Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-09-06 17:59:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Viên ủ rũ đưa mảnh giấy cho : “Mẹ của Đường Trân Trân đang loạn ở đơn vị của trai em, bà bảo Đường Trân Trân tự sát , đơn vị bên đó sợ chịu áp lực lớn từ dư luận, trai em tìm cô , em sợ cô sẽ tay với trai em!”

từng dặn cả nhiều bao giờ gặp Đường Trân Trân một .

Anh cả đồng ý với cô, cũng giữ lời để Đường Trân Trân trong đại viện, gặp mặt cô , nhưng Đường Trân Trân lấy việc tự sát uy hiếp, ép lãnh đạo đơn vị mặt.

Ninh Vệ Hoàn ép nên dù cũng !

May mà cả còn nhớ để lời nhắn cho cô!

Ninh Viên vô cùng sầu não, điều bất tiện nhất chính là ở những năm thập niên tám mươi điện thoại di động, loại điện thoại bàn cũng ít, nếu tìm cách ngăn cản cả gặp Đường Trân Trân !

Vinh Chiêu Namnhìn mảnh giấy, phần bình tĩnh hơn Ninh Viên: “Lần Ninh Vệ Hoàn cùng một chị gái ở đại viện, còn một vị cán bộ chính trị, lẽ sẽ !”

Ba , Đường Trân Trân còn thể ép buộc Ninh Vệ Hoàn ?

Ninh Viên chút lo lắng, yên tâm ngoài: “Em vẫn cảm thấy gì đó !”

Anh cả là một ngây thơ, kiếp từng Đường Trân Trân tính kế!

Vinh Chiêu Namkéo tay cô , trán hiện lên vẻ bất lực: “Em bình tĩnh một chút, đừng quên ngày mai bà hai Ninh sẽ trở về Hồng Kông, mấy ngày nay em luôn tránh mặt bà , bà cũng kẻ ngốc.”

Ninh Viên dừng bước, đôi mắt trong veo cụp xuống, trong lòng khó chịu.

Mấy ngày nay cô bận học, bận gây dựng cửa hàng của riêng , bận bàn chuyện hợp tác ăn, bận giải quyết chuyện của Sở Hồng Ngọc, bận xử lý chút rắc rối bên phía lão Kim… Có thời gian rảnh thì sẽ cùng Vinh Chiêu Namlàm những điều ngọt ngào.

Nửa tháng nay nhà họ Ninh luôn gặp cô, cũng từng mấy mời cô ngoài cùng ăn cơm và gặp mặt nhưng cô từ chối.

Bởi cô đối phó với đám Ninh Bính Vũ, Tra Mỹ Linh, gặp mặt bà hai Ninh để thấy sự kỳ vọng trong mắt bà .

Ninh Viên thản nhiên mặt , bước bên ngoài: “Chuyện của cả quan trọng hơn chuyện nhà họ Ninh, bà hai Ninh về thì cứ về, rảnh rỗi em sẽ đến Hồng Kông tìm bà .”

Vinh Chiêu Namgiữ vai cô , trong đôi mắt lạnh lùng mang theo sự thấu hiểu dịu dàng: “Không gặp bà hai Ninh bởi vì hỏi chuyện miếng ngọc bội , cùng bà thương lượng mối tình đáng giá bao nhiêu đúng ?”

Ninh Viên im lặng, cô khó chịu nắm lấy bàn tay to lớn của : “ .”

Vinh Chiêu Namdắt cô đến cầu thang, ở nơi ai thấy chạm khuôn mặt tròn trịa nhỏ bé, kiên nhẫn dỗ dành: “Bà hai Ninh khó khăn lắm mới xin giấy thông hành đại lục, những chuyện dù cũng đối mặt với nó, đừng để bản cảm thấy tiếc nuối.”

Con thỏ tinh xù lông luôn sẵn sàng đương đầu với bất cứ thứ gì, chỉ riêng việc đối mặt với chuyện tình cảm gia đình khiến cô luôn trốn tránh.

Anh cũng tại , mỗi khi trông thấy vẻ nhát cáy của cô luôn cho trái tim mềm một cách khó hiểu.

Cũng từ bao giờ, học cách dỗ dành vợ của .

Ninh Viên bối rối, dứt khoát vùi khuôn mặt bầu bĩnh lồng n.g.ự.c rắn chắc của : “, em lo cho cả…”

Vinh Chiêu Nambiết cô coi trọng Ninh Vệ Hoàn nhiều thế nào, trong đôi mắt lạnh lùng hiện lên sự âm trầm: “Anh đưa em đến khách sạn Cẩm Giang đó sẽ qua chỗ Ninh Vệ Hoàn.”

Ninh Viên suy nghĩ: “Hay là để A Hoàn qua đó .”

Chu Hoàn thì vẻ lỗ mãng nhưng khi tiếp xúc với một thời gian.

Cô phát hiện cô gái trông thì vẻ tuỳ tiện thực tế cẩn thận, phản ứng nhanh nhạy, việc tương đối đáng tin cậy, chẳng trách cô từng là đội trưởng đội trinh sát nữ đầu tiên trướng Vinh Cẩm Thiêm.

Vinh Chiêu Namđồng ý: “Được.”

