Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 711: Hỏi Tội
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:30:26
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Căn phòng vẫn là căn phòng đó, nhưng thứ trong phòng đều trở nên vô cùng xa lạ. Chiếc giường gỗ sồi trắng chạm khắc mà cô từng ngủ biến mất, bàn trang điểm cùng màu cũng còn, bàn bằng gỗ đàn hương tím cũng thấy . Tủ quần áo lớn sáu cánh thì vẫn còn, nhưng bề mặt sơn trắng tinh nguyên giờ trở nên xỉn màu, loang lổ, cùng với nhiều đồ đạc, vật trang trí trong ký ức cô cũng đều biến mất, tất cả đều thế bằng những món đồ nội thất kiểu dáng đơn giản, phổ biến thị trường.
"Đây còn là phòng của nữa ? Đồ đạc của hết ? Và nữa, hình như cô quên mất quy định đặt đây , căn phòng chỉ một cô ở đúng chứ?"
Bạch Thanh Hà bề ngoài trông vẫn bình tĩnh, nhưng Bạch Thúy Thúy một câu chất vấn khẽ khàng của cô cho chân mềm nhũn.
Số đồ đạc , khi Đại Ngưu dọn ở, lâu lâu lôi một hai món đem chợ đen bán, trong đó ít đồ cổ, bán khá nhiều tiền. Nếu , dựa việc cả hai vợ chồng cô và Đại Ngưu đều việc , thể sống một cuộc sống sung túc như trong thành phố, còn mua việc cho con gái.
"Tiểu... tiểu thư—"
Tống Tử Dịch ngắt lời Bạch Thúy Thúy, "Xin hãy gọi cháu là Đồng chí Bạch, đừng gọi tiểu thư tiểu thư nữa, cô cố ý đấy ?"
Bạch Thúy Thúy vội vàng khoát tay, "Không, , ý đó, thực sự cố ý."
Tôn Ngọc Hà im lặng từ nãy giờ, thấy một bé mắng mỏ, thực sự nhịn , bèn lên tiếng: "Các vị đây là ý gì? Mẹ giúp các vị trông nhà miễn phí, công thì cũng lao khổ, chỉ là mấy món đồ đạc thôi, cần hùng hổ hỏi tội như ?"
"Trông nhà miễn phí?" Bạch Thanh Hà Bạch Thúy Thúy, "Nếu cô nghĩ , thì ngôi nhà cũng cần cô trông nữa. Cho các cô ba ngày để dọn ."
Bạch Thúy Thúy còn kịp lên tiếng, Tôn Ngọc Hà hét lên: "Dựa cái gì? Bà bảo chúng dọn là chúng dọn ? Bà tưởng bà là ai? Vẫn tưởng bây giờ là xã hội cũ, để cho một tiểu thư tư bản như bà gì thì ? Tin , bây giờ sẽ Ủy ban Cách mạng tố cáo bà."
Bạch Thúy Thúy lời con gái, trong mắt lóe lên một tia hi vọng, mong rằng những lời đó thể dọa Bạch Thanh Hà.
Bạch Thanh Hà liếc Tôn Ngọc Hà đang ánh lên vẻ bất thiện, bình thản : "Cô quả là sinh một cô con gái . Bây giờ, chỉ cho các cô một ngày. Sáng ngày sẽ sai tới thu nhà, đến lúc đó đừng trách nể tình." Còn dám hỏi dựa cái gì? Chỉ dựa việc ngôi nhà là của Bạch Thanh Hà.
Trái tim Bạch Thúy Thúy chìm xuống. Cô Đại Ngưu , thời thế bây giờ đổi, nhà nước còn đàn áp giới tư bản nữa, thậm chí còn chuẩn thanh toán, trả bộ nhà cửa, tài sản chiếm đoạt đây của giới tư bản.
Vì , mấy năm nay Đại Ngưu đang khắp nơi chạy quan hệ, hi vọng thể sớm đưa ngôi nhà tên họ.
việc khó . Họ giấy tờ nhà đất, trừ khi chủ nhà cũ đồng ý, và xuất trình chứng nhận giấy tờ nhà đất, tự nguyện chuyển nhượng cho họ, nếu thì họ thể nào ngôi nhà.
Bây giờ ?
Nếu thực sự đuổi , cô và Đại Ngưu sẽ sống ở ?
Tay Bạch Thúy Thúy run lên, Bạch Thanh Hà với vẻ cầu xin, "Tiểu... Chị Thanh Hà, —"
Bạch Thanh Hà cô lải nhải, đại khái cũng chỉ là những trò đó thôi, "Trong vòng ba ngày dọn , thứ hai. Đây là sự thể diện cuối cùng dành cho cô."
Bạch Thanh Hà xong bước , căn bản cho Bạch Thúy Thúy cơ hội quỳ xuống cầu xin.
Bạch Thanh Hà khỏi, Bạch Thúy Thúy liền phịch xuống đất, miệng lẩm bẩm: "Tiêu , tiêu , ? Làm đây?"
Bạch Thúy Thúy Kinh thành, dù cũng họ Bạch, nhưng chẳng dính dáng gì đến gia tộc họ Bạch. Năm đó cô chạy nạn đến Kinh thành, dựa một vài mối quan hệ xa xôi mà ngay cả bản cũng thể lí giải rõ ràng để tìm đến nhà họ Bạch, gặp phu nhân lương thiện, tức của Bạch Thanh Hà. Phu nhân thấy cô đáng thương nên thu nhận, để cô giúp việc cho Bạch Thanh Hà.
