Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 435
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:01:56
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thiên đính hôn với kiểu phụ nữ như Tần Hồng Tinh khiến trong lòng bực nhưng Cẩm Thiên sẽ bao giờ lấy loại như .
Ninh Viên thì khác, Trần Thần cô là do Chiêu Namcầu hôn…
Anh quan tâm khác gì về chị cả, càng quan tâm chị cả quan hệ gì hoặc bí mật gì với Cẩm Thiêm.
Nếu Vinh Chiêu Namcó thể khiến chị cả , thì Vinh Chiêu Namchính là của chị cả, mãi mãi là nhà của họ…
Đôi mắt Diệp Viễn tròng kính ngập tràn sự cuồng vọng.
…
Trời xẩm tối, Vinh Vinh Chiêu Namlái xe về nhà Trần Thần.
Vừa cửa, thấy dì Tiền và dì giúp việc đang tưới cây.
“Vinh Cẩm Thiêm, cháu về một , dự tiệc chỗ Tòng Quân với Tiểu Ninh , bữa tiệc ăn lâu quá nhỉ!”
Dì Tiền Vinh Vinh Chiêu Namtừ xe bước xuống, dậy dùng tay áo lau trán, chào hỏi.
Vinh Vinh Chiêu Namkhựng lên tầng hai: “Sao , Ninh Viên vẫn về ?”
Dì Tiền cũng ngẩn : “À, , cháu cùng con bé , A Hoàn cũng về.”
Vinh Vinh Chiêu Namthở phào: “A Hoàn cùng cô là .”
Anh tin tưởng những em bên cạnh, nếu Ninh Viên ở một mà về sẽ yên tâm.
Dì Tiền đặt gáo nước xuống, hái một quả dưa chuột tươi, cầm rổ đựng cải xanh tới——
“Có lẽ Tiểu Ninh chơi với A Hoàn , dạo cháu bận rộn để bọn nó đưa con bé chơi nhiều hơn, cháu vẫn ăn cơm đúng , dì cho cháu bát mì sốt cà chua với dưa chuột nhé.”
Vinh Vinh Chiêu Namhơi ngượng ngùng khẽ ho: “Dì Tiền, đừng phiền thế, cháu ăn dưa chuột và bánh bao chấm nước tương là .”
Chú Trần và dì Tiền là Đông Sơn, nhà ngày nào cũng sẵn bánh bao từ bột cũ.
“Nói gì , cháu trong sân , lát nữa dì gọi, con cái trong nhà để cháu ăn thế , cháu ông già nhà dì, nhét đại thứ gì mồm cũng .”
Dì Tiền trách móc vỗ một cái.
Nói vội vàng nhà đeo bao tay việc.
Vinh Vinh Chiêu Namim lặng, kết hôn lâu , ông già tướng quân cũng chẳng còn giá trị gì ?
Vinh Vinh Chiêu Namngồi trong sân, cầm chiếc quạt mo trời.
Dì giúp việc mỉm với , tiếp tục tưới hết phần nước còn .
Trong sân, giàn mướp và giàn nho leo đầy giàn, đom đóm bay lơ lửng.
Hôm nay thời tiết thoáng đãng mát mẻ, những vì trời sáng lấp lánh.
Giống như đầu thấy Ninh Viên trong túp lều nhỏ ở nông thôn, đôi mắt cô như to tròn như những vì tinh tú chói sáng bầu trời.
Vân Vũ
Anh cụp mắt xuống, từ trong túi của lấy một chiếc hộp nhung nhỏ nhắn viền chỉ vàng cũ nhưng tinh xảo.
Vinh Vinh Chiêu Nammở , thứ lấp lánh bên trong, khẽ thở dài.
Không cô còn giận , Lão Từ khi vợ giận, chồng tặng quà để chuộc với vợ.
Anh cũng tặng gì, thì tặng đồ của , cô thích chiếc đồng hồ Patek Philippe đó.
Đang nghĩ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-435.html.]
Đột nhiên ngoài cổng nhà vang lên giọng của một đàn ông trung niên: “Chị Tiền, chị Tiền, chị nhà , là Tiểu Cửu.”
Dì giúp việc bên cạnh vội vàng mở cửa: “Thư ký Cửu, đến giờ , chuyện gì ?”
Vinh Vinh Chiêu Namnghe thấy giọng chút quen tai, ngẩng đôi mắt hẹp dài lạnh lùng qua, cũng dậy: “Thư ký Cửu?”
