Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 689
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:34
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vinh Chiêu Nam bước qua cửa kính mở của hội trường và tiến khu vườn nhỏ bên cạnh.
Cơn gió lạnh ẩm ướt của đêm đông Hong Kong khẽ lướt qua mặt , cho gương mặt vốn lạnh lùng của thêm phần lạnh lẽo.
Anh ngẩng đầu lên, thoáng qua bầu trời.
Những đám mây dày đặc che khuất ánh và trăng, chỉ ánh đèn neon mờ nhạt từ thành phố xa xa phản chiếu lên tầng mây, tạo một cảm giác băng giá và u ám.
Anh vô thức thò tay túi, định lấy điếu thuốc, nhưng chợt nhớ rằng cai thuốc từ lâu.
Thực , bình thường cũng ít hút thuốc, chỉ khi tâm trạng rối bời mới đốt một điếu, và cũng chỉ hút quá ba .
Nghĩ đến đây, tự giễu, khẽ bật .
Mặc dù khu vườn nhỏ bên cạnh hội trường khá yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhân viên phục vụ .
Không chú ý, liền tìm một chỗ dễ phát hiện, khẽ nhún và nhảy lên một bức tường cao ở ban công ngoài trời phía hội trường.
Sau đó, tìm một điểm cao tầm bao quát, xuống, từ đó thể quan sát bộ tình hình xung quanh hội trường.
…
Trong hội trường, sàn nhảy, Ninh Bỉnh An và Ninh Viên đang cùng khiêu vũ trong điệu tango du dương.
Ninh Bỉnh An thuần thục dẫn dắt cô, từng bước uyển chuyển theo nhịp tango, đồng thời nhận thấy cô chút lơ đãng.
Anh bất ngờ hỏi: “Em gái, em để tâm đến tên đội trưởng bảo vệ lắm ?”
“Anh Bỉnh An, nên vô lễ như ,” Ninh Viên khẽ nhíu mày, giọng chút khó chịu.
Ninh Bỉnh An khẽ , nhưng trong mắt nét vui vẻ: “Lễ phép ? Em nghĩ đối xử với như là lễ phép ?”
Ninh Viên khựng , trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh của Vinh Chiêu Nam khi đối xử với Ninh Bỉnh An đó, cùng với những hành động đầy “khiêu khích” rõ ràng của .
Cô chợt nhận rằng, trong mắt Ninh Bỉnh An, việc Vinh Chiêu Nam – mà Ninh Bính Vũ thuê chuyên gia bảo vệ – cư xử thô lỗ và thiếu tôn trọng như chính là một sự xúc phạm. Đó chỉ là xúc phạm mà còn là xúc phạm cả chi trưởng của nhà họ Ninh.
Ninh Bỉnh An chỉ là con nuôi của chi lớn, địa vị của vốn nhạy cảm.
Cô khẽ cau mày, định tìm cách để hóa giải sự căng thẳng .
Ninh Bỉnh An lên tiếng , giọng điệu bình thản nhưng ánh mắt chứa đựng một sự lạnh lẽo mà Ninh Viên thể hiểu :
“Em quen với tên đội trưởng bảo vệ đó, đúng ?”
Ninh Viên: “…”
Ninh Bỉnh An nhẹ nhàng tiếp: “Em gái, cả hai chúng đều hiểu rõ, Bính Vũ từng ý định thực sự gả em cho . Anh cũng rõ rằng giữa chúng chỉ là diễn trò. Không cần dùng cách để nhắc nhở rằng, xứng với em.”
Nếu sự chỉ thị của Ninh Bính Vũ, một chuyên gia bảo vệ nhỏ bé dám nhiều khiêu khích như .
Nếu sự chỉ thị của Ninh Bính Vũ, một chuyên gia bảo vệ nhỏ bé dám nhiều khiêu khích như .
Ninh Viên: “…”
Thật tuyệt vời, cô nghĩ, đây chính là khoảnh khắc nổi bật nhất trong cuộc đời kỳ lạ của cô ở Hong Kong…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-689.html.]
Một buổi tối kỳ lạ khi hai đàn ông tài giỏi cảm thấy tự ti mặt cô~~
vẻ như trí tưởng tượng phong phú và sự “hiểu lầm” của Ninh Bỉnh An vô tình tạo một "kẻ gánh tội"Ninh Bính Vũ, trai mà cô thường gọi là “Anh Lòng Heo”
Thôi, cũng chẳng cả. Nghe trong cuộc họp hội đồng quản trị đó, bác cả ủng hộ Ninh Bính Vũ điều hành dự án Harbour City (Thành Phố Cảng)
Với cô, đạt 1% lợi nhuận là thành nhiệm vụ!
