Dì Tiền  Ninh Viên cầm con thỏ   sạch  , buột miệng hỏi: “Sao cháu    thịt thỏ?”
Ninh Viên để con thỏ nên bàn rửa: “Diệp Viễn tìm thấy Diệp Đông, Vinh Chiêu Namcùng    khuyên Diệp Đông về nhà.”
Dì Tiền  thấy thế, cau mày: “Tiểu Ninh, cháu để cho nó  ?”
Vân Vũ
Ninh Viên đưa lưng về phía dì Tiền, mở vòi nước để rửa sạch m.á.u   con thỏ:“Anh  nợ ân tình của nhà họ Diệp ạ.”
Dì Tiền nghĩ Ninh Viên  quan tâm, chần chờ một chút,  hiệu cho  giúp việc   ngoài.
Sau đó, bà  giúp cô rửa sạch con thỏ: “Tiểu Ninh , tuy rằng Chiêu Namnó  gương mặt còn  hơn con gái,  qua  nam tính bằng thằng ngốc nhà dì.”
Bà dừng  một lúc: “ nó  bản lĩnh, nhất là đánh ,  gọi là Vinh tiểu gia, ngày  trong đại viện   nhiều cô bé thích nó.”
Ninh Viên im lặng    .
Dì Tiền thấy cô  tức giận tiếp tục : “Về  khi  bộ đội, nó  kiểm chế bản   nhiều, từ Vinh tiểu gia bất khả chiến bại đến Vinh Thái Tuế, nó là đứa  bản lĩnh, tương lai rộng mở.”
“Người lớn của một  gia tộc  xem trọng nó,  nó  con rể, trong đó  nhà họ Diệp, họ Hướng.”
Ninh Viên  thể tin  mỉm : “Dạ, khá là nổi danh ạ.”
Dì Tiền giúp Ninh Viên mang thịt đặt lên thớt,  chặt  lựa lời hỏi Ninh Viên: “Tiểu Ninh , …Cháu   về chị gái của Diệp Đông ?”
Ninh Viên gật nhẹ: “ Cháu , nhóm  bọn họ  đập chứa nước ở ngoại thành chơi, Diệp Thu và Chiêu Nambị lạc đường một ngày một đêm, lúc trở về thì DIệp Thu  giải trừ hôn ước với nhà họ Hướng.”
Dì Tiền ngạc nhiên: “Chuyện  thằng Thiêm cũng  cho cháu, chứng tỏ nó quan tâm cháu lắm đấy.”
Bà thở phào nhẹ nhõm
Ninh Viên  dì Tiền thở phào, trong ánh mắt  phức tạp, cô   đây là Chu Hoàn  cho cô .
Cô  dì Tiền  kể cho cô  chi tiết hơn.
Dì Tiền thở dài: “Nếu cháu  , thì chắc cũng   khi Diệp Thu và nhà họ Hướng huỷ hôn ước    nhiều lời đồn đãi vớ vẩn, thằng Thiêm  cố gắng hết sức để bảo vệ Diệp Thu.”
Mặc dù đó là chuyện của quá khứ,   là  để ý, nhưng khi  dì Tiền  trong lòng Ninh Viên vẫn chua xót.
 lý trí và tâm trạng là hai chuyện khác …
“Mọi chuyện ồn ào, ông Diệp cũng đồng ý chờ tiểu Vinh lên  đội trưởng sẽ cho cưới Diệp Thu, nhưng tiểu Vinh mới  đội trưởng  một năm thì Diệp Thu mất. Về phần nhà họ Diệp…  lẽ đều cho rằng tiểu Vinh là cháu rể.”
Dì Tiền  cố gắng dùng những từ ngữ uyển chuyển để  về chuyện .
Nghe đến đó, tay Ninh Viên đang xử lý con thỏ dừng  một chút.
Cho nên, đây là lý do lúc  nhà họ Diệp  để cho Diệp Viễn dẫn  ngăn cản nhà họ Hướng, bảo vệ Vinh Chiêu Namra khỏi kinh thành.
Cô bình tĩnh : “Vinh Chiêu Namđã  đội trưởng  một năm, tại    đề cập đến chuyện kết hôn với Diệp Thu? Là bởi vì  việc nên chẫm trễ  chỉ là một bên tình nguyện?   đó  đính hôn với Tần Hồng Tinh.”
