Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 577

Cập nhật lúc: 2025-09-06 18:20:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh Chiêu Namnhìn Ninh Viên hoảng loạn đến đỏ cả tai, trong ánh mắt thêm phần thích thú.

Anh giữ thái độ bình thản, nhưng hạ giọng, mang theo chút đùa cợt để lộ: “Ở nơi công cộng thì ?”

Ninh Viên cảm nhận thở ấm áp của phả lên vành tai, nhịn mà co rụt cổ , lưng như dòng điện chạy qua.

Cô cố gắng giữ bình tĩnh, trừng mắt : “Đồng chí Vinh Cẩm Thiêm, xin tự trọng! Ở nơi công cộng hành động thô lỗ!” Vừa gặp mặt giở trò !

“Hành động thô lỗ?” Vinh Chiêu Namnhướng mày. Anh nhẹ nhàng hỏi: “Thế mà gọi là hành động thô lỗ ? Chúng là vợ chồng, dù mật một chút, cũng chỉ ghen tị vì tình cảm của chúng thôi.”

Ninh Viên những lời tự tin của nghẹn lời, nhất thời phản bác thế nào.

Nhìn Ninh Viên đang cố tỏ cứng cỏi nhưng yếu đuối bên trong, lòng càng thêm trêu chọc.

Vinh Chiêu Namđột nhiên nghiêng mặt, mũi gần như chạm mũi cô, giọng lạnh lùng vang lên:

“Anh hôn em ở đây, mới gọi là hành động thô lỗ chứ?” Hơi thở nóng rực của phả lên trán và môi cô, Ninh Viên cảm thấy từng sợi lông tơ đều dựng .

thể cảm nhận từng rung động từ lồng n.g.ự.c rộng lớn của khi , cùng mùi hương bạc hà nhẹ nhàng pha lẫn với khí chất nam tính trưởng thành, khiến tim cô đập nhanh hơn.

Mặt Ninh Viên nóng bừng, như thể ánh mắt xung quanh đều đang đổ dồn về phía .

do dự, nhanh chóng nhét hết đồ trong tay tay , lườm một cái:

“Anh mà còn giở trò, lát nữa mấy đeo băng đỏ đuổi bắt như ở trường thì chỉ mà tiêu đời!”

Đây là thập niên 80, còn tội danh “lưu manh”! Người đón chồng về, cùng lắm là nắm tay, chứ dám ôm ấp !

Vinh Chiêu Namnhìn tai Ninh Viên đỏ ửng, trông cô như sắp nổi giận. Anh nhẹ: “Được , trêu em nữa.”

Anh cô gái mặt, trêu đến nỗi như một con thú nhỏ cảnh giác, hổ quanh quất. Anh khẽ , cuối cùng cũng rộng lượng tha cho cô.

Vân Vũ

Anh nhận lấy hành lý từ tay Ninh Viên, giọng trở lạnh lùng như thường lệ: “Đi thôi, xe đậu ở ngoài, sẽ đưa em về.” Nói xong, bất ngờ thẳng dậy, và cái khí chất riêng của cũng tan biến ngay lập tức.

Khuôn mặt tròn trịa của Ninh Viên đỏ bừng, vì tức giận hổ.

Tên xa từ khi ở quê thích trêu chọc, bắt nạt cô.

mà… ánh nắng dịu dàng của tháng Chín, Vinh Chiêu Namxách hành lý của cô, gương mặt góc cạnh rõ ràng càng thêm phần lạnh lùng, toát lên vẻ nghiêm nghị đầy kiềm chế.

Có lẽ thời gian viện giúp dưỡng sức, làn da vốn trắng của giờ càng thêm sáng, các đường nét khuôn mặt như ẩn chứa sự lạnh lùng sắc bén… đúng là hợp với gu thẩm mỹ của cô.

Cô khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nhận điều gì đó: lý do cô cảm thấy Vinh Hướng Đông kỳ quặc, khó chịu là đây.

Vinh Hướng Đông và Vinh Chiêu Namcó gương mặt giống là vì quan hệ huyết thống. … Vinh Hướng Đông, từ biểu cảm, ánh mắt, đến giọng , đều giống , điều đó chứng tỏ đang cố tình bắt chước.

Chỉ là Vinh Hướng Đông lẽ nhiều năm gặp Vinh Cẩm Thiêm.

, cái cảm giác thách thức cô giống như đang cố bắt chước Vinh Chiêu Namthời kỳ khi điều , khi còn kiêu ngạo và cứng đầu.

Diệp Viễn bắt Diệp Đông bắt chước Diệp Thu vì chấp niệm trong lòng, Vinh Hướng Đông đang toan tính điều gì?

đang bắt chước Vinh Chiêu Namlàm điều để đổ cho ?

Vinh Chiêu Namđặt hành lý xuống, ngẩng đầu lên thấy Ninh Viên đang đờ đẫn. Anh nhướng mày, trêu chọc:

“Đừng nữa, thêm chút nữa là chảy nước miếng đấy. Về đến nhà , em sờ chỗ nào cũng , mau lên xe !”

