Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 752: Khử Trùng Toàn Diện

Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:34:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những thực thể thí nghiệm thể trăm thương nghìn vết, thậm chí tinh thần cùng ý chí của họ từ lâu tan vỡ, bề ngoài trông như còn một thở, nhưng thực chất chẳng khác gì c.h.ế.t.

Tống Vân đụng những đó, chỉ thở dài.

Đối mặt với tình huống như , nàng cũng bất lực, nàng cũng chỉ là một kẻ phàm tục mà thôi.

Khi việc khử trùng bộ tầng một tất, nàng tiêu tốn sáu nghìn tệ .

May mà tầng hai và tầng ba thí nghiệm virus, chỉ dùng hai bình là khử trùng xong.

Trong lúc những việc , nàng luôn một , gì cũng thuận tiện. Trước mỗi khử trùng, nàng đều chụp ảnh, ghi bóng tối và tội ác nơi đây, để những kẻ quen xuyên tạc trắng đen thể thừa nhận những việc chúng .

Mười giờ tối, sáu họp mặt ở điểm hẹn, tất cả đều thành nhiệm vụ của , những con cá lọt lưới cũng đều xử lý, chừa một mạng nào, cần thiết chừa, chừa chỉ thêm họa hoạn.

Kinước M Đông , "Đội trưởng, những thực thể thí nghiệm giải cứu đưa bên ngoài phòng thí nghiệm, bây giờ phát tín hiệu ?"

Vân Vũ

Tống Vân lắc đầu, "Chưa . Các gọi hết những đồng bào đang trốn trong rừng , cần tiến hành khử trùng đồng loạt."

Bao gồm cả chính họ, cũng đều khử trùng diện khi rời đảo.

Khi Tống Vân thấy những thực thể thí nghiệm từ các nước đó, họ mặc quần áo, nhưng đều còn chút sức lực nào, tất cả hoặc hoặc bãi cỏ bên ngoài phòng thí nghiệm. Thấy Tống Vân và bước , những bản năng co rúm , ánh mắt cảnh giác họ.

Sau khi trải qua những cực hình khủng khiếp như , việc cảnh giác với lạ là chuyện bình thường, Tống Vân thấu hiểu.

những gì cần vẫn , nàng dùng tiếng Anh lớn: "Chúng là quân nhân do quân đội Hoa Quốc cử đến để giải cứu những công dân Hoa Quốc bắt giữ trái phép. Tình cờ phát hiện phòng thí nghiệm bất hợp pháp . Hiện tại phòng thí nghiệm chúng phá hủy, các bạn tự do ."

Đa những đều hiểu tiếng Anh, lời Tống Vân dứt, ánh mắt tất cả bùng lên niềm vui sướng.

gượng dậy, chỉ tay về phía hòn đảo một hồi.

Tống Vân đại khái đoán điều , liền hỏi, "Ý chúng đưa rời khỏi đây?"

Người đàn ông lập tức gật đầu, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

Tống Vân , " thể đưa các bạn đến Đảo Quốc Tế. Đến đó, các bạn thể tự liên hệ với đại sứ quán nước . chỉ thể đến thế."

Nàng thể đưa những phận lai lịch đến Hoa Quốc, đừng Hoa Quốc đồng ý , ngay cả bản nàng cũng yên tâm.

Nghe thể đưa họ đến Đảo Quốc Tế, mặt đa đều lộ vẻ mừng rỡ, cũng một ít nét mặt lo âu. Không chính phủ nước nào cũng sẵn sàng bỏ thời gian, công sức và tiền bạc để đón vài dân thường tầng đáy.

Tống Vân sẽ quan tâm ai vui ai vui. Những gì nàng nên thể đều . Kết quả cuối cùng đều là vận mệnh của mỗi .

Khi Triệu Trường Giang và những khác đưa bộ các đồng bào đang trốn trong rừng trở về, Tống Vân đang xách tay một túi vải. Chiếc túi vải là nàng nhặt trong phòng thí nghiệm, khi đổi mười bình xịt, nàng bỏ tất cả trong túi.

Thấy về đông đủ, nàng phát bình xịt cho các đồng đội, dạy họ cách sử dụng.

Hứa Tiến Bộ mặt mày tò mò, "Đội trưởng? Cái ? Thực sự hiệu quả diệt khuẩn như cô ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-752-khu-trung-toan-dien.html.]

Tống Vân , "Đây là nghiên cứu mới nhất của Nước M, tìm thấy trong phòng thí nghiệm ở tầng một. Họ nuôi cấy virus, đương nhiên cũng chế tạo t.h.u.ố.c giải, thì nhà họ nhiễm thì ?"

Nghe giải thích , mạch logic liền thông suốt, ai còn nghi ngờ lời Tống Vân.

Tống Vân với Trường An và Kinước M Đông, "Phòng thí nghiệm cần thiết lưu nữa, hủy diệt ngay lập tức."

"Tuân lệnh!"

Hai nhận lệnh, lập tức xông kho ngầm đất. Trước đó họ phát hiện một lượng lớn dầu diesel ở đó, bây giờ đúng lúc dùng đến.

