Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-09-06 09:36:22
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không những giải quyết , mà để cho đám dân đen trong nhà khách xông !

Tên cướp ở ghế vệ sĩ và tay sai, thấp giọng hỏi: “Lão đại, bây giờ ?”

Xem tình hình hiện tại thể thuận lợi như lão đại của .

Trương lão đại nhắm mắt , sắc mặt âm trầm.

Ban đầu nghĩ rằng nhiều nhất là trong vòng nửa tiếng sẽ thể giải quyết xong, địa điểm của nhà khách và trạm gác cổng quân khu cùng một con phố.

trạm gác đối diện với hướng nhà khách, đợi đến lúc lính gác phát hiện nhà khách bốc cháy, phát hiện gì đó , đó dẫn đến cứu hỏa thì nhanh nhất cũng mất nửa tiếng.

Khoảng thời gian , đủ để của bọn chúng rút lui.

ngờ, đám phế vật vô dụng đó, để cho đám dân đen trong nhà khách xông ngoài.

Tiếng động của cuộc ẩu đả và tiếng kêu cứu của một đám mắc kẹt trong đám cháy giống , e rằng sẽ nhanh chóng kinh động đến lính gác.

Trương lão đại buông ống nhòm xuống, lạnh lùng : “Lão Tam, bây giờ hãy thông báo cho chuẩn rút lui mười phút nữa.”

Mười phút lẽ thể mở rộng tối đa chiến quả – c.h.é.m c.h.ế.t bao nhiêu ở nhà khách thì c.h.é.m bấy nhiêu, để chặn đường cảnh sát!

Lão Tam lập tức xuống xe từ ghế : “Vâng!”

Nói xong, cũng vội vàng cầm d.a.o chạy khu rừng nhỏ.

Trương lão đại bực bội ném quyển sách xuống, xoa xoa ấn đường, tự kiểm điểm những sai sót trong kế hoạch : “Lái xe , lũ ngu xuẩn thật sự là thể trông cậy , dùng thuốc nổ thôi.”

Nếu vì nhà khách cách trạm gác cổng quân khu gần, cũng sẽ chọn dùng xăng.

Dù là cho nổ xe cho nổ nhà thì b.o.m đều tiện lợi và nhanh chóng.

Tài xế lập tức gật đầu: “Vâng.”

xe mới khởi động, Trương lão đại và tài xế đột nhiên thấy – “bịch” một tiếng.

Lão Tam xuống xe chạy khu rừng nhỏ rậm rạp, một tiếng động trầm đục vang lên, như thể thứ gì đó ném mạnh xuống đất.

Tài xế theo bản năng đầu Trương lão đại: “Lão Tam xảy chuyện , xuống xem thử…”

Vừa ở nhà khách, Trương lão đại còn vẻ vì em nên mới phóng hỏa đốt nhà khách, g.i.ế.c sạch khách, lúc lạnh lùng : “Lái xe, !”

Tài xế chút lạnh lòng, theo lão đại lâu nhất, rõ lão đại giỏi nhất là dùng đầu óc và lời để kích động khác.

Nói đến cũng che giấu bản chất tàn nhẫn vô tình và bạc bẽo của lão đại!

dám chống cự, vội vàng khởi động xe lao khỏi rừng cây.

Thầy Trương hừ lạnh một tiếng, tay mân mê khẩu s.ú.n.g lục đen bóng, sắc mặt âm trầm khó coi.

Lũ ngu xuẩn , bất cứ lúc nào cũng đặt sự an của , lão đại , lên hàng đầu thì chúng mới tiền đồ chứ!

Xe mới chạy một đoạn, đột nhiên – “Đùng!” một tiếng động nhỏ vang lên.

Âm thanh giữa màn đêm lớn, giống như bánh xe cán qua thứ gì đó như ốc sên.

tài xế run lên một cái, cả giật nảy , dừng xe .

“Mày cái gì thế! Không dừng xe!” Thầy Trương tức giận mắng, vỗ mạnh đầu tài xế!

Nào ngờ, tài xế lắc lư một cái, cả nghiêng sang một bên.

Dưới ánh đèn đường le lói, Thầy Trương mới trán tài xế là một lỗ m.á.u xuyên thấu.

Vân Vũ

Kính chắn gió cũng vỡ một lỗ đạn lớn!

Thầy Trương khỏi giật kinh hãi, lập tức nắm chặt khẩu s.ú.n.g lục trong tay, lên đạn, lo lắng quanh.

Ai! Là ai!

Chưa đầy một lát, liền thấy trong rừng cây lớn tiếng bàn tán –

“Bộ thiết tác chiến ban đêm của Mỹ thật sự dễ sử dụng, sờ tay thấy ngón tay mà vẫn rõ ràng như ban ngày, đúng là kính chiếu yêu!”

“Cái gì mà kính chiếu yêu, đội trưởng , đây gọi là kính đêm hồng ngoại, văn hóa thật đáng sợ!”

“Ai! Rốt cuộc là ai! Lăn đây!”

Thầy Trương giận sợ, hạ cửa kính xe xuống, chĩa s.ú.n.g về phía rừng cây “Bằng bằng bằng!” liên tiếp b.ắ.n ba bốn phát!

ngay đó –

Xoẹt! Một đường đao loé sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-276.html.]

Thầy Trương sững , ngay đó phát hiện tay cầm s.ú.n.g của c.h.é.m đứt ngang cổ tay!

Gân trắng lộ , mạch m.á.u co rút, huyết áp khiến cổ tay lão phun m.á.u tươi!

Cơn đau đớn dữ dội khiến Thầy Trương hét lên thảm thiết: “A a a a a – Tay của tao, tay của tao!”

