Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:14:54
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vinh Chiêu Nam xong, gật đầu, rạp chiếu phim .
Ninh Viên lo lắng gì, chờ phim bắt đầu mới trong rạp chiếu phim.
Cô bước trong rạp tối đen thì nhận , dù chiếu lúc nửa đêm, rạp chiếu phim vẫn gần kín chỗ.
Dù thì “Lãng mạn ở núi Lư Sơn” coi là bộ phim lãng mạn đầu tiên đại phong trào, hơn nữa cặp đôi nam nữ chính còn là một cô gái Hoa Kiều và một trai đến từ Bắc Kinh.
Phá vỡ thế độc quyền của ca kịch cách mạng ở rạp chiếu phim trong nhiều năm qua và điều cấm kỵ về tình yêu của nam nữ màn ảnh, “Lãng mạn ở núi Lư Sơn” đạt thành công to lớn.
Ninh Viên liếc rạp chiếu phim, cô ở hàng ghế đầu của mà ở vị trí trung tâm.
Vinh Chiêu Nam đang ở bên cạnh chỗ , nhân lúc màn hình sáng lên, giơ tay chào cô.
Ninh Viên chỗ cạnh , ảnh mắt dừng ở hàng ghế đầu, một phụ nữ gầy ở đó, là Tô Tiểu Lệ.
Trong lòng cô đang lo rằng Tô Tiểu Lệ sẽ nhận nên để cho Vinh Chiêu Nam rạp chiếu phim , đó bỏ một đồng tiền để tìm đổi hai vị trí, ở phía Tô Tiểu Lệ.
Dù thì gặp mặt đó, Vinh Chiêu Nam đều trong bóng tối còn chuyện nên càng khó phát hiện.
Ninh Viên coi phim, chú ý tới chỗ trống bên cạnh Tô Tiểu Lệ, cô phát hiện mặc dù nửa bộ phim trôi qua nhưng chỗ trống vẫn ai tới .
Tô Tiểu Lệ xem phim một , khi xem đến khúc cảm động thì thỉnh thoảng sẽ nức nở, cực kỳ đa sầu đa cảm.
Ninh Viên khỏi thắc mắc, chẳng lẽ Tô Tiểu Lệ tự nhiên tới đây xem phim? Không liên quan gì đến Tô Học Minh ?
Vinh Chiêu Nam thấy cô tập trung, bỗng nhiên cúi đầu và thấp giọng tai cô:
“Hàng của Tô Tiểu Lệ chỉ còn hai chỗ trống, một chỗ ở bên cạnh, một chỗ ở giữa vị trí của cô , rạp chiếu phim sẽ chừa chỗ nếu mua vé.”
Giọng của trầm ấm, khi hạ thấp xuống sức hút lạnh lùng, thở lướt qua vành tai mềm mại của cô một cách nóng bỏng.
Lỗ tai của Ninh Viên nhạy cảm, tê dại run rẩy, cô khách khí nhéo bắp thịt cánh tay : “Anh đàng hoàng xíu , đừng xằng bậy.”
Đừng hòng lợi dụng ở trong rạp xem phim tối đen để trêu chọc cô.
Vinh Chiêu Nam dễ dàng ôm nửa cô lồng n.g.ự.c , buồn : “Là do ngoan, là do em cảm thấy , tâm trí rối bời.”
Ninh Viên tựa n.g.ự.c và bả vai của , mũi cô chỉ ngửi thấy mùi của cơ thể , khuôn mặt nhỏ nhắn tê dại mà lẩm bẩm: “Em là theo chủ nghĩa duy vật, còn tu đạo!”
Dù cô sẽ bao giờ thừa nhận rằng vô tình hành động của thu hút.
Hai xem phim, chuyện, dù âm thanh của bộ phim cũng lớn, thể lấn át những lời thì thầm mật bên tai.
Đến khi bộ phim kết thúc, chỗ bên cạnh Tô Tiểu Lệ vẫn trống .
Lúc Ninh Viên cảm thấy tiếc nuối và cho rằng Tô Tiểu Lệ cho leo cây, bỗng nhiên thấy một bóng mảnh khảnh, đeo khẩu trang đến đón Tô Tiểu Lệ ở ngoài rạp chiếu phim.
Ngay cả khi đó đeo khẩu trang vẫn thể thấy dáng và khí chất .
Ninh Viên ngạc nhiên, cô lập tức kéo Vinh Chiêu Nam theo .
Vinh Chiêu Nam thấy dáng vẻ lén lút của cô, xoa lông mày: “Em rằng chúng từng một buổi hẹn hò vui vẻ nào để xem phim, tại bây giờ việc hẹn hò biến thành bắt gian ?”
Ninh Viên chằm chằm hai , quan tâm mà xua tay: “Ôi trời, bắt gian cũng thể là một phần độc lạ trong cuộc hẹn hò của chúng mà, kích thích, bình thường mấy yêu hẹn hò cũng ai bắt gian mà.”
Vinh Chiêu Nam tức giận khẩy: “Em còn qua loa lấy lệ hơn nữa ! Trong lòng em còn quan trọng bằng Sở Hồng Ngọc đúng ?”
Mặc dù ngoài miệng thì nhưng Vinh Chiêu Nam vẫn theo Ninh Viên, cùng lén lút theo Tô Tiểu Lệ và đàn ông .
Ai bảo vợ tính cách như chứ, ai đối xử với cô thì cô chắc chắn sẽ đối xử với đó.
Hai theo một đường, Ninh Viên phát hiện đàn ông cẩn thận, suốt cả đường hề tháo khẩu trang .
