Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:00:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày tiếp theo, A Hoàn vẫn cùng Ninh Viên mỗi ngày như .
Chỉ là dường như Vinh Chiêu Namrất bận, thời gian chỉ vội vội vàng vàng đưa cơm cho Ninh Viên 3 , vài câu rời .
Có lúc, thời gian rảnh của hai bên trùng , còn câu nào.
Thoáng cái một tuần nữa trôi qua trôi qua.
Sáng thứ hai tuần một buổi đại hội, vài vị lãnh đạo của một đơn vị trong thành phố sẽ kiểm tra công trường.
Vừa sáng sớm Ninh Viên thu dọn xong đồ đạc, lên xe cạnh trợ lý Diệp, còn A Hoàn thì ở ghế phụ.
Thư ký của trợ lý Diệp thói quen xe Vans.
Trợ lý và Thư ký giống , Trợ lý trong một tập đoàn đa quốc gia lớn thực chất cũng là lãnh đạo cấp cao.
Còn về A Hoàn…
Một nhóm Hồng Kông trong một tan muộn nào đó, suýt nữa thì cướp bởi những tên cướp nhăm nhe những con cừu béo như bọn họ từ lâu.
Sau khi A Hoàn một tay hạ gục bốn tên côn đồ trang s.ú.n.g ngắn và d.a.o găm, nhóm Hồng Kông kiêu ngạo kính cẩn mời A Hoàn lên xe ô tô.
Một lúc , hai chiếc xe chở đến công trường cửa hàng thương mại mười, họ đội mũ bảo hộ bên trong.
A Hoàn thích tham gia nên trong xe đợi.
Ninh Viên cửa thấy cục trưởng Kiều đội mũ bảo hộ dẫn theo một ông già gầy gò, cùng một ông chú trung niên đầu trọc chỉ bức vẽ, đang gì.
Vây quanh là một nhóm cùng quan sát xung quanh.
Thoạt đây giống một công trường, mà giống một buổi lễ khai trương hơn.
Ninh Viên nhỏ… hôm nay mấy đại lão của Viện Công Thương, Tài chính, Kiến trúc đến hết .
Thư ký bên cạnh cục trưởng Kiều phát hiện Ninh Viên cùng trợ lý Diệp thì vội vàng chào hỏi.
Trợ lý Diệp tiến lên bắt tay xin họ: “Thật xin , chúng đến muộn .”
Cục trưởng Kiều : “Không , chúng đến sớm hơn nửa tiếng để chuẩn .”
Trợ lý Diệp nhẹ: “Cảm ơn các vị lãnh đạo tới tận hiện trường chỉ đạo, thật là vinh hạnh của chúng .”
Trong lòng Ninh Viên cảm phục trong lòng, mấy vì lãnh đạo đúng thật là tài giỏi.
Tiếng phổ thông của trợ lý Diệp một tháng rưỡi đúng là tiến bộ thần tốc, còn học tiếng phổ thông ở đại lục như thế nào .
Ninh Viên ngoan ngoãn theo trợ lý Diệp, lượt bắt tay , đến chỗ của cục trưởng Kiều, cô cong mắt rạng rỡ: “Cục trưởng Kiều!”
Chú Kiều vẻ mặt thâm sâu khó lường khuôn mặt tròn nhỏ của cô: “Chào Đồng chí Tiểu Ninh, dạo cô bận lắm đúng , gầy , tiểu đồng chí ăn uống đầy đủ , mới thể phụ niềm tự của tổ chức.”
Ninh Viên nhanh chóng cúi đầu bốn mươi lăm độ, hồn nhiên đáp: Ah…Đây là vì quyết tâm xây dựng thành công bốn quá trình hiện đại hóa , haha…”
Chú Kiều thấy cô đang vài trò “điệp viên”, cô bí mật cho gửi cho ông hàng đống ghi chú và biên bản cuộc họp của đoàn đội chính phủ Hồng Kông.
