Dùng ngón chân để nghĩ cũng , A Hoàn chắc chắn đang trốn ở gần đây. Cô  lo lắng nhất là sự an  của Ninh Viên, nhiệm vụ là ,    thể chạy xa thật sự.
"Không cần tìm, Cô  ở quanh đây thôi." Ninh Viên , giọng điệu thản nhiên nhưng mang chút bất lực khó nhận .
A Hoàn, cái con bé nhát gan đó,  đây còn hùng hồn tuyên bố sẽ tìm cách xin Vệ Hoàn tha thứ. Tha thứ cái quái gì chứ!
"Rầm!"
Một tiếng động lớn cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, bên ngoài cửa truyền đến tiếng huyên náo.
"Làm gì đấy! Đây là khu vực riêng,   tự tiện xông !" Giọng một nữ nhân viên vang lên, gay gắt và giận dữ.
Ninh Viên nhíu mày, đặt bút xuống, nhanh chóng bước  cửa.
Vừa đến nơi, cô  thấy sáu, bảy  đàn ông lố nhố, dáng vẻ ngạo mạn chắn ngang lối . Chỉ cần liếc qua cũng  ngay   hạng  tử tế.
Kẻ thì đeo kính râm, áo sơ mi hoa phanh cúc để lộ dây chuyền vàng lủng lẳng  ngực, kẻ thì khoác áo denim (Áo khoác bò) đính đầy đinh tán.
Vân Vũ
Tóc tai thì hoặc dài đủ để buộc đuôi ngựa, hoặc nhuộm màu loè loẹt như lông gà, miệng phì phèo điếu thuốc. Cả đám đang vây quanh bàn bánh ngọt và rượu khai trương mà ăn uống như chỗ  .
Mấy nhân viên phụ trách sắp xếp đồ đạc chỉ dám giận mà  dám .
"Các  đang  gì ở đây?" Ninh Viên  động sắc mặt, ánh mắt quan sát kỹ lưỡng nhóm   mặt.
Hiện tại cô  mang thai, nhưng nhờ mặc quần áo rộng rãi nên  ai nhận , chỉ trông cô  tròn trịa hơn, càng toát lên vẻ trưởng thành và quyến rũ.
"Chị là bà chủ? Bọn  đến để chúc mừng,  lẽ  cho bọn  uống vài ly để mừng khai trương ?" Tên cầm đầu với mái tóc dài sáng mắt khi  thấy Ninh Viên,  híp mắt bước đến gần.
Đám đàn em phía  cũng hùa theo, huýt sáo, ánh mắt vô lễ lướt qua  cô  chút kiêng dè.
"Không   gần bà chủ chúng !" Hai nhân viên nam, một già một trẻ, lập tức chắn  mặt Ninh Viên, giận dữ quát lên.
Tên tóc dài lập tức trầm mặt, túm lấy cà vạt của nhân viên trẻ, giật mạnh: "Thằng bốn mắt, ở Vượng Giác ,  ai dám cản đường Đại Phi  ! Tòa nhà  là địa bàn của tao!"
"Chí Vĩ!" "Lucas!"
Mấy nhân viên xung quanh  nhịn , lo lắng kêu lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-768.html.]
Ông Trần, nhân viên lớn tuổi nhất trong công ty, năm mươi tuổi, khuôn mặt tái nhợt, lặng lẽ bước tới bên cạnh Ninh Viên, thấp giọng :
"Thất tiểu thư, bọn họ là  của hội 14K! Lấy cớ mừng khai trương, thực chất là đến để thu phí bảo kê. Những công ty và cửa hàng trong tòa nhà  đều  đóng tiền cho họ."
Ninh Viên nhướn mày, lạnh giọng hỏi: "Lúc  thuê nơi , phí đó  bao gồm trong tiền thuê  mà? Chẳng lẽ còn  thêm quy tắc gì ngoài lề?"
Cô      quy tắc, nhưng rõ ràng,  phá quy tắc     là cô.
Đại Phi từ tốn nhả  một vòng khói thuốc, rút một bông hồng nhập khẩu rực rỡ từ giỏ hoa ở cửa, đưa lên mũi ngửi, giọng điệu châm chọc:
"Những giỏ hoa , hai nghìn một cái, là loại đắt nhất  thị trường đấy! Tiền thuê của cô chắc chẳng thấm  . Anh em bọn  đến đây chỉ để hưởng chút lộc phát tài của  giàu thôi mà!"
Ninh Viên lập tức hiểu , đám    thấy công ty của cô khai trương rầm rộ, tưởng cô là con cừu béo bở nên nảy sinh ý định chèn ép thêm một khoản!
Khóe môi cô nhếch lên một đường cong chế giễu. Đám   chỉ chăm chăm   giỏ hoa, nhưng    nhận   đó  chữ ký của Sơn Kê, một đường chủ của hội 14K.  là mù mắt chó!
Cô  định mở miệng: "Các  đừng quá đáng..."
Một bàn tay lớn bất ngờ đưa tới, dứt khoát bóp tắt điếu thuốc đang ngậm trong miệng Đại Phi.
Vệ Hoàn bất thình lình xuất hiện, lạnh giọng  bằng tiếng Quảng Đông: "Ở đây cấm hút thuốc!"
Em gái  đang mang thai mà!
Đại Phi  biến cố bất ngờ  cho sửng sốt, ngay  đó lập tức nổi giận, chỉ tay  mặt Vệ Hoàn, chửi rủa: "Mẹ kiếp! Thằng oắt từ  đến mà dám vênh váo  mặt Đại Phi ?!"
"M  chết!" Một tên đàn em bên cạnh giơ nắm đấm, định lao tới đ.ấ.m  n.g.ự.c Vệ Hoàn.
  khi cú đ.ấ.m kịp chạm   , một bóng  thoắt ẩn thoắt hiện như ma quỷ, A Hoàn   từ  xuất hiện, chộp lấy cổ tay tên đàn em, mạnh mẽ vặn ngược.
Chỉ  một tiếng "rắc", cánh tay tên đó lập tức  bẻ cong theo một góc kỳ dị, tiếng hét thảm thiết như heo  chọc tiết vang khắp văn phòng!
A Hoàn lạnh lùng, khuôn mặt tối sầm như mây đen, ánh mắt sắc bén như lưỡi d.a.o rút  khỏi vỏ, từng chữ nặng nề như đ.â.m  tai đám  : "Các    sống nữa  ? Đây là địa bàn của ai, các   hỏi qua ?!"
Vệ Hoàn   cô gái mặc vest lịch lãm chắn  mặt , ánh mắt thoáng qua chút phức tạp.