Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 796: Lễ Phục Cưới
Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:26:27
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân kể với Tống Hạo về chuyện Tiểu Ngũ chạy bộ nhanh. Tống Hạo nghĩ đến tình cảnh hiện tại của hai con Tiểu Ngũ, suy nghĩ một lát : "Nếu Tiểu Ngũ thể Cục Thể thao, đó cũng là một chuyện , hai con họ đều thể ở Kinh Thành. hiện tại bệnh của bé vẫn khỏi hẳn, nhất đừng nên nhắc đến chuyện vội, đợi khi bé bình phục hãy tính."
Tống Vân gật đầu: " , cứ đợi bé chữa khỏi bệnh hãy ."
Hai về chuyện của Tử Dịch và Thư Đình. Tống Hạo con trai nhập ngũ hơn, cũng gì nhiều. Đối với ông, con cái lớn, suy nghĩ riêng, với tư cách là cha , ông tôn trọng và dùng hành động để ủng hộ là .
Sau khi đưa Tống Hạo về phố Chính Đức, Tống Vân trở về Bộ Tư lệnh.
Thoắt cái, chỉ còn ba ngày nữa là đến đám cưới của Dương Lệ Phần và Hạ Trường Giang. Kết thúc một ngày huấn luyện, Tống Vân với các thành viên trong đội một tiếng, lái xe về khu tập thể.
Xuống xe, cô về nhà ngay mà đến nhà Trần Thúy Thúy để lấy bộ lễ phục cưới cô định tặng cho Dương Lệ Phần.
Vừa đến cổng sân nhà Trần Thúy Thúy, thấy từ bên trong vọng tiếng c.h.ử.i mắng chua ngoa, độc địa của bà lão họ Dư, c.h.ử.i những lời vô cùng khó .
"Đồ xúi quẩy, thiếu đức! Ta là chồng của mày, là của chồng mày! Bình thường kính trọng cho tử tế thì cũng chấp nhận , giờ lấy của mày một bộ quần áo mà mày cũng chịu cho. Mày thật sự cho rằng mày là củ cải, là rau muống gì đó ? Tự cho là bà chủ nhà họ Dư hả? Buồn thật! Cứ với cái bộ dạng thể lên mặt bàn như mày, mày xứng ? Ta cho mày , ở đây một ngày thì mày đừng hòng trèo lên đầu lên cổ ! Bộ quần áo lấy là chắc , mày cho cũng cho! Đưa đây!"
Trần Thúy Thúy cũng tức giận đến cực điểm, mắng trả: "Nếu là đồ xúi quẩy, thiếu đức, thì cái đồ già như bà, chỉ ức h.i.ế.p con dâu, bóc lột con trai, chỉ lo hưởng thụ cho bản , là cái gì? là củ cải, rau muống do bà ! Cái nhà còn tới lượt bà chủ! Đừng lấy cái trò phong kiến thời đó để áp chế ! Bây giờ là xã hội mới , cái trò của bà tác dụng với ! Vả , bộ quần áo là hộ cho khác, thể đưa cho bà , bà đừng mơ tưởng!"
"Mày thể, nước lắm đấy, dám cả c.h.ử.i cả chồng hả? Ông già , mau đây giúp giữ chặt nó , xem hôm nay dùng chiếu đ.á.n.h mặt cho nó c.h.ế.t thì thôi!"
"Mày gì đó? Đồ già tự trọng! Cha chồng giúp chồng đ.á.n.h con dâu, các còn mặt mũi nữa ?"
Tống Vân một cước đá tung cổng sân. Những hàng xóm cũng thấy động tĩnh đang chạy về phía , cú đá của Tống Vân giật , nhưng cũng cản bước chân họ chạy nhanh đến xem cho vui. Tất nhiên, cũng lo lắng Trần Thúy Thúy thiệt thòi, vội vã chạy đến giúp kéo hai bên .
Cánh cổng sân then cài đá bật , động tĩnh tự nhiên nhỏ, lập tức cho những trong nhà khiếp sợ.
Chỉ thấy ông lão họ Dư một tay giật lấy cánh tay Trần Thúy Thúy, bà lão họ Dư giơ chiếu lên định vả mặt Trần Thúy Thúy. Hai vẻ mặt hung ác còn kịp tan biến, những hàng xóm ùa thấy rõ mồn một.
Có lớn tiếng: "Ôi trời, đây thật là chuyện từng thấy. Trên đời loại cha chồng như ? Thật là hổ! Cái mặt mũi của khu tập thể chúng hai các cho bêu rếu hết !"
Lập tức phụ họa: " ! Ai từng cha chồng giật tay con dâu để đ.á.n.h bao giờ? Còn đạo lý gì nữa ? Nhà họ Dư là kiểu địa chủ, cường hào ác bá gì ?"
Hai ông bà lão , vội vàng buông tay , ném chiếu xuống. Bà lão họ Dư khô khan: "Hiểu lầm, hiểu lầm ! Chúng đùa thôi mà."
