Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 758: Không được ngủ, chờ anh

Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:34:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân cất những thứ mà Thẩm Tử và mang đến trong tủ. Vốn dĩ ngoại bà mang ít đồ đến, cộng thêm với , cùng với một ít thực phẩm bổ dưỡng đây, hai cái tủ lớn nhét chật cứng.

phía sân xem xét, rau trồng c.h.ế.t gần hết, những thứ còn sống sót là cây La Hán Tàu và dây nho di chuyển đến trồng, vội vàng tưới nước dinh dưỡng cho cây La Hán Tàu và dây nho, những thứ còn tạm thời quan tâm, hôm nay chỉ nghỉ ngơi sớm một chút, dù cô sắt thép chăng nữa, thì giờ cũng đang trong trạng thái vô cùng mệt mỏi.

Buổi tối ăn qua loa chút gì đó, tắm rửa gội đầu thật thoải mái, 8 giờ lên giường, cầm cuốn sách xem đợi tóc khô, kết quả sách lật mấy trang, tóc vẫn còn ướt một nửa, ngủ .

Nửa đêm, Tống Vân cảm nhận lẻn nhà, đầu óc lập tức tỉnh táo , đang định xuống giường ngoài xem xét, thì thấy tiếng của Tề Mặc Nam vang lên ở ngoài, "Là ."

Sợi dây thần kinh đang căng thẳng của cô lập tức buông lỏng, ném cuốn sách vẫn còn nắm chặt trong tay xuống, xuống giường bước ngoài.

Trong phòng khách, Tề Mặc Nam mới đặt túi hành lý xuống, thấy cô bước , ôm cô một cái, nhưng nghĩ đến bản đang dính đầy bụi bẩn, đành cố gắng kìm nén , chỉ đưa tay xoa xoa mái tóc của cô, "Ủa? Tóc vẫn khô hả, em sấy tóc khô ngủ ?"

Tống Vân nắm lấy tay , chuyển đề tài, "Không ngày mai mới về ? Sao giờ về ?"

"Công việc xong xuôi về , bọn họ tối mai mới về." Đã quá lâu gặp cô, một khắc cũng thể chờ đợi, chỉ nhanh chóng trở về nhà.

Ánh mắt của Tề Mặc Nam quá nồng cháy, dù là Tống Vân khuôn mặt dày đến , cũng cảm thấy bỏng rát, "Đói ? Em nấu mì cho ăn nhé?"

Tề Mặc Nam lắc đầu, "Không đói, ăn ở nhà ga . Anh tắm đây, em chờ ." Nói xong véo má cô một cái, "Không ngủ, chờ ."

Mặt Tống Vân càng thêm bừng bừng, đàn ông .

Tề Mặc Nam tắm, Tống Vân trở về phòng lên giường, nhặt cuốn sách mới chỉ xem vài trang lên, xem hai phút buồn ngủ díp cả mắt.

Khi Tề Mặc Nam bước phòng, thấy Tống Vân dựa đầu giường ngủ , trong tay vẫn còn nắm chặt cuốn sách.

Anh nhẹ nhàng lên giường, lấy cuốn sách trong tay cô , ôm cô lòng.

Tống Vân là Tề Mặc Nam, ngoan ngoãn chui lòng tiếp tục ngủ.

Nhìn kỹ khuôn mặt đang dựa lồng n.g.ự.c , Tề Mặc Nam mới phát hiện Tống Vân so với chia tay đen hơn một chút, gầy hơn một chút, khuôn mặt vẫn xinh , vẻ mệt mỏi rõ rệt.

Anh đầy mắt thương xót, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu cô, dám cử động mạnh, sợ phiền giấc mộng của cô, cứ thế ôm lấy cô, mơ màng chìm giấc ngủ.

Vân Vũ

Hai gần như cùng lúc tiếng kèn báo thức đ.á.n.h thức, Tống Vân mở mắt thấy đang cuộn tròn trong lòng Tề Mặc Nam, liền định xoay lăn một bên, kết quả Tề Mặc Nam kéo lòng, "Đi thế?"

Hơi thở nóng bỏng trong tích tắc bao trùm lấy cô, cô hé miệng bịt kín.

Bên ngoài cửa sổ, mưa như trút nước, bên trong cửa sổ, uyên ương quấn quýt.

Đợi đến khi hai bước khỏi phòng, tắm rửa xong ăn sáng xong, là 8 giờ sáng.

Tống Vân liếc đồng hồ, lúc bên ngoài mưa gió tạnh, ánh nắng đang gay gắt, thêm vì mưa xong, khí vô cùng trong lành, đúng là lúc thích hợp để ngoài mua sắm.

"Hôm nay là ngày nghỉ, bố đều ở nhà, chúng cũng qua đó, tiện thể mua chút thức ăn."

Tề Mặc Nam đương nhiên ý kiến gì, Tống Vân đó.

