Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 604

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:49:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lư Kim Quý thấy ánh mắt của Trương Hồng Mai, trong lòng bất chợt chùng xuống.

Ánh mắt đó như ăn tươi nuốt sống cô , như thể Trương Hồng Mai đang nắm giữ một bí mật gì đó vô cùng quan trọng.

Lư Kim Quý thầm chửi rủa, thật là một kẻ ngu ngốc, chỉ hỏng việc. Bình thường giả vờ nghiêm túc là thế, giờ liều mạng ?

theo lâu như , chuyện đen tối của .

Lư Kim Quý chút hối hận vì lúc nãy tức giận, hành động thiếu suy nghĩ, đối phó với Trương Hồng Mai nên quá vội vàng, ít nhất nên đổ cho cô ngay mặt !

cũng lời đe dọa về “trách nhiệm pháp lý” của chủ nhiệm Sở cho hoảng sợ, mất bình tĩnh, phạm sai lầm đáng !

bây giờ, cô chỉ còn cách hành động để chiếm ưu thế. Ánh mắt Lư Kim Quý lóe lên tia lạnh lẽo, cô đập mạnh xuống bàn, vẻ mặt đau đớn :

“Trương Hồng Mai, đừng tưởng cô đang nghĩ gì! Ánh mắt đó là đổ bẩn lên ? cho cô , cả đời sống đàng hoàng, việc chính trực, điều đều rõ ràng!”

Các bạn học xung quanh Lư Kim Quý, Trương Hồng Mai với vẻ hoang mang. Nhiều bắt đầu nghiêng về phía Lư Kim Quý.

, hình ảnh của Lư Kim Quý trong trường học quá mạnh mẽ, một đại diện xuất sắc của sinh viên, luôn tràn đầy năng lượng tích cực, thể những việc như ?

Đinh Lan bên cạnh lạnh lùng quan sát, khóe miệng nhếch lên nụ chế giễu.

rõ, Lư Kim Quý sẽ dễ dàng thừa nhận tội của , chắc chắn sẽ tìm cách để đổ tội cho khác.

Và Trương Hồng Mai, chính là con dê tế thần thích hợp nhất.

Quả nhiên, Lư Kim Quý nhanh chóng tìm lý do, đổ hết tội lên đầu Trương Hồng Mai.

Đinh Lan thầm đắc ý, nhưng mặt biểu lộ cảm xúc, lặng lẽ chờ đợi xem diễn biến tiếp theo.

Mặt Trương Hồng Mai lúc đỏ lúc trắng, cô chủ nhiệm Sở và các giáo viên cầu cứu, xung quanh các bạn học, há miệng định gì đó nhưng thốt lên lời nào.

Lư Kim Quý tiếp tục với giọng cảnh cáo: “Trương Hồng Mai, cô phạm nhiều sai lầm lớn , đừng vì một phút bốc đồng mà những điều nên , những việc khiến hối hận.”

Trương Hồng Mai lời cảnh cáo của Lư Kim Quý cho nước mắt rơi càng nhiều, nhưng trong lòng cô nỗi oán hận càng cháy bỏng.

Hối hận ư? Điều cô hối hận nhất lúc mù quáng, tôn sùng một Lư Kim Quý đạo đức giả thần tượng!

Tại ? Tại đối xử với cô hết lòng, còn cô dẫm đạp như thế?

Trương Hồng Mai đột ngột dậy, chỉ tay Lư Kim Quý, run giọng :

“Thưa các thầy cô, các bạn, các đều lừa dối! Cô là một sinh viên xuất sắc với tư tưởng tiến bộ gì cả, cô chỉ là một kẻ đê tiện, từ thủ đoạn nào để leo lên cao, kiếm tiền!”

“Trương Hồng Mai, cô đang cảm thấy dễ chịu, nhưng khuyên cô nên suy ngẫm những sai lầm của , đừng tiếp tục vu khống khác như , hại lợi cho !” Lư Kim Quý nhíu mày, như đau lòng.

