Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 778: Công tác

Cập nhật lúc: 2025-11-15 04:36:32
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân từ phó quân trưởng họ Hứa bước , liền tìm Tề Mặc Nam. Tề Mặc Nam đang họp, nhất thời nửa khắc kết thúc , cô liền để cho mảnh giấy nhắn, với ngày mai cô rời khỏi Kinh Thị.

Sau đó, cô trở về đội bàn giao công việc với các thành viên. Phó quân trưởng họ Hứa yêu cầu cô dẫn theo một cùng . Suy nghĩ một hồi, cô chọn Triệu Trường Giang.

Triệu Trường Giang vốn suy nghĩ kỹ càng, hoạt ngôn, đường còn thể giúp khuyên bảo, an ủi già.

Sau khi quyết định việc , cả hai đều thu xếp đồ đạc. Tống Vân về Chính Đức Nhai, chuyện công tác với bố . Thời gian về hiện tại còn thể xác định.

Bạch Thanh Hà và Tống Hạo nhiệm vụ chỉ là cùng hai cụ già đón cháu gái, trong lòng yên tâm hơn nhiều. Loại nhiệm vụ gì nguy hiểm.

"Bên Hạ Thị gần biển, đợi con về sẽ mua hải sản cho ăn." Tống Vân với Bạch Thanh Hà và Tống Hạo.

Bạch Thanh Hà thương con gái, nắm lấy tay cô, "Đừng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bố , con ở bên ngoài cũng chú ý chăm sóc bản , ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ."

Trong lòng Tống Vân ấm áp, "Dạ, con ."

Hai con chuyện một lúc, Tống Hạo đều ghen tị , nhưng xen , bên cạnh liếc hết đến khác.

"Bố, bố gì đó?" Tống Vân nhận Tống Hạo điều .

Tống Hạo vội , "Bố bên bờ biển thể nhặt ốc biển, nếu con thời gian, giúp bố mang về một ít, bố thể dùng khi lên lớp."

Tống Vân gật đầu, "Được ạ, lúc đó nếu thời gian con sẽ nhặt giúp bố."

Bạch Thanh Hà liếc Tống Hạo một cái, vui : "Con gái xa vốn dĩ thời gian gấp, việc nhiều, chút thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi còn nhặt ốc biển giúp bố. Cái ốc biển đó thật sự cần thiết đến ?"

Tống Hạo suy nghĩ một chút, cũng là nhất thiết , liền lắc đầu, "Vậy thôi, bố tìm giáo viên bên khoa Mỹ thuật giúp bố khắc một cái giả cũng ."

Tống Vân , "Mẹ, . Đến nơi đó, nếu thời gian, con cũng bờ biển dạo ngắm nghía, nhặt chút ốc chỉ là việc tiện tay thôi."

Bạch Thanh Hà mới thêm gì nữa. Hai lưu luyến tiễn con gái rời khỏi nhà, chiếc xe Jeep rời khỏi Chính Đức Nhai, trong lòng thở dài hết đến khác.

Nếu thể, họ mong con gái chuyển ngành hơn, một công việc khác, ít nhất thể tránh xa những nguy hiểm c.h.ế.t .

trong lòng họ cũng hiểu rõ, điều đó là thể. Với năng lực và biểu hiện của con gái, đừng con gái nghĩ , ngay cả những vị lãnh đạo lớn trong quân khu cũng sẽ buông tha.

Một bên khác, Tống Vân trở về sảnh lớn thu xếp hành lý. Khi xa, đồ đạc cô mang theo vốn đơn giản, chỉ là một túi quần áo và một hộp thuốc, những thứ còn đều để trong túi trữ đồ. Dù khi dùng cũng chỉ một cô, ai thể phát hiện.

Đang thu dọn thì chị Triệu nhà bên cạnh sang tìm cô, phấn khích, "Tiểu Tống, Tiểu Mãn nhà chị phát âm thanh , cháu phát âm thanh ."

Tống Vân theo chị Triệu sang nhà bên cạnh xem Tiểu Mãn. Tiểu Mãn đang mở miệng sức phát âm. Tống Vân vội vàng ngăn , "Hiện giờ cháu mới bắt đầu phát âm thanh, dùng sức quá mạnh, ."

Tiểu Mãn vội ngừng , gật đầu dùng dằng, tỏ ý .

Tống Vân kiểm tra cho cô bé xong thì , "Bước đầu hiệu quả, vẫn cần tiếp tục điều trị. Ngày mai nhiệm vụ, trong thời gian ngắn thể về. Các chị cứ tiếp tục đến chỗ bác sĩ Kỷ điều trị là ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-778-cong-tac.html.]

