Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 761: Bạn học nữ
Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:34:53
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Tề thấy ông Mạc thi thoảng liếc đồ vật bàn, trong lòng thấy buồn , nhưng để cho bạn già cảm thấy dễ chịu hơn, ông đành thở dài : "Ôi, thằng nhóc Mặc Nam , ngày ngày chỉ quanh quẩn bên vợ, vứt chút đồ đạc cho mất, nổi một câu, đúng là đồ vô tâm."
Ông Mạc , trong lòng quả nhiên cảm thấy đỡ hơn một chút. Dù bạn già may mắn hơn ông, nhưng xét về bản chất, họ đều là những kẻ cô đơn như .
"Anh chuyện với Mặc Nam ? Chuyện ở Tứ Xuyên ." Ông Mạc hỏi.
Ông Tề lắc đầu: "Chưa, cần hỏi , nó chắc chắn sẽ ."
Tính tình của thằng nhóc Mặc Nam, ông ông nội còn hiểu rõ hơn ai hết. Trước nó liều mạng lập quân công, liều mạng thăng tiến, là vì ông nội , cũng để sức mạnh bảo vệ nó bảo vệ, hơn nữa còn bản trở nên ưu tú, xứng đáng với cô bé Vân.
Giờ đây, nó là lữ trưởng, cũng kết hôn với cô bé Vân, ông nội nó cũng trở về, thứ đều như ý nguyện.
Bây giờ bảo nó bỏ rơi cô bé Vân, một chạy sang Tứ Xuyên sư trưởng, điều đó tuyệt đối thể nào, nó tuyệt đối sẽ .
Ông thậm chí còn chẳng định hỏi.
Ông Mạc trong lòng cũng rõ thằng nhóc Mặc Nam sẽ , chỉ là tiếc cơ hội như : "Cơ hội hiếm lắm đó, bỏ lỡ , sẽ là khi nào."
Ông Tề khoát tay: "Chuyện của trẻ, để bọn chúng tự suy tính. Chuyện tin lão thủ trưởng sẽ nhắc với Mặc Nam, nó tự nó sẽ cân nhắc."
như ông Tề dự đoán, ngày hôm khi họp xong, lão thủ trưởng tìm Tề Mặc Nam chuyện , Tề Mặc Nam trực tiếp từ chối.
Hiện tại Tống Vân là đội trưởng Đội đặc chủng 13, cô thể cùng Tứ Xuyên, để một Tứ Xuyên thì càng thể. Thăng chức quan trọng, chỉ cùng Tống Vân sống những ngày tháng hòa thuận hạnh phúc.
📢 Quảng cáo bởi Pubfuture
Ở phía bên , Tống Vân hề Tề Mặc Nam vì ở Bắc Kinh mà từ bỏ cơ hội thăng chức, lúc cô đang lên lớp.
Trong giờ Dược học hôm nay thêm vài học sinh khuôn mặt lạ, đều là nữ sinh, hẳn là từ lớp khác đến giảng. Chỉ điều bộ dạng của họ, giống như chân thành đến cầu học chút nào, tâm tư căn bản ở trong lớp, mắt gần như dán chặt Phụng Khải, hết giờ càng vây quanh Phụng Khải, miệng luôn miệng bảo hỏi vấn đề, nhưng từng một đều giống như uống rượu mà để ý tới rượu.
Chuyện gì thế? Tống Vân thu xếp vở ghi chép hiếu kỳ cảnh náo nhiệt.
Vân Vũ
Vu Tri Ý thấy Tống Vân vẻ mặt hiếu kỳ xem kịch, nhịn cúi gần, nhỏ giọng với Tống Vân: "Cậu đấy thôi? Phụng Khải xin học bán trú, ngày nào cũng về nhà. Sau đó trong trường đồn rằng nhà ở đường Chính Đức ngay cạnh trường, nhà to lắm, chỉ hai con ở, gia cảnh giàu lắm."
Tống Vân nhướng mày: "Vậy thì ?"
Vu Tri Ý tiếp: "Nhà nào ở nhà như , là nhà bình thường ? Ai mà chẳng sống sung sướng? Mấy —" cô lấy ngón tay chỉ chỉ, vẻ mặt đầy khinh thường, "đều đang nóng lòng bà Phụng đấy."
Tống Vân thể hiểu nổi mấy nữ sinh , đều thi đỗ Đại học Bắc Kinh , rõ ràng năng lực dựa bản để đổi vận mệnh, tại cứ nghĩ đến việc dựa đàn ông chứ?
Phụng Khải cũng thấy phiền phức chịu nổi, nhanh chóng thu dọn đồ đạc bỏ ngăn bàn, dậy nghiêm mặt : "Tránh cho , cần nhà vệ sinh."
Các nữ sinh đành tránh đường, Phụng Khải lập tức khỏi lớp học.