Ninh Viên phát hiện, mặt lập tức đỏ bừng: “Ai chứ, em chỉ đang suy nghĩ thôi, còn nữa, ai sờ cả!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-577.html.]

Nói xong, cô hổ và tức giận lườm một cái, nhanh chóng bước đến xe, mở cửa và trong.

Vinh Chiêu Namnhìn cô bực bội hổ, chỉ nhẹ, bước lên ghế lái mà trêu chọc thêm. Chiếc xe lăn bánh hướng về phía Phục Đán.

Ninh Viên , cuối cùng cũng hỏi: “Vết thương của rốt cuộc thế nào ? Em bác sĩ trưởng hứa sẽ tái khám mỗi tuần một .”

Vinh Chiêu Namvừa đánh tay lái thản nhiên đáp: “Anh , về đến nhà sẽ cho em xem.”

Ninh Viên bực bội vỗ nhẹ vai : “Đừng đùa nữa, thật .”

Vinh Chiêu Namquay nắm lấy tay cô: “Anh cũng đang thật đấy.”

Anh dừng một chút hỏi: “Trần Thần em gặp Vinh Hướng Đông ?”

Ninh Viên khựng , nhạt: “Ừ, em định tạo bất ngờ cho , ai ngờ thành hoảng hốt. yên tâm, em cảnh giác, chiếm lợi gì .”

Vinh Chiêu Nambình thản : “Vinh Hướng Đông giống với Hà Tô. Cậu là một ấm nuông chiều quá mức, trách nhiệm, mưu kế và thủ đoạn như Hà Tô, nên cũng cần lo lắng quá.”

Giọng chắc chắn, Ninh Viên cũng tin phán đoán của , nhưng…

Ninh Viên do dự một lúc hỏi: “Anh… nhận , đang bắt chước ?”

Ninh Viên kìm nhíu mày: “Dù cũng cảnh giác, đừng để chuyện cuối cùng gánh chịu.”

Vinh Chiêu Namkhẽ nhạt, để tâm: “Đừng lo lắng vớ vẩn, khả năng đó .”

Ninh Viên Vinh Chiêu Namkhông ngốc, nhưng cô vẫn kìm mà lẩm bẩm: “Em thấy chút khó chịu, giống , em nhớ đến những lúc chúng mật…”

Kít! – Một tiếng vang lên, xe đột nhiên quẹo một cái mới phanh , dừng hẳn.

Ninh Viên giật , vội vàng nắm lấy tay nắm để giữ thăng bằng, nhanh chóng hỏi: “Sao thế, theo dõi ?” Sao lái xe một con đường nhỏ hoang vắng thế ?

Khu vực sân bay vắng vẻ, đường ai, xe cộ cũng ít, nếu thì cú phanh gấp và quẹo xe chắc chắn sẽ gây va chạm.

Em thấy , liền nhớ đến lúc chúng mật là ý gì? Vinh Chiêu Namquay sang, ánh mắt nguy hiểm cô chằm chằm.

Ninh Viên ngạc nhiên, bỗng nhiên mỉm tinh quái và vô tội:

Chẳng giống , mỗi khi em thấy khuôn mặt , em nhớ đến chuyện của chúng … Anh nghĩ xem, nếu một ngày em uống say, nhầm với thì

Trong đôi mắt sâu thẳm của Vinh Chiêu Namnhư ngọn lửa bùng cháy.

Anh đột nhiên kéo cô lòng, siết chặt vòng eo cô, mỉm : “Em nữa xem nào?”

Ninh Viên hành động bất ngờ của cho hoảng hốt, cơ thể phản xạ chống cự, nhưng siết chặt hơn.

dính sát cơ thể , trái tim cô như ánh lửa trong mắt thiêu đốt, đập lỡ một nhịp.

Giận ? Ninh Viên cũng vùng vẫy nữa, cô khẽ chọc chọc n.g.ự.c : “Vậy nên từ giờ cảnh giác hơn, hiểu ?”

chọc chọc gương mặt trai của : “Còn nữa, Diệp Đông giống Diệp Thu, khiến cô hiểu lầm, còn ưu ái cô , bây giờ cảm giác của em thế nào chứ…”

“Chậc, tính toán vụ thu hoạch …” Anh khẽ nhạt, bất ngờ nắm lấy cằm cô, cúi xuống hôn.

Ninh Viên chuẩn , cô ngay lập tức đưa tay lên định bóp chiếc mũi cao của , đồng thời giữ chặt miệng . Hừ! Muốn bất ngờ tấn công , dễ !

Thế nhưng chỉ nghiêng đầu, tránh cú bóp mũi của cô, nhanh như chớp, phản công, tay nắm chặt cằm cô, ngón tay dài của khẽ nhấn điểm tai.

Đột nhiên, Ninh Viên cảm thấy cằm tê dại, miệng thể kiểm soát mà mở , thậm chí cô còn cảm thấy lưỡi cũng thể kiểm soát đưa ngoài.

Loading...