Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:14:53
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt chủ nhiệm Sở chút bất đắc dĩ: “Nếu ông chỉ góp vốn hợp tác với cô thì trường học cũng thể .”

Cho dù đối phương đưa một lời đe doạ nhưng cũng chỉ giới hạn ở đe dọa, hành động thực chất nào.

Đừng là trường học, ngay cả khi báo cảnh sát thì cảnh sát cũng thể gì.

Chủ nhiệm Sở thở dài: “Hơn nữa, trường học cho các thuê cửa hàng , ủng hộ giáo viên và công nhân viên của .”

Ông giúp mà là việc cho giáo viên và công nhân viên thuê cửa hàng để kinh doanh, phía văn bản cho phép, cũng văn bản cho phép.

Thuộc về khu vực xám, bản trường học chịu một rủi ro nhất định.

Ninh Viên hiểu rõ, cô : “ hiểu, trường học những khó khăn riêng, chỉ cần trường học thu hồi cửa hàng là .”

Chủ nhiệm Sở suy nghĩ một chút, như hạ quyết tâm: “Chỉ cần phía văn bản rõ ràng cho phép trường học cho thuê cửa hàng tư nhân thì trường học sẽ thu hồi cửa hàng. Dù chúng ký hợp đồng .”

Ninh Viên yên tâm, híp mắt : “Được, thì yên tâm .”

Thái độ của chủ nhiệm Sở rõ ràng.

Đơn vị cấp trường là thấp, nếu thể phát loại văn bản như cho trường học, là đơn vị cấp bộ.

hiện tại, nhà nước đang mạnh mẽ thúc đẩy cải cách mở cửa, các đơn vị giáo dục thể ngược chính sách .

Huống hồ trường học là một ngôi trường danh tiếng hàng trăm năm, cũng dễ bắt nạt. Mặc dù thể trực tiếp can thiệp việc kinh doanh của cô, nhưng cũng thể khuất phục sức ép của một mà cứng rắn đòi thu hồi cửa hàng.

Mắt Ninh Viên đảo một vòng, xoa xoa tay nhỏ: “Chủ nhiệm, hiện tại các đơn vị ở Thượng Hải đều đang xây dựng những tiên phong điển hình trong cải cách.”

“Ngài xem, nếu thuê luôn mấy cửa hàng trống bên cạnh, liệu thể tạo một cải cách điển hình cho trường chúng ?”

Cửa hàng thời trang Kỷ Nguyên Chi Tâm đang kinh doanh ngoài dự đoán nhưng vì mà mặt tiền vẻ nhỏ .

mở rộng và với cô thì giá thuê cửa hàng hiện tại của trường học thật sự rẻ, đương nhiên thuê thêm hai gian là !

Có cơ hội mà tận dụng là đồ ngốc!

Chủ nhiệm Sở nên lời: “…”

Cô gái lanh lợi thật sự chớp lấy cơ hội.

Nhiệm vụ chính của trường học là giảng dạy, là tiên phong trong cải cách.

Ông day ấn đường, : “Cô thực sự giỏi về kinh tế.”

là một tiểu gian thương.

Ninh Viên vỗ ngực: “Đương nhiên , vĩ nhân , thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý!”

Cô tỏ tự tin: “Đây là học đôi với hành, cũng là kết hợp kết quả giảng dạy của trường học với thực hành cải cách mở cửa. Sau , đây sẽ là đề tài nghiên cứu và luận văn của ! Cũng là một phần của những thành quả nghiên cứu vĩ đại của trường học!”

Các giáo viên trong văn phòng: “…”

Họ thể gì chứ, cô bé đúng

Đây chính là phát biểu của hiệu trưởng trong cuộc hội nghị công việc gần đây đấy! Cô bé nhớ kỹ!

Chủ nhiệm Sở đau đầu: “Được , , mau bài tập của cô . Yêu cầu của cô sẽ báo cáo, đồng ý , là do quyết định.”

Ninh Viên cảm thấy hài lòng mà rời .

Cô đoán rằng 80% việc thể thành công.

Cô đến gặp chủ nhiệm Sở chỉ để hỏi thăm về lai lịch của Kim mập mà còn tiện thể gây khó dễ cho bố của Kim mập.

Ngôi trường danh tiếng hàng trăm năm tự khí phách của nó. Ngay cả khi đối mặt với sự tàn bạo của quân Nhật thời xưa cũng thể khiến trường học khuất phục mà mang theo học sinh chạy Tây Nam để tiếp tục giảng dạy.

Lẽ nào chịu khuất phục đám sâu mọt bên trong?

thể trực tiếp can thiệp dự án “kinh doanh” của trường học, nhưng việc hỗ trợ thêm cho trường học, ví dụ như…

Cung cấp thêm mặt bằng kinh doanh cho “dự án kinh doanh” của trường học, vẫn thể , đúng ?

Tâm trạng ủ dột của cô khá hơn nhiều, cô thẳng đến ký túc xá của Vinh Chiêu Nam.

Vinh Chiêu Nam mồ hôi nhễ nhại, phủ đầy bụi trở về ký túc xá.

Cũng nhỏ chui mà cả ám đầy mùi dầu máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-316.html.]