Không gì bất ngờ, cho đến khi giờ học, sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-761-ban-hoc-nu.html.]
Phụng Khải , sự chú ý của các nữ sinh lập tức dồn về phía Tống Vân và Vu Tri Ý.
Vu Tri Ý thì họ , vốn là học sinh của lớp , chỉ điều cô gái mặt hình như từng thấy, còn xinh quá, còn hơn cả diễn viên điện ảnh.
Mấy nữ sinh trong lòng nảy sinh cảm giác nguy cơ, cho rằng nữ sinh xinh lộng lẫy mặt nhất định cũng là nhắm Phụng Khải mà đến.
Những thể đến tận lớp để theo đuổi đàn ông, đương nhiên mặt dày hơn con gái bình thường nhiều, cũng chẳng gì e dè, trực tiếp đến bàn học của Tống Vân, nữ sinh cao nhất trong nhóm hỏi Tống Vân: "Cậu là học sinh lớp nào? Sao đây thấy ?"
Tống Vân gập vở ghi chép , ngẩng mắt nữ sinh ánh mắt hung hăng, mỉm nhạt: "Trước đây cũng thấy cô."
Vu Tri Ý ghét mấy nữ sinh , dĩ nhiên cô cũng thích Tống Vân, chỉ điều so sánh giữa hai bên, cô sẵn sàng về phía Tống Vân hơn, bèn lên tiếng hỗ trợ: "Mấy các cô thật buồn , chạy sang lớp khác hỏi là lớp nào, các cô tư cách gì chứ?"
" chỉ tò mò hỏi một chút cũng ? Còn cần tư cách gì nữa? Chẳng lẽ ở bên Dược học các cô, học sinh còn chia thành ba sáu chín loại? Nói chuyện cũng dựa tư cách ?" Nữ sinh cao khách khí phản bác, lời lẽ sắc bén.
Vu Tri Ý nhất thời nghẹn lời, tức giận đến đỏ mặt.
Tống Vân từ đầu đến cuối vẫn đổi sắc mặt, ngay cả nụ nhạt mặt cũng đổi: "Mấy vị, sắp giờ học , mời các bạn trở về chỗ , đây là nơi học tập."
Có lẽ khí trường của Tống Vân quá mạnh, hoặc cũng lúc Phụng Khải cửa lớp học, mấy cô gái lập tức rời khỏi khu vực bàn học của Tống Vân, trở về chỗ của .
Phụng Khải chào hỏi chuyện với Tống Vân, nhưng trong lòng rõ, trong tình huống nhất nên trao đổi gì với Tống Vân, thì thể sẽ mang phiền phức đến cho Tống Vân.
📢 Quảng cáo bởi Pubfuture
Vừa đến phòng giáo vụ, rõ tình hình hiện tại với chủ nhiệm giáo vụ, mấy nữ sinh ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học của , hy vọng phòng giáo vụ thể giúp giải quyết vấn đề.
Hiệu suất việc của phòng giáo vụ Đại học Bắc Kinh khá cao, đến khi bắt đầu tiết học thứ hai, hai thầy giáo từ phòng giáo vụ tới, tận mắt chứng kiến cảnh mấy nữ sinh cầm vở vây quanh bàn học sinh nam, đó là bộ dạng thỉnh giáo học vấn, rõ ràng là quấy rối.
Thầy Trương bước lớp học, vẻ mặt đầy thất vọng, quát lớn: "Mấy em, ngoài theo ."
Mấy nữ sinh dẫn , trong lớp cuối cùng cũng trở yên tĩnh, Phụng Khải thầm thở phào nhẹ nhõm.
Trọng Quốc Xương đến lớp, thấy mấy nữ sinh phiền phức , cũng thở phào.
Một tiết học kết thúc, Tống Vân cầm vở ghi chép của theo Trọng Quốc Xương đến văn phòng, cô tích lũy một vấn đề cần hỏi.
Vu Tri Ý bóng lưng hai xa, đầu hỏi Phụng Khải cách đó mấy thước: "Cậu xem quan hệ giữa bạn Tống và thầy giáo chúng là gì?"
Phụng Khải thậm chí ngẩng đầu, như thể thấy lời của Vu Tri Ý, ánh mắt vẫn dán vở ghi chép, ôn nội dung học lớp.
Vu Tri Ý thấy Phụng Khải thèm để ý đến , tức giận nghiến răng, trong lòng vô cùng bực bội, hiểu dạo gần đây, thái độ của Trọng Quốc Xương với cô cũng trở nên lạnh nhạt. Trước đây khi cô hỏi về vấn đề cải tiến đơn thuốc, luôn kiên nhẫn dạy cô, thấy cô nửa hiểu nửa , còn chủ động sửa đơn thuốc, để cô tự mang về nhà nghiên cứu.