Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:00:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh Chiêu Namnheo nheo mắt, lạnh lùng : “Hướng lão tam, cho rằng trốn ở Thượng Hải bao lâu?”

Cậu ba Hướng lười biếng : “Được thôi, chúng đấu với nhiều năm như , cho một sự lựa chọn, đưa phụ nữ thanh niên trí thức đó đến mặt , ném cô xuống cầu Ngoại Bách Độ mặt , ân oán giữa chúng kết thúc.”

Anh ngừng một chút, : “ thật là nhân từ, đúng ? Sông Hoàng còn là ngọn núi mà Tiểu Tứ đẩy chết, để cho nữ thanh niên trí thức đó của xuống bơi một lúc, việc của chúng kết thúc, như thế nào?”

Vinh Chiêu Namlạnh lùng : “Chậc…Làm gì phiền phức như , em hai các là nhớ nhung Hướng Tiểu Tứ lắm , tiễn trai cùng xuống đó gặp mặt , hỏi xem chuyện lúc đó như nào nhé?”

Nói xong, thản nhiên cúp điện thoại…

“Tạch…tút tút tút…”

Cậu ba Hướng đầu điện thoại bên tút tút, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Mẹ nó…Tao thật sai lầm khi lúc đó g.i.ế.c mày ở vùng nông thôn Tây Nam.”

“Được , em đầu tiên như thế nào ư, lúc điều xuống vùng nông thôn Tây Nam, vì để giữ mạng mà giả vờ yếu đuối vô hại, nhưng thực chất là kiêu ngạo đến tận xương tủy.” Một bóng cao lớn khác để tâm, tùy tiện rút một điếu thuốc châm lửa.

Cậu ba Hướng hít một thật sâu, ép bản bình tĩnh : “Anh cả, phía bên Tần Hồng Tinh…”

“Không cần quan tâm cô , để cái đồ ngu ngốc đó tự sinh tự diệt .” Cậu cả nhà họ Hướng lạnh nhạt .

Cậu ba Hướng: “Vậy còn nữ thanh niên trí thức ?”

Cậu cả Hướng nhẹ: “Đương nhiên là chúng tìm cơ hội gặp phụ nữ của Vinh Chiêu Namrồi…”

Điều mà một đàn ông kiêng kị nhất là gì? Đương nhiên là cắm sừng !

Vân Vũ

là Diệp Thu c.h.ế.t , vài chuyện cô c.h.ế.t thì vốn dĩ thể cho qua.

mà Vinh Chiêu Namlại bỏ qua chuyện , còn lấy mạng của Tiểu Tứ để bồi táng cùng Diệp Thu, thì việc vĩnh viễn thể bỏ qua nữa, trừ khi…

Giữa và Vinh Chiêu Namphải một chết!

Ánh mắt đàn ông lóe lên một tia sáng hung ác.

Trong khách sạn Hòa Bình

Tần Hồng Tinh A Hoàn giữ chặt vai, ghìm xuống đất, động đậy, Vinh Chiêu Namvới sắc mặt nhợt nhạt: “Anh Vinh…”

Vinh Chiêu Namkéo ghế mặt cô , chân vắt chéo, mặt chút biểu tính đánh giá cô : “Tần Hồng Tinh, Đại học Thanh Hoa cho thôi học, rảnh rỗi đúng ?”

“Anh Vinh, em…em chỉ là quá thích mà thôi, Ninh Viên cái đồ nhà quê đó xứng với , chúng mới là môn đang hộ đối, trời sinh một đôi!”

Lúc đầu Tần Hồng Tinh còn chút sợ hãi, nhưng càng , cô càng cảm thấy lý.

giương mắt Vinh Cẩm Thiêm: “Em , lúc đầu ép cưới cái đồ nhà quê Ninh Viên đó, để cô đại học Phúc Đán, cũng coi như là trả cho cô một phần ân tình, cần thiết ở bên cạnh loại phụ nữ như cô lãng phí cuộc đời !”

Nói xong, cô dậy về phía Vinh Cẩm Thiêm.

ngay đó, cô A Hoàn thô lỗ giữ chặt vai, dí bệt xuống đất, lực tay của A Hoàn mạnh, khiến Tần Hồng Tinh đau đến nỗi đỏ bừng cả mắt.

Mấy câu của cô khiến A Hoàn cảm thấy buồn nôn, tức giận cho cô một cái tát: “Đừng chuyện với cái giọng điệu đó, thật là ghê tởm!”

Vinh Chiêu Namlạnh lùng : “Tần Hồng Tinh, cô trắng trợn câu kết với nhà họ Hướng để đối phó , là bởi vì Hà Tô xúi giục cô, là do cô tự ý ?”

Tần Hồng Tinh nhất thời chột , nhưng vẫn cứng đầu cứng miệng : “Không liên quan gì đến cô Hà cả, em thể câu kết với nhà họ Hướng để đối phó chứ, em thích nhiều như thế nào…”

Vinh Cẩm Thiên đột nhiên dậy, chút hứng thú nào nhảm, cửa lạnh lùng : “A Hoàn, cô giao cho em, để cho đại tiểu thư nhà họ Tần tỉnh táo .”