Nghĩ đến Huy Bảo và Vũ Bảo, Tống Vân , "Hay là em mua thức ăn, đón Huy Bảo và Vũ Bảo về, Tử Dịch và chắc cũng nhớ hai đứa nhóc đó lắm ."

Tề Mặc Nam gật đầu, "Được, nhưng tối nay dẫn nó về bên ." Anh còn ôm vợ đủ, con nhóc đó mà đến sẽ chỉ quậy phá thôi.

Tống Vân liếc Tề Mặc Nam một cái, "Ít lời thôi."

Hai đều xe, khỏi khu tập thể liền chia tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-758-khong-duoc-ngu-cho-anh.html.]

Tống Vân Hợp tác xã Mua bán và cửa hàng lương thực dầu ăn thực phẩm khô mua khá nhiều thứ, khi trở về phố Chính Đức, gặp Phụng Khải xách làn rau trở về.

Hai chuyện vài câu cổng sân 8, thể Tần Mỹ Chi hơn nhiều, những thể xuống giường , mà còn thể một ít việc nhẹ nhàng trong nhà, sắc mặt cũng ngày càng hồng hào hơn, chỉ là vẫn dám để cô tự ngoài, sợ bộ lâu sẽ chịu nổi.

"Từ từ thôi, thể cô suy nhược quá lâu, việc hồi phục cũng cần một quá trình, thể ngừng t.h.u.ố.c , chỉ cần ăn món ăn t.h.u.ố.c là , lúc nào rảnh em sẽ qua xem cô ."

Phụng Khải vui, "Được, bọn ở nhà đợi em."

Sau khi Phụng Khải rời , Tống Vân xách đồ bước nhà.

Tử Dịch và Đường Ngọc thấy tiếng của Tống Vân vội vàng vứt bút trong tay, bài tập cũng nữa, chạy xem cô.

"Chị, rốt cuộc chị về ." Tống Tử Dịch chị từ xuống , thấy chị đen hơn gầy hơn, đau lòng thôi, "Chị, em thể nhận nhiệm vụ lâu như , chị đều là đoàn trưởng mà."

Tống Vân véo má Tử Dịch, nhóc ngày xưa lớn thành trai, chiều cao đuổi kịp cô, "Đoàn trưởng thì ? Anh rể của em là lữ trưởng còn nhiệm vụ nữa là."

Nói xong về phía Đường Ngọc, thấy nhóc ánh mắt sáng ngời, đưa tay xoa đầu Đường Ngọc, "Lại cao hơn ."

Đường Ngọc ngại ngùng, ngốc nghếch, "Chị, em thi nhất khối."

Việc Đường Ngọc thi nhất khối trong dự đoán của Tống Vân, xa, chỉ cần bố cô ở đó, nhất khối cũng khó.

"Giỏi lắm, chị sẽ thưởng cho em, em gì?"

Đường Ngọc lắc đầu, "Em cần gì ." Chỉ cần chị vui là .

Tống Vân xoa tóc một cái, "Được, chị sẽ tự xem xét."

Tử Dịch sắp ghen tị , may mà giờ trai lớn, sẽ thực sự ghen tị , "Chị, Huy Bảo và Vũ Bảo ?"

"Biết ngay là em sẽ hỏi mà, rể của em đến căn cứ đón , lát nữa sẽ về."

Tử Dịch vui mừng nhảy cẫng lên, "Tuyệt, em một tháng gặp Huy Bảo ."

Tống Vân cũng nhớ hai đứa nhóc đó, một tháng trời, huấn luyện thành .

Tống Hạo và Bạch Thanh Hà nhà, hai hôm nay con gái sẽ về, từ sáng sớm ngoài mua thức ăn.

Bạch Thanh Phong và Cát Mỹ Lâm cũng cùng, là hôm nay liên hoan, ăn cơm đông, mua thêm nhiều thức ăn ngon về.

Tống Vân đặt những thứ mua nhà bếp, Vương Huệ và Lão Cổ đến.

Lão Cổ thấy Tống Vân phấn khích, "Tiểu Vân, cây La Hán Tàu con trồng quả ?"

Tống Vân lắc đầu, "Cháu trồng muộn, năm nay quả, chắc năm , còn của bác?"

Lão Cổ đầy vẻ đắc ý, "Của bác nhiều quả lắm, to cỡ ?" Ông dùng tay so sánh, to bằng nửa nắm tay.

Hai cùng phía sân xem cây La Hán Tàu bên , ngoài quả của hai cây to hơn một chút, quả của những cây nhỏ chiết cành còn cũng tương đương với của nhà Lão Cổ, cũng khá nhiều, thấy thấy vui mừng."

Từ phía sân , Lão Cổ hỏi Tống Vân, "Chuyện d.ư.ợ.c đường thế nào ?"

Tống Vân lắc đầu, "Cháu hôm qua mới về, còn kịp hỏi cháu, lát nữa đợi về sẽ hỏi thử."

 

Loading...