Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 821: Bằng Chứng 1

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:21:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân chấn động, chỉ trong chớp mắt, cô và Diệp Trường Thanh trở thành ?

Diệp Trường Thanh cũng chấn động, "Trước giờ cháu từng qua?"

Diệp lão gia : "Thời thế lúc như , ích lợi gì? Các cháu nên kết cục của những quy chụp là tư sản còn gì."

Không đợi Tống Vân và Diệp Trường Thanh hỏi thêm, Diệp lão gia tiếp tục: "Bây giờ với cháu, là cháu rằng, ngoài gia đình họ Diệp, cháu còn họ hàng thích khác. Tình mà nhà họ Diệp thể cho cháu, lẽ nhà họ Bạch thể."

Nói đến đây, mắt ông lão đỏ lên. Ông đầu chỗ khác, che giấu sự thất thái bộc phát của .

Tống Vân dậy, "Cháu về chuyện với bố cháu và các của cháu. Hai ông cháu cứ chuyện ."

, Tư lệnh Diệp còn những lời quan trọng với Diệp Trường Thanh, cô tiện ở đây cản trở.

Sau khi Tống Vân rời , Diệp lão gia cũng bình tĩnh , dậy đóng cửa phòng bệnh, xuống cạnh giường bệnh, khuôn mặt gầy gò đến biến dạng của cháu trai, mắt nhịn đỏ lên.

"Trường Thanh, cháu trách , cũng sẽ biện giải gì. Cháu gì thì cứ , đều ủng hộ."

Vân Vũ

"Bất kể là gì, ông cũng ủng hộ?" Diệp Trường Thanh hỏi.

Diệp lão gia gật đầu, "Bất kể là gì, cũng ủng hộ."

Diệp Trường Thanh già mái tóc điểm bạc mặt, mười năm gặp, dường như ông thực sự già nhiều.

"Cháu hỏi ông vài câu ." Diệp Trường Thanh .

Diệp lão gia gật đầu, "Cháu cứ hỏi, những gì đều sẽ với cháu."

"Ông rõ cháu ở trong nhà đó , Bá mẫu đối với cháu mang ý đồ , trừ khử cháu cho kỳ , tại ông đưa cháu ?" Đây là điều Diệp Trường Thanh mãi thể hiểu nổi.

Nếu ông thực sự quan tâm đến cháu, tại cháu trong nhà đó chịu khổ chịu tội mà quan tâm?

Diệp lão gia dường như đoán cháu sẽ hỏi , chút ngạc nhiên, mặt tràn ngập vị đắng.

"Trước khi trả lời câu hỏi của cháu, sẽ kể cho cháu một câu chuyện ."

"Ngày xưa, một Lýu Địa chủ giàu , ông gần bốn mươi tuổi mới một đứa con trai, vô cùng vui mừng, gia tài kếch xù cuối cùng cũng kế thừa. Mọi trong nhà đều cưng chiều đứa trẻ, cho nó cuộc sống nhất, phái hộ vệ bảo vệ hai mươi bốn giờ, để tránh cho nó chịu một mối nguy hiểm nhỏ nhặt nhất. Những địa chủ khác giàu kém nhà Lýu Địa chủ, vì sinh con sớm hơn, con cái của họ trưởng thành. Vì nhà nào cũng giàu , cuộc sống hưởng thụ đều tương tự , từ nhỏ ăn sung mặc sướng, từng trải qua một chút sóng gió nào, hình thành tính cách kiêu căng xa xỉ dâm đãng, chỉ hưởng lạc, thông hiểu việc đời. Gia tài kếch xù rốt cuộc cũng lúc tiêu xài hết sạch."

"Lýu Địa chủ thấy những địa chủ hào côn ngày từng phong quang vô hạn như lượt vì con cháu bất tài mà gia đạo sa sút, trong lòng dấy lên cảnh giác, quyết định đưa con đến khu ổ chuột chịu khổ, để đứa trẻ nếm trải đủ sự ấm lạnh của nhân tình, thấu thói đời, chỉ âm thầm phái bảo vệ an nguy của nó, để nó trong khu ổ chuột tìm phương hướng nhân sinh đúng đắn, học khả năng sinh tồn, thấu hiểu nhân tính, mạnh mẽ nội tâm."

"Lýu Địa chủ thành công. Sau năm năm sinh tồn trong khu ổ chuột, con trai ông khác với những đứa con nhà giàu bình thường, nó hiểu dựa khác bằng dựa chính , nó cũng hiểu rõ chỉ kẻ mạnh mới thể trỗi dậy trong cảnh khắc nghiệt, chỉ bản sở hữu thực lực đủ mạnh, mới thể bảo vệ và vật bảo vệ."

Diệp lão gia kể xong câu chuyện , thở dài, Diệp Trường Thanh với vẻ mặt đầy áy náy, "Là quá chủ quan , chỉ nghĩ đến việc mài giũa tính cách của cháu, để cháu chuyển hóa từ kẻ yếu thành mạnh, nhưng nghĩ rằng, với là khác , ai cũng thể chịu đựng sự mài giũa như . Là sai, hại cháu chịu nhiều khổ cực như ."

