Lúc hai  trả phòng, Ninh Viên   thấy Tần Hồng Tinh.
Tần Hồng Tinh đang ăn sáng ở  lầu,  một chiếc áo khoác  nhập khẩu Liên Xô màu xanh lục đen mới nhất, bên tai cài chiếc kẹp tóc bằng nhựa acrylic nhập khẩu cùng loại.
Lông mày kẻ nhỏ,  gò má  cao  tán một lớp phấn hồng nhạt.
Trông vẫn sang trọng và lạnh lùng,  hợp với nhà khách của huyện.
Nhìn thấy Ninh Viên và Vinh Chiêu Nam  lượt  xuống, ánh mắt Tần Hồng Tinh lóe lên tia lạnh giá, như thể   thấy Ninh Viên.
Cô  chỉ gật đầu với Vinh Chiêu Nam một cách bình tĩnh: "Nam ca, chào buổi sáng."
Vinh Chiêu Nam cũng tùy ý gật đầu: "Ừ."
Thấy    chuyện với , Tần Hồng Tinh  hiệu cho nhân viên phục vụ bên cạnh mang đồ ăn sáng lên——
"Nam ca, hôm nay em  bảo đầu bếp chuẩn  bánh bao và quẩy, em còn đặc biệt chuẩn  đậu hũ muối và củ cải ớt."
"Đồ ăn ở nhà khách nông thôn  cũng tạm , tiếc là   nước đậu, em nhớ   thích mà."
Vân Vũ
Ninh Viên  bàn của Tần Hồng Tinh bỗng chốc chất đầy đồ ăn sáng, nhất thời  chút    gì: "..."
Cô chị lạnh lùng  đang phô trương sự  thiết từng  với đại lão Vinh  mặt cô ?
 cô nhớ, về   báo chí truyền thông, phu nhân kết hôn với đại lão Vinh   họ Tần, họ của vị   đặc biệt, cô  nhớ tên nhưng nhớ họ.
Vì , Ninh Viên    cảm thấy áy náy với Tần Hồng Tinh, chỉ  Vinh Chiêu Nam: "Anh  ăn đậu hũ muối ở nhà khách thì cứ ở , vì đậu hũ trong mắt  miền Nam như em chỉ  thể là ngọt, em sẽ đến chỗ chị Chương ăn!"
Cô   hứng thú  chuyện với tiểu thư từ kinh thành , đem mặt nóng áp  m.ô.n.g lạnh.
Vinh Chiêu Na khựng ,  vẻ mặt của Ninh Viên,  chút buồn : "Ừ, mấy năm nay  đày xuống, khẩu vị  đổi ,  cũng ăn đậu hũ ngọt."
Ninh Viên  biểu cảm khó coi của Tần Hồng Tinh, tâm tình trở nên  hơn: "Ừ,   thôi."
Cũng  điều đấy.
Hai  cùng  thanh toán tiền phòng  rời khỏi nhà khách.
Tần Hồng Tinh cuối cùng  nhịn ,  dậy "rầm" một tiếng, quét sạch tất cả đồ ăn sáng  bàn xuống đất.
Nhìn chị nhân viên phục vụ bên cạnh trợn trắng mắt,  đến , ngày ngày lãng phí lương thực, trời đánh sét đánh!
Đặt  mấy năm , tác phong  của loại bà vợ giai cấp địa chủ , chị  nhất định tố cáo lên , bắt con đàn bà   đấu tố!
Tần Hồng Tinh  dậy, hít sâu một ,  bóng lưng của Ninh Viên, trong mắt tràn đầy hàn ý.
Cô   tra  nhà của con đàn bà nông thôn  ở  .
Bây giờ cô  sẽ  thẳng đến Ninh Nam!
Xem con khốn Ninh Viên   thể ngang ngược  mặt cô  đến khi nào,  còn thích ăn đậu hũ ngọt, thứ đó ăn  !
Vinh Chiêu Nam rõ ràng là cố ý nâng đỡ mặt mũi cho con đàn bà đó,  là  phương Bắc,   thể đổi khẩu vị,  ăn đậu hũ ngọt!
...
Rời khỏi nhà khách, hai  đẩy xe đạp cùng đến quán ăn nhà nước của chị Chương, nộp phiếu lương thực, ăn đậu hũ, bánh bao, quẩy, sữa đậu nành.
Vinh Chiêu Nam đèo Ninh Viên lên xe   về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-trung-sinh-toi-ket-hon-lai-lan-nua/chuong-97-em-moi-la-doi-tuong-cua-anh.html.]
