Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:00:54
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh Chiêu Namnhìn cảnh Ninh Viên trò chuyện vui vẻ cùng ông già nhà , lòng bỗng dưng chất chứa những cảm xúc khó tả.

Mỗi bước căn nhà , ký ức u buồn ùa về khiến cảm thấy cực kỳ khó chịu…

Anh vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, sự ấm áp từ bàn tay cô xoa dịu phần nào những khó chịu khi đối mặt với Vinh Văn Vũ.

Ngay đó, nhận Ninh Viên cũng thản nhiên siết chặt năm ngón tay , vỗ về an ủi .

Lòng Vinh Chiêu Nambỗng ấm áp, lặng lẽ bước theo bóng hình nhỏ bé của cô.

Nhìn bóng dáng mảnh mai mặt, ngẩn ngơ…

Như thể trở vùng nông thôn với những khoảnh khắc tăm tối đánh đập chuồng bò, dù bản lĩnh đánh trả nhưng vẫn gông xiềng vô hình trói buộc khiến thể cử động.

Dường như cô luôn âm thầm che chở .

“Ninh Viên…”

Ánh mắt phức tạp của chuyện với Vinh Văn Vũ, khe khẽ gọi tên cô.

Bữa tiệc món cá kho cùng vô đặc sản của Bắc Thành như vịt bát bảo, gà

Vinh Văn Vũ hiệu, Ninh Viên bên ông , kế tiếp là Vinh Cẩm Thiêm, Hà Tô bên trái Vinh Văn Vũ, dì Tiền, Diệp Viễn, A Hoàn và thư ký Khâu cũng lượt xuống.

Hà Tô liếc Diệp Viễn, vẻ thắc mắc: “A Viễn, Đông Đông ? Hai ngày nay Chiêu Namsắp về, nó vui mừng đến mất ngủ, còn nằng nặc đòi đón trai Chiêu Namcủa nó, đến giờ ăn chẳng thấy cả .”

Diệp Viễn Vinh Cẩm Thiêm, mỉm xin : “Đông Đông nhà cháu chiều hư mất , hồi nãy nó đòi về nhà nên cháu cho nó về .”

Hà Tô ngớ : “Sao , ai chọc Đông Đông nhà chúng giận , nó là một đứa trẻ hiểu chuyện mà.”

Vinh Chiêu Namkhông gì, bơ .

Vinh Văn Vũ Hà Tô: “Trẻ con mà, đến thì đến, đến thì thôi, nhiều như gì, nhiều món ngon thế , em cứ lo ăn cơm .”

Tuy Vinh Văn Vũ cho mất mặt, nhưng Hà Tô vẫn hề tỏ bực bội, ngược còn dịu dàng gật đầu, tự tay lấy bát múc canh cho ông : “Lão Vinh, cũng đừng chỉ lo cho em, uống canh .”

Vinh Văn Vũ nhận lấy.

Ninh Viên bên cạnh quan sát, hề nhận bất kỳ biểu hiện nào tỏ hài lòng khuôn mặt Hà Tô, như thể bà thực sự tin rằng lời của Vinh Văn Vũ là vì nghĩ cho bà .

Trong lòng cô khỏi cảm thán, bà kế mạnh phết, mang đầy đủ giá trị tinh thần.

“Tiểu Ninh, đầu cháu đến Bắc Thành, trong nhà cũng gì đặc biệt để chiêu đãi, cháu đừng để bụng nhé.” Hà Tô dịu dàng gắp thức ăn cho Ninh Viên.

Ninh Viên cũng mỉm : “Dì Hà Tô khách sáo , như là quá thịnh soạn ạ.”

Hà Tô : “Mọi đều gọi dì là chị Hà Tô, tiểu Ninh cũng thể gọi giống với những khác trong khu tập thể.”

Vừa , bà gắp thêm một miếng cá bỏ bát Vinh Cẩm Thiêm: “Bố con con trở về, tối qua câu cá suốt đêm, con nếm thử xem nào?”

