Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 823: Xuất viện

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:21:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đầu tiên lên tiếng là Bạch Thanh Phong. Những trường hợp cảnh như Diệp Trường Thanh, chứng kiến ít, và kết cục của họ đều mấy . Những đó may mắn như Diệp Trường Thanh, một ông âm thầm bảo vệ, ngầm vạch kế hoạch, chờ đợi họ trưởng thành.

"Trường Thanh, bác của cháu địa vị cao quyền trọng, cháu động đến bác mẫu, e rằng dễ dàng. Ông nội cháu tuy rằng sẵn sàng về phía cháu, ủng hộ quyết định của cháu, nhưng để bản ông tay đối phó với con trai , liệu ông thực sự ?"

Đây cũng là điều khiến Diệp Trường Thanh đau đầu. Dựa bản , đừng đến chuyện khiến bác mẫu chịu sự trừng phạt thích đáng, ngay cả việc giành tài sản của cũng khó khăn.

Diệp Trường Thanh về phía Tống Vân, "Cô nghĩ ?"

Tống Vân mỉm , " nghĩ đừng nên nghĩ chuyện quá phức tạp. Nên thế nào thì cứ như . Trong tình huống nhân chứng vật chứng đầy đủ, rõ ràng, ngay cả bác của cũng thể công khai can thiệp. Tuy nhiên, khuyên tiên hãy sử dụng những bằng chứng để lấy bộ tiền thuộc về từ trong tay bà . Bằng , một khi trầy trật, bà liều lĩnh 'vỡ bình cũng đành', thà tù cũng trả tiền, sẽ còn tốn thời gian và công sức để tranh chấp với bà . Suy cho cùng, tiền bao nhiêu năm , chuyển tay qua , khó để xác định rõ ràng quyền sở hữu."

Diệp Trường Thanh cảm thấy Tống Vân lý, "Được, thì cứ như ."

Tống Vân , "Chuyện chỉ dựa một e rằng xong. Khi nào cơ thể hồi phục , cần đàm phán với họ, hãy để và các cùng. Họ là nhà họ Bạch, cũng là nhà ruột của , danh nghĩa chính đáng."

Diệp Trường Thanh ngại ngùng, "Như tiện ?"

Bạch Thanh Phong ha hả , vỗ vai Diệp Trường Thanh, "Thằng ngốc, chúng là một nhà, khách sáo gì chứ?"

Diệp Trường Thanh vô cùng cảm động, rõ ràng là đầu gặp mặt, nhưng giống như quen nhiều năm, mối liên hệ vi diệu của tình thích , là thứ từng trải nghiệm đây.

Mặc dù Viện trưởng Chu sắp xếp đồ ăn phù hợp cho Diệp Trường Thanh, nhưng Cát Mỹ Lâm và Bạch Thanh Hà mỗi ngày vẫn đến mang canh bổ và cơm nước cho . Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, gương mặt chỉ còn da bọc xương của Diệp Trường Thanh trông khá hơn một chút, đến mức đáng sợ như , dù vẫn gầy.

Sau ba ngày viện, Diệp Trường Thanh xuất viện. Ngoài vết mổ cần tự cẩn thận dưỡng cho lành thì cơ thể về cơ bản còn vấn đề gì, đạt tiêu chuẩn xuất viện.

Tống Vân đang đặc huấn ở quân khu, thời gian đến đón xuất viện. Bạch Thanh Phong và Tống Hạo đến, hai xe đạp tới, đón Diệp Trường Thanh xong, đưa thẳng về đường Cộng Hòa. Họ cũng tiện thể nhận mặt nhà, xem gì cần giúp đỡ .

Đến đường Cộng Hòa, Bạch Thanh Phong mới phát hiện ngôi nhà hề xa lạ, đây là ngôi nhà từng đến chơi hồi nhỏ, là nhà của gia đình chú hai .

Cổng viện mở toang, cửa đỗ xe ba bánh và xe kéo, khiêng đồ chất lên xe ba bánh và xe kéo, nào là hòm, nào là tủ, giường, tủ chè...

Diệp Trường Thanh liếc đồ đạc xe kéo, trong đó một món trông quen mắt, dường như là đồ đạc trong phòng của bố . Lúc đó tuy còn nhỏ, nhưng một chuyện nhớ rõ.

Diệp Trường Thanh bước đến xe kéo, nhặt lên một chiếc hộp xếp hoa văn mẫu đơn bát bảo thếp vàng.

Chiếc hộp xếp nhớ đặc biệt rõ, hồi nhỏ thường mua mứt quả bỏ trong hộp cho ăn. Mẹ chiếc hộp là đồ từ trong cung thời Thanh, nhiều năm tuổi, vì quá tinh xảo, đặc biệt thích nên cứ dùng mãi.