A Hoàn lập tức gật đầu: “Vâng, đội trưởng!”

Tần Hồng Tinh nhất thời cảm thấy sợ hãi, vùng vẫy dậy: “Đợi một chút…Anh Vinh, Vinh Cẩm Thiêm! Anh thể đối xử với em như , em là vị hôn thê của mà!”

Sau khi Vinh Chiêu Namra ngoài, Lão Từ Tần Hồng Tinh với ánh mắt thương hại đóng cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-385.html.]

A Hoàn chút khách khách khí gằn, bóp cổ cô , nhấc cô dậy: “Đội trưởng đánh phụ nữ, nhưng đánh! Tần Hồng Tinh, cô ngày nào cũng nhúng tay chuyện nên nhúng tay, nhảy qua nhảy , thật là quá rảnh rỗi !”

Tần Hồng Tinh kinh hãi cô: “Không… cô là phụ nữ cũng đánh ! Cô là quân nhân mà!”

A Hoàn càng tươi hơn, sờ sờ cằm cô : “Ồ, , xuất ngũ !”

Vừa dứt lời, cô đột nhiên dùng sức thật mạnh đ.ấ.m một cái bụng Tần Hồng Tinh: “Người là vợ chồng, cô là cái loại gì chứ, còn vị hôn thê, chuyện từ tam đời tám hệ nào , cô phát điên cái gì chứ!”

Mẹ kiếp, cái đồ thiểu năng phát điên, chạy đến mặt Tiểu Ninh lung tung, hại cô ngày nào cũng kinh hồn bạt vía!

Tần Hồng Tinh đ.ấ.m quỳ rạp xuống đất: “Ôi…”

Mặt cô trắng bệch cố gắng trốn phía trong góc, gọi thế nào cũng , còn nôn nước dịch vàng!”

A Hoàn xoa xoa nắm tay, toe toét chầm chậm đến gần Tần Hồng Tinh: ” Yên tâm, sẽ để cô thương đến tính mạng là tàn tật ! còn trở về cùng Tiểu Ninh nữa!”

Tần Hồng Tinh kinh hãi A Hoàn đến gần, Không ngừng lắc đầu lùi về phía : “Cứu…cứu… …”

Lần đầu tiên, cô hối hận…

vô cùng hối hận vì nhúng tay chuyện , ý đối phó với Ninh Viên, cứu vãn Vinh Chiêu Namvới tôn nghiêm của bản !!

A Hoàn nheo mắt với cô : “Còn nữa mà, mà thấy cô một , đánh một , hồi đãi ngộ của Tiểu Tứ nhà họ Hướng cũng chỉ thế mà thôi, vui ?!”

Tần Hồng Tinh điên cuồng lắc đầu…, cô vui!

Vinh Chiêu Namcái đàn ông tàn nhẫn lạnh lùng đó, ai yêu thì để cô yêu !

Buổi trưa Ninh Viên ngủ một giấc xong, thức dậy thu dọn đồ chuẩn công trường.

Hôm nay đoàn đội của Chính phủ Hồng Kông cũng cùng xuất phát công trường, cô cũng cần tự xe buýt nữa.

Xe cộ ở thời là một thứ hiếm hoi, một đoàn đội của bọn họ cũng chỉ hai tờ phiếu phê duyệt, một chiếc xe tải và một chiếc ô tô.

A Hoàn đợi ở tầng từ sớm, thấy cô xuống, lười biếng ngáp một cái: “Xuống , lên xe?”

Ninh Viên thần thái mệt mỏi của cô, chút khó hiểu: “Buổi trưa em gì mà ngủ?”

A Hoàn ngáp thêm một cái: “Đi đánh võ, vận động tiêu thực một chút, cái của em, ăn một bữa cơm của , cũng bóc lột sức lao động em, ai giống nhà tư bản hơn nữa …”

Vừa ý thức nhắc đến Vinh Cẩm Thiêm, cô ngó sắc mặt của Ninh Viên.

Ninh Viên nhướn mày: “Anh gọi em việc?”

A Hoàn buồn tẻ : “ .”

Ninh Viên chút bất lực: “Em cần như , chị cãi với , cũng ép cái gì, thì bỏ .”

A Hoàn cẩn thận hỏi: “Thật ?”

Ninh Viên bật : “Không thì nữa? Chị đánh một trận, cãi một trận?”

Tình cảm của trưởng thành, vài lời cũng chỉ nên đến thôi, Vinh Chiêu Namcó thể tự giải quyết những việc trong quá khứ , ảnh hưởng đến sự an và tâm tình của cô, thì cũng cần thiết với cô cái gì.

nếu như đội trưởng… giải quyết thì ?” A Hoàn nhớ một loạt chuyện xảy gần đây, nhịn cau mày.

Ninh Viên vuốt nhẹ bản vẽ trong tay, đôi mắt to nhướng lên, nhẹ: “Vậy thì đúng là cần chính thức rõ với chị .”

A Hoàn: “Ồ…”

linh cảm đội trưởng còn giải quyết xong mấy chuyện đó, để hai con rắn độc nhà họ Hướng nhảy đến mặt Tiểu Ninh, sẽ hậu quả nghiêm trọng!

Loading...