Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 304
Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:14:40
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vệ Hoàn và ông Đường hiên, tay thoăn thoắt lặt và rửa rau. Trong sân, các thầy cô bận rộn chào đón phụ đưa con đến, nụ rạng rỡ môi.
Thỉnh thoảng, họ trao cho những món ăn vặt ngày Tết, rôm rả trò chuyện.
“Cái là cá đù nhỏ chiên vàng nhà đấy, tối nay phòng giáo vụ của trường tổ chức hoạt động tham quan khuôn viên trường, nhiều phần thưởng lắm đó, nhớ đến nhé!”
“Ôi thật ạ, chắc chắn là đến !”
Gió mát thổi , Ninh Viên giúp nhào bột cảm nhận hương vị năm mới đậm đà hòa cùng tình ấm áp, thứ mà vài thập kỷ lẽ sẽ còn tồn tại nữa.
Cô nở một nụ hoài niệm.
Thời gian cứ trôi qua, chớp mắt trời sập tối.
Ninh Viên thấy sắp đến giờ cơm đoàn viên mà vẫn thấy bóng dáng của Vinh Chiêu Nam . Cô bồn chồn, cứ một lát ngoái ngoài cửa sổ, hướng về con đường dẫn ký túc xá giáo viên.
Bà Hạ cầm một cái ki hốt rác, đang lôi con vịt nhổ lông và rửa sạch sẽ ban công hong khô. Nhìn thấy bộ dạng lơ đãng của Ninh Viên, bà lắc đầu, mỉm : “Cháu qua ký túc xá nam của thằng nhóc xem thử , coi nó còn đồ Tết gì cần đem qua ?”
Vệ Hoàn bưng đồ ăn , thuận miệng hỏi: “Không sáng hôm qua đội trưởng Vinh mang gà trống đến đây ?”
Bà Hạ gật đầu: “Cũng khó , thằng nhóc đó vụng về, bà thấy còn vài cọng lông vịt, chắc lẽ nó cũng nhận phần nào đó.”
Ninh Viên lập tức xỏ giày chạy ngoài: “ , cháu coi thử.”
Tiện thể, xem Vinh Chiêu Nam ở ký túc xá .
Vệ Hoàn theo bóng lưng Ninh Viên, định gì đó thì bà Hạ nhét thêm hai bó rau: “Nào nào, nhóc Vệ, tiếp tục lặt rau thôi!”
Chưa đầy nửa tiếng , Ninh Viên rầu rĩ về.
Vệ Hoàn bộ dạng của cô, hỏi qua loa: “Em gái, đội trưởng Vinh vẫn tới ?”
Ninh Viên lơ đãng gật đầu: “Ừm.”
Vệ Hoàn ánh mắt u ám của cô, nhẹ nhàng an ủi: “Ăn tất niên , chắc vẫn còn nhiệm vụ nếu thì tới .”
Ninh Viên mỉm : “Em bận rộn, đợi nữa, chúng ăn .”
Một lúc , cô chừa một ít thức ăn cho Vinh Chiêu Nam, mặc kệ ăn thì lúc nào cô cũng sẽ để phần cho .
Bàn ăn năm nay bày biện đủ các món, nào là măng hầm thịt, sườn xào chua ngọt, lươn xào, gà luộc, thịt kho tàu, bã nếp rượu, sủi cảo và gà xào rau củ… Ngoài còn một tô canh sườn heo nóng hổi.
Ninh Viên cơm tất niên, thật sự sang kiếp còn gì nuối tiếc.
Trên tay mỗi cầm một ly nước lọc, nước ngọt hoặc bia. Cả nhà quây quần ở bàn tiệc, bên ngoài trời gió rét nhưng bên trong náo nhiệt, cùng ăn uống và vui vẻ.
Trong bầu khí hân hoan, ông Đường phấn khích nâng ly rượu mừng lên: “Mong chúng của năm càng hơn!”
Mọi cùng nâng ly, cao hứng hô to: “Năm càng hơn!”
Bữa cơm tất niên sôi động, ăn xong ai nấy cũng đều cảm thấy hài lòng mỹ mãn. Đặc biệt là Mãn Hoa và Hoa Tử, họ từng thấy bữa cơm tất niên nào đầy đủ như nên ăn uống vui vẻ.
Ninh Viên ăn nhớ tới năm ngoái. Thời điểm đó tiền bạc eo hẹp nên dựa núi ăn núi dựa sông ăn sông, sum vầy bên bàn cơm tất niên nóng hổi.
Bà Hạ với cô phiên gắp chân vịt già nhét chén Vinh Chiêu Nam, vẻ mặt cạn lời.
Với cả nhận quà, ông lớn Vinh vẻ thích lắm.
Ninh Viên lặng lẽ sờ túi, năm nay cô cũng chuẩn quà cho .
Ha…
Mãi đến 8 giờ mới ăn tất niên xong, tới 8 giờ rưỡi hoạt động tham quan khuôn viên trường đại học Phục Đán ngày đầu năm mới bắt đầu diễn sôi nổi. vẫn thấy Vinh Chiêu Nam tới.
Trong một khuôn viên rộng lớn, tiếng chiêng trống vang lên, tiếng , tiếng chạy nhảy náo nhiệt và thậm chí cả tiếng pháo hoa nữa.
