Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 446
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:02:08
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vinh Chiêu Namrời khỏi nghĩa trang.
Có một chiếc xe Jeep đậu cổng nghĩa trang.
“Đội trưởng xong việc ạ?” Trần Thần ngó đầu từ ghế phụ lái, đồi mộ.
Cậu tưởng rằng đội trưởng sẽ lên đó một chút.
Vinh Chiêu Nambình tĩnh : “Diệp Viễn vẫn còn ở đó.”
Trần Thần cau mày, : “Anh bây giờ khác xưa nhỉ, cứ ý.”
Cậu cảm thấy mấy năm gần đây ngày càng trở nên u ám, đội trưởng trải qua bao nhiêu chuyện, dù trải qua cả núi xác và biển m.á.u thì đội trưởng cũng trở nên u ám như .
Vinh Chiêu Namngồi ghế lái, : “Mặc kệ , mấy năm quá hỗn loạn, mà ở trong trung tâm của sự hỗn loạn nên giá trị quan dễ bóp méo.”
Trần Thần cau mày: “Cũng , ngoại trừ trong quân đội ảnh hưởng, cả Hướng và Hướng Tam cũng trở nên bất thường, đây hai họ như .”
Cậu chợt nhớ điều gì đó, lấy một phong thư trong ba lô quân đội đưa cho Vinh Cẩm Thiêm, : “Nhắc đến Hướng lão đại… Đội trưởng, Lão Từ từ Thượng Hải gửi tới một bức điện tín mã hóa!”
Vinh Chiêu Namcầm lấy mở xem, nhướng mày: “Đường Trân Trân tình trạng định, dấu hiệu hồi phục!”
Ánh mắt Trần Thần sắc bén: “Hướng Tử Anh luôn trong kinh thành nhưng tìm thấy dấu vết gì của Hướng Diệp, lão Từ vẫn luôn tìm kiếm tung tích và bằng chứng phạm tội của nhưng luôn chậm một bước. Nếu như Đường Trân Trân tỉnh , lẽ sẽ tay với cô ?”
Vinh Chiêu Namcất phong thư , lạnh lùng : “Vậy thì cứ để lão Từ lặng lẽ truyền tin Đường Trân Trân tỉnh ngoài .”
Trần Thần sửng sốt, cau mày : “Đội trưởng, định dùng Đường Trân Trân mồi nhử để dụ Hướng lão đại và bắt ?
Vinh Chiêu Namvừa khởi động xe : “Anh xem rốt cuộc Hướng Diệp ở , vẫn luôn chịu lộ diện.”
Anh nheo mắt nghĩ: “Loại thuốc k.í.c.h d.ụ.c đặc biệt đó, ngay cả kinh thành cũng xét nghiệm nó là dược liệu gì, nhà họ Hướng sẽ bao giờ dùng loại thuốc mà lý do.”
“Anh vẫn nghĩ rằng vụ án của Đường Trân Trân sự can thiệp tạm thời của em nhà họ Hướng ư? Trần Thần nhớ lời lão đại nhà trong cuộc họp ở Thượng Hải.
Vinh Chiêu Nambình tĩnh : “Ừ, , các em đang theo dõi tình hình nhà họ Ninh phản hồi gì ? Có tin tức gì về Ninh Bính Vũ ?”
Từ khi Đường Trân Trân xảy chuyện, nhà họ Ninh vẫn ở Thượng Hải, hơn nữa, theo Ninh Bính Vũ thì thuốc nhập khẩu từ Hồng Kông.
Việc đúng thật khiến khác nghĩ nhiều .
Trần Thần lắc đầu, : “Ninh Bính Vũ vẫn luôn chẳng tin tức gì, nhưng hôm qua về Hồng Kông để giải quyết chuyện hôn nhân, bây giờ bà hai Ninh đang ở Thượng Hải để phụ trách dự án.”
Vinh Chiêu Namđang suy tư, bỗng nhiên lạnh lùng : “Cứ để cho của chúng ở Hồng Kông để mắt tới Ninh Bính Vũ và Tra Mỹ Linh .”
Trần Thần hỏi: “Có đội trưởng nghi ngờ…”
Vinh Chiêu Namxoay vô lăng: “Lần , khi lô hàng xảy chuyện, của chúng tìm một ít manh mối, tin tức mà bọn chúng nhận chậm hơn chúng là bao .”
Trần Thần cau mày, một cơn ớn lạnh thoáng qua gương mặt kiên quyết của : “Anh đang lo rằng Ninh gia đè ép tin tức ư?”
Vinh Chiêu Nammỉm : “ cũng chắc, nhưng hy vọng Ninh gia trong chuyện lớn đúng sai sẽ xuất hiện tên ngốc nào.”