Dì Tiền ngẩn , bà cho rằng Tiểu Ninh trong lòng sẽ  thoải mái,  vui hoặc là khó chịu khi   chuyện .
Không ngờ Ninh Viên  thể bình tĩnh mà suy đoán  bộ sự tình quan trọng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-418.html.]
Dì Tiền suy nghĩ một lúc: “Cái …Dì cũng  chắc lắm.”
Nói thật, tất cả   cũng  suy nghĩ về điều .
Bây giờ nghĩ , nó thực sự kỳ lạ.
Lúc Diệp Thu xảy  chuyện, tiểu Vinh  là đội trưởng nhưng    cầu hôn Diệp Thu mà  cùng Tần Hồng Tinh đính hôn.
“Hay là bởi vì khi đó nhà họ Tần  xảy  chuyện? Cho nên mới cùng Tần Hồng Tinh đính hôn. Khi đó nhà họ Tần nhờ nhà họ Vinh giúp đỡ, trong đại viện   đều , lúc  ông Vinh còn đang tại chức,   điều  Tây Bắc.”
Đây là lý do duy nhất mà dì Tiền  thể nghĩ .
Ninh Viên nhớ  lúc Tần Hồng Tinh tự tin   mặt cô mà   là vị hôn thê của Vinh Cẩm Thiêm,  tin tưởng  “Dạ”.
Cô bắt đầu cắt thịt thỏ.
Nhìn Ninh Viên đang bận rộn cắt thịt dì Tiền nhẹ nhàng an ủi cô:
“Ông Diệp là     tôn trọng, Diệp Thu cũng là cô gái , thằng bé Diệp Viễn cũng    , còn Diệp Đông tuy  tùy hứng nhưng cũng   cô bé hư.”
Bà dừng  một chút: “Ngay lúc đó, bọn họ  thể  chấp nhận  việc Cẩm Thiêm-  mà bọn họ coi là  rể   vợ,  là  nhà của họ nữa. Cháu đừng suy nghĩ nhiều, đừng vì chuyện nhỏ  mà cùng Chiêu Namcãi , tình cảm vợ chồng là quan trọng nhất.”
Ninh Viên im lặng một lúc, bình tĩnh : “Dì Tiền, cháu  dì hi vọng cháu nghĩ thoáng , nhưng nếu  khác đối  với cháu thì cháu đối  , nhưng nếu   thì cháu cũng  thể lấy ơn báo oán, nếu như  thì lấy gì để trả ơn?”
Cô  dì Tiền  như  là   cho cô, nhưng cô cũng   là  rộng lượng.
Dì Tiền ngạc nhiên, khẽ thở dài: “Mấy  trẻ các cháu tự  tính toán, dì  thích cháu, dì   cháu  đau khổ, phiền muộn, hãy  chuyện vui vẻ với Cẩm Thiêm.”
Ninh Viên nhẹ nhàng : “Dạ, cảm ơn dì, cháu cũng  thích dì, cháu sẽ  chuyện cùng  .”
…
Vinh Chiêu Nammặt lạnh lùng, ôm cánh tay   xe jeep.
Diệp Viễn đang lái xe, hai    chuyện, như đang chiến tranh lạnh.
Cho đến khi Vinh Chiêu Namphát hiện xe ngày càng   khu vực hẻo lánh.
Anh cau mày: ” Cậu lái xe   ?”
Diệp Viễn   : “Sao ,  đồng ý  chuyện với   , con đường  mà  cũng  nhớ rõ?”
Trên đường   ánh đèn, Vinh Chiêu Namcau mày  núi rừng hai bên đường, trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt, sắc mặt trầm xuống.
Diệp Viễn lạnh lùng : “Cậu  cần  khó chịu với ,    , nếu     thì  cần  .”
Vinh Chiêu Namnhư đang đè nén cái gì đó, sắc mặt lạnh lùng   lời nào, nhưng đôi mắt   ngoài cửa sổ   hoảng hốt.
Xe chạy thêm  10 phút thì dừng  bên cạnh ngọn núi, thông qua ánh đèn đường   thấy cánh cửa  cao
Nghĩa trang Bát Sơn