Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:01:37
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bởi vì hôm nay bài thi, bài nào em cũng đạt 100 điểm nên giáo viên bảo em chọn phần thưởng, em chọn nghỉ một ngày.” Diệp Đông .
Ninh Viên thấy cô, cau mày, uống một ngụm , cô gái là cố ý đến đây ?
Lục Tòng Quân Ninh Viên, thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô.
Anh dậy về phía Diệp Đông: “Ai bảo em tới đây? Đây là nơi lớn chuyện. Em về , sẽ cho đưa em về, nếu hai của em lo lắng”.
Diệp Đông bĩu môi, vui: “Em cũng đến quấy rầy các , là em bảo em đến!”.
Lục Tòng Quân sửng sốt: “Diệp Viễn bảo em đến?”.
Diệp Đông gật đầu: “Anh trai em mời , đến thì thích hợp, nên bảo em đến đây”.
Lục Tòng Quân hổ: “Anh gần đây bận nên gọi điện cho ”.
Trước khi Vinh Chiêu Namxuống nông thôn, ở đây chơi cùng .
Để tránh hổ, buổi tiệc chiêu đãi thích hợp mời Diệp Viễn đến. Ai ngờ Diệp Viễn vẫn chuyện, còn bảo Diệp Đông tới.
Anh hỏi: “Diệp Viễn bảo em đến đây cái gì? Em vẫn là học sinh…”
Diệp Đông mím môi, Ninh Viên, tình nguyện : “Anh em bảo em xin chị. Sáng hôm đó em quá tuỳ hứng, nên chị giống chị cả, hai là hai khác , em nên tức giận với chị, em xin !”.
Mọi mặt im lặng, Lục Tòng Quân và những khác đều Ninh Viên.
Ninh Viên dừng , Diệp Đông.
Cô bé xin sảng khoái, cũng thể cho là chân thành.
Trước đây Diệp Đông ồn ào, thích cô, khiến cô khó chịu, giờ nghĩ thông suốt, sẵn sàng xin , chỉ là hổ.
Vậy là Vinh Chiêu Namđã tìm Diệp Viễn Diệp Đông?
Ninh Viên nheo mắt .
Bây giờ, nếu cô chấp nhận lời xin của một cô bé, sẽ nghĩ cô nhỏ nhen ?
Ninh Viên bất đắc dĩ :
“Chị còn nhớ việc . Chị với Thiêm, nam nhi đại trượng phu cần so đó với một cô bé, ai giấu chị tìm em chuyện?”
Cô đám Lục Tòng Quân, nhướng mày: “Vinh Vẩm Thiên mà các luôn nhỏ mọn như ? Vậy mà còn thể chơi cùng với !”.
Nghe cô trêu trọc, ai cũng bật .
“ , Vinh tiểu gia nhỏ mọn, miệng cả, nhưng thù báo thì là quân tử!”.
“Ha ha ha… , nhớ lúc đánh với , bố đánh, đó chặn đường đánh một trận bầm tím mặt mũi!”.
“Thế là cái gì! Thằng nhóc đó thả cả chục con gà nuôi trong chuồng chỉ vì cãi với , đánh một trận, mắng đắc tội với khác!”.
“Ai bảo đắc tội , xứng đáng như – haha!”.
Mỗi một câu thi về ” Chiến tích vĩ đại” của Vinh Chiêu Namtrước đây, Ninh Viên hứng thú.
Cô thỉnh thoảng thêm vài câu, vui vẻ.
Diệp Đông lãng quên, tức giận trừng mắt Ninh Viên.
Bà cô già cố ý như , là khoe khoang Chiêu Namyêu cô đến mức nào, để cho để ý đến cô!
Ninh Viên xuống uống , xin mà chọn lúc , thật giống ép buộc khác tha thứ .
Diệp Đông cô khó chịu, đừng trách cô trả .
Vẫn là Lục Tòng Quân nhớ Diệp Đông còn ở bên cạnh.
Anh Diệp Đông: “Đông Đông, em xem, chị dâu của em nhận lời xin , yên tâm . Anh bảo đưa em về?”
Mọi quá vô tư nên thấy bầu khí gì đó đúng.
dù cũng công tác ở Bộ Ngoại thương, thường xuyên tham dự đàm phán với nước ngoài, thể cảm nhận sự đối đầu thầm lặng ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-428.html.]
Nhanh đưa Diệp Đông là nhất.
