Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 404
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:00:47
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Viên trở về khách sạn, mở cửa thấy bóng thanh lãnh trong phòng.
Cô sững sờ: “Vinh Cẩm Thiêm… về ?”
Dạo luôn bận rộn ở bên ngoài, thể thường xuyên trở về khách sạn.
Ánh mắt lạnh lùng của Vinh Chiêu Namthoáng hiện lên vẻ hài lòng, nghiêm mặt : “Vết thương vốn dĩ lành, nửa đêm em còn dám tự ý chạy ngoài, nếu gặp đám vô nhà họ Hướng thì ? Những chuyện cứ giao cho A Hoàn là .”
A Hoàn gãi đầu: “… À thì, đội trưởng, đây.”
A Hoàn , Vinh Chiêu Namđã kéo Ninh Viên phòng.
“Không , trợ lý Diệp cử cùng A Hoàn để bảo vệ em mà.” Ninh Viên xuống, cầm ly nước lên uống.
Đã gần hai giờ sáng, cô cũng mệt mỏi vô cùng.
Cô ngừng một lát, tự nhạo bản : “Hơn nữa, tiếp theo, em sẽ một thời gian dài để dưỡng thương, cần đến công trường dự án nữa.”
Còn mười một ngày nữa là cô sẽ cùng Vinh Chiêu Namđến Bắc Thành.
Đợi đến khi cô từ Bắc Thành trở về, dự án… sẽ .
Đó là tâm huyết của cô, cũng là tâm huyết của , ai nấy đều , bảo cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe, nhưng trong lòng cô vẫn thấy khó chịu.
Vinh Chiêu Namnhìn cô uể oải, thể lời trách móc nào, đột nhiên quỳ một chân xuống mặt cô, cô chăm chú: “Vợ , chuyện do mà , cho chút thời gian, khi đến Bắc Thành, sẽ giải quyết xong chuyện .”
Ninh Viên đàn ông vẻ nghiêm túc quỳ mặt , bỗng cúi đầu chạm khuôn mặt , nhỏ giọng : “Vinh Cẩm Thiêm, em tin .”
Vinh Chiêu Namnhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, trái tim lạnh lùng cũng mềm phần nào, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô.
Ninh Viên giãy giụa, bực bội: “Đêm nay em …”
Anh vuốt ve lọn tóc rũ xuống bên tai cô, nhẹ nhàng ấn gáy cô, khẽ : “Anh đụng em, chỉ hôn thôi.”
Cô động đậy, ôm lấy cô, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi và đôi mắt cô.
Ninh Viên khẽ thở dài, ôm lấy cổ .
…
Hơn một tuần trôi qua, Ninh Viên bắt đầu sắp xếp đồ đạc chuẩn đến Bắc Thành.
Bà hai Ninh đến giúp cô thu dọn, xếp quần áo, con gái cứ yên lặng, trong lòng bà vô cùng xót xa: “Con ngoan, khi từ Bắc Thành về chuyện sẽ thôi, trai thể giải quyết , con học cách dựa dẫm khác.”
Con gái út tuy gì, nhưng trở nên vui vẻ như đây, lẽ cô hòa giải với con rể. Con rể dạo tuy bận rộn nhưng một khi thời gian sẽ đến thăm cô ngay.
Thời gian còn mỗi ngày cô chỉ sách, cùng bà dạo quanh Thượng Hải hoặc dẫn bà đến Kỷ Nguyên Chi Tâm chơi, nhưng bà vẫn nhận trong lòng con gái út của vẫn chất chứa phiền muộn, cũng gầy một chút.
Ninh Viên ngước mắt lên, mỉm với bà hai Ninh: “Mẹ , con gái đang dựa dẫm nè, con lớn đến mà còn nhờ giúp thu xếp đồ đạc.”
Bà hai Ninh con gái tỏ buồn bã, đành xoa xoa khuôn mặt tròn nhỏ nhắn của cô: “Lần đến Bắc Thành, xin giấy phép nên thể cùng con, nếu gia đình con rể bắt nạt con thì con gọi điện báo cho , ?”
Trái tim Ninh Viên như tan , cô nhào lòng bà hai Nình: “Mẹ yên tâm, ai bắt nạt con .”
Ninh Viên thu xếp xong hành lý, định gọi điện cho chú Kiều đến lấy bản vẽ vẫn còn ở chỗ cô.
ngờ cô còn kịp gọi điện thì nhận điện thoại của chú Kiều .
“Tiểu Ninh! Tin đây!”
Giọng già dặn của chú Kiều già dặn cũng thể giấu sự vui sướng.
Ninh Viên: “Tin gì ạ, chẳng lẽ…”
Chú Kiều sảng khoái: “Cái thằng khốn nạn Hướng Tam … thằng ranh con đó, của Bắc Thành áp giải !”
Ninh Viên trừng to mắt: “Thật ạ…?!!”
Sao đột ngột như , đó tin tức gì mà.
