Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-09-06 17:59:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Viên suy nghĩ một hồi về kế hoạch của .

“Ngày mai em sẽ cùng Hoa Tử đến trạm xe lửa nhận hàng, nếu như thuận lợi thì lẽ trong vòng hai tháng thể thành việc bày biện hàng hoá, đến tháng tám đến Dương Thành chọn hàng thêm một chuyến nữa, vẫn đủ thời gian cùng đến Bắc Thành.”

Lần Ninh nhị phu nhân tới đây nhét cho cô mấy vạn đồng – đó là tiền đổi từ tiền Chính phủ Hong Kong tại các hệ thống ngân hàng ngầm.

Vậy nên bây giờ cô đủ dòng tiền mặt, những bù đắp khoản tiền nợ hàng hóa đây của nhà máy Dương Thành, mà còn đặt thêm hai toa hàng, trong đó ít nhất một nửa là sản phẩm điện tử nhập lậu.

Cuối cùng cô cũng trải nghiệm cảm giác “hạnh phúc” với túi tiền rủng rỉnh của một phú nhị đại .

Ninh Viên ngẫm nghĩ: “Có lẽ bố sẽ thích em .”

Từ vụ việc Tần Hồng Tinh thể đến nông thôn tìm cô gây rối hai năm , đoán chừng bố của Vinh Chiêu Namsẽ thích cô.

Huống hồ Vinh Chiêu Namcòn luôn hố tiền của bố .

So với Vinh Cẩm Thiêm, ông sống sót qua bao nhiêu rừng gươm mưa đạn, bước qua bao núi thây biển m.á.u và các cuộc đấu tranh chính trị tàn khốc từ thời Dân quốc đến nay, thể nhận gì đó bất chứ?

Chỉ e rằng tất cả đều cho rằng cô chỉ là một con dâu quê mùa ở Tây Nam, suốt ngày chỉ kiếm tiền mà thôi.

Vinh Chiêu Namxoa đầu cô: “Hai năm , là lấy vợ chứ ông lấy, ông già đó thì liên quan gì chứ, em cần giải thích bất cứ điều gì với ông !”

Nói xong, lười biếng khẩy: “Anh thích cô vợ trẻ của ông , ông cũng lời mà ly hôn với bà ?”

Ninh Viên nhịn bật lên, trêu chọc : “Bố quả là phúc đức của ông .”

Còn dám lệnh cho bố ly hôn với kế nữa đấy.

Vinh Chiêu Namnhìn nụ ngọt ngào của cô gái mặt, đôi mắt lạnh lùng dần sâu , cúi đầu hôn nhẹ lên má cô: “Có em là phúc đức của .”

Người đàn ông cao lớn ôm lấy cô gái trong lòng, trái tim tràn đầy nhiệt huyết.

Đây là vợ bé nhỏ mà vất vả lắm mới kiếm .

Giọng điệu của Vinh thiếu gia dịu dàng đến mức thể cưỡng , Ninh Viên hôn đến đỏ cả mặt, cô cũng ngẩng đầu hôn lên khóe môi : “Vậy thì – chúng sẽ luôn ở bên .”

Lần , cuối cùng cô thích phong cách thập niên 80, cũng thích sự giản dị của thập niên 80, và càng thích của thập niên 80 hơn.

Giữa dòng đời tấp nập bộn bề, lẽ sẽ luôn nắm tay cô đến cuối con đường.

Chỉ mong là ảo giác.

Ninh Viên tan học xong liền đến cửa hàng.

Sau khi Kỷ Nguyên Chi Tâm mở cửa, tình hình kinh doanh tiếp tục bùng nổ, thậm chí nhiều khách hàng còn vượt khu vực đến Dương Phố để mua sắm và nhập hàng.

Do diện tích cửa hàng hạn chế, mua sắm và đặt hàng xếp một hàng dài, đây cũng là lý do khiến Ninh Viên mở thêm ba cửa hàng bán lẻ quốc doanh rộng vài trăm mét vuông gần đó.

