Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 802: Cho ngươi hai hào

Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:26:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lô Khôn cũng trông thấy Phụng Ái Lan và Phụng Tiểu Ngũ, khựng một chút, vốn định há miệng hỏi một câu, nhưng thấy Phụng Ái Lan lập tức đầu chỗ khác, vẻ mặt chán ghét đầy xui xẻo, lời sắp thốt đến miệng nuốt trở , cũng thu ánh mắt, giả vờ như quen , cùng vợ hiện tại đẩy bố vợ khu nội trú.

Phụng Ái Lan nhổ nước bọt một cái, "Xui xẻo, đến chỗ cũng thể gặp đồ rác rưởi."

Phụng Tiểu Ngũ lo lắng, "Mẹ, ngày mai con đến Cục Thể thao , một ?" Cậu sợ tên rác rưởi Lô Khôn bắt nạt.

Nhận sự lo lắng của con trai, Phụng Ái Lan : "Con tưởng con vẫn là Phụng Ái Lan ngày ? Yên tâm , ai thể bắt nạt con ."

Kể từ khi Tiểu Ngũ gặp chuyện, Phụng Ái Lan yếu đuối bất tài ngày xưa c.h.ế.t , để bảo vệ con trai, mười năm nay bà đấu tranh với bao nhiêu , trái tim cũng ngày càng chai sạn, tính tình đương nhiên cũng khác xưa, Lô Khôn căn bản thể tổn thương bà.

Tiểu Ngũ cũng nhớ sự đổi của trong mười năm qua, trong lòng yên tâm phần nào, "Mẹ, nếu việc gì giải quyết , hãy gọi điện cho con."

Phụng Ái Lan gật đầu , "Được, con trai lớn , thể giúp chia sẻ nỗi lo , việc gì đều sẽ tìm con."

Chỉ vài câu , đám mây u ám mới kéo đến tan biến sạch sẽ.

Hai con trở khu nội trú, Phụng Ái Lan chăm sóc bệnh nhân, Phụng Tiểu Ngũ thu dọn đồ đạc, đóng gói những thứ cần mang đến Cục Thể thao ngày mai. Sau khi thu dọn xong, thấy thời gian còn sớm, liền giúp chăm sóc bệnh nhân. Vừa bước đến cửa phòng bệnh thấy giọng của Lô Khôn, "Chẳng chỉ bảo cô lau cho cụ già một chút thôi mà, trả tiền, cô lau nhanh , lau xong cho cô hai hào."

Chỉ lau một chút mà kiếm hai hào đúng là ít, nhưng Phụng Ái Lan kiếm tiền .

" rảnh, tìm khác ." Giọng Phụng Ái Lan nhạt nhẽo, thậm chí ngay cả đầu cũng , căn bản xem Lô Khôn gì.

Lô Khôn tức giận vô cùng, mặt mày ảm đạm : "Cô đừng đằng chân lân đằng đầu, nếu quan hệ đây của chúng , tiền dễ kiếm như rẻ cho cô ?"

"Không cần, một chút cũng dính dáng đến nửa hào quan hệ với , phiền đừng chuyện với nữa, thực sự ghê tởm." Sự chán ghét, kinh tởm mặt Phụng Ái Lan là thật, bất kỳ ai mắt đều .

Lô Khôn thể tin nổi Phụng Ái Lan, phụ nữ mắt khác với hình ảnh Phụng Ái Lan trong ký ức , trở nên sắc sảo, là gai, khác hẳn với Phụng Ái Lan yếu đuối bất tài ngày xưa.

Phụng Tiểu Ngũ ở ngoài định bước , một phụ nữ trung niên hấp tấp hối hả tới, đ.â.m sầm , thậm chí một lời xin cũng , trực tiếp bước phòng bệnh.

Chính là phụ nữ lúc nãy ở cửa khu nội trú, cùng Lô Khôn đưa ông lão .

Người phụ nữ phòng bệnh nhíu mày, vui Lô Khôn, "Anh ? Vẫn lau cho bố ? Làm cái gì ? Người bố bẩn như thấy ? Cụ khó chịu bao? Còn nhanh lau ."

Cái giọng điệu , cái bộ dạng , khác gì sai khiến cháu, sử dụng nô tài chứ?

Vân Vũ

Phụng Ái Lan liếc Lô Khôn một cái đầy vẻ châm chọc, giả vờ đây quan trọng lắm, như thể ở Kinh thị quan to phát tài lớn gì đó, kết quả một phụ nữ sai khiến , đến một tiếng rắm cũng dám thả, chà!

Mặt Lô Khôn khó coi vô cùng, mặt vợ cũ, vợ hiện tại mất mặt như , thực sự khó xử.

Còn chuyện khó xử hơn, con trai ruột của lúc bước , lạnh lùng liếc một cái, ánh mắt đó, biểu cảm đó, rõ ràng cũng thấy chuyện lúc nãy.

