Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:00:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện giờ Hướng Tử Anh chỉ mới là nghi phạm, cộng với phận đặc biệt, phần tử nguy hiểm, nên cảnh sát mới cho phép chuyện một phút.
Giờ thấy phách lối ngang ngược, cảnh sát dẫn đầu nhíu mày: “Dẫn !”
Hướng Tử Anh cảnh sát mặc thường phục áp giải .
Ninh Viên chằm chằm bóng lưng của Hướng Tử Anh, sắc mặt lạnh lùng, ồ, xem sớm chuẩn “quà” cho cô ở Bắc Thành .
Ghét ai ghét cả tông ti họ hàng đấy ? Vậy nên mới vô duyên vô cớ ác ý như với cô.
Có vẻ như Bắc Thành thực sự là nơi diễn Hồng Môn Yến .
Tâm trạng lúc đầu tan biến tức thì, khi A Hoàn đến, cô thể cảm nhận tinh thần của Ninh Viên đang downmood.
“Chị ?” A Hoàn chút lo lắng.
Ninh Viên im lặng một lát, bỗng hỏi cô : “Nếu chị hỏi em về tình hình gia đình trai em, liệu là chị đang hỏi điều kiêng kị nên hỏi ? Hay là chị nên hỏi .”
A Hoàn cô gái nhỏ bé mặt, hiểu trong lòng cảm thấy khó chịu, bấy lâu nay cô vẫn luôn cô là rộng rãi, vui vẻ, cố gắng phấn đấu như một tia nắng nhỏ.
bây giờ, cô cẩn thận dè dặt, đắn đo, sợ hãi… sợ phạm điều cấm kỵ của trai.
Yêu một , vì quá quan tâm , nên mới cẩn thận như ?
A Hoàn nắm lấy tay cô, nghiêm túc : “Ninh Ninh, chị là vợ của trai em, theo lẽ thường, những chuyện vốn dĩ rõ ràng với chị, chị cứ hỏi , nếu nổi giận, em sẽ đánh cho chị!”
“Em định đánh cái gì?” Bỗng nhiên một giọng lạnh lùng vang lên bên cạnh hai .
Ninh Viên và A Hoàn cùng đầu , thấy một bóng cao ráo mặc áo khoác chất liệu vải Oxford đang bên cạnh.
A Hoàn gượng gạo, lập tức buông tay, nịnh nọt : “Không gì, gì, cái gì nhỉ, Tiểu Ninh chuyện với , chị nhớ lắm, thấy , xa thế mà chị vẫn đến đón !”
Tiếp đó, cô nhét chìa khóa tay Ninh Viên: “Đưa chìa khóa cho chị , em tìm đồng chí ở đồn công an sân bay tán dóc đây, bọn họ lén lút nướng khoai lang lưng sở trưởng, ngon lắm!”
Vân Vũ
Nói xong, A Hoàn xoay chạy một mạch.
Ninh Viên: “…”
Ôi chao, cô nhóc lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng nữa, đúng là bad girl mà!
Vừa còn thề thốt sẽ mặt giúp cô cơ đấy!
Vinh Chiêu Namrũ mắt cô, thấy Ninh Viên vẫn đang ngây , dùng một tay xách hành lý, một tay lưu loát lấy chìa khóa từ trong tay cô: “Đi nào, trở về thôi.”
Ninh Viên gật đầu, ngoan ngoãn theo Vinh Chiêu Namra bãi đỗ xe.
Vinh Chiêu Namcất hành lý cốp xe, đó lên xe, đợi Ninh Viên cùng lên, khởi động xe chạy về thành phố.
Anh lướt Ninh Viên đang yên tĩnh bên cạnh: “Sao , chuyện với ?”
Ninh Viên trầm mặc một lúc, cô thực sự nên bắt đầu từ mới thể cố gắng hết sức đề cập đến chuyện của Diệp Thu.
“Chuyện ba Hướng cảnh sát ở Bắc Thành bắt , là do ?” Cô suy nghĩ một lúc, quyết định chọn một chủ đề an hơn.
Vinh Chiêu Namgật đầu: “ , Thành Đô cũng vì chuyện , hứa với em, khi chúng đến Bắc Thành, sẽ giải quyết xong chuyện .”
Ninh Viên thắc mắc: “Anh em nhà họ Hướng tuy tàn nhẫn, nhưng giống mấy kẻ vội vàng hấp tấp.”
Bọn họ mấy tay ở Thượng Hải, nhưng bao giờ để nắm đằng chuôi.
Những chuyện như tham ô thời , xử lý bằng các biện pháp nghiêm khắc thì cũng sẽ đưa xử bắn.
Vinh Chiêu Namxoay vô lăng, khẽ : “Mấy năm đây, đại phong trào nuôi dưỡng một kẻ trắng trợn điểm dừng, gì mà chúng dám chứ.”
Anh im lặng một lúc: “ mà em đúng, chúng việc thận trọng, hơn nữa cũng thèm tham ô ở những nơi như .”
Ninh Viên khẽ trừng mắt: “… Hả?!!”
Vinh Chiêu Namcười nhẹ: “ cũng oan cho , lam lãnh đạo chịu trách nhiệm quản lý mà ăn lôm côm, nếu là nhà họ Hướng, thì cũng chẳng kết cục , chẳng qua chỉ khiến gánh mãi tội danh , thể nào thoát khỏi kể cả khi nhúng tay .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-405.html.]