Giọng lạnh lùng của đàn ông vang lên đỉnh đầu : “Chúng gặp ở nơi khác ngoài nhà tù .”

Thầy Trương kinh hãi ngẩng đầu lên, nhanh chóng phát hiện nóc xe của từ lúc nào sừng sững một bóng cao lớn mặc đồ ngụy trang màu xanh.

Người đàn ông như ma quỷ, mặt bôi sơn ngụy trang, trang và ăn mặc giống hệt quân đội nước ngoài!

Đây là lũ nào? Mỹ Liên Xô đánh đến ?!

đầu hàng, đầu hàng, đừng g.i.ế.c , dẫn đường cho các !” Thầy Trương khẩu s.ú.n.g tiểu liên trong tay đàn ông, sợ hãi hét to.

Vài mặc đồ ngụy trang xung quanh ánh mắt lóe lên vẻ khinh thường, loại gian trá hèn nhát , lúc thật sự đánh trận nhất định sẽ phản!

Người đàn ông mặc đồ ngụy trang lạnh lùng : “ , thấy ông ở nơi khác ngoài nhà tù, sẽ tiễn ông gặp Marx.”

Vừa dứt lời, Thầy Trương đột nhiên rút một khẩu s.ú.n.g khác bằng tay trái, b.ắ.n loạn xạ lên nóc xe!

Bằng bằng! Vài tiếng s.ú.n.g vang lên.

kết quả là Thầy Trương gục trong xe, chi chít vết thương do đạn bắn, đau đớn co giật.

Còn nóc xe nhảy xuống, lao về phía nhà khách đang bốc cháy: “Lão Mã, Tiểu Chu ở canh giữ hiện trường, chờ cảnh sát, những khác theo !”

Lão Mã dứt khoát đáp: “Rõ! Đội trưởng!”

Sau đó, tiến gần xe, liếc Thầy Trương đang rên rỉ.

Cứu… cứu… … Thầy Trương đau đớn ho khan, nhưng đầy những lỗ đạn.

Phổi b.ắ.n thủng hai lỗ nhỏ, m.á.u và các mô phổi vỡ vụn ngừng trào từ cổ họng lão .

Lão Mã lạnh đầy khinh miệt: “Mấy tên trộm tấn công quân cảnh, b.ắ.n c.h.ế.t tại chỗ là chuyện thường tình, mày cứ từ từ mà c.h.ế.t !”

Đội trưởng dùng s.ú.n.g tiểu liên cỡ nòng lớn, mà dùng s.ú.n.g lục cỡ nòng nhỏ, là cho loại súc sinh vô nhân tính c.h.ế.t quá dễ dàng.

Ninh Viên mặt bê bết máu, trong mắt cũng đầy máu, đang tên cướp cao to mặt mũi hung ác nắm chặt lấy cổ tay.

Âu Minh Lãng và Mãn Hoa cùng mấy khác cũng đang vật lộn với bọn cướp, liều mạng đến cứu cô, nhưng tới !

Tên cướp một tay bóp cổ cô, một tay nắm chặt cổ tay cô, cố gắng cướp lấy con dao.

Đầu và mặt cô c.h.é.m đến nát bét, động mạch ở cổ cũng Ninh Viên c.h.é.m trúng, m.á.u đang phun xối xả!

“Mẹ kiếp… Dám c.h.é.m tao… Con khốn …”

Tên cướp mặt mũi hung ác trợn trừng mắt, siết chặt lấy Ninh Viên, nhưng vẫn nhận thức sắp mất m.á.u mà chết, chỉ dựa chút tàn mà chống đỡ.

Cơn đau và lượng m.á.u mất khiến sức lực giảm sút nhiều.

, Ninh Viên vẫn siết đến mức xương cổ đau nhức, kêu lên ken két, hai mắt trắng dã.

Một tay cô cố gắng bẻ tay , tay còn thì nắm chặt lấy con d.a.o chịu buông.

Lúc , ai buông tay , kẻ đó sẽ chết!

Muốn c.h.ế.t thì c.h.ế.t ! Dù cô cũng chết! Không chết!

Cả hai bên đều dựa ý chí sinh tồn để chống đỡ, Ninh Viên mơ hồ vẫn chiếm chút thượng phong!

Trong lúc giằng co – “Đoàng!” một tiếng s.ú.n.g vang lên!

Giữa hai lông mày tên cướp lập tức xuất hiện một lỗ thủng, buông tay ngã xuống.

Ninh Viên lập tức mềm nhũn .

Dưới ánh lửa chập chờn, vài bóng mặc đồ ngụy trang lao , nhanh chóng khống chế những tên cướp đang truy sát dân.

Trong đó một bóng , hai tay cầm s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, lạnh lùng kết liễu những tên cướp cản đường bằng một phát s.ú.n.g đầu.

Không hề dừng , lao đến mặt cô như một con báo.

Đôi chân dài mạnh mẽ lướt qua, đá văng t.h.i t.h.ể cao lớn đang đè lên cô,

Người đàn ông tuấn tú oai hùng như chiến thần, tay trái tra s.ú.n.g thắt lưng, đó đưa tay bế thốc cô lòng: “Ninh Viên!”

Ninh Viên mơ màng đôi mắt phượng hẹp dài lạnh lùng nhưng ánh lên tia sáng rực lửa, cổ họng đau rát như đứt lìa.

Một lúc , cô đột nhiên mỉm , nắm chặt lấy cổ áo , giọng khó khăn phát từ cổ họng: “Này… Vinh… Cẩm… Thiêm, em còn sống… lợi hại… chứ…”

Loading...