Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 456
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:02:36
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vinh Văn Vũ đen mặt.
Ông chỉ là giải thích mặt các bậc lão tiền bối rằng đây là vợ của thằng nhóc Vinh Chiêu Nammà thôi.
Dù , ông cũng đang cho điều tra lý lịch của nha đầu , còn kết quả gì, nên cẩn thận một chút.
Kết quả là chính đuổi ?
Ông bực bội trừng mắt Ninh Viên, chẳng cô là mới tới ?
Sao quen nhiều bậc tiền bối trong các đơn vị như , rốt cuộc cô mục đích gì!
Ninh Viên ngó lơ ánh mắt ông , chỉ mím môi gì.
“Các vị tiền bối, là chúng , lão Trác cũng những đứa trẻ rõ lai lịch lung tung!” Vinh Văn Vũ vẫn còn khách khí .
Một ông lão vui: “Không rõ lai lịch là ý gì? Một phần của hồ là thuộc khu vực của chỗ chúng , cá cũng do chúng nuôi, chỗ đó thường , cũng !”
“ , mấy đứa trẻ thể xuất hiện ở đó, qua là con cháu các đơn vị, cha , ông bà nội ngoại dẫn đến câu cá!” Một bà lão khác cũng .
Cái gì gọi là rõ lai lịch, coi bọn họ là những ông bà lão già khú đế ai cũng bắt chuyện?
Nói xong, bà lão còn liếc Vinh Văn Vũ một cái: “ thấy Vinh già hồ đồ, đừng đây là hội đàm luận ở Tây Uyển, thường cũng . Hơn nữa, kẻ đến tìm bọn lão già sắp xuống mồ chúng gì?”
Ông lão nghiêm túc cau mày tiếp tục chỉ trích Vinh Văn Vũ: “Cậu Vinh, đừng chỉ tay năm ngón những chuyện ngoài tầm hiểu của !”
Các ông lão và bà lão khác cũng lượt dạy dỗ Vinh Văn Vũ.
Dạy đến mức trán đồng chí Vinh Văn Vũ giật giật, đồng chí tức lắm nhưng gì ? Không!
Ông thể gì đây, rằng là do ông dẫn ?
Vinh Văn Vũ trừng mắt lão Trác bên cạnh, ông già gì !
Lão Trác tránh né, giả vờ như thấy, ngoan ngoãn một bên.
Các vị lão tiền bối lớn tuổi , thích lẩm bẩm, hơn nữa lão Trác hiện giờ lão Trác, mà là tiểu Trác, mặt các vị tiền bối chỉ thể lời.
Ninh Viên dựa cửa sổ, mà tâm trạng thoải mái vô cùng!
Đột nhiên, cô cảm nhận tình cảm đặc biệt từ những ông bà lão , mặc dù họ là những lạ.
Vinh Văn Vũ hết cách, hít một sâu: “Được , là của , chúng cùng xem cô bé gì nhé!”
Ông xem cô gái đang trò gì.
Mấy bà lão và ông lão ngạc nhiên, một bà lão lẩm bẩm: “Hai thêm một là năm, nhiều thêm một cũng , thôi.”
Ninh Viên đang vui vẻ thấy thế suýt chút nữa ngã cửa sổ, cô vội vàng ho khan: “Ông bà ơi, cháu gì , cháu chỉ linh tinh thôi!”
Cô ngờ Âu Minh Lãng dẫn cả nhóm chơi, chơi đến khu nuôi cá của cán bộ nghỉ hưu.
Chỉ thôi cô kết bạn với nhóm cán bộ áp chế cha chồng của ! Toàn là những m.á.u mặt!
Cô chỉ dựa kiến thức của vài thập kỷ khoác một chút thôi. Bảo vệ môi trường cũng lĩnh vực của cô, ngay cả học các kiến thức kinh tế đời cũng mới bắt đầu học!
“Vậy chúng tiếp tục khoác, nước A khoác lác đến tận mặt trăng , hạ cánh lên mặt trăng , chúng cũng thể khoác mà!” Ông lão .
Ninh Viên dám gì, chỉ thể gật đầu: “Được.”
Mấy ông bà lão và Vinh Văn Vũ miễn cưỡng thừa cũng chuẩn cùng phòng nhỏ.
Đột nhiên, giọng của Cục trưởng Âu vang lên từ xa: “Lão Vinh.”
Vinh Văn Vũ theo phản xạ đầu , thấy Cục trưởng Âu đang bước tới, phía còn một bóng dáng quý phái.
“Lão Âu?” Vinh Văn Vũ ngạc nhiên, liếc phụ nữ bên cạnh ông, chỉ thấy đó vẻ mặt nghiêm túc, khá là quen mắt.
Người phụ nữ trong nước, lão Âu việc ngoại giao, đây là tiếp đón ai đây?
“Cục trưởng Âu!” Ninh Viên suýt chút nữa rơi mất mắt, thấy phía ông, cô thực sự đến!
Hôm qua với cô, cô chỉ nghĩ bà đùa, thể hội cán bộ về hưu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-456.html.]
