Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 575
Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:20:51
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chuyện gì xảy ?”
Dì Tiền thấy tiếng động, vội vàng khỏi nhà.
Ninh Viên chu miệng: “Không gì, chỉ là gặp Vinh Hướng Đông thôi, thích cháu, , cháu cũng thích .”
Mẹ ruột nuông chiều qua đời, Vinh Hướng Đông ngoài vẻ u ám một chút, dường như quá buồn bã, vốn dĩ kỳ lạ.
Buổi chiều, cô sẽ ngoài ở nhà khách, chỉ là mất mặt dì Tiền, như thể đang ép dì chọn một trong hai.
Dì Tiền tuân theo lời dặn của ông Vinh chăm sóc Vinh Hướng Đông.
Hà Tô, đàn bà độc ác đó dù chết, nhưng ông Vinh thể bỏ rơi Vinh Hướng Đông. Những chuyện đời , cô đều hiểu.
vui thì vẫn là vui, vốn dĩ thể hòa hợp.
Cả đời cô sống tự tin, lưng thẳng, cần như kiếp lo lắng suy nghĩ cho tâm trạng của , duy chỉ nghĩ cho bản .
Làm cho cả đời trầm uất.
Dì Tiền chút lúng túng: “Tiểu Ninh…”
Ninh Viên mỉm : “Dì ạ, , dù cháu với tên đó cũng chẳng chuyện gì để , chỉ tối nay thôi, sẽ phiền dì .”
Nói xong, cô nhẹ nhàng vỗ tay dì Tiền, dứt khoát lên lầu.
Dì Tiền bóng lưng cô, thở dài.
Dì luôn nghĩ rằng ân oán của lớn nên kéo theo con cái.
Ông Vinh cũng ý đó, hy vọng các con thể hòa thuận, nhưng xem , gia đình thể hòa hợp.
…
Thượng Hải
“Con bé ngốc nghếch đó, lấy chồng chuẩn đến nơi còn tạo bất ngờ nọ, thật là… điều gì cả!”
Ninh Bính Vũ cúp điện thoại, mắng một câu.
Trợ lý Diệp sofa xem tài liệu, ôn hòa : “Cô bảy mới đến 22 tuổi, vẫn còn thanh xuân phơi phới, chút lãng mạn cũng gì lạ.”
Ninh Bính Vũ nhạt: “Lãng mạn? Cô chỉ hứng thú trong việc kiếm tiền thôi.”
Trợ lý Diệp : “Đó chẳng giống , cả?”
Ninh Bính Vũ: “Hừ…”
Trợ lý Diệp chủ nhà vui, tiếp tục hỏi: “Về việc tuyển trợ lý bên , định tuyển ?”
Cậu chủ chẳng luyện tiếng phổ thông ?
Ninh Bính Vũ tháo kính , tùy ý lau: “ cần một nền tảng ở nội địa, giáo dục cao, và thông thạo tiếng Anh, nếu nào phù hợp hơn thì giới thiệu.”
Trợ lý Diệp do dự một giây, lắc đầu cảm thán: “Những nền tảng ở nội địa và giáo dục cao thường công việc định, việc cho chúng .”
Sinh viên đại học ở nội địa vốn dĩ quý giá, nghiệp là phân công việc ngay.
Công việc ở nội địa coi trọng sự định và danh giá, nghiệp xong thường cho “nhà nước”, chỉ những năng lực, hậu thuẫn mới cho tư nhân.
Huống chi họ đến từ chính quyền Hồng Kông, điều là một điều cấm kỵ, nên hiện tại việc tuyển theo yêu cầu của cả là điều thể.
Trợ lý Diệp suy nghĩ một lúc : “Thực , nếu theo tiêu chuẩn của , phù hợp nhất chính là cô bảy.”
Có nền tảng giáo dục cao, mối quan hệ, thông minh và đáng tin cậy.
Vân Vũ
“Thôi , con bé tham vọng lắm, chắc là đối tác của , chứ việc cho .” Ninh Bính Vũ lạnh.
Nghe , trợ lý Diệp kìm bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-575.html.]
Ninh Bính Vũ đeo kính lên, giọng lạnh lùng: “Bây giờ nó đủ tư cách đối tác của , nhưng khả năng tức chết. còn sống thêm vài năm.”
Trợ lý Diệp khẽ đẩy kính, : “Vậy nên, nhiều như , thực vẫn đang chờ cô Sở Hồng Ngọc trở về? cô rời một tuần mà ý định .”
Ninh Bính Vũ thản nhiên : “Không cần vội, việc tìm trợ lý nội địa là chuyện gấp. Cô sẽ bên thôi.”
