Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-09-06 17:59:33
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Bính Vũ khuôn mặt của Tra Mỹ Linh, bình tĩnh : “Vấn đề chính trị ở đại lục cực kỳ nhạy cảm và quan tâm trọng điểm, chuyện liên quan đến phận của đàn ông , còn nguồn gốc của loại thuốc rõ ràng sẽ gây sự chú ý thu hút sự quan tâm của các đơn vị liên quan, em sáu cần kích động như .”
Tra Mỹ Linh sửng sốt, đó ngước mặt lên nhẹ nhàng : “Nếu vì tên Vinh Chiêu Namkia, chút chuyện nhỏ mà cũng khiến về muộn như , em thể tức giận ?”
Ninh Bính Vũ khẽ , cúi đầu bát chè rong biển đậu xanh trong tay: “Bát chè là em ?”
Tra Mỹ Linh mỉm dịu dàng: “Ừm, em thấy lâu như nên nghĩ trở về sẽ đói, nên em mượn nhà bếp của khách sạn để dùng.”
Ninh Bính Vũ tiện tay đặt bát chè xuống ôm lấy đôi vai trắng nõn tinh tế của cô , diu dàng .
“Cô gái của cần chịu khổ như , em nghỉ ngơi sớm , ngày mai cùng Mạn Phỉ Hồng Kông , đội ngũ tổ chức tiệc cưới đang đợi em về thảo luận.”
Tra Mỹ Linh kinh ngạc, cô chút hiếu kỳ: “Anh cả cũng ở Thượng Hải ?”
Ninh Bính Vũ nhẹ nhàng ấn chiếc kính sống mũi: “Mẹ ở đây một , yên tâm, ở cùng bà vài ngày về.”
Vân Vũ
Khi rời bàn xong việc kéo dài thời gian nhập cảnh đại lục cùng Vinh Cẩm Thiêm, cũng đồng ý giúp đỡ.
Tra Mỹ Linh cụp mắt xuống đó giúp chỉnh quần áo: “Ồ, em về , cả cũng về sớm nhé.”
Ninh Bính Vũ : “Ừm, hôm nay muộn , em ngủ , ngày mai còn lên máy bay.”
Tra Mỹ Linh sững , thấy ý định ở , cô đủ khôn ngoan để nên ngăn cản, chỉ gật đầu: “Được.”
Sau khi tiễn Ninh Bính Vũ , Tra Mỹ Linh bát chè rong biển đậu xanh vẫn động bàn, biểu cảm thâm trầm.
Anh cả bây giờ thèm ăn cả chè cô nấu ?
Cô gọi điện cho Anderson ở phòng bên cạnh.
Anderson mặc quần áo một cách đơn giản chạy ngay qua, biểu cảm mệt mỏi: “Tiểu thư Annie, chuyện gì ?”
Tra Mỹ Linh tựa ghế sô pha, khuôn mặt u ám kể một lượt chuyện , Anderson cau mày: “Không ngờ trong đại lục nhạy cảm như !”
Vốn tưởng chỉ là chuyện nam nữ, ngờ dẫn đến hậu quả phiền phức như !
“Cậu liên lạc ngay với nhà họ Đường, bảo của Đường Trân Trân luôn luôn giữ liên lạc với chúng , đó kêu bọn họ ngậm chặt miệng một chút.” Tra Mỹ Linh cau mày.
Hiện tại cô đang cố gắng liên lạc với các vị khách ở đại lục, hy vọng thể đổi lấy cơ hội sống sót mong manh cho nhà họ Tra, ai ngờ đồ phế vật Đường Trân Trân thể phạm sai lầm lớn như !
Anderson cũng nghĩ đến kết cục: “ sẽ tìm cách liên lạc với nhà họ Đường.”
Sau đó dừng : “ tiểu thư Annie, một khi Đường Trân Trân chịu nổi mà khai chúng , e rằng chúng sẽ tạm thời cơ quan trong đại lục tạm giam để khám xét.”
Tra Mỹ Linh đau đầu nhắm mắt : “Đại lục sẽ hành động nhanh đến , ngày mai chúng , nhưng nếu như Đường Trân Trân khai chúng , đại lục sẽ phiền phức!”
Ngoài , cô còn suy nghĩ đến việc nhất định Ninh Bính Vũ tra thuốc bắt nguồn từ cô , nếu cô thể giải thích với Ninh Bính Vũ chuyện !
Cũng sẽ xảy chuyện gì, dường như khi đến đại lục, việc luôn xảy bất trắc!
Chút chuyện nhỏ cũng thể ầm ĩ lớn đến như !
Cuộc sống ở đại lục xa lạ, giống như ở Hồng Kông cô thể dễ dàng hành động, nhưng ở đây chỉ dọn dẹp hậu quả thôi cũng phiền phức.
…
Sáng hôm .
Trong ký túc xá của giáo viên.
Vinh Chiêu Namnhìn Ninh Viên cơm đó đưa cho A Hoàn, thấy A Hoàn vẫn tới, đột nhiên dựa bàn bếp .
“Có một chuyện, nghĩ em cũng nên .”
Ninh Viên khuôn mặt lạnh lùng của , cô khỏi thắc mắc: “Chuyện gì?”
Vinh Chiêu Namim lặng một lúc mới : “Tối qua khi A Hoàn đến cứu Ninh Vệ Hoàn, con bé hít mê dược của cây nến đó.”