Anh ngập ngừng: “Ngược còn xem thử còn bản lĩnh vươn tay đến Thượng Hải phá hoại ? Cứ coi như đó là báo ứng cho những việc mà chúng trong mấy năm qua!”
Nói xong, Vinh Chiêu Nammím chặt thành một đường cong sắc bén.
Từng sỉ nhục và phản bội chìm đắm trong vũng bùn những năm …
Cảm giác vô vọng khi thấy ánh sáng, những ngày tháng bao giờ mới kết thúc, như một đầm lầy cát chảy đang dần nuốt chửng linh hồn.
Anh thể buông bỏ, nhưng nghĩa là sẽ quên.
Huống hồ em nhà họ Hướng còn dám tay với thỏ con lông xoăn, suýt chút nữa lấy mạng cô!
Đôi mắt đẽ âm u của Vinh Chiêu Namnhuộm màu hung hãn, năm ngón tay siết chặt vô lăng, đè nén cơn thịnh nộ trong lòng.
Ninh Viên thấy , nhẹ nhàng vỗ cánh tay , an ủi: “Em , chỉ cần giải quyết chuyện là .”
Cô đường nét khuôn mặt lạnh lùng xinh của Vinh Cẩm Thiêm, nhẹ nhàng : “ mà, hôm nay khi em đến đón , Hướng Tam chuẩn một bất ngờ cho em và ở Bắc Thành, chỉ e đó chẳng là điều gì.”
Vinh Chiêu Namnghe , ánh mắt càng thêm sâu thẳm và lạnh lẽo: “Ừ, xem thử nhà họ Hướng đang gì, đừng lo, sẽ bảo vệ em.”
Ninh Viên , mỉm : “Ừm.”
Sau đó cô ngoài cửa sổ, nhất thời gì, A Hoàn vẫn trả lời cô việc liệu thể hỏi chuyện gia đình của …
Vinh Chiêu Namnhìn vẻ trầm mặc của cô, bỗng vươn tay nắm lấy tay cô: “A Hoàn em chuyện với , đoán, chắc hẳn là vấn đề ?”
Ninh Viên suy nghĩ một lúc hỏi: “Em sắp đến Bắc Thành, nhưng em vẫn rõ tình hình cụ thể về gia đình , thể với em ? Em sợ đến lúc đó em chẳng gì cả, sẽ gây chuyện.”
Anh bao giờ chủ động đề cập đến chuyện của gia đình của , cô chỉ một kế, gia đình hòa thuận, mối quan hệ giữa Vinh Chiêu Namvới bố tệ.
Vinh Chiêu Namim lặng một lúc.
Ninh Viên cũng trầm mặc theo, cô rũ mắt, tỏ vẻ như thể quan tâm: “Nếu thể thì thôi.”
Anh , thì thôi.
Vinh Chiêu Namđột nhiên lên tiếng: “Không gì thể cả, sinh lâu thì rạn nứt quan hệ với bố, bà đưa sang Anh, đó bố đến đoàn văn công xem biểu diễn, quen vợ hiện tại của ông .”
Anh dừng một chút: “Sau đó, họ kết hôn và sinh con, kế họ Hà, tên là Hà Tô, bà sinh cho bố một trai một gái, mối quan hệ với bà , cũng vì mà mối quan hệ với bố cũng tệ .”
Ninh Viên thấy sẵn sàng chuyện, cô thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một lúc nhẹ nhàng hỏi: “Sau khi trở về, kế đối xử với ?”
Vinh Chiêu Namnheo mắt , hờ hững
“Anh quen với cuộc sống trong nước, cách chuyện và hành xử của khác với , là một kẻ lập dị, vì những đứa trẻ trong đại viện đều thích , chúng chửi rủa lưng , thậm chí còn đánh … nhưng lúc đó chỉ bà đối xử với , từ đó tất cả trong đại viện đều cho rằng bà thương .”
“Chỉ là bà càng đối xử với , bố càng thích , cho rằng với em trai em gái , trái, thích đánh , vô dụng, suốt ngày chỉ gây rắc rối.”
Anh cong môi : “Lúc đó bất cứ chuyện gì xảy trong nhà cũng là , gì cũng sai, vì , theo ý họ – hung hăng, gây rối, về nhà, trốn học, ít nhất nhờ mà ai dám đánh nữa.”
Ninh Viên mà trong lòng thấy khó chịu vô cùng, nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Mọi chuyện qua …”
Bà kế dùng thủ đoạn khiến bố của Vinh Chiêu Namcảm thấy con trai cả của là một đứa gì.
Mà bố cũng nhiều thời gian dành cho con trai cả của , đang ở tuổi thiếu niên nổi loạn mất yêu thương .
Sau khi trở về nước, cũng dần mất niềm tin những xung quanh, trở nên phản nghịch hơn, dùng sự phẫn nộ và gai nhọn để bảo vệ bản .
Vinh Chiêu Namnắm lấy bàn tay nhỏ của cô, khẽ : “ , chuyện qua , khi trở về, em cần quan tâm đến bà , chúng cũng sẽ ở trong căn nhà đó .”
Ninh Viên thở phào nhẹ nhõm, ở chung là cách nhất.
Cô ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng.”
“Mặc dù Bắc Thành nhiều kỷ niệm , nhưng vẫn nhiều bạn bè thiết của , đưa em đến gặp họ.” Mười ngón tay đan cài , dịu dàng .
Trong lòng Ninh Viên cảm thấy ấm áp, đang để cô bước quá khứ từng trải của .