Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 753: Não Tình Yêu Đỉnh Cấp
Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:34:45
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bố của em là Chu Thắng Lợi đấy chứ?" Tống Vân hỏi Chu Tiểu Mãn.
Chu Tiểu Mãn tròn mắt, nhanh chóng lên giấy: "Chị bố em?"
Thì là !
Tống Vân hỏi: "Mẹ em tên là gì?"
Chu Tiểu Mãn lập tức xuống: "Mẹ em tên Triệu Tuyết Mai."
Khớp , dì Triệu đúng là tên Triệu Tuyết Mai.
Và bây giờ kỹ , quả thực thể thấy cô gái mặt đôi chút giống với Triệu Tuyết Mai.
Tống Vân : "Chị là hàng xóm của bố em, sống ngay bên cạnh nhà họ."
Chu Tiểu Mãn vô cùng mừng rỡ, hỏi nhiều chuyện về bố , Tống Vân kể hết những gì thể kể.
"Chị em , em lấy chồng xa, ít khi về nhà, em bắt cóc bán đến chỗ đó?" Tống Vân hỏi.
Đôi mắt Chu Tiểu Mãn lập tức đỏ ửng, nước mắt lã chã rơi xuống, cô một hồi lâu mới một câu chuyện vô cùng ngang trái.
Chu Tiểu Mãn vì tình yêu mà lấy chồng xa, rời xa gia đình, rời xa cha yêu thương cô, đến một thành phố xa lạ để sinh sống. đàn ông cô yêu, và gia đình của , vì tình yêu mù quáng của cô mà bắt nạt cô. Cô dám kể với gia đình về những nỗi uất ức chịu, thừa nhận sai, cứ nghĩ rằng chỉ cần trao đủ chân tình, thì sẽ nhận đủ chân ý.
Cô sai, sai lầm nghiêm trọng.
Sự nhẫn nhục, sự cầu vì tình yêu của cô, đổi gì, chỉ đổi lấy sự ngược đãi càng thêm tàn tệ.
Ba tháng , cô em gái chồng xô ngã dẫn đến sảy thai, bố chồng và chồng cô những trách em gái chồng, mà còn quy cho cô giữ lấy đứa con của . Trong lúc cơ thể suy nhược, cô những khuôn mặt xa của gia đình đó, bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Cô suốt ngày cứ nghĩ, rốt cuộc đang gì chứ!
Sau khi xuất viện, cô đề nghị ly hôn, nhà chồng căn bản lời cô , coi như cô đang xì , vẫn như cũ sai bảo cô việc nhà. Cô , còn cãi to với bố chồng, kết quả là chồng cô về, phân bua trắng đen liền đẩy cô ngoài cửa, bảo cô ở ngoài đó bình tĩnh .
Cô thể chịu đựng nổi cuộc sống như nữa, dùng chút tiền còn mua vé tàu về Kinh thành, kết quả là ở ga tàu ai đó đ.á.n.h một gậy ngất , tỉnh dậy ở thuyền.
Tống Vân xong cũng gì hơn, một não tình yêu nữa, may mà cuối cùng cô tỉnh ngộ, thì cả đời cũng xong .
Tuy nhiên, Tống Vân vẫn thể hiểu nổi, liền hỏi: "Chồng em bố em là đoàn trưởng quân khu ? Họ đối xử với em như , sợ bố em trả thù ?"
Chu Tiểu Mãn cầm bút : "Chồng em từng gặp bố em, chỉ gặp em. Lúc đó em cố tình thử thách , phận đoàn trưởng của bố, chỉ là một công nhân bình thường. Về em cũng , chỉ đoạn tình cảm thuần khiết một chút." Viết xong đoạn , tự cô cũng cảm thấy thật ngu ngốc, quá ngu ngốc.
Tống Vân cũng gì hơn, xem cô là não tình yêu đỉnh cấp cũng ngoa.
Vân Vũ
Cũng , nếu não tình yêu đỉnh cấp, thể từ bỏ cuộc sống ở Kinh thành, chọn lấy một gã nhà nghèo ngoại tỉnh, tình nguyện đến sống cuộc đời khổ cực.
Sau khi phận của Chu Tiểu Mãn, Tống Vân đương nhiên sẽ quan tâm đến cô nhiều hơn một chút, và cũng đồng ý với Chu Tiểu Mãn sẽ đưa cô về Kinh thành.
Đến Đài Thành, khi bàn giao bộ nạn nhân cho công an và bộ phận vũ trang, Tống Vân rõ tình hình của Chu Tiểu Mãn, dẫn Chu Tiểu Mãn rời khỏi Đài Thành. Trước khi lên tàu, Tống Vân gọi điện thoại về Kinh thành, tìm Chu đoàn trưởng, kể chuyện của Chu Tiểu Mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-753-nao-tinh-yeu-dinh-cap.html.]
Chu đoàn trưởng đang sốt ruột vì chuyện con gái mất tích, nhận điện thoại của Tống Vân kinh ngạc mừng rỡ, kinh ngạc là con gái gặp chuyện như , mừng rỡ là dù con gái cũng còn sống và cứu, đó mới là điều quan trọng nhất.
