Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 315
Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:14:51
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Viên sửng sốt, quả thật trong thời gian tiếp nhận nhiều hộ cá thể đầu tư.
ông lớn mặt đến tận nơi để kiểm tra thế thì đúng là đầu tiên.
Cô mỉm : “Thật xin , chúng là doanh nghiệp nhỏ, thể bán sỉ, bán lẻ nhưng ý định đầu tư liên doanh.”
Hơn nữa, cô đồng ý bán sỉ, còn những yêu cầu về hợp đồng…
Trong vòng mười ki-lô-mét từ vị trí của cô, phép mở cùng một cửa hàng, nếu sẽ cắt nguồn cung cấp, hơn nữa sẽ tiền tạm ứng cho đơn hàng.
Người đàn ông mập lùn cau mày.
Phía ông là một tên tầm hai mươi tuổi trông như kẻ lưu manh, thô lỗ : “Cô của là ai , nghĩ kỹ hãy !”
Ninh Viên trợn to hai mắt, khách sáo : “Không nên gọi ông lớn là gì?”
Người đàn ông mập lùn bốn mươi tuổi hừ nhẹ: “ họ Kim, hỏi xung quanh , bộ nơi là địa bàn của .”
Mãn Hoa và Hoa Tử ngơ ngác , ông đang thu phí bảo vệ ?
Ninh Viên quan sát ông từ xuống với vẻ mặt buồn bực: “Ồ, mảnh đất địa bàn của đại học Phục Đán ? Ông là hiệu trưởng của đại học Phục Đán ? nhớ rằng hiệu trưởng hơn sáu mươi tuổi, giống ông chút nào!”
Người đàn ông mập lùn chế nhạo, sắc mặt trầm xuống: “Con nhỏ , răng miệng nhanh nhảu, gọi lớn thể chuyện trong nhà cô đây!”
Lúc ông những lời , ánh mắt lạnh lùng trừng Mãn Hoa và Hoa Tử.
Ninh Viên lười biếng quơ tay mặt ông : “Không cần tìm bọn họ, là quyết định, là trưởng thành .”
Cô quá quen với những rắc rối vì một khuôn mặt non nớt
Sau đó, khi thấy tên mập sang cô, cô lập tức nhướng mày: “Bây giờ nên hỏi mấy , các rốt cuộc là ai, gì?”
Người đàn ông trung niên vẫn luôn im lặng lưng đàn ông mập lùn ngước mắt lên cô: “Cô gái nhỏ, thì chia sẻ, thể một một thuyền , một cô thể gánh nổi khối tài sản lớn như .”
Ninh Viên mỉm : “ , nhưng ông chỉ một ?”
Đây là đang đe dọa cô , một thể hưởng thụ sự giàu một nên cô chia sẻ lợi ích ?
Kim mập giễu một tiếng: “Cô cho rằng đại học Phục Đán sẽ thời gian bảo vệ cô , là chủ nhiệm họ Sở bản lĩnh bảo vệ cô?”
Ninh Viên thì đáp: “Thì ông cũng chủ nhiệm Sở ở phòng giáo vụ, xem rõ về trường học nhỉ?”
Có lẽ ông nghĩ rằng dựa chủ nhiệm Sở thì cô mới khả năng mở cửa hàng ở đây?
Kim mập kiêu ngạo : “ chỉ rõ trường của cô, còn cô dựa nhà giáo sư nên mới hai cửa hàng .”
Ninh Viên gật đầu: “ , đúng , xem điều tra rõ ràng.”
Kim mập cầm cặp đựng giấy tờ đập lên bàn: “Cô gái, cô hãy hiểu rõ, đến đầu tư, đang cho cô thể diện, là đang cho gia đình cô thể diện, hiểu ?”
Ninh Viên tức giận thật , cô châm biếm, rõ ràng là coi trọng con đường cung cấp phía cô nên mới cho cô thể diện mà!
Hai tay cô ôm ngực, lạnh lùng : “Cám ơn, ông cần cho thể diện, ông nội cũng cần ông nể mặt! Nếu các mua sỉ hàng hóa của , hoan nghênh, cần đề cập mấy chuyện ngoài lề!”
Mãn Hoa khách sáo : “ , cái gì mà thể diện thể diện, các bản lĩnh thì tự Dương Thành lấy hàng , ai thèm cản các , c.h.ế.t mất!”
Đã lâu Kim mập mới gặp loại nể mặt , mỡ mặt rung lên: “Cô… các … thật là láo xược!”
Ninh Viên nhướng mày: “Ôi, ông lớn từ đến, lầm chứ, chúng sớm lật đổ chế độ phong kiến, chủ nghĩa đế quốc , tại vẫn còn cương thi từ thời Đại Thanh sống !”
