Thập Niên 70: Sau Khi Trùng Sinh Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa - Chương 705

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:52:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sao là hắnHướng Tử Anh (Là Hướng Tam nếu bạn nào nhớ nhé :)) )?!

Hắn đang ?!

Người đàn ông mặt mặc một bộ đồ đen, hai tay đút trong túi quần, mặt cô với dáng vẻ thư thả.

Vân Vũ

Khuôn mặt tuấn tú, trắng trẻo ngày nào rám nắng, nhưng đôi mắt dài nhỏ như mắt cáo và chiếc mũi cao của thì thể nhầm lẫnchính là Hướng Tử Anh!

Chỉ là, lúc của một vết sẹo dữ tợn, kéo dài từ má sang đến tai, khiến bộ vẻ bề ngoài vốn mang nét thư sinh kiêu ngạo như phủ một lớp bụi mờ.

Sự kiêu ngạo mà chỉ những ấm nuông chiều mới , giờ đây dường như những trải nghiệm trong tù hoặc ở Hong Kong vùi lấp, để một khí chất phức tạp khó tả, u ám, lạnh lùng và mang theo sự tàn nhẫn của kẻ từng trải qua chiến đấu sinh tử.

Lúc , Ninh Viên cảm thấy Hướng Tử Anh trông giống Hướng Tử Diệp!

Cô theo phản xạ lùi hai bước, ánh mắt cảnh giác chằm chằm .

Ngày đó, cô và Vinh Chiêu Nam vất vả mới thể hạ gục Hướng Tử Diệp, và đưa Hướng Tử Anh tù.

Hướng Tử Anh kết án mười năm tù.

Sao bây giờ xuất hiện ở đây? Còn quen Chú Tư?

Khi xưa để đưa hai em gian xảo công lý, cô chịu ít đau khổ, thậm chí suýt nữa mất mạng. Chẳng lẽ những nỗ lực đó đều đổ sông đổ biển?

Ánh mắt hai gặp , bầu khí trong phòng như đông cứng trong khoảnh khắc .

Chú Tư ngạc nhiên, đó sang Hướng Tử Anh, nhưng phát hiện điều gì.

Ông già đầu , Ninh Viên, hừ một tiếng: "Cô nhận nhầm ! Đây là bà con của đồng hương , họ Tần, tên là Tần Trường Sinh, mới trốn sang từ Triều Sán."

Ninh Viên khựng , nheo mắt, gì, nhưng trong lòng càng thêm cảnh giác.

Cô tuyệt đối thể nhận sai !

Người đàn ông Ninh Viên, mà khí chất của cô giờ đây đổi , trong mắt lóe lên một chút ngạc nhiên và d.a.o động.

nhanh, ánh mắt trở nên lạnh lùng, khẽ , giọng mang theo sự chế nhạo hề che giấu: “Thưa tiểu thư, cô đang đùa đấy ? quen cô.”

Ninh Viên hít sâu một , cố gắng kìm nén cơn sóng dữ đang cuộn trào trong lòng, lạnh lùng

cách nào khỏi tù, trốn sang Hong Kong, nhưng ở đây cần việc.”

Nói xong, cô thèm để ý đến Hướng Tử Anh nữa, sang Chú Tư khẽ gật đầu

“Chú Tư, xem chúng gì để bàn bạc. Chuyện hôm nay, cứ coi như cháu từng đến.”

Làm gì đời chuyện trùng hợp như thế!

xong, liền định rời .

“Ê, con nhóc , năng kiểu gì !” Chú Tư nặng nề đặt chén xuống bàn, đôi mắt đục ngầu bỗng lóe lên một tia lạnh lẽo.

Bước chân của Ninh Viên khựng , cô , nở một nụ nhạt mà hề ý thật sự:

Bước chân của Ninh Viên khựng , cô , nở một nụ nhạt mà hề ý thật sự:

“Cháu chẳng qua sợ sẽ gây phiền phức cho ngài thôi. Ngài lẽ , cháu với vị đồng hương họ Tần của ngài ... mối thù.”

Chú Tư , sang đàn ông : “Trường Sinh , về . Hôm nay e rằng chút hiểu lầm.”

“Trường Sinh” từ đầu đến cuối hề liếc Ninh Viên một cái, chút dấu hiệu nào cho thấy là quen cũ.

Nghe lời Chú Tư, chỉ khẽ gật đầu bước hậu viện.

Chú Tư thong thả tự rót cho thêm một tách .

Giọng ông trầm khàn, : “Thằng Trường Sinh mới ở chỗ nửa năm, nhưng việc luôn sạch sẽ, gọn gàng, từng phạm . Ra tay thì dứt khoát, đầu óc phản ứng cũng nhanh. nghĩ hai đều là từ nội địa đến, lẽ sẽ dễ dàng hợp tác, ai ngờ...”

Ông dừng một lúc, nhấp một ngụm , “Thôi , nếu hai hiểu lầm thì cứ coi như thôi . sẽ sắp xếp khác cho cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-705.html.]

Ninh Viên im tại chỗ, đôi mắt sắc bén chằm chằm Chú Tư, như thể xuyên thấu ông.

“Cháu và đồng hương của ngài hiểu lầm, mà là thù máu. Anh trai của từng bắt cóc cháu, định g.i.ế.c cháu, của cháu g.i.ế.c chết. Ngài thật sự ?”