Khi ngọn lửa bùng cháy dữ dội đảo, tín hiệu pháo sáng của Tống Vân cũng phóng .

Hai đóa pháo hoa màu đỏ rực rỡ nở rộ bầu trời đêm.

Hai tàu chiến của Hoa Quốc vốn luôn theo dõi tình hình nơi đây lập tức xuất kích. Cố Hưng Hoa và Liêu Phú Cường lái tàu chở hàng loanh quanh ở vùng biển lân cận, dám xa, dám đến gần, càng dám nhắm mắt nghỉ ngơi, luân phiên canh chừng hướng hòn đảo. Lúc họ cũng thấy pháo hoa tín hiệu, lập tức phấn khích hướng về phía hòn đảo lao tới.

Đồng thời, hai tàu chiến khác của Nước M nhận tín hiệu cầu cứu cũng đang hướng về phía hòn đảo.

Tàu chở hàng ở gần nhất, tiếp theo là tàu đ.á.n.h cá cũng tiến đến. Tàu chiến vì cách quá xa nên kịp tới, nhưng cũng sắp đến .

Sau khi tiến hành khử trùng diện tại bến cảng, Tống Vân dẫn tất cả lên tàu chở hàng. May mà tàu chở hàng đủ lớn, dự trữ lương thực và nước ngọt cũng đủ, và cách từ đây đến Đảo Quốc Tế chỉ mất ba ngày hành trình. Lương thực và nước ngọt nếu dùng tiết kiệm thì lẽ là đủ, đợi đến Đảo Quốc Tế bổ sung thêm vật tư.

Tống Vân bến cảng chờ tàu chiến tới, mà dùng sóng vô tuyến tàu chở hàng để liên lạc với tàu chiến, thông báo tình hình đảo.

Hai vị thuyền trưởng đảo còn máy bay chiến đấu và nhiều vũ khí tân tiến, đều vô cùng phấn khích, sức tăng tốc hướng về hòn đảo. Vốn dĩ họ ở vùng biển lân cận chờ lệnh, nên tới nơi tự nhiên nhanh hơn nhiều so với tàu chiến Nước M nhận tín hiệu cầu cứu mới lên đường. Thêm đó, Hoa Quốc dù gì cũng nhanh: nhanh chóng lên đảo, nhanh chóng mang tất cả những gì thể mang theo. Đợi đến khi tàu chiến Nước M tới nơi, hòn đảo Thái Bình Dương trở thành một hòn đảo hoang thực sự.

Ba ngày , tàu chở hàng của Tống Vân và cập bến Đảo Quốc Tế. Sau khi đưa những nạn nhân từ các nước giải cứu đến Trung tâm Quản lý Tổng hợp Hàng hải Đảo Quốc Tế, họ để một bản tường trình sự việc tay, ghi đầu đuôi câu chuyện, những gì thể đều hết . Đây cũng là việc cuối cùng nàng thể cho những đáng thương .

Những còn khi lên đảo lập tức bổ sung một lượng lớn lương thực và nước ngọt. Đợi Tống Vân từ Trung tâm Quản lý Tổng hợp bước , lập tức lên tàu trở về.

Sau khi Trung tâm Quản lý Tổng hợp tiếp nhận các nạn nhân và rõ quá trình sự việc, vô cùng chấn động. Khi họ tìm Tống Vân để tiếp tục tìm hiểu tình hình, thì phát hiện từ lâu.

Tống Vân ngốc, ở đó chỉ chuốc lấy vô vàn rắc rối, bọn họ sẽ thẩm vấn đến khi nào, đương nhiên chuồn khi họ kịp phản ứng.

Nửa tháng , sự hộ tống của tàu hộ vệ, tàu chở hàng chở Tống Vân và trở về cảng Đài Thành.

Nửa tháng biển, Tống Vân cũng rảnh rỗi, điều trị cho tất cả các nạn nhân. Có mấy nhiễm độc nhẹ hơn thể mở miệng chuyện. Tình hình giống với những chiến sĩ cứu về ở Hương Cảng đây. Ước chừng đều là loại t.h.u.ố.c độc ác do Nước R nghiên cứu chế tạo, thể tổn thương dây thanh âm.

Trong đó, vài đang hồi phục, khả năng phục hồi vẫn lớn. Còn một khác do thương quá nặng, ngay cả Tống Vân cũng cách nào chữa khỏi, nửa đời thể nữa.

Điều khiến Tống Vân bất ngờ nhất là, trong những nạn nhân cứu , một cô gái trẻ tuổi tầm tuổi nàng. Khi giao tiếp bằng chữ với Tống Vân, cô cha là sĩ quan cấp Trung đoàn thuộc quân khu thành phố Kinh. Và đây cô từng sống trong khu tập thể quân đội, họ Chu, tên là Chu Tiểu Mãn.

Họ Chu?

Tống Vân nhanh chóng lục tìm trong đầu một lượt, Trung đoàn trưởng họ Chu nàng quả thật một , chính là hàng xóm bên cạnh nhà nàng. Chồng của chị Triệu cũng họ Chu, cũng là sĩ quan cấp Trung đoàn.

 

Loading...