Vì , lão đại ca bắt đầu gọi cô đến nhà , để cho dì Kiều cơm cho cô ăn, thuận tiện lợi dụng kiến thức về đồ cổ của cô!
cô gì lúc nào rảnh, hơn nữa, cô giống như con chuột chuyển nhà , lén lén lút lút gửi mấy thứ đó cho chú Kiều, trợ lý Diệp mắt nhắm mắt mở cho qua .
Dù cô cũng mới nhận , nên Ninh Bính Vũ gắn thêm cái tội danh “Ăn cây táo, rào cây sung” nữa.
Vì cô lấy cái cớ là bận, vất vả đến nỗi gầy cả , để qua nhà chú Kiều ăn cơm nữa.
mà…cô quên mất, khi nhận , dạo tình yêu của bùng phát, ngày nào cũng chợ tìm nguyên liệu tươi ngon, hận thể đem đồ ăn mà bà nợ suốt hai mươi năm nhét miệng cô.
Ăn uống đến nỗi mà chiếc bụng nhỏ và mặt của cô đều tròn thêm một vòng.
Thật đúng là sự đau khổ của mật ngọt mà…
Lại còn để cho chú Kiều nhận cô chỉ gầy mà còn béo lên, thật là tổn thọ mà!
Cô béo đến mức rõ ràng như ư?
Chú Kiều dáng vẻ tươi của cô, chỉ lạnh lùng khịt mũi một cái : “Được , cháu cái đứa chỉ cái gì ! Đi đưa bọn tham quan !”
Người đàn ông trung niên hói đầu ở một bên khuôn mặt như Phật Di Lặc, : “Lão Kiều, đây là cô bé mà ông nhắc đến giỏi thực hiện chính sách cải cách ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-386.html.]
Ninh Viên đây là đại lão của Viện Tài Chính, nhanh chóng chào hỏi: “Cục Lý khách sáo , cháu chỉ là nhận cái danh cố vấn mà thôi.”
Cục Lý ôn tồn lắc đầu : “Lão Kiều như nha.”
Hợp đồng giữa thành phố và Ninh thị quy định rõ ràng, họ thể nắm giữ phần lớn cổ phần, nhưng can thiệp việc kinh doanh, chỉ thể theo sự sắp xếp của nhà Ninh thị.
Tất nhiên, bọn họ thể can thiệp việc bổ nhiệm, bãi nhiệm và tuyển chọn nhân sự, bọn họ chỉ thể đưa những đề nghị.
Cũng may Lão Kiều thể nghĩ việc mượn danh nghĩa hỗ trợ học sinh của nhà họ Ninh, ép một cô bé công ty nhà họ Ninh “cố vấn”.
Chú Kiều khách khí khịt mũi : “Còn , lão Lý, đừng cô bé còn trẻ như , chứ trong cái đầu nhỏ lắm trò lắm.”
Ninh Viên ho nhẹ: “Chú quá khen , đều là nhờ Cục Kiều nâng đỡ.”
Đây là khen ? Dù thì cô cứ coi như là khen !
Ông chú mặc đồ công nhân cũ kỹ một lời đẩy kính : “ cũng cô bé còn chính kiến trong lĩnh vực thiết kế nội thất ?”
Ninh Viên đầu cung kính chào hỏi: “Ông Cừu, ngài đừng khách sáo, cháu chỉ là xem xét thiết kế nội thất từ góc độ thuận lợi cho kinh doanh, thể nào so với nhà thiết kế chuyên nghiệp .”
Ông Cừu là thẩm quyền của Viện Thiết kế Kiến trúc, ông điều xuống dọn dẹp chuồng bò, cũng giống như ông Đường chịu đựng đến tận bây giờ!
Đối với những lớn như , cô luôn dành sự tôn trọng cho họ.
Ông Cừu : “Đi thôi, chúng gặp đội của chính phủ Hồng Kông một chút, xem xem các thiết kế tiên tiến của nước ngoài khi triển khai như thế nào.”