Ninh Viên sững sờ hỏi theo bản năng: “Vậy em đến bệnh viện kiểm tra ? Bác sĩ ảnh hưởng gì ?”
Vinh Chiêu Namlắc đầu: “Lượng thuốc con bé hít cũng tính là nặng, nhanh thể tỉnh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-371.html.]
Ninh Viên thở phảo nhẹ nhõm: “Vậy thì .”
Nếu , cô sợ sẽ với A Hoàn…
Ninh Viên bỗng nhiên dừng , đợi một chút.
Cả ngày hôm qua công tử Vinh hề đề cập đến chuyện , nhưng bây giờ mặt cô một cách trịnh trọng!
Cô run rẩy trừng mắt Vinh Cẩm Thiêm: “Không với em, A Hoàn và cả em…”
Biểu cảm của Vinh Chiêu Namtrở nên phức tạp: “Ừm.”
Hôm qua cho cô, là bởi vì sợ cô nhất thời lỡ miệng mặt Ninh Vệ Hoàn.
Ninh Viên hoang mang dậy, khuôn mặt trắng bệch bước ngoài nhưng dừng bước: “Anh trai em …”
Vinh Chiêu Namlắc đầu: “A Hoàn bởi vì ảnh hưởng của thuốc nên còn nhớ một chuyện.”
Ninh Viên tức giận lo lắng: “Vậy A Hoàn con bé !”
Vinh Cẩm Thiêm: “Con bé chuyện cho trai em.”
Ninh Viên sửng sốt: “Tại chứ!”
“Bởi vì em chuyện trở thành gánh nặng giữa chúng , em cũng gả cho một xa lạ chỉ vì một bất trắc .” Giọng của A Hoàn đột nhiên vang lên từ phía cánh cửa.
Ninh Viên bóng hình cao lớn đang ở cửa, trong mắt hiện lên vẻ áy náy: “A Hoàn, nếu như chị…”
“Không liên quan đến chị, nếu Ninh Vệ Hoàn vẫn còn mặc quân phục thì chính là chiến hữu của em, cho dù chị nhờ, em cũng sẽ vượt ngàn dặm đến cứu .” A Hoàn bước , cô Ninh Viên một cách chân thành.
Cô dừng , biểu cảm chút kỳ quái: “Hơn nữa, là em… cưỡng h.i.ế.p , chuyện liên quan đến .”
Khuôn miệng nhỏ nhắn của Ninh Viên biến thành chữ O, cái quái gì ?
Anh trai cô A Hoàn cưỡng hiếp? Còn loại chuyện như ?
Vinh Chiêu Namanh rời nhường gian cho hai cô gái, những chuyện đàn ông nên xen , nếu sẽ khó xử.
A Hoàn khuôn mặt kinh hãi của Ninh Viên, cô ho một tiếng, đó kể chuyện tối hôm qua: “… Tóm cứ như , em cần em Ninh Vệ Hoàn chịu trách nhiệm, cũng hy vọng cảm thấy gánh nặng vì chuyện .”
Cô càng mang gánh nặng vì !
Ninh Viên: “…”
“Không nhưng nhị gì hết, em cần chị trả ơn, chuyện cứ như !” A Hoàn một cách dứt khoát, khuôn mặt bướng bỉnh điềm tĩnh.
Ninh Viên lặng thinh, cô chỉ thể xoa xoa thái dương: “Được, chị tôn trọng ý kiến của em, chị thể chuyện cho trai chị, nhưng nếu nhớ thì em định thế nào?”
A Hoàn lảng tránh mặt : “Chuyện đó tính , tới tới đó.”
Ninh Viên nên xử lý chuyện như thế nào, chỉ thể theo lời cô .
Thấy A Hoàn cầm thức ăn rời , cô nhịn hỏi Vinh Cẩm Thiêm: “Chuyện cứ để như ?”
Vinh Cẩm Thiêm: “Vì mới đồng ý để con bé đưa cơm cho Ninh Vệ Hoàn, để bọn họ tiếp xúc với nhiều hơn, nếu như tương lai thật sự tiến triển thì , còn thì ít nhất bọn họ cũng cảm thấy hổ nặng nề.”
Ninh Viên vắt óc suy nghĩ cũng thể nào nghĩ biện pháp hơn, cô chỉ đành thở dài: “Cũng chỉ thể để như .”
Nói xong cô nghiến răng nghiến lợi bóp chặt chiếc thìa trong tay: “Đường Trân Trân đúng là đồ dơ bẩn đáng chết! Em thực sự hối hận ban đầu đánh gãy chân cô !”
Vinh Chiêu Namnhéo mặt cô: “Chuyện Đường Trân Trân sẽ điều tra rõ ràng, cô chắc chắn tù, nhưng còn một chuyện hỏi em nữa.”
Ninh Viên nghi hoặc hỏi : “Chuyện gì?”
Vinh Chiêu Namcụp đôi mắt thon dài thanh lãnh xuống cô: “Việc “kinh doanh” ở Thượng Hải cũng sắp đến bước cuối , dự định sẽ lộ diện mặt lão già, vì hai tháng nữa về thủ đô một chuyến, khi đó em cũng đang nghỉ hè, về cùng ?!”
Ninh Viên kinh ngạc: “…”
A, ý là đưa cô con dâu xí về mắt bố chồng ?