"Đây là đồ của ." Diệp Trường Thanh .

Bạch Thanh Phong nhíu mày, "Người nhà họ Diệp trơ trẽn thế? Lấy đồ của khác thành nghiện ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-823-xuat-vien.html.]

Diệp Trường Thanh mím chặt môi, cầm chiếc hộp xếp bước sân.

Bạch Thanh Phong và Tống Hạo cũng theo .

Vừa bước sân, từ xa thấy Tiêu Linh Ngọc ôm một chiếc hòm sơn đen thếp vàng về phía cổng, miệng hét với những đang khiêng đồ: "Mấy cẩn thận chút, là đồ quý giá, sứt một chút cũng ."

Chiếc hòm sơn đen thếp vàng trong lòng Tiêu Linh Ngọc, Diệp Trường Thanh cũng nhận , cũng là đồ trong phòng của bố . Hồi nhỏ từng chơi qua, trong hòm đựng bộ hộp hình bầu hồ lô. Bên trong hộp bầu hồ lô bằng chất liệu da bộ đồ ăn sơn đỏ thếp vàng. Hắn từng đếm đồ trong đó, lớn nhỏ tổng cộng 81 món, mỗi món đều vô cùng tinh xảo. Mẹ thích lén lút lấy những món đồ ngắm nghía, nhưng hiếm khi lấy mặt ngoài, chỉ khi nào chỉ hai con mới lấy chơi.

Lúc , Tiêu Linh Ngọc cũng trông thấy Diệp Trường Thanh, sắc mặt lập tức tối sầm, đặc biệt khi thấy chiếc hộp xếp tay Diệp Trường Thanh, bà càng tức giận kìm , "Diệp Trường Thanh, lấy đồ của gì? Còn giáo d.ụ.c ?"

Diệp Trường Thanh suýt bật vì tức, "Bà đây là đồ của bà? Vậy bà xem, đồ từ ? Của hồi môn bà mang từ nhà họ Tiêu sang? Hay là mua ở hợp tác xã?"

Tiêu Linh Ngọc lúc mới sực nhớ , chiếc hộp xếp dường như đồ của bà , chỉ là dùng lâu ngày nên tưởng là của .

thừa nhận.

"Cái hộp xếp là bạn tặng, ?"

"Bạn bà thật hào phóng. Vậy chắc bạn bà quen , còn đồ khắc con dấu riêng của , mà tặng cho bà. Chà, những chuyện trùng hợp đời đều dồn hết ."

Tiêu Linh Ngọc đây là lời châm biếm, tức đến nghiến răng nghiến lợi, "Diệp Trường Thanh, đừng quá đáng, dù cũng là trưởng bối của , ai chuyện với trưởng bối như ?"

Bạch Thanh Phong nhịn nữa, bước đến bên cạnh Diệp Trường Thanh, hướng về Tiêu Linh Ngọc : "Loại như bà cũng đòi xưng là trưởng bối? Con ch.ó bên đường còn đủ tư cách hơn bà, bà là thứ gì chứ?"

Tiêu Linh Ngọc cả đời từng mắng như , lập tức tức giận đến mặt xanh mét, chỉ tay Bạch Thanh Phong thét lên: "Ông là thứ gì? Ở đây quyền ông lên tiếng ? Biết là ai ? Dám chuyện với như ?"

Vân Vũ

Bạch Thanh Phong hừ lạnh, "Vợ của Phó Bộ trưởng Bộ Công an Diệp Vệ Thành mà, danh lâu. Những chuyện bà với Trường Thanh, đều rõ như lòng bàn tay."

Sắc mặt Tiêu Linh Ngọc biến đổi, "Rốt cuộc ông là ai?"

Diệp Trường Thanh : "Ông ."

Tiêu Linh Ngọc tin, mắng: "Cậu bậy! Cậu của hơn 20 năm nước ngoài, sống c.h.ế.t thế nào còn . Tùy tiện kiếm một dám gọi là ? Cậu phát điên vì ?"

Nhắc đến chuyện , trong mắt Bạch Thanh Phong cũng thoáng qua một tia ảm đạm. Năm đó chú hai, chú ba của Hồng Kông họ một bước. Khi họ đến Hồng Kông tìm tin tức của chú hai, chú ba mới cả nhà lớn chú hai, chú ba đến Hồng Kông bán hết tất cả tài vật mang theo, đó tàu viễn dương rời khỏi Hồng Kông, . Sau khi đến nước Y cũng tìm hiểu, nhưng mãi tin tức.

" họ ruột của Bạch Thanh Bình, Trường Thanh gọi một tiếng vấn đề gì ?"

Anh họ cũng là , cũng quan hệ huyết thống.

 

Loading...