Ánh mắt Trương Hồng Mai ban đầu sợ sệt giờ bừng bừng lửa giận, cô quyết tâm, hét lên những điều đè nén trong lòng:

vu khống chị ư? Thế chị dám từng kết hôn hai ở quê, thậm chí còn một đứa con mắc bệnh trí tuệ ? Chị sợ , giấu giếm suốt, thậm chí còn dám đưa con đến bệnh viện, chị dám chuyện đó?”

Lời của Trương Hồng Mai như một quả b.o.m nổ tung trong phòng.

Mọi đều sốc, thể tin tai .

Lư Kim Quý kết hôn? Cô con? Chẳng là một nữ hùng “Ba đảm đang”, luôn đơn vì sự nghiệp ?

Ánh mắt Lư Kim Quý lóe lên tia giận dữ, Trương Hồng Mai dám phơi bày bí mật lớn nhất của cô .

Những năm qua, cô tốn bao công sức để xây dựng hình ảnh hảo, nay sắp tan thành mây khói, hoảng loạn?

cũng là lão luyện, nhanh lấy bình tĩnh, tỏ đau khổ:

“Trương Hồng Mai, đừng vu khống! Cô kết hôn hai , con, cô bằng chứng ? Đây là phỉ báng, thể báo cảnh sát bắt cô!”

quanh, thấy các thầy cô và các bạn học đang ngơ ngác những diễn biến bất ngờ, tiếp tục :

thừa nhận, xử lý vụ việc của Lý Tứ Đệ một cách vội vàng, nhưng những việc cô là trái quy định, trái pháp luật. Là Chủ tịch Hội Sinh viên Khoa, thể bao che, xin cho cô trường.

Lư Kim Quý khép mắt : “Còn Trương Hồng Mai? Cô thiết với Lý Tứ Đệ, luôn oán hận bảo vệ Lý Tứ Đệ, nên bịa đặt những lời dối để tấn công ! Thật là ác ý!”

Trương Hồng Mai sững sờ: “Chị dối…”

dối ư? Chẳng cô từng đồng cảm với Lý Tứ Đệ? Chẳng trách ? Ngay cả Miêu Tam Lữ cũng rõ sự oán hận của cô!”

Lư Kim Quý lạnh lùng ngắt lời cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-604.html.]

Mấy cô bé non nớt, đầu óc chính trị, kinh nghiệm đấu tranh đấu với cô ? Trương Hồng Mai chuyện của Lý Tứ Đệ với ít nhất hai !

Lư Kim Quý sang Miêu Tam Lữ, nhẹ nhàng : “Tam Lữ, em cũng nên một lời công bằng , em ở bên lâu nhất, chắc hẳn em hiểu như thế nào!”

Miêu Tam Lữ đang kinh hãi vì lời cáo buộc của Đinh Lan về việc cô vu khống bố của Sở Hồng Ngọc, đầu óc mụ mị .

Lúc đột nhiên Lư Kim Quý gọi tên, cô giật , ngẩng đầu lên, chạm ánh mắt khuyến khích đe dọa của Lư Kim Quý.

Miêu Tam Lữ run rẩy, chút lòng chính nghĩa cũng biến mất dấu vết.

vì Trương Hồng Mai mà đắc tội với Lư Kim Quý! Hơn nữa, Lư Kim Quý thể mang cho cô nhiều lợi ích!

Nghĩ đến đây, Miêu Tam Lữ cắn răng, dậy chỉ thẳng Trương Hồng Mai mắng:

“Trương Hồng Mai, cứ nghĩ cô là thật thà, ai ngờ cô là loại như ! Chủ tịch Lư tự bỏ tiền túi 20 đồng và phiếu lương thực quốc gia để giúp Lý Tứ Đệ ! Lý Tứ Đệ đuổi học là xứng đáng! Chủ tịch Lư hết giúp cô !”

Lời của Miêu Tam Lữ nhận sự đồng tình của những ủng hộ Lư Kim Quý trong Hội Sinh viên Khoa.

“Trương Hồng Mai, cô thật quá đáng! Chủ tịch Lư tình nghĩa, nguyên tắc như , thể vì một như Lý Tứ Đệ mà vu khống cô ? Lương tâm của cô chó ăn mất ?” Một nam sinh tức giận chỉ trích.