, đội thiết kế trong nước chỉ thể hỗ trợ đội chính phủ Hồng Kông, họ thể đưa ý kiến của nhưng chắc tiếp thu.
Vẫn là Ninh Viên tiếng , ông Cừu cũng lấy ít bản vẽ thiết kế của đội chính phủ Hồng Kông từ chỗ cô, chú thích của bản vẽ tuy chuyên nghiệp, nhưng luôn luôn ghi rõ ý tưởng thiết kế của cô một cách chi tiết.
Ý tưởng tuy chuyên nghiệp lắm, nhưng sáng kiến.
Ông Cừu vẫn luôn thiện cảm với cô gái lương thiện mà ông từng gặp đây, đây là đầu tiên ông thấy cô.
Ba lớn một nhỏ đang trò chuyện vui vẻ với , trò chuyện ở phía , trái trợ lý Diệp và đoàn phía tụt phía nền.
Tính khí , hề tức giận chút nào.
Các nhà lãnh đạo địa phương khó lòng hòa hợp với nhóm đội ngũ chính quyền Hồng Kông, vốn dĩ chút ý kiến với bọn họ.
thủ đô lên tiếng và yêu cầu họ hợp tác diện, họ cũng chỉ thể phối hợp theo.
Cô Ninh Viên coi như “tai mắt” lớn nhất mà họ thể nhét , trợ lý Diệp cũng hề keo kiệt mà để cô Ninh Viên việc .
Lúc đầu đại thiếu đưa yêu cầu , chính là hy vọng vài trong nước can thiệp bừa bãi, lòng nhưng việc , hỏng cả dự án.
Cuối cùng trách nhiệm vẫn sẽ đổ lên đầu Ninh thị.
Trong lòng cô Ninh Viên cũng rõ, quyền đóng vai trò cầu nối trao đổi giữa hai bên.
Ninh Viên cả quãng đường cầm bản vẽ giảng giải cho mấy vị đại lão: “… Quầy hàng mở mà đội chúng bố trí sẽ thuận tiện cho mua và thử quần áo, ở giữa là cảnh quan hoa cảnh, mỗi tủ kính của một ma nơ canh đều sẽ đổi chủ đề theo từng tuần, ví dụ như tháng ba cuối xuân, tháng tư…”
Mấy ông trùm đến xuất thần, từ đến nay từng qua thứ , gọi là cái gì… thiết kế cửa hàng?
Vân Vũ
Trợ lý Diệp một bên mỉm .
Đừng mấy vị lạnh đạo trong nước sẽ kinh ngạc, lúc đầu đội bọn họ xong cũng đều cảm ý tưởng của cô tiến bộ.
kế hoạch đưa khi việc với đội ngũ thiết kế thực hiện, hiệu quả của nó còn đáng kinh ngạc hơn cả các cửa hàng của chính quyền Hồng Kông.
một giọng phi thực tế lạnh lùng vang lên.
“ mà, đồng chí Ninh, đồng chí cảm thấy các thiết kế của các cô chút phi thực tế , đội chính quyền Hồng kông trình độ như ?
Ninh Viên đầu thì thấy một khuôn mặt ôn nhu trắng nõn.
Người đàn ông đeo một chiếc kính gọng đen đáy chai dày cổ hủ, những vẫn thể nét mặt ưa , mặc bộ quần áo lao động,chỉ là đôi mắt cáo dài tròng kính khi lên đem theo chút lạnh lùng và khinh thường.
Ông Cừu cau mày: “Tử Anh!”
Đứa trẻ nay chuyện đều lịch sự, chuyện như ?
Ninh Viên khẽ mỉm : “Không cả, vị … xưng hô với đồng chí thế nào, nếu ý kiến gì, đều thể giải đáp thắc mắc của đồng chí.”
Đối phương cũng mỉm nhẹ, giơ tay : “Hướng Tử Anh, kiến trúc sư của Viện Thiết kế Kiến trúc, cũng phụ trách cả về nội thất.”