“Anh Bỉnh An, đừng nghĩ nhiều quá.” Ninh Viên nhạt, tỏ vẻ thờ ơ.
...
Ngoài khu vườn, gió đêm Hong Kong mang theo cái lạnh ẩm ướt thổi qua khuôn mặt Vinh Chiêu Nam.
Anh lặng, đôi mắt lạnh lùng về phía xa, tiếng nhạc xập xình từ hội trường như cách một lớp kính mờ, mờ ảo và xa xăm.
Bỗng nhiên, một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên từ phía ban công, nhỏ đến mức giống như tiếng gió khẽ lướt qua những tán cây.
Vân Vũ
Vinh Chiêu Nam lập tức cảnh giác, cúi đầu xuống, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhanh chóng lướt qua khu vực ban công.
Anh thấy hai đàn ông mặc đồng phục phục vụ một bụi cây khô héo, tay cầm khay.
Tuy nhiên, biểu cảm của họ giống như những phục vụ bình thường, trông đầy vẻ âm u và căng thẳng.
“Chắc chắn loại thuốc vấn đề chứ? Nếu xảy sự cố, tao chịu nổi hậu quả !” Một trong hai đàn ông hạ giọng, giọng điệu đầy lo lắng.
“Yên tâm , thứ màu, vị, khi phát tác nhanh đến mức để dấu vết nào.”
Người còn đáp bằng giọng lạnh lẽo và đầy tự tin, mang theo sự rùng rợn.
Vinh Chiêu Nam nhíu mày, hạ thấp cơ thể một cách thầm lặng như một con báo săn mồi trong đêm tối, tập trung lắng cuộc trò chuyện bên .
“Đợi khi Ninh Bỉnh An nhảy xong, đưa ly champagne cho . Nhớ, nhanh tay, đừng để ai phát hiện điều gì bất thường.”
“Nếu chẳng may cô gái đến từ đại lục cầm nhầm ly thì ?”
“Chẳng tao , mục tiêu chỉ là Ninh Bỉnh An, đừng để con bé lấy nhầm ly. Chỉ đưa một ly thôi! Người đại diện của chi lớn và chi hai nhà họ Ninh chỉ thể c.h.ế.t một , hiểu ?”
“Cái … sẽ cố gắng…”
“Cố gắng? Là cho bằng ! Con bé từ đại lục mới về, dù c.h.ế.t cũng chẳng tạo nên sóng gió gì. Ngược , nếu Ninh Bỉnh An chết, mày nghĩ Ninh Chính Khôn cưng chiều nó như sẽ đối phó thế nào với Ninh Bính Vũ và chi hai nhà họ Ninh! Nó sẽ thể thừa kế gia sản nhà họ Ninh...”
Giọng dần trở nên thấp hơn, nhưng ánh mắt của Vinh Chiêu Nam càng lúc càng lạnh lẽo hơn.
“Nhớ kỹ, nếu kế hoạch đổi, tao sẽ trong xử lý, đến lúc đó hành động theo tình hình.”
Một hạ giọng dặn dò, rút từ trong túi một khẩu s.ú.n.g đen gắn ống giảm thanh.
Khẩu s.ú.n.g lóe lên một tia sáng lạnh lẽo ánh đèn mờ nhạt.
Ánh mắt của Vinh Chiêu Nam lạnh , rõ ràng hai gã là những sát thủ đào tạo bài bản. Rõ ràng, buổi tiệc tối nay hề đơn giản.
Ai là kẻ lợi dụng cái c.h.ế.t của Ninh Bỉnh An để đối phó với Ninh Bính Vũ?
Anh còn đang suy nghĩ cách hành động thì thấy tên phục vụ cầm ly rượu độc bước hội trường, mục tiêu chính là Ninh Bình An, đang nhảy với Ninh Viên! Gã cầm khay tay, đó là một ly champagne sủi bọt, rõ ràng hạ độc. Ánh mắt của Vĩnh Chiêu Nam càng trở nên sắc bén, khí chất quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo và mạnh mẽ. Anh chút do dự, nhảy xuống từ ban công, như một con mãnh thú nhưng đáp đất gây tiếng động nào.
Dù thế nào nữa, "thỏ con” thể liên lụy!