Vân Vũ

Một nữ sinh khác cũng lên tiếng phụ họa: “ , Chủ tịch Lư luôn vì , thể ân đền oán trả? Cô bằng chứng gì cả!”

Sở Hồng Ngọc ngoài cửa tiếng ồn ào bên trong, lạnh.

Lư Kim Quý quả nhiên là Lư Kim Quý!

Chiêu lấy lùi tiến thật sự quá cao minh, tự rũ sạch , giành sự đồng cảm, còn biến Trương Hồng Mai thành một kẻ ti tiện, ghen ghét, luôn rình rập bên cạnh cô .

Thật là phản ứng nhanh nhạy và tài tình.

lạnh lùng mặt đám đang đối đầu trong lớp học, hề chút thương hại nào đối với Trương Hồng Mai.

“Cô… các …” Trương Hồng Mai vây quanh, cô lập, dù cố gắng đến cũng vô ích.

Lư Kim Quý đưa tay lau những giọt nước mắt tồn tại nơi khóe mắt, nghẹn ngào :

“Trương Hồng Mai, nhiều hiểu lầm về , nhưng luôn việc hết lòng vì khoa, vì tương lai của . ngờ, cô đối xử với như … Cả đời vì công việc, vì phục vụ , dù khổ dù mệt cũng từng , nhưng… giờ thật sự kìm nén .”

thật sự rơi nước mắt.

Mọi thấy cảnh “nữ chiến binh thép” rơi lệ, lập tức phẫn nộ, đồng loạt chỉ trích Trương Hồng Mai.

“Cô… chứng cứ… …” Trương Hồng Mai đầu óc trống rỗng, run rẩy vì tức giận nhưng lời nào.

Không ai nữa, và quả thật cô cũng bằng chứng. Dù , Lư Kim Quý che giấu chuyện kỹ, ngoài cô , chắc ai trong trường đến…

Mỗi Lư Kim Quý giao việc cho vài cận, cô đều cố ý tránh xa những khác.

Hầu như để bất kỳ chứng cứ giấy tờ nào, tất cả đều yêu cầu đốt hoặc xé bỏ và ném nhà vệ sinh!

Ngay cả khi trò chuyện cũng là gặp riêng, sợ để sơ hở gì!

Lần nghĩ rằng giữ bức thư, thấy kết cục của Lý Tứ Đệ nên giữ một thứ để phòng , nhưng ngờ trở thành con d.a.o “giết chết” chính !

từng nghĩ rằng chỉ cần sự thật thì Lư Kim Quý sẽ mất hết danh dự.

quên rằng, đời , sự thật thường quan trọng. Quan trọng là liệu bạn đủ khả năng để khác tin sự thật mà bạn .

Nhìn thấy nụ lạnh lùng trong đôi mắt sưng húp của Lư Kim Quý, Trương Hồng Mai cuối cùng cũng nhận rằng thể đấu Lư Kim Quý.

Người phụ nữ đạo đức giả, kinh nghiệm đấu tranh trong thời kỳ hỗn loạn lớn, tất cả bọn họ chỉ là những con cờ trong tay cô !

Tuyệt vọng, như thủy triều, nhấn chìm cô .

Lư Kim Quý giống như một con rắn độc ẩn nấp trong bóng tối, khôn ngoan, tàn nhẫn, sẵn sàng hạ gục đối thủ bằng một cú đánh chí mạng.

Lư Kim Quý Trương Hồng Mai với vẻ thất thần, lạnh lùng nhạt.

Những cô gái ngu ngốc, đầu óc chính trị, kinh nghiệm đấu tranh , mà dám nghĩ đến việc đấu với cô , là ai!

thể chủ họ, tự nhiên thể kiểm soát những việc cho !

Đột nhiên, giọng sắc bén của Đinh Lan vang lên: “Mọi đừng vội kết luận, còn vài thứ nữa, lẽ sẽ giúp hiểu rõ hơn về Chủ tịch Lư đáng kính của chúng !”

Loading...