Lúc đó còn thịnh hành những lối hành xử của xã hội cũ nữa, nhưng những nhà giàu tự cách dùng của họ. Thế là cô một phận mới, cho là họ hàng xa của nhà họ Bạch, đến nương nhờ.
Cô ở Kinh thành gia đình, Tôn Đại Ngưu là một nông dân ở ngoại thành Kinh thành, trong làng sống nổi mới đến thành phố. Cả hai đều nhà riêng. Nếu thực sự đuổi , cả nhà họ sẽ sống thế nào ở Kinh thành?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-711-hoi-toi.html.]
"Mẹ, bọn họ chỉ là hù dọa thôi, sợ bọn họ gì? Bố ? Dù thế nào thì ngôi nhà cũng là của nhà , ai đến cũng ." Tôn Ngọc Hà vẻ mặt màng để ý .
Bạch Thúy Thúy từng chứng kiến sự giàu của nhà họ Bạch, cũng từng chứng kiến thủ đoạn của nhà họ Bạch. Cô lạc quan như chồng con.
Lúc , Tôn Đại Ngưu trở về, "Cổng lớn đóng? Nhà khách ?"
Tôn Ngọc Hà vội chạy ngoài, kể chuyện Bạch Thanh Hà tìm đến nhà, hùng hổ đòi họ trong vòng một ngày dọn .
Tôn Đại Ngưu xong, sắc mặt trở nên khó coi, "Cô thực sự bảo chúng trong vòng một ngày dọn ?"
Tôn Ngọc Hà thấy sắc mặt của cha, mãi mới bắt đầu hoảng hốt, "Bố, bố ngôi nhà sẽ là của nhà ? Chúng thực sự dọn chứ?"
Vân Vũ
Tôn Đại Ngưu thèm để ý đến Tôn Ngọc Hà, thẳng trong nhà, thấy Bạch Thúy Thúy vẫn bệt đất, mặt lộ vẻ bất mãn, "Đồ phế vật, cô việc cho bà bao nhiêu năm, chẳng chút thể diện nào ? Nhà cửa của bà nhiều như , chỉ mỗi chỗ , tại cứ nhất định bắt cô dọn ?"
Bạch Thúy Thúy mà nước mắt, "Đều là tại . Em từ đầu , tiểu thư tuyệt đối thể dung thứ cho đàn ông lạ ở trong nhà của cô , bảo đừng dọn đến đừng dọn đến, cứ . Còn cái gì tiểu thư trại cải tạo chắc về nữa. Bây giờ tiểu thư trở về, xem ?"
Cô hận bản lúc đó kiên quyết giữ vững, Tôn Đại Ngưu quấy rối đến mức mềm lòng, để dọn sân , thậm chí còn ở cả trong phòng của tiểu thư.
**
Ở một đầu khác, Bạch Thanh Hà rời khỏi hẻm Bách Hoa, lập tức về nhà, mà đến bưu điện gọi điện cho Tống Vân.
Tống Vân kết thúc buổi huấn luyện, đang định về ký túc xá tắm rửa thì gọi điện thoại.
Nghe xong lời của Bạch Thanh Hà và Tống Tử Dịch, Tống Vân tính toán thời gian, "Ngày cháu cũng rảnh, lúc đó cháu sẽ thu nhà, đừng lo nữa."
Bạch Thanh Hà kể tình hình của Giang Tâm Nghiên, hi vọng cô thể xem cho đứa trẻ đáng thương đó.
"Được, ngày cháu sẽ thẳng đến đó, tiên sẽ đến hẻm Hạnh Nhị để khám cho đứa bé." Tống Vân một mực đồng ý.
Con gái đồng ý dễ dàng, Bạch Thanh Hà vẫn ngại ngùng, cô hiểu rõ hơn ai hết con gái bận rộn thế nào, "Như phiền quá ? Có ảnh hưởng đến việc chính của con ?"
Tống Vân , "Ngày con thực sự rảnh mà, ."
Tống Tử Dịch vẻ mặt thất vọng, ngày học, thì cũng cùng chị.
Ngày 6 tháng 4, Tống Vân dẫn theo Huy Bảo lái xe khỏi Bộ Tư lệnh.
Ngọc Bảo Tề Mặc Nam dẫn , là một nhiệm vụ, khá thích hợp để Ngọc Bảo theo đội thực hiện, nên mượn Ngọc Bảo từ tay cô.
Cô mặc quân phục, bên cạnh là một chú ch.ó sói to lớn oai phong, đến cũng đều thu hút sự chú ý.
[Hình ảnh tạo bởi AI, đừng để ý chi tiết, xem tạm nhé.]
Xe thể trong hẻm, chỉ thể tìm chỗ đậu ở bên ngoài, đó dẫn Huy Bảo bộ hẻm Hạnh Nhị.
Hẻm Tử Diệp và hẻm Hạnh Nhị vốn xa , thậm chí còn dùng chung một con đường chính. Sự xuất hiện của Tống Vân chỉ thu hút sự chú ý của trong hẻm Hạnh Nhị, mà còn khiến trong hẻm Tử Diệp chú ý. Có Tống Vân đến tìm Giang Tâm Nghiên, lập tức chạy hẻm Tử Diệp báo tin cho gia đình họ Giang.