Hà Tô mỉm  đánh giá Ninh Viên, lẽ nào vì thấy cô giống Diệp Thu nên mới ?
Ninh Viên cũng  nhún nhường, cô chống  ánh mắt đánh giá của bà , nhàn nhạt : “Cảm ơn dì Hà Tô, dì vẫn trẻ trung hấp dẫn lắm.”
Dù cho là  phụ nữ xinh  đến ,  cách bà  dùng thủ đoạn khiến tình bố con của Vinh Chiêu Namphải rạn nứt, còn suýt hại c.h.ế.t Vinh Cẩm Thiêm, thì cũng đủ để  bà  là một con rắn độc tàn nhẫn.
Hà Tô nheo đôi mắt  dịu dàng, vẫn còn trẻ trung hấp dẫn?
Lời    vẻ khen ngợi, nhưng thực   đang chế giễu bà   lớn tuổi mà vẫn   an phận?
Chậc, bà   rút  lời   đó thôi.
Cô gái đến từ thành phố nhỏ ở Tây Nam     giống Diệp Thu,  luôn thích giả vờ rộng lượng và dịu dàng, mà là một con nhím nhỏ tinh ranh và đầy mưu mô.
Bà   Vinh Cẩm Thiêm, buồn  : “Sở thích của Vinh Chiêu Namthay đổi khá nhiều, vẫn là Ninh Ninh hợp gu dì hơn.”
Rõ ràng là giọng điệu trêu chọc nhẹ nhàng, nhưng  khiến Ninh Viên và Vinh Chiêu Namcảm thấy khó chịu trong giây lát.
Ninh Viên cảm nhận  tâm trạng Vinh Chiêu Namcàng trở nên tệ hơn khi  thấy Hà Tô, lực siết c.h.ặ.t t.a.y cô  tăng thêm.
Cũng  thôi, một câu    thể mỉa mai cô,   thể châm biếm Vinh Cẩm Thiêm.
“Vợ của , hợp với gu của  là ,  cần  hợp với gu của bất kỳ ai.” Vinh Chiêu Namlạnh lùng .
Vinh Văn Vũ cau mày: “Thái độ của con là gì đây?”
Mặt Vinh Chiêu Namkhông chút biểu cảm: “Chính là thái độ đó thôi,  đầu tiên bố thấy ?”
Đang ở  mặt Ninh Viên, Vinh Văn Vũ thoáng chốc cảm thấy mất mặt, mặt ông  đỏ bừng, cả  toát lên khí thế tức giận: “Con dám hỗn…”
“Chú Vinh,  đầu tiên đến đây, cháu cũng   nên mang gì tặng chú,  a Thiêm , chú thích thưởng rượu,  nên cháu  mang theo một ít rượu Whisky của Hồng Kông đến đây.” Ninh Viên bỗng cất tiếng.
Sau đó, cô lấy hộp quà Vinh Chiêu Namđang cầm  tay, nhiệt tình đưa cho Vinh Văn Vũ.
Vinh Chiêu Namnhìn cô gái nhỏ đang mỉm  rạng rỡ với .
Khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt to đen láy lanh lợi, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi hồng hào, khi cô , đôi mắt cong lên thành hình vầng trăng lưỡi liềm lấp lánh.
Rạng rỡ và chân thành.
Có lẽ vì đánh   đánh  đang ,   thể nổi giận nổi, cảm giác tức nghẹn đó dường như cũng tan biến trong nụ  .
Vinh Văn Vũ khẽ ho một tiếng: “Ừm…vất vả cho cháu , cô gái.”
Nha đầu    sợ ông  ?
Khi ông  tức giận, ngay cả thư ký Khâu cũng  dám  chuyện.
Thư ký Khâu mỉm  tiến lên, đưa tay nhận quà: “Đồng chí Ninh Viên lặn lội đường xa đến đây, vất vả .”
Ninh Viên  tít mắt: “Không mệt ạ, cháu cứ  A Thiêm  mãi rằng cá kho ở nhà nấu  ngon, còn là cá do chú tự tay câu ở hồ chứa nước,  nơi nào  ,  nên cháu đặc biệt đến đây để xin ăn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-410.html.]
Vinh Văn Vũ  Ninh Viên nhắc đến lời Vinh Chiêu Namnói, trong lòng cảm thấy phức tạp.