Trợ lý Diệp tò mò Ninh Bính Vũ: “Sao chắc chắn như ?”
Ninh Bính Vũ nhạt: “Vì, Phục Đán những con gián, còn ở đây là nội địa với truyền thống bảo thủ, Sở Hồng Ngọc mục tiêu mà cô đạt .”
Trên trán trợ lý Diệp hiện một dấu hỏi chấm to tướng.
Con gián thì mà chẳng ? Sao hiểu lời của cả.
Ninh Bính Vũ đẩy nhẹ kính, thản nhiên : “Không hiểu cũng , nhớ mua vé máy bay cho con bé xá xíu về ngày mai.”
Con bé xá xíu về , mới danh chính ngôn thuận gặp em rể , đúng ?
…
Khụ khụ khụ…
Trong một căn nhà nhỏ hai tầng tại Tĩnh An, vang lên tiếng ho khẽ của một phụ nữ.
Mẹ ơi, uống thuốc , đừng tài liệu nữa.
Sở Hồng Ngọc mang thuốc và nước lên.
Người phụ nữ trung niên bên cửa sổ tầng hai đang , dáng vẻ đoan trang và thanh lịch, vẫn thể thấy nét rạng rỡ khi còn trẻ, nhưng sắc mặt vàng vọt khiến bà trông tiều tụy.
Bà ho nhẹ hai tiếng, con gái mang thuốc đến, dịu dàng : “Con , .”
Sở Hồng Ngọc bàn tay gầy guộc, nổi gân xanh của , lòng đau nhói, cắn môi : “Mẹ ơi, con xin vì lo lắng.”
Nếu vì cô, lo lắng nhiều năm như .
Những năm trong phong trào lớn, và cha thường quét đường, lau dọn nhà vệ sinh ban đêm, thậm chí còn đánh, để bệnh lao phổi.
Biết gia đình nhà họ Tô đến trường gây chuyện, đổ bệnh nặng.
Tiêu Mẫn con gái, nhẹ nhàng vỗ tay cô: “Có thể nhận khi kết hôn, kịp thời rút lui mà kẻ lợi dụng, đó là điều .”
Bà dịu dàng vuốt ve khuôn mặt con gái: “Ai mà từng mơ hồ khi còn trẻ chứ? Huống chi Tô Học Minh học thức cao, thông minh, ngay cả bố con cũng mê hoặc.”
Sở Hồng Ngọc hít một sâu: “Sau , con sẽ như nữa, chuyện gì cũng theo .”
Nghe , Tiêu Mẫn kéo Sở Hồng Ngọc xuống, ôn tồn : “Mẹ và bố chỉ một con, dĩ nhiên là dọn đường cho con, nhưng cuộc đời con tự .”
Bà và ông Sở sẵn lòng bảo vệ con gái, nhưng thể bảo vệ cô suốt đời.
Con gái yêu của bà, thừa hưởng những ưu điểm của cả bà và ông Sở, xinh như thế .
Con sinh xinh , điều giúp con dễ dàng khác yêu mến, nhưng cũng là tội . Con cần nội tâm mạnh mẽ để tự bảo vệ .
Tiêu Mẫn thở dài thầm lặng, nuôi con gái nuôi cho đủ đầy, ngoài vật chất, điều quan trọng nhất là dành nhiều tâm tư trí tuệ.
Lúc đầu bà và ông Sở nuôi Sở Hồng Ngọc quá chiều chuộng, từng dạy con về mối quan hệ nam nữ.
Chỉ cấm đoán và cảnh giác cho con gái gần gũi với con trai, nhưng ngờ “nội gián” ở ngay bên cạnh, cô gái nào mà mơ mộng chứ?
Sở Hồng Ngọc đưa tay giúp Tiêu Mẫn xoa bóp vai: “Mẹ, con ghét bạn cùng phòng Đinh Lan, ?”
Tiêu Mẫn suy nghĩ một chút: “Mẹ nhớ, cô luôn gây khó dễ cho con.”
Sở Hồng Ngọc: “Con nghĩ cô đúng một điều – bố nuôi con gái thường chỉ lo cho con gái vui vẻ hạnh phúc, còn tất cả nguồn lực trong tay dồn hết việc bồi dưỡng con rể.”
“Họ nghĩ rằng chỉ cần con rể đối xử với con gái là đủ, và khi qua đời, con rể sẽ tiếp tục bảo vệ con gái. đó là suy nghĩ ngớ ngẩn nhất, giống như việc trông chờ chồng coi con dâu như con ruột, thật nực .”