Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 857: Tôi Sắp Được Làm Bà Ngoại Rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:59:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Nhuynh Nhuynh chút áy náy trong lòng, cô với bạn về chuyện trở về nội địa.

A Oanh chắc chắn gửi thư và nhắn tin về phía nước Y, nhưng cô đang ở nội địa, cũng thể liên lạc với bên đó, đương nhiên là chẳng gì cả.

"A Oanh, xin , mấy năm nay tớ luôn ở nội địa, thư gửi sang nước Y tớ cách nào nhận , cũng cách nào liên lạc với ."

Hoàng Oánh sững , vội buông Bạch Nhuynh Nhuynh , "Cậu sống ở nội địa mấy năm nay? Tại ? Chẳng luôn ở nước Y ?"

Lý do trong đó, Bạch Nhuynh Nhuynh mặt đông như thế , chỉ : "Trưa nay chúng cùng ăn cơm, lúc đó tớ sẽ kể cho ."

Hoàng Oánh gật đầu, lúc trông thấy Tống Vân, vô cùng kinh ngạc, "Tiểu thư Tống, cô cũng ở đây !"

Tống Vân gật đầu, giới thiệu Bạch Thanh Hà với cô, "Đây là , Bạch Thanh Hà."

Hoàng Oánh mở to mắt, "Hóa bà chính là vị cô cô bí ẩn của gia tộc họ Bạch đó !" Nói xong tự giới thiệu, "Dì Bạch, cháu là Hoàng Oánh, bạn nhất của Nhuynh Nhuynh."

Bạch Thanh Hà cũng cảm tình với Hoàng Oánh , bất luận là ngoại hình khí chất, chỉ đến tính cách thôi, đáng yêu .

Lúc , quản lý cửa hàng trang sức tới hỏi, "Tiểu thư Hoàng, những món trang sức cô thử cần đóng gói cho cô ?"

Hoàng Oánh gật đầu, "Đóng gói hết , giao đến phủ họ Hoàng."

Quản lý lui xuống.

Hoàng Oánh gặp Bạch Nhuynh Nhuynh, đương nhiên cùng Bạch Nhuynh Nhuynh dạo chơi, để trợ lý nữ theo phía .

Hoàng Oánh liếc mấy nữ sinh cùng , hỏi Bạch Nhuynh Nhuynh: "Các đều cùng ?"

Bạch Nhuynh Nhuynh gật đầu, "Tớ hiện là sinh viên Đại học Kinh Bắc, cô tớ là giảng viên Đại học Kinh Bắc, chúng tớ đến tham dự hội nghị giao lưu ngoại thương, đây đều là các bạn cùng trường, ngày chúng tớ sẽ về ."

Hoàng Oánh ngạc nhiên, "Cậu học ? Chẳng đây học đại học ở nước Y ?"

Bạch Nhuynh Nhuynh , "Hồi đó học mỹ thuật, bây giờ học kinh tế thương mại, khác mà."

Đối với Hoàng Oánh, cũng chẳng khác gì mấy, dù cô cũng thích học, sách là đau đầu.

Hai tán gẫu tùy hứng, mấy nữ sinh bên cạnh thấy thì .

Hóa đây Bạch Nhuynh Nhuynh sống ở nước Y, mấy năm nay mới về nước, mà ở Hương Cảng còn cơ ngơi, cửa hàng trang sức chính là sản nghiệp của gia tộc họ Bạch.

Còn Bạch Thanh Hà là cô ruột của Bạch Nhuynh Nhuynh, Tống Vân là em họ ruột của Bạch Nhuynh Nhuynh, trách cả nhà tiêu tiền đều phóng tay như , dường như tiền căn bản là tiền.

Thu Âm ở phía xa nhất, im lặng cuộc trò chuyện của Bạch Nhuynh Nhuynh bọn họ, trong lòng ghen tị đến c.h.ế.t.

Tại nàng Thu Âm gia thế như , tại bây giờ nàng đây như một kẻ hề, hôm nay đáng lẽ nàng nên đến.

Dạo xong một tầng, họ lên tầng ba, Tống Vân thấy một cửa hàng đồ dùng cho và bé, mắt sáng lên, vội bước tới.

Bạch Thanh Hà và Bạch Nhuynh Nhuynh thấy cô , còn tưởng cô định mua quà cho ai, liền cùng xem.

Không lâu , Tống Vân xách hai giỏ đồ lớn .

Trong giỏ đựng đồ dùng cho trẻ sơ sinh, nào là bình sữa, núm vú, sữa bột, yếm, tã lót... Thực ban đầu cô cũng nên mua gì, nhờ nhân viên tư vấn giúp, mới chuẩn đủ những thứ cần dùng cho một em bé trong vòng nửa năm.

Bạch Thanh Hà cảm thấy , nếu là tặng khác thì căn bản cần mua nhiều như .

"Tiểu Vân, con mua nhiều đồ cho trẻ sơ sinh như ?" Đặc biệt là sữa bột, một giỏ là sữa bột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-857-toi-sap-duoc-lam-ba-ngoai-roi.html.]

Tống Vân , "Có thì chống ."