Có  ở bên cạnh, Ninh Viên  sợ    của Liễu tam thúc để ý nữa.
Dù  vị  vốn là lính trinh sát đỉnh cao,   thể     theo dõi  ?
Đạp xe  nửa đường, Vinh Chiêu Nam đột nhiên tùy ý hỏi: "Nghe  hôm qua em gọi điện về nhà?"
Ninh Viên vịn ghế  xe, cố gắng  để  đ.â.m  lưng , gật đầu: "Vâng, Trần Thần  với  ?"
Vinh Chiêu Nam thong thả : "Lý Diên  với ,  đặc biệt đến tận nhà cảnh cáo , tránh xa em , để em  vì  mà   nhà mắng."
Ninh Viên sửng sốt: "Chuyện ... em    còn tìm  nữa,  đây     như ."
Cô thật sự   dạo  Lý Diên  ,  thời điểm , mặc dù họ  gặp mặt vài , nhưng vẫn  quyết định hẹn hò  cùng.
Sao   bắt đầu quấy rầy thế?
Cô nhớ  rõ, Lý Diên cũng   tình cảm sâu đậm với cô, căn bản   chuyện yêu đương gì, chỉ là   thấy còn hợp .
Kiếp , cô  đồng ý hẹn hò với Lý Diên, là bắt đầu thời kỳ thanh niên tri thức đại hồi thành,  đó cô  nhà máy,  lên thành phố  việc,  trắng  là chỉ gặp mấy   kết hôn.
Thuận theo tự nhiên,  thành nhiệm vụ cuộc đời mà thôi, đối tượng    là Ninh Viên của cô, thì cũng  thể là A Bính Đinh nào khác.
"Hình như em cũng  hiểu rõ vị bí thư đội đó lắm." Vinh Chiêu Nam  biểu cảm, vẫn đạp xe.
Không   như ? Vậy là  thế nào? Giọng điệu của con bé  lộ  sự quen thuộc với Lý Diên, thậm chí  giống như chỉ hẹn hò mới cảm nhận .
Ninh Viên nhíu mày, chỉ  thể nhấn mạnh: "Em cũng   dạo    , sáng hôm qua em    rõ với  ."
Mới kết hôn  hai năm, cô trong nhà máy  ba ca mệt đến sảy thai, Lý Diên cũng   vẻ gì quan tâm, bận rộn phấn đấu công việc, thăng tiến  ngừng.
Kết quả  ba ca nhiều năm, cô  vắt kiệt sức đến sảy thai liên tục mấy , mãi đến năm ba mươi tuổi, Lý Diên mới phát hiện, nhiệm vụ cuộc đời    thể thiếu con cái.
Lúc đó  mới chịu đồng ý chuyển cô  khỏi cái xưởng dệt lụa khổ sở đó, cũng là vì  cần một đứa con.
Hắn đối với cô   càng ngày càng  hài lòng, học vấn thấp, da dẻ  và đen, công việc tầm thường   gì, mới   tri kỷ ở thông tấn xã kéo dài hơn mười năm.
Sao,   cô quyết định   phiền  nữa, Lý Diên    những hành động kỳ lạ ?
Vinh Chiêu Nam đột nhiên phanh gấp, chân dài chống xuống đất.
Ninh Viên  đề phòng, cả  đ.â.m  lưng , mũi và chỗ mềm ở n.g.ự.c đều đau điếng.
"Sao thế, đ.â.m  gì , phanh gấp ?!" Nước mắt cô sắp trào ,   nên xoa mũi  ngực.
Vinh Chiêu Nam  đầu  cô, ánh mắt sắc bén: "Ninh Viên, chúng   ở bên , dù là danh nghĩa,  cũng   em cho đàn ông khác hy vọng  cần thiết, bây giờ em là đối tượng của ."
Ninh Viên chỉ thấy câu    chút kỳ quặc, cô cũng    là kỳ ở .
Nói là    về "công việc" kết hôn giả,   dây dưa đến đàn ông khác,  còn hy vọng  hy vọng.
Có lẽ là vì Lý Diên  mang đến phiền phức cho  ?
Ninh Viên vẫn  ngại ngùng xoa mũi gật đầu: "Ừ,  , em  , chuyện  là do em xử lý  , ảnh hưởng đến ."
Ít nhất Tần Hồng Tinh  dám đến  mặt cô một  để  lời hung hăng.
Vinh Chiêu Nam  vẻ mặt của cô, khóe miệng nhếch lên,  là  con thỏ xoăn   hiểu  ý trong lời  của .
Gà  với vịt...