Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 325

Cập nhật lúc: 2025-09-06 10:15:39
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảng thời gian tâm trạng của Ninh Viên tệ, cô cứ luôn gặp mấy tên ngốc ỷ mạnh h.i.ế.p yếu.

Lão Kim và vợ lục tung khắp nơi, tìm ép chuyện xuống, ít nhất thể đổ tội cho đám côn đồ đó.

Sau khi Ông Đường và thầy giáo George chuyện, bọn họ báo cáo chuyện lên lãnh sự quán.

Sau đó mấy Ứng Cương còn phát hiện mấy tên côn đồ đó còn đang ý định bắt cóc cô.

Sau khi Vinh Chiêu Nam tin, lạnh bảo mấy Ứng Cương đưa bọn chúng trại tạm giam “thiết đãi” thật nồng nhiệt, đó tìm đến ông trùm từng nợ một ân tình.

Anh cô vợ nhỏ thể tự đào hố cho mấy tên cặn bã đó đồng thời cũng những phương án dự phòng.

việc lấp hố còn để cô vợ nhỏ ngày đêm lên lớp luận văn bận rộn với công việc kinh doanh lo lắng, nếu thời gian để ôm hôn cô.

Thực cô cũng cần mặt thu dọn hậu quả, Âu Minh Lãng sớm thêm dầu lửa mặt bố , nhắc đến chuyện Ninh Viên từng cứu một mạng.

Cục trưởng Âu cũng từng nhắc đến chuyện , ông cũng cần gì thêm, chỉ rằng sẽ điều tra ngọn ngành sự việc đồng thời sẽ thiên vị bất kì ai.

Mọi đều quan tâm đến chuyện , còn kinh động đến cấp phụ trách việc đối ngoại, lãnh sự quán cũng gửi thư hỏi thăm tình hình.

Lần , lão Kim ở Thượng Hải gây nhiều chuyện phiền phức như , cũng coi như ông quan hệ rộng, nhưng bây giờ ông gặp cũng phớt lờ, đến bản ông cũng cách ly để kiểm tra.

Bà lão nhà họ Kim lúc mới bản động nên động !

lóc thảm thiết, mái tóc cũng bạc trắng chỉ một đêm.

Không ngờ một cô gái thi đỗ đại học ở một thị trấn nhỏ ở Tây Nam, lưng nhiều ‘đệm lưng’ lợi hại như .

“Không dạy con nên của bố , đây là quả báo mà bọn họ đáng nhận.”

Sau khi bà Hạ , bà hầm hừ: “Nếu như gặp thông minh lanh lợi như nha đầu Tiểu Ninh, chúng chịu thiệt thòi lớn, vô duyên vô cớ bắt nạt nhỉ?”

Đây là loại súc sinh gì , còn cướp lấy sự trong trắng lẫn tài sản của con gái nhà lành ?

Ninh Viên nhặt rau : “Đó là lý do vì lúc ban đầu cháu lựa chọn mở quán cà phê chứ cửa hàng quần áo, cháu còn biến quán cà phê thành một trong những địa danh văn hoá – cháu tận dụng ưu thế .”

Ở thời đại những thường xuyên lui tới quán cà phê là bạn bè nước ngoài mà chính là những dày dặn trình độ học vấn cao hoặc là nơi phục vụ nhu cầu thiết đãi công vụ của những đơn vị giống như trường học.

Cô chỉ là một con tép nhỏ, nếu bảo vệ thành quả lao động mà vất vả , chỉ dựa một Vinh Chiêu Nam là đủ.

Đinh Lan sai, dựa khác chẳng thà tự tạo , huống chi những lúc nước xa cứu lửa gần.

Giống như con nhện tám chân , cô tự dệt lên mạng lưới quan hệ của riêng .

Ở kiếp từng một ông trùm từng như trong một cuộc phỏng vấn về lĩnh vực kinh doanh, nếu theo đuổi công việc kinh doanh đến cùng, điều bạn cần nhất chính là kết nối.

Trái tim thời đại chính là nơi thích hợp để cô dệt nên mạng lưới quan hệ của riêng .

Ví dụ như giáo sư George vốn là kỹ sư cấp cao chuyên về các thiết nghiên cứu khoa học, ông là khách mời của đại học Phục Đán, vốn dĩ dạy cô, thỉnh thoảng ông sẽ mời về thuyết giảng về các loại kỹ thuật.