Thư ký Cửu chào hỏi dì giúp việc, thấy dáng cao ráo của Vinh Vinh Cẩm Thiêm, liền ho nhẹ một tiếng: “Vinh Chiêu Namà, là thế , lãnh đạo cũ vài chuyện hỏi , là theo một chuyến?”
Vinh Chiêu Namnghe , ánh mắt lạnh lùng, khẩy: “Hỏi gì cơ, Diệp Viễn mách lẻo ?”
Thư ký Cửu vội vàng lắc đầu: “Không , là trong đại viện đều , truyền đến tai lãnh đạo.”
Vinh Chiêu Nammặt biểu cảm : “Vậy thì ông đều , còn gì mà hỏi nữa, !”
Nói xong, bước nhà.
Thư ký Cửu bóng lưng lạnh lùng của liền nhức đầu: “Cẩm Thiêm! Đợi !”
Cô Tiền bưng bát mì cà chua thịt băm , thư ký Cửu sửng sốt: “Sao thế, ông Vinh gặp Chiêu Namà?”
Thư ký Cửu gật đầu khổ: “Vâng, hôm nay Đông Đông gãy xương và thương ở mặt, trong tiệc mừng công của Tiểu Quân dành cho Ninh Viên và Cẩm Thiêm.”
Dì Tiền cau mày, hôm nay dì khỏi viện, bận phơi củ cải khô và cải muối sân thượng, dì chuyện !
Cô khuôn mặt lạnh lùng của Vinh Cẩm Thiêm, tiến lên đặt bát mì xuống, một cách thoải mái: “Bất kể Vinh lão chuyện gì, con bé vẫn ăn cơm, đợi ăn xong, sẽ cùng Tiểu Nam qua đó.”
Thư ký Cửu thở phào nhẹ nhõm, may quá dì Tiền đỡ hộ .
Vinh Cẩm Thiên cau mày dì Tiền…
Dì Tiền bưng một đĩa dưa chuột muối đặt lên bàn, trầm ngâm: “Con địa vị của ông Diệp trong đại viện giống ai, ông là duy nhất còn sống trong những thời đó.”
Cô Tiền rót cho Vinh Chiêu Nammột tách , dịu dàng vỗ vai : “Ông già nhà và bố con lúc đều thể coi là binh lính quyền ông , các chú bác trong viện đều kính trọng ông .”
Thư ký Cửu gật đầu, ở đây ngoài, ông cũng bình tĩnh : “Đông Đông xảy chuyện, hôm nay những đứa con cháu tham gia tiệc tối về kể , nếu hiện tại gia đình họ Diệp trưởng bối nào ở nhà, thì chắc chắn sẽ nhiều gia đình đến tận nơi để xin .”
Vinh Chiêu Namlạnh mặt: “Đông Đông quá ngang bướng, ai đẩy nó, tự nó chạy nhanh ngã, viện thì cứ chữa như thế nào thì chữa, cần gì huy động đông đảo như ? Diệp Viễn mách lẻo, thì ông già định trút giận lên ai nữa?”
Thư ký Cửu bất lực : “Các cô các chị trong đại viện bàn bạc xong sẽ chia đến bệnh viện chăm sóc Đông Đông, con thấy như là vì thể diện của Đông Đông và Diệp Viễn ?”
Mặc dù Diệp lão nghỉ hưu, nhưng địa vị của ông vẫn cao!
Vinh Chiêu Namkhông gì, vô cảm ăn mì.
Dì Tiền bất lực: “Dù con gặp bố, nhưng ông Diệp đây nhiều bảo vệ con bố con, Đông Đông nạn trong tiệc mừng công của con, về tình về lý, con đến báo cáo với bố con một câu, nếu ông Diệp hoặc cụ Diệp hỏi đến, ông cũng khó trả lời.”
Thư ký Cửu vô thức xung quanh: “Bạn học Ninh Viên , cô ở đây ?”
Ông Vinh công nhận Ninh Viên, nên ông chỉ thể gọi cô là bạn học.
Chuyện , nếu Ninh Viên thể cùng Chiêu Nammột chuyến, cùng rõ ràng là nhất…
Rầm! Đôi đũa rơi xuống đất thư ký Cửu giật .
Vinh Chiêu Nammặt đen dậy, lạnh lùng thư ký Cửu: “Liên quan gì đến cô , vợ liên quan đến chuyện vớ vẩn , chuyện gì thì cứ tìm mà !”
Nói xong, liếc dì Tiền: “Xin , dì Tiền.”
Vinh Chiêu Namquay sải bước ngoài.
Thư ký Cửu chỉ còn cách đuổi theo: “Đợi , Cẩm Thiêm!”