Không khí trong phòng một nữa căng thẳng. Chú Tư sững , đôi mắt đục ngầu của ông chằm chằm Ninh Viên, dường như tìm kiếm sơ hở gương mặt cô.

Một lúc lâu , ông mới mạnh tay đặt chén xuống bàn, nước tràn , để một vệt ướt bàn.

“Con nhóc, Chú Tư là ăn, luôn coi trọng chữ tín, bao giờ mấy trò lừa đảo! Những gì cô , .”

“Con nhóc, Chú Tư là ăn, luôn coi trọng chữ tín, bao giờ mấy trò lừa đảo! Những gì cô , .”

Ông ngừng , tiếp: “Lúc đầu nhận lời nhờ vả của họ hàng ở nội địa, bảo đưa ngoài.”

đoán thể phạm tội, nhưng những kẻ trốn sang Hong Kong từ nội địa thiếu, kẻ phạm tội cũng nhiều. thể nào điều tra rõ ràng thứ về từng . giữ việc chỉ vì hữu dụng...”

Ánh mắt sắc bén của Chú Tư lướt qua Ninh Viên: “ ngu đến mức sắp xếp hai kẻ thù m.á.u cùng việc với , cô thấy đúng ?”

Ninh Viên Chú Tư một lúc lâu, cuối cùng cô cũng nhận rằng ông dối.

Cô khẽ mỉm , giọng dịu đôi chút: “Cháu tin Chú Tư, ngài vốn tiếng tăm trong giang hồ, lời luôn chắc như đinh đóng cột, đương nhiên sẽ lừa gạt cháu.”

Chú Tư mới hài lòng, gật đầu: “Lần coi như lão già nhầm, thiếu cô một ân tình, khiến cô hoảng sợ. Cô yên tâm, chuyện Tỵ Phong Đường , sẽ sắp xếp khác, đảm bảo là dân bản xứ, tuyệt đối đáng tin.”

Ninh Viên ý kiến phản đối, mục đích chuyến của cô đạt , cô cũng tạo thêm rắc rối.

Nhìn ngoài cửa sổ, trời dần tối. Nhân lúc Chú Tư sắp xếp , cô tranh thủ đến bưu điện gần đó để gửi một bức điện tín về nội địa, hỏi về tình hình của Hướng Tử Anh.

Sau đó, cô đợi Chú Tư sắp xếp để đến Tỵ Phong Đường. Dù , cô vẫn thấy yên tâm, xem xét tình hình từ xa cũng là một lựa chọn .

...

Tỵ Phong Đường

Trời chập choạng tối, lúc là thời điểm náo nhiệt nhất ở Tỵ Phong Đường. Các quán ăn tấp nập thực khách, tiếng ồn ào vang lên ngớt.

Trời chập choạng tối, lúc là thời điểm náo nhiệt nhất ở Tỵ Phong Đường. Các quán ăn tấp nập thực khách, tiếng ồn ào vang lên ngớt.

Không khí tràn ngập mùi hải sản tươi sống, xen lẫn hương vị cay nồng của ớt và tỏi, kích thích mạnh mẽ vị giác của khách ăn.

“Ông chủ, cho hai cân tôm bọ ngựa hấp miến tỏi!”

“Được ! Thêm một két bia nữa nhé!”

“Ông chủ, nghêu ở đây tươi ?”

“Tươi, tươi lắm! Nhìn , chúng vẫn còn nhảy nhót đây!”

Không khí nhộn nhịp của cuộc sống thường ngày dường như che giấu một sự xao động và bất an.

Bỗng nhiên, “ầm” một tiếng vang lớn, hai nhóm ở một quầy bán nghêu xào kiểu Tỵ Phong Đường đánh .

“Thằng khốn, mày dám đánh lén tao! Anh em, lên !” Một gã mặt mày dữ tợn, tay ôm lấy cánh tay chảy máu, gầm lên đầy tức giận.

“Lên! Chém c.h.ế.t chúng nó!”

Trong chốc lát, tiếng chửi bới, tiếng bàn ghế lật đổ, và tiếng va chạm của d.a.o gậy hòa , biến khu vực nhộn nhịp của Tỵ Phong Đường thành một mớ hỗn độn.

Thực khách hoảng sợ la hét, chạy tán loạn khắp nơi, sợ hãi cuốn cuộc xô xát bất ngờ .

“A!” Một đàn ông ôm n.g.ự.c ngã gục xuống đất, m.á.u từ tay trào qua các kẽ ngón tay.

“Giết ! Giết !”

Giữa đám đông hỗn loạn, một tiếng hét giận dữ vang lên rõ ràng: “Lục soát hết tất cả các con thuyền! Đứa nào dám c.h.é.m đại ca của chúng tao, kiếp, tao lôi nó mà băm nhuyễn cho cá ăn!”

Hiển nhiên, đây chỉ là một cuộc ẩu đả đơn giản, mà là cuộc thanh toán giữa các băng đảng.

xa, bên trong một chiếc xe tải nhỏ, vài bóng ẩn , lặng lẽ ôm s.ú.n.g trong tay, chờ đợi thời cơ trong sự hỗn loạn .

Loading...