ông là khách quen của Trái tim thời đại, ông quen cô đồng thời ngưỡng mộ sự uyên bác của ông Đường nên mới quyết định giúp bọn họ xử lý những tên “ác bá” .

Bà Hạ Ninh Viên đang xắn tay áo để hái rau, trong lòng chút chua xót chút tự hào: “Tiểu nha đầu cháu thật giống , tham vọng nhưng cân bằng giữa thời gian việc và nghỉ ngơi.”

Những việc bán mạng như thường là những cảm giác an .

Vân Vũ

Ông Đường đột nhiên nhớ đến điều gì đó, ông bà Hạ: “Tiểu Ninh hiện tại quen khá nhiều giỏi , A Hạ bà tìm khoá trường mệnh bằng ngọc bích Hotan ?”

Ninh Viên hỏi: “Bà tìm khoá trường mệnh , khoá trường mệnh gì thế? Bây giờ là thời đại nào , bà cần tìm trang sức ?”

Bà Hạ do dự một lát, bà vốn phiền đến Ninh Viên.

nghĩ đến việc Ninh Viên giải quyết xong rắc rối ở quán, thời gian tương đối rảnh rỗi, bà vẫn lấy từ trong túi một chiếc khoá trường mệnh bằng ngón tay cái bằng ngọc bích Hotan.

Miếng ngọc bội trơn nhẵn mang màu sắc ấm áp, kiểu dáng đơn giản, phía chạm khắc hình một bông hoa lạc tiên, phong cách nhận là của thời đại nào.

Bà Hạ thở dài: “Đây đồ cổ, lúc con trai chào đời, bọn khắc ba chiếc khoá ngọc nhỏ, nhà bọn mỗi một cái.”

dừng , khuôn mặt chút ảm đạm: “Lúc đó gia cảnh lắm, khi thằng bé nước ngoài thì trở nữa, mấy năm ngóng con trai qua đời.”

“Lúc khó khăn nhất, bà nội của cháu của cháu bán chiếc khoá nhỏ để đổi lấy tiền cho mua thuốc, bây giờ còn thể tìm thấy nó .”

Con trai còn nữa, nhưng bà vẫn tìm kỷ vật bán đó.

Ninh Viên nhận lấy chiếc khoá trường mệnh bằng ngọc bích Hotan tinh xảo đó ôm lấy bà Hạ nghiêm túc : “Không thành vấn đề, ai bảo hai là bà nội và ông nội mà cháu yêu quý nhất!”

Bà Hạ vỗ lưng Ninh Viên, đôi mắt chút hoen đỏ: “Bé ngoan!”

Con trai còn cũng , một bé ngoan chu đáo như ở bên là phúc phần của bọn họ.

Ninh Viên vốn định khi ăn cơm xong sẽ tìm Vinh Chiêu Nam, nhưng gần đây trai bắt đầu bận rộn .

Cô dẫn A Hoàn đến tiệm may của Bác Phương.

Bác Phương cầm lấy một cái kính lúp ngắm chiếc khoá nhỏ mà bọn họ mang đến một lúc đó lắc đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-325.html.]

“Tuy đây là ngọc bích Hotan, chạm khắc cũng khá tinh xảo nhưng vẫn đạt đến trình độ của đại sư Chung Lệnh, kiểu dáng cũng quá đặc biệt, chỉ chế tạo đồ cổ, khó thể giúp cháu tìm .”

Ninh Viên ban đầu tràn đầy hy vọng sức mạnh thần kỳ của Bác Phương, cô chuẩn nhiều tiền.

Kết quả…

Cô thở dài: “Thật sự hết cách , con trai của ông nội và bà nội cháu còn nữa, bọn họ tìm viên ngọc bích Hotan đó kỷ niệm.”

Ông Đường bà Hạ mua chiếc khoá trường mệnh bằng ngọc bích Hotan đó, sẽ chôn cất nó cùng hai bọn họ.

lượng quá nhiều, tìm cũng dễ.

Bác Phương kéo kính xuống liếc cô: “Tên nhóc ranh ma như cháu cũng khá hiếu thảo đấy, chú sẽ giúp cháu ngóng, nhưng mà chú , đừng kỳ vọng quá nhiều, những chú thường thu nhận đồ cổ .”

Ninh Viên vui vẻ: “Cảm ơn Bác Phương!”