Không ngờ quang minh chính đại đến!
Bà Văn khí chất diu dàng như nhận cô con gái nhỏ của .
Cục trưởng Âu mỉm với Ninh Viên, đó Vinh Văn Vũ : “Chuyện là thế , việc cần bàn với .”
Vân Vũ
Vinh Văn Vũ do dự, nhíu mày Ninh Viên, con bé…
Giây tiếp theo, ông cảm thấy đang trừng mắt lườm ông .
Nhờ kinh nghiệm từ chiến trường, ông xoay , ánh mắt sắc bén quét qua, xem ai đang trừng .
bà lão bên cạnh khách sáo đẩy ông : “Đi , đừng như cái cọc gỗ ở đây, theo tiểu Âu chơi , chúng còn việc cần .”
Một ông lão cũng đẩy đẩy kính: “Cậu là bên võ cũng hiểu , tham gia cũng , chơi , lát nữa cô bé chờ đến là bận .”
Mấy ông bà lão cũng gật đầu, lão Trác khó nhọc nhịn cùng phòng nhỏ của Ninh Viên.
Vinh Văn Vũ khinh thường: “…”
Ông sắp tức đến chết, trừng mắt với Ninh Viên nhưng cửa phòng đàn đóng mất.
Cục trưởng Âu nhịn kéo ông : “Lão Vinh… , chúng chơi thôi.”
Vinh Văn Vũ chỉ thể theo, với thư ký Khâu bên cạnh: “Cậu ở đây đợi, vấn đề gì thì tìm .”
Thư ký Khâu gật đầu: “Vâng.”
Ninh Viên thực sự yên tâm, cô định gì đây?
Bà lão bên cạnh nhận cô lo lắng thì hỏi: “Có chuyện gì ? Lo lắng gì thế cô bé? Chúng phiền cháu ?”
Ninh Viên bà lão hiền từ với mái tóc bạc trắng, bỗng nhiên nhớ đến bà Hạ, tâm trạng cô bình tĩnh :
“Bà ơi, cháu chỉ lo lắng xíu thôi! Vì kinh doanh quán cà phê tiếp xúc với một bạn nước ngoài, nên mới chút hiểu sơ sài về phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường, chứ cháu gì thật.”
Phòng nhỏ thể 12-13 , sáu bảy vẫn rộng rãi.
Lão Trác cũng xuống, gọi nhân viên phục vụ mang và đồ ăn nhẹ lên, : “Không , chúng cũng chỉ chuyện bình thường thôi.”
Các ông bà lão : “, bọn lão già chúng thích sáng kiến của đám trẻ lắm.”
Ninh Viên do dự một lúc, vẫn chủ động rót cho các bậc tiền bối: “Vậy cháu chỉ bừa vài câu thôi, cháu còn nhỏ, sai cứ coi như cháu linh tinh ạ.”
Cô tiếp tục chia sẻ suy nghĩ của , rằng việc đảm bảo no đủ là nhiệm vụ hàng đầu của phát triển kinh tế, và nếu thể kết hợp bảo vệ môi trường sớm hơn, thì sẽ càng . Cô hy vọng đất nước thể phát triển vượt bậc.
Trong khi Ninh Viên đang chuyện trao đổi cùng các ông bà lão.
Một bóng dáng cao gầy dẫn Trần Thần đến cổng Tây Uyển.
“Đội… đội trưởng, , bà nội ở trong đó, sợ!” Trần Thần thấy biển chữ đỏ “Hội cán bộ nghỉ hưu Tây Uyển” ở cổng thì chân run, mặt mày khổ sở.
Vinh Chiêu Namlạnh lùng liếc một cái: “Người sợ cái gì.”
“Anh đương nhiên sợ, ép biểu diễn mấy trò kỳ lạ mặt . Hơn nữa kết hôn, liên tục giới thiệu đối tượng!” Trần Thần mặt mày ủ rũ.
Cậu từng học nội công trong quân đội, về nhà khoe khoang một chút, từ đó bất cứ khi nào thăm họ hàng tụ họp, bà nội đều kéo biểu diễn trò đập đá ngực!
Vinh Chiêu Namlạnh nhạt : “Vậy thì ngoài !”
Anh từ chỗ A Hoàn rằng hôm nay ông bố sẽ gặp Ninh Viên ở đây, sẽ gì với cô, thật sự yên tâm.
Nếu ông dám điều gì với Ninh Viên, ngại thẳng thắn “trao đổi” với ông .
Vinh Chiêu Namđưa giấy tờ đăng ký ở cổng, bảo vệ điện thoại xác nhận một hồi cho .
Sau đó hỏi đường và tìm đến chỗ Ninh Viên.
Khu tiếp khách Tây Uyển lớn, đến khi tìm địa điểm, gần nửa tiếng trôi qua.
Thư ký Khâu như một cái cọc gỗ ở cửa phòng, thấy Vinh Cẩm Thiêm, ngạc nhiên: “Tiểu tổ tông đến đây?!”