Trần Thúy Thúy đây là thời cơ tuyệt vời, lập tức cúi đầu tỏ vẻ ủy khuất, nước mắt lăn dài.
Các quân phụ thấy Trần Thúy Thúy bộ dạng như , càng thêm thương xót, ai nấy đều phẫn nộ chỉ trích hai vợ chồng nhà họ Dư.
Đột nhiên hô lên: "Loại như thế xứng ở trong khu tập thể của chúng ? Làm băng hoại hết phong khí của khu !"
" ! Loại thể ở khu tập thể của chúng ! Dinh trưởng họ Dư ? Bảo lập tức giải quyết việc , nếu chúng sẽ báo cáo lên . Anh cũng đừng nữa, trực tiếp chuyển ngành về quê quách cho xong!"
Hai ông bà lão những lời , rõ ràng là đuổi họ , mà ? Họ mới ở bao lâu, phúc còn kịp hưởng cho đây. Chỗ thật sự , một chút việc cũng , mỗi ngày ăn xong là dạo, thoải mái hơn ở quê nhà bao nhiêu .
Chỉ một điểm , con trai thật sự đưa cho họ một xu nào.
Tống Vân bước lên phía , hỏi Trần Thúy Thúy: "Chị chứ? Có thương ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-796-le-phuc-cuoi.html.]
Nước mắt Trần Thúy Thúy trào , lúc nãy là giả vờ, bây giờ là thật sự .
Chỉ Tống Vân quan tâm đến việc cô thương .
Cô sờ cánh tay, lắc đầu: " ."
Tống Vân thấy động tác của cô, bước tới nắm lấy tay Trần Thúy Thúy, một cái giật ống tay áo của cô lên, lộ cánh tay tím bầm, là ngay ai đó dùng tay vặn.
"Ai ?" Tống Vân hỏi với khuôn mặt lạnh lùng.
Trần Thúy Thúy liếc bà lão một cái, lên tiếng.
Tống Vân tức giận đến mức: "Dư Đại Cương ? Anh quản ?"
Trần Thúy Thúy : "Đại Cương nhiệm vụ ."
Tống Vân về phía bà lão họ Dư đang tránh né ánh mắt: "Cho dù bà là chồng của chị , bà cũng tư cách đ.á.n.h chị ."
Bà lão họ Dư hừ lạnh: "Ta là chồng của nó, là trưởng bối của nó, nó hiếu thuận với . Ai bảo nó dám cãi lời ."
"Đừng bà chỉ là chồng, cho dù bà là ruột của chị , bà cũng tư cách tùy tiện đ.á.n.h mắng chị . Mẹ hiền thì con mới thảo. Cái kiểu ăn như của bà mà còn con cháu hiếu thuận? Mơ giữa ban ngày ? Thật sự hiếu thuận, thì tìm con trai bà mà bảo. Con dâu nghĩa vụ như ."
Bà lão họ Dư vốn chẳng lý lẽ, căn bản những điều Tống Vân , bà lý lẽ riêng của .
"Đây là chuyện nhà của chúng , cần các quản." Bà lão họ Dư .
Tống Vân lạnh lùng nhạt, đầu quét mắt một vòng trong đám đông, trông thấy thím Quế Anh, liền gọi: "Thím Quế Anh, thím thể giúp cháu gọi Chính ủy Kiều và thím Ái Anh ?"
Những mâu thuẫn kiểu , thường thường do Chính ủy Kiều xử lý. Thím Ái Anh là Chủ nhiệm Phụ nữ của khu tập thể, dĩ nhiên bà cũng tư cách quản việc .
Thím Quế Anh đáp lời một tiếng, nhanh chóng chạy , nhanh đó dẫn Chính ủy Kiều và thím Ái Anh tới.
Hai vợ chồng đường rõ đầu đuôi sự việc, cũng tức giận kém. Đây là thời đại gì , vẫn còn theo cái trò phong kiến thời đó.
Tống Vân trực tiếp với Chính ủy Kiều và thím Ái Anh: " đề nghị tiến hành giáo d.ụ.c tư tưởng một cách sâu sắc và diện nhất đối với hai cụ nhà họ Dư, giúp họ tách rời tư tưởng phong kiến từ gốc rễ, xây dựng tư tưởng mới thời đại mới, học tập sâu sắc 'Đức, Trí, Thể, Mỹ, Lao', tái tạo cho họ quan điểm đạo đức, giá trị quan đúng đắn."
Lời , suýt nữa là chỉ thẳng mũi hai cụ già mà rằng: Mau dạy họ cách một con .
Hai cụ già hiểu, nhưng cũng đó tuyệt đối lời , chắc chắn là lợi cho họ.
Chính ủy Kiều và thím Ái Anh đương nhiên lập tức hưởng ứng đề nghị của Tống Vân, cảm thấy cô đúng, hai lão già , đúng là cho họ học mấy khóa .
"Được, cứ như . Hai từ ngày mai bắt đầu, sáng tám giờ đến phòng tuyên truyền để học, một ngày tám tiết, một tiết cũng thiếu, ít nhất học một tháng."
Vân Vũ