Nghe Ninh Viên kể về sự việc, mang mấy ấm nước nóng lớn lạnh: “Thật thú vị, đây là nhân vật nào ở Thượng Hải?”

Ninh Viên đưa cho khăn mặt và chậu rửa mặt: “Dạo bận, chuyện em thể lo liệu . Nếu xử lý , em sẽ tìm đến .”

Vinh thiếu gia mắc bệnh sạch sẽ, nhất định tắm rửa xong mới chịu ngoài cùng cô.

Vinh Chiêu Nam cởi cúc áo, đôi mắt lạnh lùng thoáng hiện lên nét khác thường: “Em định thế nào?”

Hiện tại khác xa hơn một năm , còn cảm thấy Ninh Viên dựa dẫm .

Hai năm qua, cô ngày càng ý tưởng và phương thức riêng của .

Ninh Viên híp mắt, cúi đầu thì thầm tai vài câu.

Vinh Cẩm Thiên trầm ngâm một lúc, đó đưa tay xoa đầu cô: “Được , em cẩn thận nhé. Anh sẽ tìm giúp em, mấy ngày nữa họ thể sẽ đến Thượng Hải.”

Ninh Viên đưa tay ôm lấy eo , khuôn mặt tròn nhỏ theo thói quen cọ cọ n.g.ự.c : “Người đàn ông của em thật đáng tin cậy.”

Kết quả là cô quên mất cởi áo, cọ n.g.ự.c trần rắn chắc đầy mồ hôi của

Ninh Viên lập tức tỏ vẻ ghét bỏ, nhảy xa: “Hôi quá, nhiều mồ hôi quá!”

Vinh Chiêu Nam nheo mắt nguy hiểm: “Chê , bà chủ Ninh? Vậy thì giúp tắm !”

Nói xong, một tay xách mấy ấm nước nóng, một tay kéo cô phòng tắm.

“Á… em chỉ một bộ quần áo thôi, đừng mà…”

“Yên tâm, bẩn .”

“Ưm ưm… phim…”

“Kịp mà.”

Trong phòng tắm vang lên những tiếng kêu khe khẽ và rên rỉ của cô gái, lâu chỉ còn tiếng nước chảy và tiếng thở gấp đầy cuốn hút của trai.

Khi Ninh Viên và Vinh Chiêu Nam khỏi ký túc xá thì trời đều tối.

Ninh Viên hổ và giận dữ, mặt đỏ bừng đỏ đ.ấ.m eo một cái: “Đều tại ! Rạp chiếu phim bắt đầu chiếu “Lãng mạn núi Lư Sơn” lúc 8 giờ, giờ chỉ thể xem suất chiếu nửa đêm thôi!”

Rạp chiếu phim ở Thượng Hải là nơi đầu tiên mở suất chiếu nửa đêm khi cải cách mở cửa.

“Lãng mạn núi Lư Sơn” sắp ngừng chiếu, họ mới kịp xem hai suất cuối cùng.

Kết quả là tên thật là… lăn lộn lâu như , đừng đến việc ăn cơm, ngay cả xem phim cũng suýt kịp!

Vinh Chiêu Nam trở tay nắm lấy nắm đ.ấ.m nhỏ của cô, tinh thần phấn chấn : “Anh lái xe đến , suất chiếu nửa đêm thì nửa đêm, mai em lên lớp mà. Một lát nữa chúng mua gì đó ăn rạp chiếu phim.”

Ninh Viên lườm một cái cùng xuống lầu lên xe.

Vừa xuống, Ninh Viên thấy ngay một chồng nhãn hiệu của đường vận chuyển tải Ninh thị.

Cô ngẩn một chút dường như lơ đãng hỏi: “Ngày 2/2 Rồng ngẩng đầu cũng qua lâu , nhà họ Ninh đến ?”

“Vinh Cẩm Thiên liền rằng cô tuy còn cảm tình với nhà họ Ninh.

vẫn còn chút mong đợi đối với phu nhân nhà họ Ninh, mỗi ngày đều chuẩn bát đũa cho cô.

Anh lái xe : “Hình như bên nhà họ Ninh chút việc bận, thể một tháng nữa mới đến.”

“””Ừm.”” Ninh Viên gật đầu, cũng rõ là thở phào nhẹ nhõm là gì khác.

“Họ đến cũng , dù gần đây em bận lắm, thời gian quan tâm đến họ.” Cô mặt ngoài cửa sổ.

Vinh Chiêu Nam mỉm , gì thêm.

Vân Vũ

Khi đến rạp chiếu phim, vẫn còn mười phút nữa mới bắt đầu chiếu phim, Ninh Viên bỗng nhiên thấy một bóng chút quen thuộc.

trí nhớ khá , lập tức nhận đang xếp hàng cửa rạp là Tô Tiểu Lệ, bảo mẫu nhỏ của nhà họ Sở.

Ninh Viên suy nghĩ một chút, bảo mẫu nhỏ đó một xem phim tình cảm giữa đêm khuya, đúng là thú vị thật.

Cô chọc eo Vinh Chiêu Nam thì thầm tai vài câu.

Loading...