Chu Diệm đút hai tay  túi quần, bước  nhàn nhã theo  Evan và Tra Mỹ Linh, cùng  lên lầu.
Tiếng "Đinh!" vang lên khi thang máy dừng  tại tầng  văn phòng của Cục trưởng.
Evan bước  ,  thẳng  văn phòng và  hiệu cho thư ký tạm thời  để ai  phiền.
Văn phòng Cục trưởng rộng rãi, sáng sủa, với một bức tường kính khổng lồ  thể bao quát  cảnh Vịnh Wan Chai.
Trên chiếc bàn  việc bằng gỗ đỏ nặng trịch, tài liệu  sắp xếp gọn gàng,  chút bụi bẩn.
Evan  xuống phía  bàn  việc, chỉ tay về phía sofa,  hiệu cho Chu Diệm và Tra Mỹ Linh .
Chu Diệm  chút khách khí, ngả    sofa, vắt chân lên, cả  toát  vẻ bất cần đời.
Ngược , Tra Mỹ Linh   ngay ngắn, hai tay đan   đặt  đầu gối, tư thế thanh lịch và đoan trang.
Evan  Chu Diệm, cau mày: "A Diệm, gần đây tính khí của  ngày càng nóng nảy ."
Chu Diệm lười biếng đáp,  thèm nâng mắt: " nào , Cục Trưởng, đừng vu oan  chứ!"
Evan thở dài, giọng điệu bất đắc dĩ: "Dù  Annie cũng là vị hôn thê của ,  mà   khiến con bé mất mặt  mặt bao nhiêu ?"
Chu Diệm hờ hững "Ừm" một tiếng, thậm chí mí mắt cũng chẳng buồn nhấc lên: "Làm việc thôi mà."
Như thể những gì Evan   chẳng liên quan gì đến .
Tra Mỹ Linh lập tức lên tiếng xoa dịu tình hình. Cô  dịu dàng và khéo léo : "Chú Evan, A Diệm vốn là  như ,  việc   nguyên tắc, công tư phân minh. Khi nãy ở  lầu,   chẳng qua   để lộ thông tin nội bộ của cảnh sát cho  ngoài, cũng chỉ là trách nhiệm công việc mà thôi. Cháu hiểu mà."
Cô   nghiêng đầu, ánh mắt  Chu Diệm  vài phần bao dung lẫn bất đắc dĩ.
Evan  Tra Mỹ Linh,   sang Chu Diệm, bất lực thở dài: "Annie , con đúng là quá hiền lành! Chuyện gì cũng nghĩ cho thẳng nhóc , nhưng nó thì ? Được ở trong phúc mà chẳng  hưởng! Suốt ngày chỉ  chơi bời, chẳng  quý trọng  ngay  mắt!"
Chu Diệm nhíu mày càng lúc càng chặt, trông như sắp mất kiên nhẫn đến nơi.
Tra Mỹ Linh nhận  điều đó, vội vàng vỗ nhẹ lên đầu gối , giọng dịu dàng trấn an: "Được , A Diệm, đừng  Chú Evan giận nữa."
Cuối cùng, Chu Diệm mới chậm rãi ngước mắt lên, giọng điệu pha chút thiếu kiên nhẫn: "Cục Trưởng, rốt cuộc  chuyện gì? Nếu  ,   , Đội Cục Điều tra Tội phạm  tổ chức còn một đống việc chờ  xử lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-894.html.]
Evan lườm  một cái, bực bội : "Nói thừa! Đương nhiên là  liên quan đến  ! Nếu   gọi  đến đây  gì?"
Ông ngừng một lát,   sang Tra Mỹ Linh, giọng điệu hòa hoãn hơn: "Annie , thời gian   thấy A Diệm cũng  còn dính dáng đến mấy đứa con gái vớ vẩn bên ngoài nữa, xem như   thu tâm ."
Ông dừng  một chút,  tiếp tục: "Lúc  ở Anh, hai đứa chỉ là đính hôn  danh nghĩa. Bây giờ về Hồng Kông , nhân tiện tổ chức hôn lễ . Hai đứa cũng  còn nhỏ nữa, mau chóng  định, sinh một đứa con, để  với Nhị thúc của nó yên tâm."
Sắc mặt Chu Diệm lập tức lạnh xuống. Không cần nghĩ ngợi,  dứt khoát từ chối ngay: "  đồng ý!"
Các đường nét vốn dĩ ôn hòa  gương mặt Chu Diệm giờ đây như  một lớp sương lạnh bao phủ. Đôi mắt sắc bén quét về phía Tra Mỹ Linh, giọng điệu chất vấn đầy lạnh lẽo-
"Là ý của cô? Cô rõ ràng  mấy năm nay    ý định kết hôn,  mà còn giở cái trò ?"
Vân Vũ
Sắc mặt Tra Mỹ Linh thoáng cứng . Cô tA Hằng   ngờ Evan  đột ngột nhắc đến chuyện hôn sự: "Không  !"
Đôi mắt phượng dài hẹp của Chu Diệm  nheo , khóe môi cong lên một nụ  nhưng chẳng hề chạm đến đáy mắt, ngược  còn lộ  vẻ âm trầm nguy hiểm-
"Tra Mỹ Linh,  ghét nhất là phụ nữ tự ý quyết định  , càng ghét  ép cưới. Cô nghĩ  khác gì những  phụ nữ khác,  tư cách quản  ? Hử?"
Sắc mặt Tra Mỹ Linh tái nhợt , cô  hít sâu một , cố nuốt xuống nỗi tủi hổ, nhẹ giọng giải thích: "A Diệm,  hiểu lầm  ,  thực sự  ! Trước khi đến đây,      chú Evan sẽ  chuyện  ... "
Evan thấy Chu Diệm nổi giận trút hết lửa lên Tra Mỹ Linh, phản ứng còn kịch liệt như , cũng  khỏi sững .
Ông nhíu mày, tức giận quát: "A Diệm! Cậu  kiểu đó còn là lời con  ? Nhóc con, ăn  cho cẩn thận! Chuyện   liên quan đến Annie, là ý của !"
Chu Diệm hừ lạnh, khóe môi nhếch lên một nụ  đầy châm biếm: "Chu Hai của  còn  quản  chặt đến thế, mà chú Evan  bận tâm  nhiều  đấy."
Sự ngang tàng, bất cần của  khiến huyệt thái dương Evan giật giật, gần như  bùng nổ: "Chu Diệm! Cậu quá đáng lắm !"
Chu Diệm  hề để tâm, dứt khoát  dậy, sải bước chuẩn  rời .
"Rầm!" Một tiếng động lớn vang lên- Evan đập mạnh xuống bàn  việc, chiếc cốc  cũng run lên theo chấn động.
"Tên nhóc hỗn xược,   xuống ngay! Trừ khi    tiếp tục  ở Cục Điều tra Tội phạm  tổ chức nữa!"