Kim mập mỉa mai nên thẹn quá hóa giận, ông xông tới đánh Ninh Viên: “Mẹ nó, con đĩ …”
“Con nó các cái gì!” Đột nhiên Hoa Tử cầm trong tay móc sắt dài dùng để đóng cửa cuốn, hung hăng xông tới chặn mặt Ninh Viên và Mãn Hoa.
Từ lúc chiến đấu vì sự sống của ở Dương Thành, mặc dù khờ khạo, nhưng trong ánh mắt luôn tồn tại một sự hung dữ thể che đậy.
Tên mập loạng choạng, suýt chút nữa đụng trúng chiếc móc dài trong tay .
May mà đàn ông trung niên nhanh mắt, nắm lấy cổ áo ông kéo , giúp cho Kim mập đỡ mất mặt.
Kim mập tức giận trừng mắt bọn họ: “Các …”
Ông khỏi sửng sốt khi thấy quầy hàng Mãn Hoa và Ninh Viên rút … hai con d.a.o bổ dưa hấu.
Từ khi Vinh Chiêu Nam nhắc nhở cô rằng một kẻ đang nhắm cửa hàng của bọn họ, cô chuẩn sẵn vũ khí trong cửa hàng.
Dù thì đầu những năm 1980, việc s.ú.n.g là chuyện lạ.
Ninh Viên khẩy miết con d.a.o bổ dưa hấu: “Chị Mãn Hoa, mùa đông dưa hấu để bổ, nhưng bí đao, chị xem chúng thể bổ từng quả một ?”
Mãn Hoa cũng nhe răng : “ , lâu chúng nấu canh bí đao.”
Kim mập và ba khác: “…”
Người đàn ông trung niên nheo mắt cụp mắt xuống: “Cô gái nhỏ hung dữ.”
Ông về phía Kim mập, bình tĩnh : “Anh Kim, xem bọn họ định cho thể diện nữa , chúng nên thôi?”
Sắc mặt của Kim mập tối sầm , ông thẳng lên, ánh mắt âm hiểm liếc ba Ninh Viên: “Cái đồ chó hổ.”
Ninh Viên nhướng mày: “Đồ chó là đang chửi ai ?”
Kim mập: “Đồ chó đó là đang chửi cô đó!”
Mãn Hoa nhịn , mỉa mai chằm chằm ông : “Hóa ông cũng là đồ chó!”
“Cô! Các bố là ai !” Kim mập chọc tức, mỡ mặt rung lên, ngoài miệng thì ồn ào.
Muốn đánh, nhưng trong tay đối phương vũ khí, bọn họ thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-315.html.]
Suýt nữa thì Ninh Viên nhịn mà thêm một câu… bố ông là Lăng Cương ?
“Chúng quan tâm bố ông là ai, lớn tuổi mà còn dựa dẫm bố, ông gọi bố ông tới tã cho ông !” Hoa Tử giận dữ mắng.
“Mẹ nó các …” Sắc mặt của Kim mập tái nhợt, cực kỳ tức giận.
ngay đó, ông đàn ông trung niên nắm lấy vai: “Anh Kim, thôi, đời còn dài mà.”
Kim mập hít sâu một , vẻ mặt âm hiểm bọn họ: “Hãy đợi đấy, xem cửa hàng của các còn thể ở đây bao lâu, đến lúc đó thì cầu xin ông đây giúp đỡ!”
Nói xong, ông đá mạnh cửa kính lập tức bước ngoài.
Nhiều tưởng rằng cửa kính sẽ cú đá đập vỡ, ai cửa kính chỉ ông đá cho mở tung , nó kiên cố…
Ừ, cũng kiên cố lắm, cửa kính trực tiếp bật ngược … “rầm” một tiếng, trực tiếp đập mặt Kim mập.
“Ôi! Mẹ ơi!” Kim mập lập tức kêu gào thảm thiết, loạng choạng, cảm giác như mặt sắp đập thành bánh!
Ninh Viên thấy thì nhịn mà bật thành tiếng: “Ha ha ha…”
Cửa kính chống đạn dễ đá ?
“Các c.h.ế.t đúng !” Thanh niên như côn đồ tức giận chỉ Ninh Viên mắng bọn họ, nhưng sợ d.a.o tay bọn họ nên dám xông tới.
Vân Vũ
Người đàn ông trung niên cau mày, đỡ Kim mập đang chảy m.á.u mũi và la hét ầm ĩ khỏi cửa, Ninh Viên và những khác: “Rượu mời uống thích uống rượu phạt, các sẽ hối hận.”
Ninh Viên nheo mắt : “Chúng chờ.”
Mấy ngày Vinh Chiêu Nam đến đón cô tan ca, thật sự khiến một nhóm côn đồ gây rắc rối để tống tiền sợ hãi.
thật ngờ, hôm nay “đại ca” đến thẳng cửa với danh nghĩa đầu tư.