Chị Triệu từng chứng kiến kỹ thuật châm cứu của bác sĩ Kỷ, lợi hại. Thủ pháp châm cứu giống Tống Vân, đều là trình độ bậc thầy. Chị yên tâm.

"Cháu về bao lâu, nhiệm vụ nữa ?" Chị Triệu lo lắng hỏi.

Tống Vân , "Nhiệm vụ đơn giản, sẽ gì nguy hiểm, một thời gian nữa là về thôi."

Chị Triệu yên tâm hơn nhiều, "Được , cháu xa nhớ chăm sóc bản thật ."

Tống Vân trở về nhà tiếp tục thu xếp đồ đạc. Vào lúc chập tối, chị Triệu đến, mang theo một túi vải đựng đồ, "Đây là bánh kếp hành dầu chị , mang lên tàu ăn, ngày mai thì ăn hết, thì sẽ hỏng. Còn cái , mì xào chị , dùng nước nóng pha lên ăn, cũng thể chống đói. Còn cái nữa, lê giòn, đặc biệt ngọt, đều rửa sạch , cháu lên tàu thể lấy ăn luôn."

"Một cháu ăn hết nhiều thế , nhiều quá." Tống Vân cảm động trong lòng, buồn .

"Không nhiều, nhiều, chút còn đủ ăn." Chị Triệu sợ cô nhận, để đồ xuống nhanh chóng bỏ .

Không lâu , Bạch Thanh Hà và Tống Hạo cũng đến, cũng mang theo một túi đồ ăn, "Tiểu Vân, đây là cuốn nhân đậu , con thích ăn ? Hôm nay nhiều một chút, ngày mai con mang lên tàu ăn. Còn cái , trứng , chiều nay , mặn nhạt miệng. Còn đào tiên con cho, chở từ nơi khác về, thơm ngọt, đều mang cho con ."

Tống Vân còn thể gì nữa, chỉ đành vui vẻ nhận lấy.

lúc giờ cơm, sợ nấu ăn mất nhiều thời gian, cô liền dẫn bố đến nhà ăn. Lúc về gặp Hứa Thục Hoa và Thái Siêu Anh, cũng đến tặng đồ cho cô.

Bạch Thanh Hà và Thái Siêu Anh lâu ngày gặp, hai kéo chuyện một hồi lâu.

Đợi tiễn hết, là tám rưỡi tối, Tề Mặc Nam vẫn về.

Cô lựa chọn một ít đồ ăn trong mang đến để cho Tề Mặc Nam, còn cất hết túi trữ đồ. Hiện giờ thời tiết nóng, để trong túi trữ đồ thể giữ độ tươi, đợi ngày mai khi lên tàu lấy một ít .

Vân Vũ

Tề Mặc Nam về lúc mười một giờ, Tống Vân ngủ . Anh tắm rửa xong trở về phòng, dù cố gắng nhẹ nhàng đến , vẫn phiền giấc ngủ vốn nhẹ của Tống Vân. Hai chuyện một lúc, ôm ngủ, gì cả.

Không ai đó , mà là sợ Tống Vân mệt, cô ngủ mấy tiếng dậy xuất phát, nỡ để cô vất vả.

Trời sáng, Tống Vân và Tề Mặc Nam dậy. Tề Mặc Nam lái xe đưa Tống Vân đến ga tàu. Triệu Trường Giang đón ông Trịnh và bà Trịnh, đến ga Tống Vân một bước, vé tàu cũng lấy , đều là giường .

Sau khi Tề Mặc Nam rời , Tống Vân lấy bánh kếp dầu hành và cuốn nhân đậu, trứng hâm nóng ở nhà, "Tàu còn nửa tiếng nữa mới ga, chắc đều ăn sáng ? Đây là đồ nhà mang cho, tạm thời ăn chút gì đó lót ."

Vì dậy quá sớm, thời gian quá gấp, Triệu Trường Giang và hai cụ già quả thật ăn sáng, vốn định lên tàu mới ăn. Giờ thấy đồ Tống Vân lấy , đều nuốt nước bọt.

" mang khá nhiều, ăn , ."

Triệu Trường Giang đương nhiên khách khí với đội trưởng nhà , cầm một cái bánh kếp liền gặm.

Hai cụ già ngại ngùng, nhưng thấy Tống Vân thật lòng mời ăn, cũng khách sáo nữa, mỗi cầm một cuốn nhân đậu. Tống Vân nhét thêm tay mỗi một quả trứng , "Đây là , các cụ thử xem."

Triệu Trường Giang ăn xong cái bánh kếp trong ba miếng, lập tức cầm một quả trứng , "Quả trứng ngon, còn mắt nữa."

 

Loading...