Nghĩ đến vợ đang ốm ở nhà, ông lập tức gác công việc trong tay, chạy về khu tập thể.
Dì Triệu giường lau nước mắt, thấy chồng về cũng dậy, trái tim như ai đó cắt mất một mảng lớn, đau đến mức thở cũng khó khăn.
Đó là đứa con gái mà bà mang nặng đẻ đau, nâng niu tay mà lớn lên đó !
Mỗi nghĩ đến những điều , bà hận, chỉ hận nhà chồng của Tiểu Mãn, mà còn hận chính , hận lúc đó mềm lòng, đồng ý để Tiểu Mãn lấy một gia đình như .
Chu đoàn trưởng bước nhà thấy chồng của Tiểu Mãn là Vương Kính Nghiệp đang trong phòng khách xem tivi, mặt ông tối sầm : "Mày còn mặt mũi nào đến xem tivi trong nhà tao? Ai cho mày đến đây? Cút ngay cho tao." Ông con rể , từ đầu đến chân, dù chỉ là một sợi tóc, cũng thấy mắt.
Vương Kính Nghiệp vội vàng tắt tivi, đối mặt với sự trách mắng của bố vợ, trong lòng đương nhiên khó chịu, nhưng dám nhiều, vẻ mặt như chịu oan ức đó, năng gì, cũng chịu .
Vương Kính Nghiệp tâm trạng để ý đến nữa, vội vàng bước phòng vợ.
Vương Kính Nghiệp thấy bố vợ đuổi nữa, thầm thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lướt qua từng thứ trong phòng khách, trong lòng bắt đầu tính toán.
Căn nhà thật quá, bố vợ còn là đoàn trưởng, lương một tháng hơn một trăm, phúc lợi quân đội , thỉnh thoảng phát đồ, còn tiền thưởng nọ, cộng thêm đứa con trai doanh trưởng chắc chắn cũng hiếu kính, hai cụ già nhất định tích cóp ít tiền.
Nếu tìm Tiểu Mãn, sẽ thuyết phục Tiểu Mãn ở Kinh thành sinh sống, lúc đó theo Tiểu Mãn cùng dọn khu tập thể ở, ăn của bố vợ, ở của bố vợ, còn thể nhờ bố vợ xin cho một công việc ở Kinh thành, thứ của bố vợ đều là của .
Nếu tìm Tiểu Mãn, cũng sẽ , ở con trai cho bố vợ, họ mất công gì mà nhận một đứa con trai ưu tú như , họ còn vui nở hoa .
Chu đoàn trưởng trong phòng ý đồ của Vương Kính Nghiệp, bây giờ ông đang vô cùng xúc động: "Tuyết Mai, dậy nhanh , tin tức của Tiểu Mãn ."
Đôi mắt đang nhắm chặt rơi lệ của dì Triệu lập tức mở , bà lập tức bật dậy, vì dậy quá nhanh, đầu choáng váng một cái, ngã ngửa .
"Xem em kìa, bao nhiêu , dậy nhanh như ." Chu đoàn trưởng xuống cạnh giường.
Dì Triệu định hai giây, vội vàng nắm lấy cánh tay chồng dậy, sốt ruột hỏi: "Tìm thấy Tiểu Mãn ? Con bé ở ? Nó ?" Giọng dì Triệu run rẩy, một phụ nữ đơn mất tích mấy tháng, điều khiến ai cũng dám nghĩ sâu xa.
Chu đoàn trưởng : "Cụ thể vẫn rõ, đang ở bên Tống đoàn trưởng." Ông kể nội dung cuộc điện thoại của Tống đoàn trưởng.
Dì Triệu xong vô cùng xúc động, chắp tay, miệng lẩm bẩm: "Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ, Tiểu Mãn của , Tiểu Mãn của trở về ."
Nếu là khác, bà lẽ sẽ lo lắng đôi chút, nhưng bây giờ Tiểu Mãn đang ở bên Tống Vân, bà thực sự một trăm vạn phần yên tâm, Tống Vân là năng lực và bụng bao, cô ở bên, Tiểu Mãn nhất định sẽ chăm sóc .
Còn về những gì Tiểu Mãn trải qua trong mấy tháng qua, bà nghĩ nhiều, chỉ cần Tiểu Mãn thể trở về, bình an vô sự, sống sót trở về, là .
Vương Kính Nghiệp ở ngoài thấy cuộc chuyện của hai , vội vàng chạy : "Bố, bố là tìm thấy Tiểu Mãn ?"
Vương Kính Nghiệp lộ vẻ mặt mừng rỡ.
Hắn thực sự mừng rỡ, từ khi đến Kinh thành tìm Tiểu Mãn, kết quả phát hiện nhà của Tiểu Mãn nguyên lai ở trong khu tập thể quân khu, bố còn là đoàn trưởng, luôn ở trong trạng thái mừng rỡ. Hắn đương nhiên hy vọng tìm Tiểu Mãn, như mới tư cách hơn để ở gia đình .