Cảnh sát Chu thong thả cất giọng: " , giấy tờ hải quan   vấn đề.  nguồn gốc của những món hàng    rõ ràng, hơn nữa,  nhiều trong  đó trùng khớp với những món  đánh cắp từ bảo tàng nước ngoài và các nhà sưu tầm tư nhân. Ninh tiểu thư, cô giải thích thế nào đây?"
Ninh Viên khẽ nhếch môi, bật  mỉa mai: "Cảnh sát Chu,  cũng thật thiếu hiểu . Ai dám  một món cổ vật chỉ  duy nhất một cái  thế giới? Trên các sàn đấu giá lớn, ngay cả những nhà đấu giá hàng đầu như Christie's cũng  dám khẳng định điều đó.
Cảnh sát Chu  nghiêng  về phía , ánh mắt sắc bén như lưỡi dao: " trùng hợp ,  chỉ thiết kế giống , mà ngay cả những vết trầy xước nhỏ nhất cũng   giống hệt . Ninh tiểu thư, cô chắc chắn tất cả chỉ là trùng hợp ?"
Ninh Viên  khựng . Những món hàng cô bán  đều  tay các gia tộc quyền thế, những  đó tuyệt đối   hạng dễ đối phó, và thông thường, họ sẽ  dễ dàng để lộ thông tin về món đồ  sở hữu.
Anh      những chi tiết trùng khớp ? Làm     thể tiếp cận  món đồ của  khác?
Cảnh sát Chu bật  khẽ, như thể  thấu suy nghĩ của cô. Anh   hiệu cho Bạo C lấy chứng cứ.
Đó là một chuỗi vòng tay ngọc trắng thời Chiến Quốc,  niêm phong cẩn thận trong một túi nhựa bảo quản.
Chỉ cần liếc mắt một cái, Ninh Viên  nhận -đây chính là món hàng xuất hiện trong phiên đấu giá đầu tiên của cô.
Trong suốt một năm rưỡi qua, cô  tổ chức hai buổi đấu giá lớn, và   là  thứ ba nhận hàng. Từng món hàng qua tay cô, cô đều nhớ rõ như in.
Cảnh sát Chu thong thả : "Không  chỉ  nhà họ Ninh mới  tiền. Tuy  mất công một chút, nhưng để lấy về một món cổ vật ' thất lạc' như thế  cũng   chuyện bất khả thi."
Anh  ngừng , ánh mắt sắc lạnh  thẳng  cô: "Chúng   gửi ảnh về cho chủ sở hữu để xác nhận. Họ khẳng định đây chính là món đồ  mất trộm của họ. Ninh tiểu thư, cô   đến tòa án xem thử món   đủ để  chứng cứ ?"
Ninh Viên   gì, chỉ lạnh lùng  chằm chẩm  túi chứng vật.
Bạo C  bên cạnh  nhịn  mà  đầy hả hê-
Làm đàn em của một ông sếp nhà giàu cũng  lợi thật! Không chỉ  mời ăn khuya thường xuyên, ngay cả kinh phí phá án cũng "dư dả" đến mức tự bỏ tiền  mua chứng cứ!
Muốn giỏi như Cảnh sát Chu, thì   tiền. Còn  giàu như  , thì chẳng  ai đủ khả năng  cảnh sát giỏi như  . Bọn tội phạm  tiền hối lộ,    chắc  thèm nhận!
Cục trưởng Evan coi   là ứng viên sáng giá để trở thành "sếp lớn" tương lai của lực lượng cảnh sát, quả thực  hợp lý!
Ninh Viên vẫn   gì, ngón tay thon dài khẽ xoay nhẹ chiếc túi chứng vật trong tay, cứ như đang thưởng thức một món nghệ thuật tinh xảo, chứ   đang cầm  tay thứ  thể khiến cô  tù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-809.html.]
Bạo C  , cu tưong co đa sợ hai, lap tức go mạnh xấp tai liệu xuống bàn: "Ninh tiểu thư, bây giờ thành khẩn khai báo vẫn còn kịp. Chỉ cần cô khai  kẻ  bán hàng cho cô, chúng   thể xem xét để cô  nhân chứng!"