Thế nhưng, đúng là một tiếng rắm cũng dám thả.

Bố vợ tuy là tình trạng , nhưng cụ sinh mấy đứa con thành tích xuất sắc, từng đứa từng đứa đều là đối tượng mà Lô Khôn cần nịnh bợ, thậm chí vợ hiện tại của , cũng là thượng cấp trực tiếp của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-802-cho-nguoi-hai-hao.html.]

Lô Khôn gượng ép một nụ , " lau ngay đây, lúc nãy chút việc nên chậm trễ."

Người phụ nữ hừ một tiếng, thêm gì nữa, chỉ dùng ánh mắt hiệu cho nhanh chóng .

Lô Khôn lấy chậu lấy nước nóng, sự chỉ huy của vợ, lau sạch sẽ cơ thể dính đầy phân và nước tiểu của bố vợ, mấy kìm mà nôn ọe.

, nôn xong vẫn tiếp tục .

Cho đến khi lau sạch sẽ.

Nghĩ , hai hào thì ít, kỳ thực cũng dễ kiếm.

Sau khi bệnh nhân do Phụng Ái Lan phụ trách chăm sóc ngủ say, bà liền dẫn Tiểu Ngũ rời khỏi phòng bệnh, sang một phòng bệnh khác chăm sóc một quân nhân thương ở chân.

Có Tiểu Ngũ giúp đỡ, một ngày bà thể chăm sóc ba quân nhân, bây giờ Tiểu Ngũ sắp rời , bà định từ chối một , một ngày chỉ chăm sóc hai bệnh nhân, nếu sẽ kịp xoay xở.

Khi Phụng Ái Lan trở phòng bệnh lúc nãy, vợ của Lô Khôn còn ở đó, chỉ còn mỗi Lô Khôn một trong phòng bệnh trông nom bố vợ trúng phong tê liệt.

Lô Khôn vốn kiên nhẫn, sớm trông nom đến mức chịu nổi, đáng tiếc ai đến một chút, mấy đứa con của ông lão miệng thì hiếu thuận, nhưng khi thực sự việc, thấy một đứa nào xuất hiện, , đứa con rể nửa đường chạy chạy , còn chẳng tiếng , bọn họ chỉ lo xuất một ít tiền, những việc bẩn thỉu hôi hám đều do một , nghĩ mà thấy ấm ức, căn bản từng xem như một trong nhà.

Tay Lô Khôn sờ túi lấy điếu thuốc, nghĩ đến đây là phòng bệnh, rút tay về.

lúc Phụng Ái Lan và Tiểu Ngũ trở về phòng bệnh, trực tiếp dậy, với Phụng Ái Lan và Tiểu Ngũ: "Hai giúp trông nom bố vợ một chút, ngoài một chút, sẽ ngay."

Phụng Ái Lan : " đừng chuyện với , rảnh cũng nghĩa vụ giúp bất cứ việc gì."

Lô Khôn về phía Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ thậm chí chẳng thèm , cầm hộp cơm mua đồ ăn.

Lô Khôn tin Phụng Ái Lan nhẫn tâm đến , : "Dù cũng giao phó cho cô , cô gì thì ." Nói xong liền bỏ .

Sau khi bước khỏi khu nội trú, ngửi thấy khí trong lành, cảm thấy cuối cùng cũng sống , hút một mạch hai điếu thuốc, bụng cũng đói, cơm canh trong nhà ăn của bệnh viện nhạt nhẽo lắm, gần đây quán cơnước M doanh, thẳng tiến đến quán cơnước M doanh ăn cơm.

Ăn một nửa, vợ và chị cả, em trai ba của cô cũng đến quán cơnước M doanh ăn cơm, vẻ như định ăn cơm xong sẽ đến bệnh viện thăm ông lão.

Miêu Đại Phụng trông thấy Lô Khôn đang ăn cơm ở quán cơnước M doanh, một , còn gọi cả thịt kho tàu và cá trê nướng hai món mặn, còn uống rượu nữa.

"Anh chạy ngoài ăn cơm, ai quản bố ?" Chị cả Miêu Đại Phụng sắc mặt khó coi hỏi.

Lô Khôn lập tức cảm thấy , vội vàng bỏ đũa xuống, " thấy bố ngủ say mới ngoài, mới một lúc."

Miêu Đại Phụng hài lòng trừng mắt Lô Khôn, về phía em gái hai, vẻ mặt như 'mày mù '.

Sắc mặt Miêu Nhị Phụng cũng khó coi, đặc biệt chị cả trừng mắt như , càng vui, cũng tâm trạng ăn cơm, lôi Lô Khôn dậy, "Ăn cái gì mà ăn, về bệnh viện, nếu bố tỉnh dậy ai quản, xem xử lý thế nào."

 

Loading...