Anh dừng , chợt liếc gương chiếu hậu: “Kẻ bám theo chúng cũng kiên trì phết.”
Trần Thần nở một nụ nghịch ngợm, lấy trong tủ dự trữ một khẩu súng, nhanh nhẹn lắp đạn .
“Mấy cái đuôi theo chân chúng từ hôm qua tới giờ, khá kiên trì đấy, đội trưởng, em chơi với chúng một chút, con đường nghĩa trang bóng thích hợp để đánh đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-446.html.]
Vinh Chiêu Nambình tĩnh : “Được thôi, cho 10 phút. Chúng vẫn còn thứ đấy, đừng lỡ việc.”
Cũng đúng lúc tâm trạng .
Nói , xoay vô lăng hết nấc khiến chiếc xe đột ngột ngoắt .
Sau khi định phương hướng, nhẹ và lập tức đạp chân ga, chiếc xe như mũi tên tuột khỏi dây cung, lao về phía .
Chiếc xe theo dõi hai họ từ xa bỗng thấy bọn họ đầu , bèn giả vờ ngang qua, tiếp tục lái xe.
Trần Thần đột nhiên mặt , đầu về phía bọn chúng, nhe răng : “Đến đây mấy trai!”
Nói , khóa cửa xe , đó chui nửa ngoài cửa xe, giơ tay lên b.ắ.n vài phát đạn một cách hung tợn.”
“Bằng! Bằng! Bằng!” Vài viên đạn xuyên thủng lốp xe của kẻ theo dõi.
Tiếng s.ú.n.g vang lên, trong xe theo dõi kêu gào thảm thiết: “A a a a.”
Chiếc xe mất kiểm soát trượt dài lật ngửa đường, bắt đầu bốc khói!
Vinh Chiêu Namđạp chân phanh “Cạch!” một tiếng, Trần Thần nhanh nhảu xoay khỏi xe.
Vinh Chiêu Namcũng xuống xe, tới bên cạnh chiếc xe ban nãy, hai tay chống đầu gối bên trong đang cố gắng bò ngoài, nhàn nhã : “Có cần giúp ?”
Khuôn mặt đàn ông trong xe bầm tím, rên rỉ đau đớn, thấy Vinh Chiêu Namthì mặt tái mét, như thể thấy một con ma.
…
Một tiếng
“Mấy cứ giao cho đội trưởng Vinh.”
Một cảnh sát trẻ tuổi mặc đồng phục cảnh sát màu trắng chào Vinh Cẩm Thiên, đó dẫn khiêng mấy kẻ bất tỉnh lên xe cấp cứu.
Trần Thần theo bóng lưng của cảnh sát trẻ, : “Chậc, Tiểu Lục Tử khi xuất ngũ việc , bây giờ còn lên đội trưởng đội an ninh .”
Vinh Chiêu Namnhìn đồng hồ: “Đi thôi, việc tiếp theo .”
Lần Trần Thần phụ trách lái xe, liếc xe cấp cứu qua gương chiếu hậu, : “Hướng Tam ngày càng điên rồ, dám cho theo dõi chúng , còn…”
Cậu dừng , chút do dự : “Trong ba lúc nãy một từng việc cận của Hà Tô! Chuyện chút bình thường… lẽ nào Hà Tô thông đồng với Hướng Tam ư?”
Vinh Chiêu Namdùng khăn tay lau vết m.á.u đầu ngón tay của , trầm giọng : “Nếu nghĩ tự nhiên hành động ? Đương nhiên là do nhận !”
Đôi mắt Trần Thần sáng lên trong chốc lát, : “Chuyện thể báo lên ngay cho lãnh đạo!”
Đi theo đội trưởng càng lâu, càng nhận khuôn mặt tươi của Hà Tô giả tạo đến nhường nào.
Vinh Chiêu Nambình tĩnh : “Vô dụng thôi, việc những chứng minh Hà Tô cấu kết với Hướng gia mà còn khiến Hà Tô thể trả đũa chúng , rằng vì bất mãn với bà nên vu oan hãm hại bà .”
Trần Thần bực : “Vậy chúng xử lý mấy cái đuôi cũng vô dụng, bọn vẫn thể tìm khác để theo dõi chúng !”
Vinh Chiêu Namngước mắt lên, tiếp tục lau giọt m.á.u mà khi nãy bức cung cẩn thận dính lên tay áo của , : “Đây là món quà mà Hướng Tam tặng chúng , nó vô dụng nhé?”
Vân Vũ
“Món quà của Hướng Tam?” Trần Thần thắc mắc.