Nghe , Ninh Viên chậm rãi ngước lên, liếc  Bạo C, giọng điệu nhàn nhã: "Vị cảnh sát , ăn uống  thể tùy tiện, nhưng lời  thì  thể bừa bãi  ."
Ánh mắt sắc bén của cô khiến Bạo C vô thức căng thẳng.
Cô gõ nhẹ lên mặt bàn, bắt chước động tác lúc nãy của : "Thế  ,  tiên, các  hãy chứng minh món đồ   thu thập hợp pháp, đảm bảo chứng cứ là hợp lệ. Sau đó, hãy chứng minh chiếc vòng tay  thực sự  lấy từ tay khách hàng của ."
Cô buông túi chứng vật xuống bàn, khẽ  lạnh: "Thêm  đó ... "
Ninh Viên nhếch môi, ánh mắt tràn đầy chế giễu: "Các  cần yêu cầu cái gọi là 'chủ sở hữu' chứng minh rằng đây thật sự là món đồ  đánh cắp của họ. Dù  thì,  đời   vô  cổ vật. Họ  là của họ thì mặc định là của họ ?"
Vân Vũ
Cô tựa   lưng ghế,  nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua Cảnh sát Chu, giọng  nhẹ nhàng mà sắc bén: "Còn nữa, Cảnh sát Chu   là dân trong nghề,  nhắc nhở một chút- còn cần  chứng minh rằng món đồ họ mất trộm là hàng thật. Cổ vật  thị trường  vô  hàng giả. Ai  , liệu   họ  mất một món đồ giả  bây giờ  lấy một món thật để bù  ?
Từng câu từng chữ cô   khiến sắc mặt Bạo C tối sầm. Trong phòng quan sát, các điều tra viên theo dõi cuộc thẩm vấn cũng cảm thấy như  dội một gáo nước lạnh.
Bạo C lúc xanh mặt, lúc trắng bệch, nghẹn lời hồi lâu mới gẫn giọng   một câu: "Cô ... cô đang ngụy biện!"
Ninh Viên khẽ : "  ngụy biện,  chỉ đang bảo vệ quyền lợi hợp pháp của . Các   cảnh sát, bắt  cũng   chứng cứ,  thể chỉ dựa  lời  suông mà định tội  , đúng ?"
Cô hờ hững ném túi chứng vật xuống bàn, giọng điệu đột nhiên lạnh lẽo: "Cuối cùng, nhờ các vị cảnh sát vui lòng hỏi giúp  tại  một món đồ vốn nên  trong Bảo tàng Trung Hoa,  rơi  tay những 'chủ sở hữu tự xưng ? Các   hàng của   nguồn gốc bất minh,  còn bọn họ thì ? Họ bảo là mua hợp pháp,  chứng cứ ?"
Bạo C  cô liên tục phản bác đến á khẩu, mặt đỏ bừng vì giận.
Hắn nghiến răng, ghé sát tai Cảnh sát Chu, thấp giọng : "Anh Diệm, con nhỏ  khó nhằn quá! Còn khó chơi hơn đám dân xã hội đen, giờ   đây?"
Khả năng phản trinh sát và hiểu  pháp luật của cô  mạnh đến mức đáng sợ!  là chỉ sợ tội phạm  học vấn mà thôi!
Cảnh sát Chu nheo mắt, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng: "Xem , Ninh tiểu thư  định thừa nhận gi cả."
Ninh Viên hạ mắt, nhấp một ngụm cà phê: "Cảnh sát Chu,   dạy các  cách để xây dựng một chuỗi chứng cử hợp lệ để chứng minh đây là hàng  đánh cắp. Nếu   chứng cứ, tất cả chỉ là lời  gió bay."
Dưới vành mũ cảnh sát, ánh mắt Cảnh sát Chu lóe lên một tia tối tăm: "Cô đang dạy chúng   việc ?"