Ninh Viên chỉ gặp Tô Học Minh hai , thể xác định đối phương Tô Học Minh .
Vinh Chiêu Nam thì một lúc thể xác định đối phương là ai.
Dù thì luyện tập năng lực xác định chính xác mục tiêu chiến trường, huống chi cách ngụy trang của đối phương còn kém xa với quân địch chiến trường.
mà…
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc suy nghĩ của Ninh Viên, ánh mắt lạnh lùng của hiện lên ý , gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-317.html.]
Đi theo Tô Tiểu Lệ và đến một nhà tập thể, thấy bọn họ lên tầng ba.
Ninh Viên thất vọng, cô ngẩng đầu ánh đèn trong phòng, thở dài: “Không còn cách nào khác, bọn họ đang gì trong đó.”
Vì Sở Hồng Ngọc, cô vẫn xác nhận chính xác xem liệu đối phương đang ngoại tình , đó mới thể quyết định nên gì ở bước tiếp theo.
Vinh Chiêu Nam khoanh tay ngực, cong đôi chân dài dựa tường, bỗng nhiên lười biếng : “Anh thể giúp em xác định bọn họ đang gì trong phòng.”
Vân Vũ
Ninh Viên , mắt lập tức sáng lên: “Thật ?”
Vinh Chiêu Nam như mà cô: “Tất nhiên, nhưng bà chủ Ninh…”
“Dừng , em sẽ thử mấy thứ kỳ lạ với !” Ninh Viên trừng mắt , xoay bước .
Cơ thể Vinh Chiêu Nam cử động, lập tức chắn mặt cô, cúi đầu khẽ tai cô điều gì đó: “… Em thấy đang quá đáng ?”
Ninh Viên lập tức giữ áo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, và ấp úng : “Chẳng buổi chiều… chúng còn ở chung với , trong đầu còn gì khác ?”
Thật sự kỳ lạ, tại khác xa với lãnh đạo mạnh mẽ, lạnh lùng quyết đoán mà cô thấy TV hàng chục năm ?
Vinh Chiêu Nam tức giận khoanh tay ngực, tự tin : “Vợ nhỏ của , hôn ôm thì , lúc đại đội chúng đến thăm gia đình của vợ nhỏ, ở nơi đóng quân suốt tuần đầu tiên mà rời khỏi cổng.”
Lúc vẫn còn đơn thuần, tại Tiểu đoàn trưởng thấy vợ nhỏ của , ánh mắt sáng lên, khi kết thúc huấn luyện họ nhà tập thể gia đình và ngoài.
Sau khi nghĩ , lính vốn mang theo dương khí nặng nề, lợn cũng biến thành Điêu Thuyền, huống chi là vợ nhỏ xinh trong nhà của .
Ninh Viên cũng trả lời, Vinh Chiêu Nam nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, lạnh lùng : “Được !”
Sau đó, bỗng nhiên cúi xuống, nhón chân lên, giống như con báo, hai ba bước leo lên cửa sổ tầng ba bằng cách trèo lên ống nước!
Ninh Viên giật , suýt chút nữa hét lên, nhưng nhanh chóng bịt miệng , trợn mắt đang bám cửa sổ .
Nhanh nhẹn và nhẹ nhàng giống con !
Ông trời ơi! Người thật sự…
Cô lập tức cảnh giác xung quanh, phát hiện nửa đêm ai chú ý, nhưng vẫn dám lơ là.
Cô sợ ngã xuống, hối hận vì kéo theo, đừng để ai đó gọi hai là kẻ trộm!
Đợi hơn bốn mươi phút, Ninh Viên lo lắng lắm , cô nhịn nữa, liều mạng vẫy tay hiệu cho xuống.
Vinh Chiêu Nam chỉ nhảy vài bước, nhanh chóng trèo lên bệ cửa sổ đáp xuống đất như một con báo.
Lúc Ninh Viên mới thở phào nhẹ nhõm, túm lấy : “Đi thôi, về rạp chiếu phim, lái xe về trường học !”
Ban nãy vì theo dõi bọn Tô Tiểu Lệ nên Vinh Chiêu Nam lái xe.
Lần Vinh Chiêu Nam ngoan ngoãn để Ninh Viên kéo .
Vừa mới khỏi con hẻm , Vinh Chiêu Nam bỗng nhiên một câu: “Hai bọn họ chuyện lớn ở đó, tuy Tô Học Minh ở đó lâu nhưng kỹ năng .”
Ninh Viên trượt chân: “Khụ, khụ, khụ…”
Cô xém sặc nước bọt của , suýt nữa là ngã xuống.
Vinh Chiêu Nam nhanh tay nắm lấy cổ áo của cô: “Sao ngạc nhiên như ?”
Ninh Viên tức giận đỏ mặt, trừng : “Anh… ghê tởm chứ!”
Vinh Chiêu Nam ghét bỏ lạnh lùng : “Anh ghê tởm cũng vì em , lúc bọn họ cởi quần áo thì cũng , chỉ ở ngoài cửa sổ thôi.”
Ninh Viên: “…”
Anh hơn bốn mươi phút ở góc tường , nghĩ là kẻ biến thái đấy!
…
Ninh Viên nhịn siết chặt nắm đấm: “Tô Học Minh mà quan hệ với bảo mẫu đó, thật đúng là một thằng khốn!”
Vinh Chiêu Nam bình tĩnh : “Tô Tiểu Lệ đơn giản là một bảo mẫu, cô và Tô Học Minh cùng lớn lên như thanh mai trúc mã, đó là vợ của .”