Ông  cau mày,  lưng bước  ngoài: “Ừm,   ai cũng  thể  trong hồ chứa nước câu  , con cá to nhất mà chú câu   nặng tới mười hai cân, , xuống  tầng!”
Ninh Viên một tay nắm lấy Vinh Cẩm Thiêm, cố kéo  , cô  sang tò mò hỏi Vinh Văn Vũ đang  bên cạnh: “Chú cũng thích câu cá ư, chú dùng cái gì để dụ cá ?”
Vinh Văn Vũ thấy Ninh Viên hỏi một câu hỏi chuyên môn như , khuôn mặt nghiêm túc ban đầu thoáng hiện một tia ngạc nhiên: “Cháu cũng  câu cá ? Cháu dùng gì để dụ cá?”
Ninh Viên thở dài: “Cháu lớn lên ở nông thôn, mỗi việc no bụng thôi  khó ,  nên cháu thường đào  nhiều giun đất và vỏ thóc  trộn  để dụ cá.”
Nghe đến việc ăn  no bụng, Vinh Văn Vũ vô thức  sang  con trai cả  bên cạnh Ninh Viên.
 Vinh Chiêu Namvẫn lạnh lùng, phớt lờ ông .
Ngọn lửa giận vốn  dần dịu xuống trong lòng Vinh Văn Vũ   xu hướng bùng lên, nhưng vì  Ninh Viên ở đây, ông  đành kìm nén.
Ông  lười  khuôn mặt lạnh tanh của Vinh Cẩm Thiêm, xoay qua hỏi Ninh Viên: “Ngoài  mồi câu, giun đất còn  thể dùng để dụ cá ư?”
Ninh Viên gật đầu: “Chính nhờ mùi của giun đất mới  thể thu hút  cá…”
Nói về những  thích câu cá, thực  họ dễ gần gũi hơn so với những  chơi đồ cổ.
Thư ký Khâu  thấy lãnh đạo của  và Ninh Viên   thể  chuyện với , còn trò chuyện… khá hợp cạ.
Ánh mắt  cặp kính của   lóe lên một tia kinh ngạc, khí thế của lãnh đạo trong hai năm qua ngày càng lạnh lùng, những  trai cô gái trẻ trong khu nhà tập thể đều  dám  chuyện với ông .
Cô gái tên Ninh Viên … trời sinh   duyên với  lớn tuổi,  xinh ,  lanh lợi,   dễ mến,  chuyện thẳng thắn,  hề tỏ  nũng nịu.
Cũng khó trách chị Tiền quý mến cô như , nếu   nhớ  nhầm, hình như mới hôm qua cô gái  mới gặp chị Tiền nhỉ?
“Một cô gái khá ghê gớm và tâm cơ…  ?” Hà Tô  theo , bỗng mỉm  hỏi thư ký Khâu.
Có thể khiến cơn giận của lão Vinh phút chốc tan biến, còn tỉnh bơ nhắc  lời Vinh Chiêu Namnhớ đến bố .
Thư ký Khâu mỉm ,  trả lời.
Hà Tô cũng  trông mong gì thư ký Khâu  thể trả lời, chỉ  nhạt: “Mới nhỏ tuổi mà   bản lĩnh lấy lòng  khác như , chẳng trách Vinh Chiêu Namcũng sa  tay cô .”
Vân Vũ
Không ngờ Vinh Chiêu Namđã tìm  một trợ thủ đắc lực, hèn gì cứ nhất quyết đòi cưới cô về, còn nghĩ  trăm phương ngàn kế bảo vệ, che chở cho cô.
Hà Tô nheo đôi mắt quyến rũ,  chằm chằm  tấm lưng rộng rãi, rắn rỏi của Vinh Cẩm Thiêm, khẽ chế giễu.
Trông  trai như , nhưng  là một đứa con   lời, chẳng hề ngoan ngoãn, dám kéo  ngoài về đối phó với bà , thật khiến   chán ghét!
Tưởng rằng kéo theo một con nha đầu  xí, ranh mãnh là  thể bảo vệ  nó?
Thật nực , nha đầu  xí  thể bảo vệ  nó, nhưng cũng là điểm yếu của nó.
Khi nha đầu đó c.h.ế.t , hoặc khi hai đứa nó chấm dứt quan hệ, bà   tò mò, nó sẽ biến thành  như thế nào đây?
Hà Tô như  như   theo xuống tầng, gương mặt khó đoán.