Ninh Viên ôm lấy vòng eo săn chắc hít mùi hương bạc hà thanh mát , cô đột nhiên nhỏ giọng dịu dàng hỏi: “Vinh Cẩm Thiêm, sẽ ở bên em mãi mãi chứ?”

tình cảm gia đình vốn đáng tin, huống chi là sự lâu dài của một mối quan hệ nam nữ? Cô chỉ mong sẽ còn cảm thấy hối tiếc.

mỗi khi bên cạnh, cô khỏi cảm thấy yếu đuối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-361.html.]

Vinh Chiêu Namnhìn cô mềm mại như con thú nhỏ ở trong lòng khiến trái tim sắt đá của nhũn , đem cả cô hoà một với cơ thể .

“Ngoài chỗ của , em mãi mãi hết.” Anh cúi đầu xuống hôn lên trán cô, cánh tay thon dài mạnh mẽ ôm trong lòng.

“Ngày mai về , liệu tối nay Ninh Ninh sẽ đến chứ?” Bà hai Ninh trong phòng riêng, bất an ngoài cửa sổ.

Ninh Bính Vũ thấy dằn vặt như , khuôn mặt lạnh tanh: “Mẹ , chúng năm bảy lượt hẹn cô ngoài ăn cơm, cô tìm đủ lý do để từ chối, nếu như hôm nay cô tới thì cũng chẳng gì lạ.”

Anh cảm thấy khó chịu với thái độ của Ninh Viên.

Ninh Mạn Phỉ xoay nhẹ ly rượu lạnh lùng : “Loại con gái nhà quê giáo dưỡng , đến một tiếng cũng thèm gọi, mà thím hai vẫn bao dung cho cô .”

Tra Mỹ Linh là đối nhân xử thế, điều yên tĩnh, hề câu gì.

Bà hai Ninh bình tĩnh đáp lời Ninh Mạn Phỉ: “Mạn Phỉ, tối nay cháu cũng việc gì, cháu phòng nghỉ ngơi .”

Khuôn mặt Ninh Mạn Phỉ trở nên uất ức khi bà hai Ninh đuổi thẳng thừng như : “Thím hai.”

Bà hai Ninh lạnh lùng cắt lời cô : “Cháu , thím cũng .”

Ninh Mạn Phỉ sững sờ, cô sợ Ninh Bính Vũ, nhưng e dè mỗi khi thím hai vốn thiện trở nên lạnh lùng.

dậy để một câu: “Hừ, thì ! Ninh Viên rõ ràng dây dưa với chúng , hà tất gì đối xử nhiệt tình với một như cô chứ! Nhà họ Ninh vốn thiếu con gái!”

Cho dù cô sắp rời , nhưng bà hai Ninh hề ý bỏ qua lời mà nhàn nhạt : “Nhà họ Ninh thiếu nhưng thím thiếu, đừng những lời thừa thãi mặt thím nữa.”

Ninh Mạn Phỉ khựng , cô ngờ một tao nhã như bà hai Ninh mắng như , cô tức giận nhưng dám gì chỉ dậm chân bỏ .

Ninh Bính Vũ cau mày, gì đó nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của bà hai Ninh: “Nếu lúc đầu con đối xử thậm tệ với Ninh Ninh, thì tại con bé trở nên lạnh nhạt với chúng như chứ?”

Ninh Bính Vũ: “…”

Được , nữa.

Lúc Tra Mỹ Linh mới lên tiếng, cô nhẹ nhàng chuyển chủ đề: “Mẹ nuôi, gọi Tiểu Muội là Ninh Ninh mà là Phân Phân?”

Vân Vũ

Bà hai Ninh im lặng một lúc, đó u sầu : “Tiểu Muội thích nhà họ Ninh, gọi con bé vài tiếng Ninh Ninh con bé sẽ nhớ đến nhà họ Ninh nhiều hơn.”

Lý do tuy buồn viển vông, nhưng thể chứ? Đó là đứa con gái mà bà ngày đêm mong nhớ…

Ninh Bính Vũ đang phiền muộn của cũng im lặng theo.

Không lâu , đột nhiên tiếng gõ cửa phát từ bên ngoài, bà hai Ninh kích động bật dậy vội vàng mở cửa.

Ninh Viên ngờ bà hai Ninh đích mở cửa, khoảnh khắc bốn mắt chạm , cô cảm thấy chút hổ: “Ninh… nhị phu nhân.”

Bà hai Ninh thấy Ninh Viên gọi nên chút thất vọng, song vẫn nở nụ hiền hậu: “Mau đây, chuẩn một vài món mà con thích ăn.”

Nói xong bà đưa tay nắm lấy tay của Ninh Viên.

Ninh Viên gượng gạo, nhưng nghĩ đến việc bà sắp về Hồng Kông, cô vẫn để bà hai Ninh cầm tay trong phòng riêng.

Bà hai Ninh thấy , trong lòng mừng thầm, tiến bộ, tiến bộ !

A Hoàn ở bên nhận thư của trai đội trưởng vội lái xe ngay dựa theo địa chỉ đến nhà của Đường Trân Trân.

gì đó kỳ lạ, A Hoàn xuống xe thì trông thấy cửa sổ nhà Đường Trân Trân tối om như thể ai ở đó .

Loading...