Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 853: Thật Sự Không Chết
Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:59:15
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Sâm liếc Chu Bình một cái, "Sao thèm để ý? Vừa nãy còn chữa thương cho mà."
Chu Bình khịt mũi, "Chữa thương là chuyện chữa thương, nhưng giống ?"
Đỗ Sâm im lặng vài giây, hỏi Chu Bình, "Cậu cũng cảm thấy việc sai ?"
Chu Bình : "Suy nghĩ của sai, nhưng sai ở chỗ nên tự ý tìm Tống Tử Dịch mà sự đồng ý của đội trưởng Tống. Cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ, mới mười lăm tuổi, nhập ngũ, chỉ là một học sinh. Cậu tự ý tìm như , quả thực là đúng."
Những điều Chu Bình , Đỗ Sâm thể ? Việc thông qua sự đồng ý của Tống Vân, một là vì đáp án của Tống Vân, cô sẽ đồng ý để em trai tham gia nhiệm vụ . Hai là cũng thế nào với Tống Vân trực mặt, nghĩ rằng đợi sự việc định mới với cô.
Quan trọng nhất là, nhiều cân nhắc, cho rằng Tống Tử Dịch là nhân tuyển nhất cho nhiệm vụ , ai khác.
Để thể đón Tiến sĩ Tiết về thuận lợi, nhiều cân nhắc giữa và mất, cuối cùng vẫn quyết định gặp Tử Dịch, thử suy nghĩ của .
Hắn cũng ngờ, Tử Dịch đồng ý một cách dứt khoát như , một chút do dự.
Về điểm mà , Tử Dịch và chị gái thật sự giống .
Trước nghĩa lớn, hai chị em họ đều chút do dự.
Sau khi rời khỏi phòng y tế, Tống Vân đến khoang nghỉ ngơi hiện tại của Mã Bá Dân. Tử Dịch và Tiết Viễn đang túc trực trong khoang, cả hai đều mệt mỏi, nhưng ai chịu nghỉ ngơi, cố gắng chống đỡ tinh thần túc trực bên giường Mã Bá Dân.
Lúc Tống Vân bước , Tiến sĩ Tiết cũng đến, mang theo một ít đồ ăn, bảo hai đứa trẻ ăn.
Tử Dịch nhận lấy đồ ăn, lập tức ăn, thấy Tống Vân bước liền hỏi: "Chị, đội trưởng Đỗ chứ?"
Tống Vân lắc đầu, "Cậu , trúng hai phát đạn, nhưng trúng huyệt yếu, đạn lấy , chỉ cần dưỡng thương là ."
Tử Dịch thở phào nhẹ nhõm, "Không là ."
Đây là đầu tiên thực hiện nhiệm vụ, cũng là đầu tiên trực tiếp đối mặt với sinh tử của đồng đội như , cảm giác thật khó chịu. những gì thể hạn, ngoài việc lặng lẽ túc trực , thể gì khác.
Tống Vân vỗ vai Tử Dịch, "Đừng lo lắng quá, đồng chí Mã Bá Dân sẽ , ý chí của mạnh mẽ hơn những gì các em tưởng tượng nhiều."
Tử Dịch khổ, "Em ."
Nhắc đến chuyện , mắt Tiết Viễn đỏ lên, "Anh nhớ nhất là vợ , cảm thấy nhất cũng là vợ . Anh nhất định trở về đoàn tụ với vợ." Tiết Viễn lau nước mắt, "Đều tại , thật vô dụng, chẳng gì."
Tiến sĩ Tiết thở dài, nhất thời nên an ủi con trai thế nào. Đáng trách nhất chính là , cha, khả năng bảo vệ con trai , để khác hy sinh vì con trai .
Nếu Mã Bá Dân vượt qua , sự việc sẽ để vết hằn và ám ảnh thế nào trong lòng con trai.
Tống Vân đang định lên tiếng an ủi Tiết Viễn, bỗng thấy ngón tay Mã Bá Dân khẽ động đậy. Cô lập tức đến bên giường, cất giọng thấp gọi: "Đồng chí Mã Bá Dân, thấy ? Đồng chí Mã Bá Dân?"
Vài giây , mắt Mã Bá Dân từ từ mở , nhãn cầu chầm chậm chuyển động, tầm mờ ảo dần trở nên rõ ràng, ký ức trong đầu cũng dần về. " c.h.ế.t?"
Hắn thể cảm nhận rõ ràng những cơn đau cơ thể, thể cảm nhận nhịp tim của , thể thấy những gương mặt quen thuộc và xa lạ mắt.
Hắn thật sự c.h.ế.t.
rõ ràng trúng hai phát đạn, lúc đó cảm nhận sinh cơ trong đang nhanh chóng tắt lịm, nghĩ khả năng sống sót.
"Anh c.h.ế.t, sống sót , đồng chí Mã Bá Dân. Chào mừng trở về nhà." Tống Vân với Mã Bá Dân, khóe mắt cũng đỏ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-853-that-su-khong-chet.html.]