Ba đàn ông thảm hại rời .
“Xí xí xí, cút đí! Cút !” Mãn Hoa chạy khỏi cửa, phun nước miếng về phía bóng lưng bọn họ.
Xong xuôi, cô vui vẻ đầu trở về cửa hàng: “Tiểu Ninh, chúng đổ rác .”
Trên mặt Ninh Viên nụ đắc ý, ngược vẻ mặt của cô phần u ám, ai cô đang nghĩ gì.
“Sao ?” Mãn Hoa thắc mắc.
Ninh Viên nghiêm túc bọn họ, : “Chuyện ngày hôm nay vẫn xong , chị Mãn Hoa, Hoa Tử, trong thời gian và tan thật cẩn thận.”
Mãn Hoa sửng sốt, bỗng nhớ đến chuyện xảy ở Dương Thành, trong lòng lập tức trùng xuống: “Chúng nhất định sẽ cẩn thận!”
Khi và tan đều mang theo dao! Cô cũng tin, vì bọn chó còn hung dữ hơn cả tội phạm đêm hôm đó!
Ninh Viên xung quanh, trong cửa hàng thật sự nhiều hàng hóa lắm, bây giờ chỉ chủ yếu tiếp đón khách lẻ và hộ cá thể buôn bán đến đặt hàng.
Hàng hóa thì cần lo lắng.
“Hôm nay về nhà sớm một chút, đừng về muộn quá, tới văn phòng trường học tìm chủ nhiệm Sở .” Ninh Viên dặn dò.
Cô xem Kim mập vai trò như thế nào, còn tên côn đồ bên cạnh Kim mập, chỉ là một con châu chấu, quan trọng.
ở đàn ông trung niên đó… cô nhạy cảm nên ngửi thấy sự giống với tên tội phạm “giáo sư Trương” .
Mãn Hoa thấy sự lo lắng của Ninh Viên, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, lập tức tóm lấy Hoa Tử: “Người đó giống tên tội phạm họ Trương lúc … đúng ?”
Ban nãy cô còn chửi đối phương!
Ninh Viên vỗ vai Mãn Hoa, an úi cô : “Không , tên họ Trương phạm tội đường chạy trốn, cảnh sát dễ gì để bắt bọn chúng nên mới dùng thủ đoạn tàn nhẫn.”
Cô dừng một lúc: “ đàn ông trung niên trông thật thà, nếu ông theo tên họ Kim, tức là bọn họ phạm vi thế lực cố định, dám công khai tỏ vẻ kiêu ngạo.”
Lúc Mãn Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.
Hoa Tử suy nghĩ một lúc: “Nếu thì… Tiểu Ninh, cô chuyện cho em Vinh , chắc hẳn thể nghĩ cách giải quyết.”
Mặc dù bố là bí thư chi bộ ở thôn rằng võ thuật của Vinh Chiêu Nam lợi hại, lúc ở nông thôn đánh bại thanh niên trí thức họ Vương chỉ bằng một cú đá.
đến cái đêm đẫm m.á.u ở Dương Thành đó, bọn họ mới tận mắt chứng kiến Vinh Chiêu Nam dẫn một nhóm lính, áp đảo băng nhóm tội phạm chỉ trong nháy mắt.
Bọn họ nổ s.ú.n.g cướp mạng sống của kẻ trộm, trượt phát nào, thậm chí còn ngừng tay.
Sau đó mới rằng bác sĩ điều xuống nông thôn từng khác bắt nạt là một nhân vật lợi hại và khủng bố đến mức nào.
Ninh Viên mỉm : “Được, sẽ với .”
Cô chắc chắn chuyện với Vinh Chiêu Nam, nhưng…
Chuyện , thực tế hiệu quả của việc tìm Vinh Chiêu Nam thể .
Thứ nhất, thể cứ mãi chạy theo chuyện riêng tư của cô, còn quốc gia đại sự, còn nhiệm vụ.
Thứ hai, những duy nhất thể lợi dụng là những ở đồn cảnh sát, nhưng bọn Ứng Cương nợ cô một ân tình, việc cô tự tìm họ cũng giống như .
Cô khiến Mãn Hoa và Hoa Tử lo lắng quá nhiều nên chỉ an ủi và dặn dò một điều cần chú ý với bọn họ.
Ninh Viên thu dọn đồ đạc, xoay nhanh chóng chạy tới văn phòng trường học .
Chủ nhiệm Sở , cau mày : “Họ Kim… Theo như , thì bố ông hình như là trưởng phòng giáo dục… sắp nghỉ hưu.”
Còn đúng lúc phụ trách các trường đại học và cao đẳng.
Ninh Viên sửng sốt, nhếch khóe môi giễu cợt: “Chẳng trách ông lớn tiếng như , trường học và ngài đều giúp .”