Chú Kiều vui mừng hả hê: “Sân bay ở phía Nam mà thằng ranh từng thiết kế sập lúc nửa đêm, đó còn là sân bay quân dân dụng nữa, bên nổi giận đùng đùng lệnh bắt giữ một đám …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-404.html.]
Giọng ông điềm tĩnh nhưng cực hả hê: “Vốn cũng liên quan gì đến , nhưng đó phát hiện tên quản đốc ăn cắp vật liệu bán chợ đen là do giới thiệu, sổ sách hàng hóa trong kho khớp, cũng do chính chịu trách nhiệm thiết kế ký tên.”
Ninh Viên trợn tròn mắt: “Trùng hợp ư?”
Giọng chú Kiều đầy ẩn ý: “Cái đó thì , nhưng chú cùng với nhóm Lý báo cáo, yêu cầu thành phố cấm các kỹ sư, nhà thiết kế tranh cãi tham gia dự án trọng điểm, đồng thời đề nghị cơ quan công an điều tra nghiêm ngặt những qua với .”
Ninh Viên suýt bật thành tiếng, đúng là mấy ông cáo già.
Giờ ai còn dám dám bênh vực Hướng Tam đây? Hơn nữa, nhóm chú Kiều phòng , nhà họ Hướng nhúng tay công trình sẽ dễ dàng nữa !
Tâm trạng cô cực kỳ , giơ ngón tay cái: “Vẫn là chú Kiều của cháu xa trông rộng!”
Chú Kiều cũng khách sáo: “Thôi, bớt nịnh chú , tuổi còn nhỏ mà kết hôn, đến Bắc Thành mắt bố chồng, để thời gian đó việc còn hơn, dự án còn đang chờ cháu xử lý đấy, nhớ về sớm đấy!”
Ninh Viên những lời như ông chủ tư bản của chú Kiều mà tâm trạng vui vô cùng: “Cháu , cháu !”
Sau khi cúp máy, cô vội vàng tìm A Hoàn: “A Hoàn! A Hoàn!”
Vân Vũ
A Hoàn đang gội đầu, vẫn mặc kệ cả đầu đầy bọt xà phòng mà lao nhanh : “Làm ? Làm ?”
Ninh Viên rạng rỡ A Hoàn: “Hướng Tam cút , trai em , ba ngày chị gặp , bao giờ mới về thế!”
Chắc chắn là Vinh thiếu gia ngấm ngầm gì đó ! Cô gì!
A Hoàn thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm: “Aiza, chị gì , chiều nay mới lên máy bay từ Thành Đô về mà.”
Ninh Viên , đôi mắt rực sáng, ồ, phía Nam …
Anh chỉ là công tác, ngờ Thành Đô!
Cô lập tức hỏi: “Chiều nay máy bay đáp xuống lúc mấy giờ, chị đón !”
A Hoàn suy nghĩ một hồi: “Ba giờ rưỡi?”
Ninh Viên chiếc đồng hồ cổ điển treo tường: “Đi thôi, chúng thu xếp một lát đón !”
A Hoàn cô tươi hớn hở, đôi mắt long lanh, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn lên như trái táo nhỏ, trong lòng cô cũng ngứa ngáy theo,
A Hoàn cúi đầu hôn “bẹp” một cái má cô: “Được, , … Chị gì thì .”
Ninh Viên che mặt, A Hoàn cả đầu là bong bóng cạn lời: “…”
Cô nhóc bắt đầu !
…
Hai lái xe đến sân bay, Ninh Viên cửa sân bay đợi A Hoàn đỗ xe.
Bỗng nhiên cô cảm giác phía một ánh mắt cứ chằm chằm .
Cô đầu , liền thấy một bóng quen thuộc trông thì lịch sự vài đàn ông cao lớn mặc thường phục vây quanh, tay phủ áo khoác, đang cảnh sát chìm giải , còn còng tay nữa.
Khuôn mặt đó Hướng Tử Anh thì là ai đây nữa!
Anh kiêng dè gì thẳng cô.
Ninh Viên lạnh mặt – xui xẻo!
Cô đếch quan tâm , bước xa hơn.
khi ngang qua Ninh Viên, đột nhiên dừng bước, dẫn đầu nhíu mày: “Anh…”
“Đồng chí, vài lời với quen!” Hướng Tử Anh .
Người đàn ông mặc thường phục cao lớn Ninh Viên, xác nhận rằng cô bất kỳ mối đe dọa nào, mới tại chỗ lạnh lùng : “Một phút.”
Hướng Tử Anh cũng quan tâm đến những khác đang đây, chỉ đột nhiên nở một nụ quái dị với Ninh Viên: “Có cô đang cho rằng với Vinh Chiêu Namđã thắng ?”
Ninh Viên gì mà chỉ lạnh lùng .
Hướng Tử Anh cô một lượt từ xuống , càng rạng rỡ hơn: “Nghe cô sắp Bắc Thành , hẹn gặp ở Bắc Thành, và trai chuẩn một món quà tuyệt vời tặng cho cô đấy, cô nhất định sẽ bất ngờ, cũng sẽ vui, hy vọng tình yêu của hai sẽ bền chặt! Hahahaha…”