Vệ Hoàn vốn là thích đến những chốn đông nên chỉ ở trong nhà trò chuyện và hoành thánh cùng với ông Đường.
Thế nhưng Mãn Hoa và Hoa Tử khác, cảm thấy mới mẻ với cách đón năm mới trong khuôn viên rộng lớn nên hào hứng tích cực tham gia.
Phần thưởng của hoạt động tham quan khuôn viên trường là trứng gà, kẹo và vài chai nước ngọt gas.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-304.html.]
Ninh Viên chơi gần hết các trò chơi trong công viên cũng tích góp một ít phiếu thưởng, đổi một túi kẹo và nửa rổ trứng.
Chớp mắt một tiếng rưỡi nữa trôi qua, Ninh Viên mò xung quanh sờ A Hắc, thở dài: “Haiz, chắc đêm nay tên cún con tới .”
Không ý định chờ đợi nữa, Ninh Viên dứt khoát dốc tâm lực các hoạt động giải trí trong công viên, hy vọng sức để chiến đấu.
Ngoài mấy trò khó như đoán câu đố đèn lồng, bịt mắt gõ chiêng, vứt vòng, kẹp hạt thủy tinh, hai ba chân…
Còn cô đều chơi , thu về hẳn một rổ trứng, một ít kẹo và một chai nước ngọt gas.
Mãn Hoa reo lên sung sướng khi thưởng thức vô vàn món ngọt ngào.
Cuối cùng là trò chơi b.ắ.n s.ú.n.g .
Phần thưởng hấp dẫn nhất chính là một thanh socola nhỏ nhập từ Liên Xô, dành cho nào b.ắ.n trúng cả mười quả bóng bay.
Mỗi chỉ chơi một duy nhất, khiến cho trò chơi càng thêm phần kịch tính.
Cho đến giờ, chỉ một giáo viên may mắn b.ắ.n trúng một quả bóng bay cho con .
Ninh Viên cầm s.ú.n.g lên, ngắm chuẩn mục tiêu. Cô chợt nhớ đến lời hứa của một nào đó, rằng nếu cô đạt kết quả b.ắ.n s.ú.n.g trong kỳ huấn luyện quân sự ở trường, sẽ dạy cô b.ắ.n s.ú.n.g lục!
Cái gã béo ú thất hứa e là quên !
“Bạch bạch bạch!” Ninh Viên lạnh lùng âm thầm hừ một tiếng, bách phát bách trúng như b.ắ.n đầu ai .
Mười phát b.ắ.n trúng tám quả bóng bay, đáng tiếc chỉ thiếu hai quả nữa là đạt mười mười.
Ninh Viên cơ hội, cô chút tiếc nuối đang định buông s.ú.n.g xuống.
Bỗng phía giọng trong trẻo của một đàn ông vang lên: “Cho em gái thêm mười viên đạn nữa, cô sẽ dùng vé của .”
Ninh Viên thấy giọng thì lập tức đầu .
Ngay đó một bàn tay to lớn đỡ lấy eo cô, tựa phía là một hình cao thon thả.
Vân Vũ
Anh nhỏ nhẹ thì thầm tai cô: “Đừng cử động, hai chân dang rộng , chỉ em bắn.”
Người phụ trách trò chơi cầm khẩu s.ú.n.g nạp đạn tới mỉm đưa cho Ninh Viên: “Tình cảm em của hai chị thật.”
Toàn bộ tâm trạng lên, khóe miệng xinh xắn nở một nụ rạng rỡ: “Ừm.”
Vinh Chiêu Nam một tay đỡ lấy vòng eo cô, tay nâng cổ tay của cô lên, từ từ ——
“Đừng ngốc, hạ thấp vai xuống một xíu và giữ tư thế cố định phần , nhắm thật chuẩn phần căng nhất của quả bóng bay, đừng để cho huấn luyện viên là đây mất mặt chung đấy.”
Ninh Viên tươi lôi kéo, hừ, miệng chó thốt lời ý .
Cô nín thở tập trung, theo chỉ dẫn của . Tiếng s.ú.n.g vang lên dứt khoát:
“Bạch bạch bạch ——”
Lần trúng mười mười phát súng!
Ninh Viên vô cùng thích thú nhận lấy socola: “Đã lâu ăn socola.”
Vinh Chiêu Nam mỉm : “Bà chủ Ninh tính cảm ơn thế nào đây?”
Dưới ánh đèn mờ ấm áp hòa cùng pháo hoa, những đường nét khuôn mặt tuấn tú của càng thêm cuốn hút.
Đôi mắt to tròn long lanh của cô cong lên, đầu ngón tay chọc bộ n.g.ự.c rắn chắc của : “Đã tới trễ mà còn đòi quà cảm ơn thì nha.”
Vinh Chiêu Nam cúi đầu xuống cô, nửa nửa : “Không bà chủ Ninh, nợ ở đây, khi thả tự do mà trả hết nợ ở Thượng Hải là chịu ba d.a.o sáu nhát đó.”
Câu “ba d.a.o sáu nhát” của mang ý nghĩa sâu xa.
Khắp nơi đều , Ninh Viên hiểu chút đỏ mặt, xoay : “Anh chỉ mới chịu ba d.a.o sáu nhát.”
bỗng túm lấy cổ áo cô, xách cô lên như một chú thỏ: “Làm ?”