Vinh Chiêu Namlạnh lùng cau mày, hề che giấu sự ghê tởm hiện lên khuôn mặt, theo bản năng đẩy bát xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-411.html.]

ngay đó, đùi xuất hiện một bàn tay nhỏ nhắn dịu dàng, đó là tay của Ninh Viên.

Nhớ việc quan tâm đến Ninh Viên, cuối cùng vẫn đè nén sự bực bội, mặt cảm xúc để Hà Tô gắp cá bỏ bát .

Thấy Vinh Chiêu Namnhận miếng cá mà Hà Tô gắp, Vinh Văn Vũ khẽ nhúc nhích khóe mắt, môi mím chặt.

Bỗng ông dùng đũa gắp thêm một miếng cá cho Vinh Cẩm Thiêm, suy nghĩ một lúc khoét thêm hai con mắt cá bỏ bát .

Vinh Chiêu Namnhìn mắt cá ở trong bát : “…”

“Ăn mắt cá cho sáng mắt, như b.ắ.n s.ú.n.g tỉa mới chính xác!” Vinh Văn Vũ nghiêm mặt .

Hồi nhỏ chẳng thằng bé thích ăn món nhất !

Vinh Chiêu Namcau mày, định dùng đũa gắp mắt cá vứt ngoài, còn là bé ngu ngốc tin những điều vớ vẩn như nữa.

ngay đó, cảm thấy đùi hai ngón tay thon thả của Ninh Viên vặn nhẹ.

Ninh Viên mắt cá trong bát với vẻ vô cùng tò mò: “Hóa thích ăn cái .”

Vân Vũ

Vinh Cẩm Thiêm: “…”

Anh chuyện, mặt cứng đờ ăn mắt cá.

Vinh Văn Vũ vẻ mặt khó ưa của , tâm trạng bỗng chốc lên ít.

Ánh mắt ông Ninh Viên cũng dịu dàng hơn nhiều.

Hà Tô bên cạnh thấy mỉm : “Vẫn là Tiểu Ninh nhà chúng bản lĩnh, thể trị Cẩm Thiêm, bậc cha như chúng còn học hỏi thủ đoạn của cô bé.”

Vinh Chiêu Namghét nhất là bà , thế mà nhịn nổi giận ngay tại chỗ, còn ăn thịt cá bà gắp, chậc chậc, đúng là hiện tượng lạ mà.

Nha đầu quả thật công lao to lớn, lanh lợi vô cùng, giống thánh nữ Diệp Thu đó chút nào .

Ninh Viên Hà Tô: “Dì Hà Tô, cháu và A Thiêm là vợ chồng, giúp đỡ lẫn , cùng tiến bộ, thể trị trị, chẳng lẽ bình thường dì trị chú Vinh ư?”

Cô như thể tò mò nghiêng đầu Hà Tô.

kế quả thật đáng gờm, tuỳ ý chuyện gì cũng trông vẻ hài hước nhưng vẫn dịu dàng.

thực từng câu từng chữ đều đang gài bẫy cho khác! Toàn là bẫy!

Hà Tô một nữa gọi là dì, đáy mắt bà thoáng hiện sự lạnh lẽo, thấy Ninh Viên khéo léo đáp trả.

Trên khuôn mặt xinh dịu dàng của bà hiện nụ bất lực, Vinh Văn Vũ: “Con gái thời nay, miệng lưỡi luyến thoắng, em mất.”

Vinh Văn Vũ nhàn nhã đặt bát xuống: “Nói thì ăn cơm , chuyện của con cái, lớn ít xen thôi.”

Hà Tô dịu dàng mỉm , gắp thức ăn cho Vinh Văn Vũ: “Vâng , ăn cơm.”

Ninh Viên thấy mà vô cùng khâm phục, tâm lý của Hà Tô đúng là mạnh mẽ thật, thể tiếp nhận cảm xúc, đây là điều mà bình thường nào cũng .

Thảo nào hồi trẻ Vinh Chiêu Namkhông đấu .

Loading...