Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:01:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Viên nhắm mắt, hàng mi đen dài tựa cánh bướm rủ xuống như những chú bướm mệt mỏi đậu lòng bàn tay cô.

Lòng cô cũng mềm mại theo, nhẹ nhàng : “Đừng để nỗi ám ảnh của quá khứ và chuyện qua trói buộc , Vinh Cẩm Thiêm, còn là bé bất lực thứ, chỉ sống vây cánh của bố nữa.”

Cô hiểu sự bất mãn và căm hận trong lòng , cũng hiểu sự mâu thuẫn và đau khổ trong tình cảm của dành cho bố Vinh Văn Vũ của .

Mất , thiếu niên từng khao khát tình yêu thương của bố, nhận thứ mong ước, đành dứt khoát vứt bỏ cần nữa.

“Em , nếu cam tâm vì những kẻ hãm hại năm xưa vẫn còn nhởn nhơ, sẽ bao giờ .” Ninh Viên rằng lúc , khuyên buông bỏ những mối hận đang gặm nhấm tim phù hợp.

Chưa trải qua nỗi khổ của khác, chớ khuyên bảo họ buông bỏ.

… nếu chọn đưa em về đây, đừng quên lý do .” Ninh Viên nhẹ nhàng .

Vinh Chiêu Namtrầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên vươn tay ôm chặt Ninh Viên, chôn mặt hõm vai mềm mại của cô: “Được, em cả.”

Ninh Viên khẽ vỗ nhẹ tấm lưng rộng lớn của : “Mọi chuyện sẽ thôi, kẻ sẽ trừng phạt.”

Mặc dù câu vẻ ngây thơ và ngốc nghếch, nhưng dường như nó hiệu quả dỗ dành vị Vinh thiếu gia đang trong trạng thái bất .

Người đàn ông đầy gai góc trong lòng cô dần dần bình tĩnh : “Ừ.”

Trên ban công cách đó xa.

Hà Tô lạnh lùng cảnh tượng ở vườn, mặt , bưng tách thuốc đến chỗ Vinh Văn Vũ đang khám bệnh xem tài liệu, mỉm :

“Tính khí thằng bé Chiêu Namthay đổi nhanh thật, nãy còn cãi với , giờ sang thắm thiết ôm vợ ở vườn , cũng đừng tức giận nữa!”

Vinh Văn Vũ , vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng càng thêm u ám, dậy về phía cửa sổ.

Thư ký Khâu khẽ cau mày, lãnh đạo cãi với con trai, con trai quan tâm đến bố, ôm ấp yêu đương với vợ, ai cũng khó chịu.

Đặc biệt là ở vườn, tính tình lãnh đạo cổ hủ, mặc dù ai ở vườn, nhưng trong mắt ông , đây là hành động thiếu suy nghĩ, ảnh hưởng đến tác phong nơi đông .

Chỉ sợ một lát nữa cãi với con trai!

Anh Hà Tô, nhưng cũng thể gì, dù đây vẫn là chuyện gia đình của lãnh đạo.

Vinh Văn Vũ bên cửa sổ hai ôm trong vườn, sắc mặt càng khó .

Thư ký Khâu hiệu cho thư ký thứ hai bên cạnh, bảo tìm dì Tiền, tránh cho chiến tranh gia đình tiếp tục bùng nổ.

Khi mới phân công về việc cạnh lãnh đạo, từng chứng kiến cảnh bố con hai cãi vã.

Người cha cầm roi ngựa quất tới tấp, đứa con trai như điên cuồng vùng vẫy đ.â.m ông , khiến cả hai cha con đẫm máu.

Thế nhưng…

Vinh Văn Vũ bên cửa sổ cứ chằm chằm vườn , đương nổi giận, ông đột nhiên thấy cô gái trong sân bỗng ngẩng đầu, đưa tay khẽ vuốt ve gáy con trai.

Ông sững , sắc mặt vốn khó coi và lạnh lùng dần dần dịu .

Ông ngẩn một lúc lâu, ánh mắt trôi về , vẻ mặt lạnh lùng nhưng lộ một chút dịu dàng.

Vinh Văn Vũ vốn dĩ tướng mạo khôi ngô, dù trải qua bao thăng trầm cuộc sống, nhưng vẫn thể nhận những đường nét vô cùng ưu tú thời trẻ.

Khi nét mặt trở nên nhẹ nhàng, ông nét tương đồng với Vinh Cẩm Thiêm, nhưng càng thêm chín chắn và rắn rỏi hơn.

Hà Tô bên cạnh rõ sự đổi nét mặt của ông , bà rũ mắt, ngón tay từ từ bóp chặt tách thuốc trong tay.

Ha…

Đang nhớ đến phụ nữ ?

Cô tiểu thư nhà họ Chu rốt cuộc trông thế nào đây? Bà từng gặp.