“Cửa hàng của chúng , em xem kìa, nhiều nhà gần đây còn bày bán đồ ăn ở ven đường nữa!” Mãn Hoa thấy Ninh Viên đến thì vui vẻ đưa cho cô một miếng đậu hũ thối rán.

Ninh Viên ăn đậu hũ thối Thiệu Hưng hỏi: “Điện tín của chị Lương Hân đến , chúng chi trả đủ tiền hàng cho nhà máy Dương Thành, họ sẽ vận chuyển hai toa hàng ngày mai, bên chị đào tạo nhân viên đến ?”

Cửa hàng cần mở rộng, Ninh Viên tuyển thêm mười sinh viên học từ đại học Phúc Đán, chia thành hai ca để Mãn Hoa đào tạo.

Cô còn lập hệ thống đánh giá và tiền thưởng hoa hồng dựa KPI, giao cho Mãn Hoa tự cân nhắc và thiện dựa tình hình thực tế.

Mãn Hoa rạng rỡ, đưa cho Ninh Viên một bảng kê khai: “Em yên tâm , hàng về là thể lên kệ ngay.”

Công việc tuy bận rộn nhưng viên mãn khiến Mãn Hoa tràn đầy năng lượng, khi lên quản lý, cô uốn tóc xoăn nhẹ, diện một chiếc váy dài màu tím sành điệu, thắt lưng bằng da màu trắng, đeo thêm một chiếc túi da đen chéo vai.

Các nhân viên học việc đều gọi cô là “chị Hoa”.

Tuy ban đầu khó khăn, nhưng khi mục tiêu, ai mà là một bông hoa con đường tiến lên phía ?

Ninh Viên mỉm : “Vậy , em sẽ một chuyến đến Bắc Thành kỳ nghỉ hè, đó đến Dương Thành để chọn hàng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-372.html.]

Việc lựa chọn kiểu dáng quần áo, sản phẩm điện tử, túi xách và đồ trang sức cần thực hiện định kỳ.

Hiện giờ giao thông và thông tin vẫn phát triển, cô luôn nắm vững bí kíp kinh doanh, nên việc hai ba tháng mới chọn kiểu dáng một cũng ảnh hưởng đến việc buôn bán.

Đặc biệt là sản phẩm điện tử, với tốc độ phát triển hiện nay, việc đổi mẫu mã nửa năm thậm chí một năm cũng coi là nhanh lắm .

Mãn Hoa xong liền sửng sốt, đó : “Em định cùng đội trưởng Vinh về Bắc Thành gặp bố hả? Vậy thì chúng nhờ chị Lương Hân chọn một món quà đặc sản của Hồng Kông để tặng bố chồng và họ hàng mới !”

Ninh Viên chợt nhớ , cô quên bén mất chuyện tặng quà mắt cho bố chồng.

Vân Vũ

Cô và Vinh Chiêu Nammới kết hôn nửa năm, cũng coi như là… con dâu nhỉ.

Cho dù họ thích cô , quà mắt vẫn là điều cần thiết.

Cô ho nhẹ một cái, ngại ngùng đáp: “Vâng, thì em sẽ gửi điện tín cho chị Lương Hân, nhờ chị xem thử món quà nào phù hợp gửi về cùng.”

Ngay khi giấy phép thông hành nội địa, Ninh nhị phu nhân vội vã cùng Ninh Bính Vũ đến Đại học Phúc Đán với tư cách là thương nhân Hồng Kông tham quan.

Ngay đầu tiên đến đây, Ninh Bính Vũ cùng với ban giám hiệu Đại học Phúc Đán thành lập “Quỹ học bổng Ninh thị”, nhằm hỗ trợ các sinh viên xuất sắc ngành Kinh tế của trường thực hiện dự án “Thực tiễn cải cách mở cửa”.