Diệp Đông lắc đầu, cắn môi, với Lục Tòng Quân: “Anh Quân, em đói bụng, ăn xong mới về nhà ?”
Lục Tòng Quân sửng sốt, khó từ chối yêu cầu của Diệp Đông, chỉ thể gật đầu: “Được , Đông Đông, em tìm một chỗ .”
Mọi cùng lớn lên, mở tiệc mời Diệp Viễn là đúng .
Đông Đồng chỉ là em gái của Diệp Viễn, mà còn là cô bé nhỏ tuổi nhất trong đại viện.
Bởi vì chị Diệp Thu, nên yêu mến cô như em gái ruột của .
Lục Tòng Quân nháy mắt với cô gái phía .
Cô gái hai mươi tuổi vội vàng dậy vẫy tay với Diệp Đông: “Đông Đông, đây với chị.”
Bên cạnh Ninh Viên còn chỗ trống, nhưng thể để Đông Đông ở đó.
Diệp Đông gật đầu, ôm cặp, với Ninh Viên: “Chị, hôm nay chúng cùng ăn tối để chào đón chị nhé!”
Nói xong, cô và xuống phía cuối.
Vân Vũ
Cô gái vui vẻ lấy cơm giúp Diệp Đông, gắp đồ ăn cho cô: “Nào, em ăn . Đồ ăn ở đây ngon lắm!”.
Trẻ nhỏ nên ăn nhiều, ít mới .
Lục Tòng Quân định mấy câu, cửa phục vụ mở .
Một cao gầy ở cửa.
Vinh Chiêu Nammặc chiếc áo sơ mi trắng, xắn tay áo lên đến cánh tay, một tay đút trong túi, để lộ cánh tay thon gọn và khỏe khoắn. Anh mặc một chiếc quần jean và ủng thấp.
Mái tóc dài và mỏng rủ xuống bên trán vết sẹo, cả trông như một cây bạch dương xinh .
Hai mắt Lục Tòng Quân toả sáng, vội vàng chào hỏi: “Ồ, cuối cùng thì cũng đến !. Anh tưởng sẽ tới, mà, thể yên tâm để cô vợ xinh đến đây một !”.
Tên sẽ đến ? Chậc chậc, vẫn nỡ xa vợ mà?
Vinh Chiêu Namho nhẹ: “Em đang việc ở gần đây, em đến ăn một bữa cơm với thôi”.
Nói xong, cầm một chai rượu: “Các uống nhiều loại rượu . Đây là rượu ngoại từ Thượng Hải mang về. Mọi hãy uống thử xem”.
Vừa liếc mắt Ninh Viên, nhẹ nhàng hỏi: “Em ăn cái gì ?”
Hôm nay Thỏ xoăn trang điểm… Rất xinh .
Ninh Viên , ngạc nhiên, mà đến đây.
Cô bỗng nhiên cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cong môi: “Có nhiều đặc sản Bắc Thành, ăn ngon.”
“Nào, xuống, xuống, nhanh lên, nhường chỗ cho Vinh Thái Tuế của chúng , lấy thêm bát đũa nào!”. Lục Tòng Quân đẩy Vinh Cẩm Thiêm, kéo xuống bên cạnh Ninh Viên.
Mọi vội vàng dậy, nhường vị trí cho .
Vinh Chiêu Namngồi xuống bên cạnh Ninh Viên, bình tĩnh : “Anh đang thời gian rảnh, nên đến đây, ăn xong sẽ đưa em về nhé?”
Ninh Viên chuyện, về phía Vinh Cẩm Thiêm.
“Anh Cẩm Thiêm! Một lát nữa cũng đưa em về ?”. Diệp Đông đến chỗ Vinh Cẩm Thiêm.
Vinh Chiêu Namnhìn Diệp Đông, nhíu mày: “Sao em đến đây?”
Nói xong vội vàng Ninh Viên.
Diệp Đông ngoan ngoãn : “Anh em em thật lễ phép, cho nên bảo em đến xin chị Ninh Viên.”
Nói xong, cô xuống bên cạnh Vinh Cẩm Thiêm: “Anh Quân thấy em đói, nên đồng ý cho ở ăn cơm”.
Chàng trai vốn ở chỗ đó chỉ thể cầm bát đũa đến chỗ ban đầu của Diệp Đông.
Nhìn thấy Diệp Đông và Ninh Viên bên cạnh Vinh Cẩm Thiêm, .
Vinh Chiêu Namnhìn cô, nhíu mày: “Anh em già mà lẩm cẩm ”.