Trên khắp thế giới, còn bao nhiêu đồng chí như Mã Bá Dân ly hương, còn bao nhiêu như Mã Bá Dân, dù nhớ nhà da diết nhưng thể liên lạc với gia đình, thậm chí trong lòng gia đình, họ là thiên cổ.
Người vợ mà Mã Bá Dân hằng nhớ thương, còn đang chờ đợi , cũng là một ẩn .
Mã Bá Dân cũng đỏ mắt. Cuối cùng, cuối cùng cũng thể trở về nhà.
Tuy nhiên, con đường trở về nước của họ cũng thuận buồm xuôi gió.
Phía Nước M đương nhiên nuốt trôi cục tức , phái chiến hạm truy kích, còn cứ máy bay chiến đấu tuần tra tìm kiếm vùng biển.
May mắn , Tống Vân và Đỗ Sâm bọn họ chuẩn , ngay khi rời cảng mấy chiếc tàu buôn ngụy trang bằng các quốc tịch khác đến ứng cứu, lớp đến lớp khác bẫy khói, chiếc tàu buôn thực sự chở Tiến sĩ Tiết và thì vòng qua bờ biển phía đông mới tiến Thái Bình Dương.
Những chiếc tàu gây nhiễu khói chuẩn từ , tàu thực sự chở hàng hóa, thủ tục đầy đủ, cho dù chặn khám xét cũng tìm thứ gì.
Hai mươi ngày , ngay khi chiếc tàu buôn mà Tống Vân bọn họ đang ở tiếp cận vùng biển Hoa Quốc, họ nhận tin mật, yêu cầu họ vòng đến Hương Cảng , từ Hương Cảng đổi sang tàu đ.á.n.h cá để về Quảng Châu.
Bởi vì phía Nước M khẳng định cướp Tiến sĩ Tiết là Hoa Quốc, phái hạm đội đến tuần tra gần vùng biển Hoa Quốc, và tiến hành khám xét cưỡng chế với các tàu thuyền qua .
Chiếc tàu buôn của Tống Vân bọn họ đành tiếp tục vòng, và lén lút cập cảng lúc nửa đêm.
Sau khi lên bờ ở cảng, Tống Vân lập tức dẫn Tiến sĩ Tiết và đến biệt thự trang viên của gia đình họ Bạch ở Hương Cảng.
Nơi đó rộng rãi, môi trường yên tĩnh, đông , ở đó cũng tiện.
May mà ngay cả nửa đêm ở cảng cũng thể thuê xe, một đoàn trở về biệt thự họ Bạch khá thuận lợi.
Quản gia trông thấy đông như thì ngạc nhiên, nhưng là do tiểu thư Tống Vân dẫn đến, ông cũng hỏi nhiều, lập tức trả tiền xe, đuổi họ .
"Bác Bạch, cháu đến muộn thế , phiền bác ."
Vân Vũ
Quản gia vẫy tay, "Tiểu thư họ ngoại gì thế, đây vốn là việc trong phận sự của . Mọi mau trong , gọi dậy dọn phòng."
Một đoàn bước trong trang viên, khi đến gần biệt thự, cửa sổ tầng hai đột nhiên mở , một cái đầu thò ngoài, khi thấy Tống Vân ở , liền reo lên vui mừng, "Tiểu Vân, cháu đến đây?"
Tống Vân ngẩng đầu, trông thấy mặt Bạch Nhuynh Nhuynh, cũng ngạc nhiên, "Nhuynh Nhuynh? Sao cháu cũng ở đây?"
Bạch Nhuynh Nhuynh đóng cửa sổ, nhanh chóng chạy xuống lầu, cùng chạy xuống với cô còn Bạch Thanh Hà.
Tống Vân càng ngạc nhiên hơn, "Mẹ?"
Bạch Thanh Hà thấy con gái, thấy con trai, cả con trai lẫn con gái đều bình an vô sự, trái tim luôn thấp thỏm cuối cùng cũng yên vị, mặt lộ nụ vui vẻ, "Mẹ và Nhuynh Nhuynh đến đây tham gia hội thảo giao lưu ngoại thất, chọn một sinh viên khoa ngoại ngữ đến đây, do dẫn đầu."
Thì là .
Bạch Thanh Hà đến mặt con cái, đứa , đứa , mặt đầy thương xót, "Đen , gầy , chắc là chịu nhiều khổ cực lắm."
Tống Vân , "Không khổ , chỉ là sóng to gió lớn biển, nắng, ăn ngủ thôi, nghỉ ngơi vài ngày là ." Nói xong, cô giới thiệu Tiến sĩ Tiết, con trai cùng Đỗ Sâm và với Bạch Thanh Hà và Bạch Nhuynh Nhuynh.
Lúc Mã Bá Dân vẫn còn yếu, Tống Vân cũng nhiều, vội vàng bảo Tử Dịch và quản gia đưa Mã Bá Dân về phòng nghỉ .
Các phòng còn vẫn đang dọn dẹp, đợi dọn xong sẽ phân phối.