Bạch Thanh Hà mắt sáng rỡ: "Con thai ?"

Tống Vân khẽ gật đầu, tay xoa lên bụng, "Ừ, đại khái là thai ."

Từ rời khỏi Kinh Thị đến giờ, hơn một tháng , kinh nguyệt vẫn thấy, tuy cô phản ứng thai nghén gì, nhưng với tư cách là một bác sĩ, cô cũng chút cảm nhận vi diệu, thực sự là thai .

Bạch Thanh Hà vui mừng đến nỗi nhảy cẫng lên, từ khi Tiểu Vân kết hôn, bà mong ngóng ngày , tiếc là mãi tin , bà dám thúc giục hai vợ chồng trẻ, thêm đó tính chất công việc của hai đứa đặc thù, bà thường suy nghĩ lung tung, sợ Tiểu Vân và Tề Mặc Nam thương trong nhiệm vụ nào đó, dẫn đến mãi con.

Bây giờ tin vui, bà vui sướng đến phát điên.

" sắp bà ngoại , thực sự sắp bà ngoại ."

Bạch Nhuynh Nhuynh gương mặt đầy ngưỡng mộ, cô cũng sinh một đứa, nhưng Phong Niên đợi cô nghiệp mới sinh con, cô bỏ học giữa chừng.

"Mấy thứ đủ, xem thêm, còn mua nữa." Bạch Thanh Hà lao cửa hàng đồ và bé.

Bạch Nhuynh Nhuynh cũng theo , cô cũng chuẩn chút quà cho đứa bé.

Vân Vũ

Hoàng Oánh cũng vui cho Tống Vân, gọi trợ lý nữ theo tới, thì thầm vài câu với cô , trợ lý nữ xong gật đầu .

Khi Bạch Thanh Hà xách hai giỏ đồ , thanh toán hết đống hóa đơn, thì trợ lý của Hoàng Oánh cũng , cầm theo một hộp quà tinh xảo.

Hoàng Oánh đưa hộp quà cho Tống Vân, "Tiểu Vân, đây là quà của chị dành cho bé, chúc mừng em."

Tống Vân nhận lấy, "Vậy em khách khí ."

"Không khách khí là đúng , trong lòng chị, em và Nhuynh Nhuynh là như , đều là những bạn quan trọng nhất của chị." Nói xong chỉ hộp quà, "Mở xem ."

Tống Vân kéo dây ruy băng, mở hộp quà.

Mấy nữ sinh cũng xúm xem, chỉ thấy trong hộp lót nhung đặt một bộ trang sức trẻ em bằng vàng tinh xảo, vòng cổ vàng, vòng tay vàng, ấm vàng, còn một sợi dây chuyền vàng hình chân đặc biệt.

Ở Hương Cảng, các gia đình giàu thịnh hành tặng những món quà như cho trẻ sơ sinh, độ tinh xảo , thể thấy giá trị hề rẻ.

Bạch Thanh Hà thấy cả bộ trang sức trẻ em , lập tức suy tính trong lòng, Tiểu Vân lấy hết những thứ chuyển từ hẻm Bách Hoa đến phố Chính Đức, trong đó ít đồ vàng cũ còn sót từ tiệm bạc của gia tộc họ Bạch ngày xưa, lúc đó thể lấy một ít đem đến thợ kim nấu chảy , cũng đúc một bộ trang sức vàng cho em bé.

"Cảm ơn chị, bé nhất định sẽ thích." Tống Vân đậy nắp hộp quà .

Bạch Nhuynh Nhuynh điện thoại bảo cửa hàng gọi điện thông báo cho quản gia Bạch phái tới lấy đồ, họ thì tiếp tục dạo khu mua sắm.

Đến trưa, Hoàng Oánh dẫn họ đến một nhà hàng cao cấp cô thường đến ăn, sắp xếp hai phòng riêng, để Thu Âm và mấy nữ sinh ăn ở một phòng, còn cô và Tống Vân bọn họ ở một phòng, thể chuyện riêng tư.

Ngoại trừ Thu Âm chút u uất vui, mấy nữ sinh đều phấn khích, hôm nay tuy chẳng mua thứ gì, nhưng ít nhất cũng ăn miễn phí một bữa ăn đắt đỏ ở nhà hàng cao cấp, thiệt.

Mấy cô gái ăn những món ngon từng ăn, ríu rít ngớt, phần lớn đều là sự ngưỡng mộ đối với Tống Vân và Bạch Nhuynh Nhuynh, Thu Âm thấy thấy phiền, ăn nửa bữa bảo vệ sinh.

Nhà vệ sinh ở ngay góc hành lang bên ngoài, Thu Âm cũng rủ ai cùng, tự một , mấy nữ sinh cũng để ý.

Chỉ là lâu , Thu Âm đột nhiên chạy về trong tình trạng vô cùng lôi thôi lếch thếch, mặt mày tái nhợt, mắt tràn đầy hoảng sợ, tóc và quần áo đều rối bời.

Mấy nữ sinh đều giật , Tôn Lệ Lệ vội đỡ lấy Thu Âm, "Cậu ? Xảy chuyện gì ?"

 

Loading...