìm Kỷ Nguyên Huy, hỏi tình hình.

Kỷ Nguyên Huy đang châm kim cho bệnh nhân, Tư Phong Niên tình cờ rảnh rỗi, liền về tình hình bệnh lúc đó.

" xem báo cáo kiểm tra của đó, tất cả các chỉ đều vấn đề gì. Những kiểm tra thể chất mà Đông y chúng thể cũng đều cho , thứ đều bình thường. Anh đau đầu, lúc thì đau bên , lúc thì đau bên , cụ thể đau như thế nào . Mẹ và vợ luôn chen ngang, đông tây, trông vấn đề."

Tống Vân hiểu , "Ý là, đó đang giả vờ bệnh?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-701-dung-nghi-xau-cho-em-nhu-vay.html.]

Tư Phong Niên gật đầu, "Rất khả năng là như ."

Tống Vân trong lòng , gật đầu với Tư Phong Niên, "Được, . Nhân tiện, bây giờ ngày nào cũng đến bệnh viện việc ? Không học ?"

Tư Phong Niên , "Không ngày nào cũng đến bệnh viện , chỉ là hai hôm nay lịch học ở trường sắp xếp khá thư thả, thời gian nên qua đây giúp sư phụ một tay."

Tống Vân hỏi, "Biểu chị ở trường còn thích nghi chứ?"

Tư Phong Niên nghĩ đến Bạch Nhuynh Nhuynh, khổ, "Cô thích nghi lắm, xung quanh ít hộ hoa sứ tử vây quanh."

Tống Vân nhịn , "Không , biểu chị trong lòng cả , hơn nữa, mấy học sinh đứa nào sánh với , cứ yên tâm mà."

Tư Phong Niên nhớ lời Trọng Quốc Xương nhờ chuyển lời, vội , "À, , Giáo sư Trọng nhờ chuyển lời cho em, giấy chứng nhận dự thính xong cho em , lúc nào rảnh em thể đến khoa Đông y Đại học Kinh Bắc tìm ông ."

Hai chuyện xong liền chia tay, Tư Phong Niên bóng lưng Tống Vân rời , khóe miệng nhịn nhếch lên, thầm nghĩ con nhóc uổng công thương yêu, còn sư phụ là nhất, khác thể so bằng.

Kỷ Nguyên Huy châm kim cho bệnh nhân xong, bước ngoài vận động giãn gân cốt, tình cờ thấy dáng vẻ toe toét của Tư Phong Niên, theo ánh mắt , thấy đang chằm chằm bóng lưng Tống Vân, lông mày lập tức nhíu , giơ tay vỗ mạnh đầu Tư Phong Niên một cái, "Tiểu tử , cái gì thế? Tao , nếu mày dám ăn bát ngó bát , nghĩ đến những điều nên nghĩ, tao sẽ là đầu tiên dọn dẹp mày, thanh lý môn hộ."

Tư Phong Niên bực c.h.ế.t , đưa tay xoa đầu, "Ngài đang nghĩ bậy cái gì thế? như ? Đừng nghĩ cho như chứ." Tống Vân tuy do nuôi nấng từ tấm bé, nhưng cũng là từ nhỏ bái sư phụ, lớn lên từng ngày mắt , chẳng khác gì con gái ruột, thể nghĩ những chuyện đó ? Vậy thì chẳng thành thú vật ?

"Tốt nhất là ." Kỷ Nguyên Huy đương nhiên tính tình tử thế nào, hơn nữa Phong Niên và Nhuynh Nhuynh tình cảm định, lẽ nên suy nghĩ đó, lòng ông yên tâm hơn nhiều, nhưng vẫn nhịn căn dặn, "Dù thế nào nữa, các ngươi tuổi tác cũng tương đương, đều lập gia đình, nên tránh những điều đáng ngờ thì tránh, đừng những việc cân nhắc khiến khác hiểu lầm. Giống như lúc nãy chằm chằm bóng lưng Tiểu Vân chớp mắt, về phép nữa."

Tư Phong Niên cảm thấy sư phụ cũng lý, vội gật đầu, "Dạ, con , nhất định sẽ chú ý."

________________________________________

Bên , Tống Vân đến phòng bệnh mà Kha Hồng Tinh , từ xa thấy tiếng ồn ào trong phòng bệnh.

"Bà ơi, cháu ăn bánh bao thịt, cháu ăn bánh bao thịt."

"Ừ, lát nữa bà sẽ bảo chú cháu mua bánh bao thịt to cho."

"Bà ơi, cháu còn ăn kẹo mạch nha trắng, bánh gà hấp."

"Được, lát nữa bà sẽ bảo chú cháu mua cho."

"Cháu ăn ngay bây giờ, cháu ăn ngay bây giờ cơ."

"Hồng Tinh, con xem cháu trai nhà đói thành dáng vẻ gì kìa, con mua cho Diệu Tổ hai cái bánh bao thịt lót ? Mấy lớn chúng ăn bánh bao nhân rau cũng , mua thêm ít kẹo mạch nha và bánh gà hấp về nữa."

Giọng điệu của Kha Hồng Tinh chút bất lực, "Mẹ, con với ? Con mời Đoàn trưởng của con qua đây khám bệnh cho Hai, cô sắp đến , lúc con thể . Hơn nữa, hôm qua mới mua một cân bánh gà hấp ?"

"Bánh gà hấp mua hôm qua thì hôm qua ăn hết , nhà nhiều miệng ăn thế , một cân bánh gà hấp mấy miếng chứ."

Một giọng nữ trẻ hơn cất lên, " , chú là tiếc tiền chứ? Chẳng qua chỉ là chút bánh gà hấp và bánh bao thịt, cần keo kiệt như ?"

 

Loading...