Thấy Ninh Viên vui đến như , ông suy nghĩ một lúc đó chỉ tay về một phía:

“Cháu thể đến chợ đồ cũ ở đường Hoa Đình, chợ hàng rong ở đường Thường Đức, sạp hàng ở đường Phúc Hữu hoặc là cửa hàng ký gửi quốc hữu ở đường Trường Lạc hỏi xem, ở đó hy vọng tìm thấy sẽ cao hơn chút.”

Ninh Viên gật đầu lia lịa như đang giã tỏi, cô nhanh chóng đưa một chiếc hộp cho Bác Phương: “Bác Phương, đây là loại bánh mới của quán chúng cháu, chú ăn thử ?”

Món dùng cà phê, hạt cà phê vốn nhập từ Bác Phương.

Bác Phương nhận lấy chiếc hộp nhẹ nhàng : “Cháu luôn chú thích ăn gì mà.”

Bác Phương là kiểu đặc trưng ở Thượng Hải, khẩu vị tương đối ngọt.

Ninh Viên suy nghĩ một hồi đó nghiêng nhỏ giọng : “Còn một việc nữa, cháu nhờ chú giúp, cháu sẽ trả cho chú thù lao.”

Bác Phương cô: “Chuyện gì?”

Sau khi Ninh Viên trầm giọng .

Bác Phương khỏi chằm chằm cô, chị dâu nhỏ thật lịch sự gì hết.

Cô dám bất cứ chuyện gì!

Sau khi Ninh Viên khỏi cửa, cô chằm chằm A Hoàn: “Muốn bí mật thông báo cho trai em ?”

A Hoàn sững sờ đó khổ: “Chị dâu nhỏ, chị chuyện cho trai em, nếu như xảy chuyện gì, em thật sự gánh nổi…”

“Vậy thì cứ , chị vụng trộm với đàn ông khác lưng , cũng chẳng việc gì giấu cả.” Ninh Viên dứt khoát.

A Hoàn sặc nước: “Khụ khụ khụ.”

Chị dâu nhỏ đúng là dám dám .

A Hoàn tìm Vinh Chiêu Nam trong văn phòng của một đơn vị nào đó, nhưng cô phát hiện trai đội trưởng của đột nhiên gọi đến Dương Thành.

“Nói rằng bên bến cảng xảy chút vấn đề.” Trần Thần u sầu trong đống tài liệu.

A Hoàn cạn lời: “Chẳng trách chị dâu nhỏ độc lập như , đàn ông chẳng đáng tin…”

Anh trai đội trưởng thèm cầm theo quần áo mà chỉ để cho Ninh Viên một tờ giấy, đó máy bay bay đến Dương Thành.

Trần Thần cằn nhằn: “Lần đội trưởng chỉ cho Lão Từ theo mà cho , chắc chắn là do uống nhiều rượu quá khiến tức giận.”

A Hoàn thở dài, cô ôm đầu: “Bỏ , chuyện sẽ tự giúp chị dâu .”

Trần Thần lập tức dỏng tai lên: “Chuyện gì , thú vị , cho theo nhá?”

A Hoàn khoanh tay uể oải : “Anh đây đợi điện thoại của đội trưởng, còn nhiều chuyện của đơn vị cần phối hợp, hơn nữa đừng can dự chuyện của phụ nữ.”

Nói xong cô rời .

Kể từ khi tên mập họ Kim và bố của ông gặp quả báo, Mãn Hoa và Hoa Tử luôn trong tâm trạng vui vẻ suốt một tuần.

Đi trông coi quán, nhận đơn order của khách hàng, nhập hàng cho quán cà phê, việc gì cũng động lực.

Hôm nay tan xong, ba cùng A Hoàn thảo luận, quyết định cùng ăn tại một nhà hàng Tứ Xuyên ở gần chợ đêm gần đó.

Ninh Viên thích ăn cay lắm, nhưng thèm ăn lẩu bơ, thỉnh thoảng cũng nên đổi khẩu vị chút.

khi bốn bọn họ ăn xong, khi mới về con hẻm nhỏ nơi mấy Mãn Hoa ở liền cảm thấy gì đó đúng –

Ở con hẻm yên tĩnh một bóng cách đó xa, đột nhiên vài bóng đang từ từ bước đến.

Không, là mười mấy bóng , tay mỗi đang cầm d.a.o và cuốc xẻng.

Ninh Viên nheo mắt về phía đầu bên của con hẻm, thêm mười mấy bóng nữa xuất hiện, tay bọn chúng cũng đang cầm d.a.o và cuốc xẻng.

Khoảng hơn ba mươi đang cầm vũ khí chặn đầu bốn bọn họ trong con hẻm .

Loading...