Bất kể bà gì, đàn ông dường như luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, bao giờ dành cho bà biểu cảm dịu dàng như .

… thật nực , cũng c.h.ế.t bao nhiêu năm , còn giả vờ tình cảm sâu sắc cái gì, nếu thực sự sâu sắc thì lúc đó hà cớ ly hôn?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-413.html.]

Hà Tô lạnh lùng đầu đôi tình nhân ở lầu.

Tuổi trẻ thật ngốc nghếch, đến khi đầu rơi m.á.u chảy mới quyền lực quan trọng hơn hết thảy.

Vinh Văn Vũ một lúc, bỗng giơ tay kéo rèm cửa, thản nhiên dặn dò: “Một tiếng , bảo Chiêu Nammột lên gặp .”

Ông dừng một chút, bổ sung: “Bảo nha đầu cũng lên theo.”

Thư ký Khâu gật đầu: “Vâng.”

Hà Tô dịu dàng tiến đến hỏi: “Em xuống dặn nhà bếp rửa ít trái cây mang lên nhé?”

Vinh Văn Vũ : “Chiêu Namcó khúc mắc với em, em hãy về phòng nghỉ ngơi .”

Hà Tô bất lực, đặt tay lên vai Vinh Văn Vũ: “Đứa trẻ đó vẫn còn oán giận em, em hiểu, nhưng lão Vinh , dạo tim , đừng cãi với con nữa, nó mắng em ghét em, cũng đừng cãi , con lớn , tự chủ kiến.”

Vinh Văn Vũ dịu dàng gật đầu: “Anh em hiểu chuyện, .”

Hà Tô gật đầu, cẩn thận hỏi bác sĩ Lưu về tình hình của Vinh Văn Vũ, mới yên tâm rời .

Sau khi Hà Tô , thư ký Khâu đích đến vườn một chuyến, chuyện với Vinh Chiêu Namvà Ninh Viên.

Lần , Vinh Chiêu Namkhông biểu lộ cảm xúc gì: “ .”

Hừ – ông già bảo Ninh Viên theo, coi như ông thức thời!

Ninh Viên vẻ mặt , đang nghĩ gì…

Cô nhức đầu xoa mi tâm, thôi , chủ động đồng ý cũng coi như tiến bộ, hôm nay Thái Tuế đang ở trạng thái thiếu niên thông minh cho lắm, đầu óc kịp online.

Cứ coi như cô tham gia những quá khứ mà cô thể tham gia của .

Một giờ , A Hoàn gọi Vinh Cẩm Thiêm: “Đội trưởng… ơi, dượng bảo lên lầu.”

Dì Tiền theo , Vinh Cẩm Thiêm, nhỏ giọng dặn dò: “Dạo tim bố cháu , cháu nhường nhịn ông già một chút nhé.”

Nói xong, bà Ninh Viên: “Ít nhất cũng đừng để Tiểu Ninh khó xử vì cháu.”

Vinh Chiêu Namrũ mắt: “Chỉ cần ông khó vợ cháu là .”

Đây là giới hạn cuối cùng.

Ninh Viên dắt tay lên lầu, bỗng nhiên trong đầu lóe lên một câu hỏi – nếu Diệp Đông nhà họ Diệp khó cô thì ?

Cô lắc đầu, suy nghĩ thêm nữa, theo lên lầu.

Thư ký Khâu mở cửa, mời họ trong, mỉm đặt trái cây rửa sạch lên bàn: “Chúng xin phép việc , đồng chí tiểu Ninh cứ tự nhiên.”

Ninh Viên gật đầu, thư ký Khâu đóng cửa .

Phòng việc rộng lớn chỉ còn Vinh Văn Vũ đang bàn việc, Vinh Chiêu Namvà Ninh Viên.

Vinh Văn Vũ phản ứng gì, dậy Ninh Viên, nhàn nhạt hỏi: “Tiểu Ninh, cháu thể sang thư viện nhỏ bên cạnh giúp chú tìm một cuốn sách “Triết học Mác – Lênin” ?”

Ninh Viên bên cạnh phòng việc, còn một cánh cửa nhỏ, cô nhanh chóng hiểu ý ông , định buông tay Vinh Chiêu Namđể sang bên cạnh: “Vâng ạ, thưa chú Vinh.”

Vinh Chiêu Namkhông buông tay, lạnh lùng : “Chuyện giữa chúng , chuyện gì là vợ cả.”

Vinh Văn Vũ nhíu mày: “Con…”

“Nếu chú Vinh chuyện công việc với thì ?” Ninh Viên đợi Vinh Văn Vũ lên tiếng, sang Vinh Cẩm Thiêm.

Vân Vũ

Đối diện với đôi mắt trong veo của Ninh Viên, Vinh Chiêu Namim lặng một lúc, nhớ lời hứa với cô, cố nén sự khó chịu, buông tay cô.

Loading...