Mức tài trợ của Ninh Bính Vũ bằng một phần mười so với Đại học Hồng Kông, nhưng đối với Đại học Phúc Đán thời điểm đó mà thì đây là khoản học bổng cao nhất .

Nhà trường đương nhiên hoan nghênh các nhà tài trợ đến tham quan trường học, thậm chí còn cử phó hiệu trưởng cùng họ suốt cả quãng đường.

Như thường lệ, Kỷ Nguyên Chi Tâm cũng là một trong những địa điểm tiếp đón.

Lần , Nhan Dương Dương kéo Cận Biên Cương đến Đại học Tài chính bán nước ngọt, phát triển mạng lưới, nào ngờ gặp trời mưa to nên cảm sốt.

Lần , Ninh Viên trực tiếp kéo Sở Hồng Ngọc đến chờ đoàn Ninh nhị phu nhân đến.

giao công việc kinh doanh nước ngọt cho Sở Hồng Ngọc, đương nhiên cũng giúp cô hỏi thăm Ninh Bính Vũ về khoản tài trợ .

Ở bên , Ninh nhị phu nhân đang chăm chú lắng phó hiệu trưởng và các thầy cô cùng kể về lịch sử của Đại học Phúc Đán.

Ông nội và bà nội của bà đều từng sống và việc ở Thượng Hải, khi ông nội từ chức vị trí trưởng phòng Bộ Ngoại giao Châu Âu-Mỹ của Trung Hoa Dân Quốc, ông đến Đại học Phúc Đán giáo sư thỉnh giảng một thời gian.

Còn chồng bà, vì mâu thuẫn tư tưởng với bà nội và bố mà theo lời khuyên của họ Ninh Phái Hồng ở nhánh khác của gia đình, từ bỏ công việc kinh doanh theo nghề dạy học, cũng từng giáo sư ở Đại học Phúc Đán một thời gian.

Cô con gái út thất lạc của bà bao thăng trầm cũng đến Đại học Phúc Đán.

Nhìn nơi con gái việc và học tập, lòng bà xúc động vô cùng.

Không đứa trẻ nỗ lực bao nhiêu, phấn đấu bao nhiêu mới thành công như ngày hôm nay?

Cảm xúc nghẹn ngào và chua xót lên đến đỉnh điểm khi Ninh nhị phu nhân đưa đến Kỷ Nguyên Chi Tâm và thấy một khu vực gần như thể trở thành một trung tâm thương mại phức hợp quy mô nhỏ.

Ninh nhị phu nhân nắm lấy tay Ninh Viên, mắt bà đỏ hoe: “Vất vả cho con , đều do , khiến con cực nhọc bước từng bước.”

Mấy đứa con của bà đều gia đình che chở, cho dù đứa con trai cả xem là vất vả nhất, từng trải qua bao gian nan khổ cực, nhưng cũng các bậc bề sức giúp đỡ.

Chỉ đứa con gái út mới thật sự gì, thể đến bước .

Ninh nhị phu nhân khỏi nghĩ, nếu đứa nhỏ cố gắng tự phấn đấu đến Thượng Hải học tập, mà là viên minh châu bụi trần che lấp, ở Ninh Nam một hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc mênh mông.

Thì chuyện cả đời thể tìm cô con gái út vẫn là một ẩn .

Bà càng nghĩ càng cảm thấy lòng đầy đau xót!

Người phụ nữ thanh lịch dịu dàng rốt cuộc vẫn thể cầm mà rơi một giọt nước mắt, bà vội vàng cúi đầu, để khác thấy dáng vẻ của với tâm trạng thế .

Hơn nữa con gái cũng , để ở trường mối quan hệ giữa họ.

Đại phong trào chỉ mới trôi qua lâu, khiêm tốn một chút cũng cho tất cả .

Giọt nước mắt nóng hổi của Ninh nhị phu nhân rơi lên mu bàn tay Ninh Viên, cũng sưởi ấm cho sự tiếc nuối mà ngày bé cô hằng mong ước nhưng .

Loading...