Diệp Trường Thanh khi câu chuyện một nửa thì hiểu ý ông nội, nhưng cháu vẫn hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-821-bang-chung-1.html.]

"Để mài giũa cháu, dung túng cho Bá mẫu hãm hại cháu hết đến khác? Điều thông suốt ?" Diệp Trường Thanh hỏi.

Diệp lão gia chút ngạc nhiên câu hỏi của cháu, đây vốn là điều ông định với cháu.

"Trường Thanh, chuyện quả thực là với cháu. Lúc đó một chút tư tâm. Trong những năm tháng loạn lạc như , dù ở địa vị cao, nhưng địa vị cũng vững chắc như cháu tưởng tượng. Vì vấn đề thành phần của cháu, gia đình họ Diệp luôn khác để ý. Một khi chút động tĩnh, chỉ , tất cả trong gia đình họ Diệp chúng , đều sẽ liên lụy, cực khả năng rơi kết cục thể cứu vãn."

"Để bảo tất cả trong gia đình họ Diệp, trừng trị Bá mẫu của cháu. Là với cháu."

Diệp Trường Thanh nắm chặt tay, "Một câu xin là xong ? Mạng của cháu thật đúng là rẻ mạt."

Diệp lão gia : "Những việc Bá mẫu cháu , đều lưu giữ bằng chứng. Vốn định đợi cháu trưởng thành giao cho cháu xử lý. Bây giờ cũng là lúc . Cháu gì cũng , đều ủng hộ."

Đây cũng là lý do hôm nay ông rõ mối quan hệ giữa Trường Thanh và Tống Vân. Về , dù Trường Thanh còn gia đình họ Diệp, ít nhất cũng còn gia đình họ Bạch để qua , đến nỗi đời còn một nào.

Diệp Trường Thanh thực sự ngờ bước ngoặt như .

"Ông thực sự đưa bằng chứng cho cháu?" Diệp Trường Thanh dám tin nổi. Dù hiện nay thời thế đổi, những bằng chứng tuy đủ để hủy hoại gia đình họ Diệp, nhưng cũng thể khiến họ tổn thương nặng nề.

"Vốn là định đưa cho cháu. Nếu năm đó cháu rời khỏi Kinh Thị, một mực ở nơi , lẽ đưa cho cháu từ lâu ." Diệp lão gia thản nhiên, mỗi câu mỗi chữ đều xuất phát từ tận đáy lòng.

Việc ông để Diệp Trường Thanh ở gia đình họ Diệp, quả thực là mang ý đồ mài giũa cháu, đồng thời cũng âm thầm kỳ vọng cả và em thứ ba thêm chút lương tri, trong lòng tồn tại chút thiện niệm và tình , đối xử hơn với cháu trai . Ông gia đình tan vỡ.

Đáng tiếc, việc gì như ý.

Tất cả kỳ vọng của ông đối với con cháu đều thất bại .

"Tài sản cháu để cho cháu, năm đó sai kiểm kê ghi chép . Còn cả thu chi những năm qua, đều sổ sách. Ta sẽ giao hết cho cháu. Cháu thể tự xem xét xử lý, cũng thể để giúp cháu giải quyết, tùy ý cháu."

Diệp Trường Thanh từng nghĩ tới, cái hố sâu trong lòng mà cháu cho rằng thể vượt qua, thể sụp đổ dễ dàng như .

Hóa đúng như Tống Vân , ông quan tâm đến cháu, chỉ là đang dùng một cách khác để bảo vệ cháu.

"Căn nhà tứ hợp viện ở đường Cộng Hòa, vốn là của hồi môn của cháu. Bây giờ cũng trả cho cháu." Diệp lão gia .

Diệp Trường Thanh sững , "Vậy còn họ thì ?"

"Họ nhà của riêng họ, cháu cần quản. Ta bảo họ trong vòng ba ngày dọn . Nếu ba ngày sức khỏe cháu cho phép, cháu thể xem xem."

Đó là căn nhà để cho cháu, thể thu hồi , dĩ nhiên là nhất. Cháu sẽ khách sáo, lập tức gật đầu, "Vâng."

Im lặng một lúc, Diệp Trường Thanh bất ngờ hỏi: "Khi cháu ở Hắc Long Giang, mỗi năm đúng ngày sinh nhật cháu đều nhận một bưu kiện, bên trong là các loại hạt khô, mứt quả mà cháu thích ăn hồi nhỏ. Có là ông gửi ?"

Diệp lão gia gật đầu, "Là gửi. Ta nhớ cháu hồi nhỏ thích ăn những thứ đó, bố cháu thường mua cho cháu. Mấy loại hạt khô, mứt quả đó là đặc sản của Kinh Thị, bên Hắc Long Giang mua ."

 

Loading...