Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-02-03 12:55:57
Lượt xem: 209

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc đó cô nghĩ, nếu kết hôn mà là khác giới trong buổi xem mắt, Hàn Cảnh Viễn cũng chủ động tiếp cận thì cô cũng cố chấp tránh xa phiền phức như .

cô vẫn cố gắng đến gần hơn, dù cô cũng thích nhiều như .

Chắc chắn sẽ nhiều phiền toái tới tìm bọn họ.

Tô Anh tiện liên hệ trực tiếp với Văn Diễn. Dù vẫn còn là trong tổ chức . Nếu nghi ngờ thì sẽ rút dây động rừng.

, Tô Anh gọi điện về nhà cho Tô Tân Ý, : "Tân Ý, ngày mai cô thể kiếm cớ liên lạc với Văn Diễn với mấy câu ?"

"Được."

Tô Tân Ý thấy sự cho sự của Tô Anh, hiểu hỏi: "Cô do dự cái gì? Không hai chúng đều thỏa thuận rằng sẽ là liên lạc giữa cô với Văn Diễn ?"

Tô Anh ái ngại : " nếu cô thường xuyên liên lạc với Văn Diễn, Cố Thành Phong sẽ hiểu nhầm."

Tô Tân Ý mỉm , Tô Anh đừng nghĩ quá nhiều: "Có lẽ sẽ ghen nhưng nhất định sẽ tin tưởng . Chúng chuyện đều tuyệt đối tin tưởng lẫn , sẽ bao giờ để chuyện của Đinh Thư Nhã tiếp tục xảy ."

"Vậy thì ."

Tô Anh cúp điện thoại, đó về nhà.

Hàn Cảnh Viễn nét buổi tối sẽ về nên nhắc Tô Anh hãy nghỉ ngơi sớm. Lúc cô về thì mấy đứa trẻ vẫn ngủ mà ở phòng khách chờ cô.

Thầy Tô Anh về, bọn nhóc chạy , vây quanh cô hỏi han: "Thím hai, thím và chú hai đột nhiên gọi khiến chúng con sợ c.h.ế.t khiếp. Thím ?"

Tô Anh : "Thím , ở cơ quan một vụ án, cấp nhờ thím phụ trách nên mấy ngày nữa lẽ sẽ bận."

Cố Tri Nam lo lắng : "Chị, vụ án như thế nào, nguy hiểm ?"

Tô Anh đáp: "Đây là vụ án bí mật, chị thể với mấy đứa. Các em ngủ sớm , đừng lo lắng gì nhiều, vụ án nguy hiểm ."

Vì ngày mai mấy đứa nhỏ còn học nên Tô Anh kêu chúng ngủ sớm. Hàn Cảnh Viễn cũng hỏi cô về vụ án.

Anh chỉ lo lắng và công tác.

"A Anh, lẽ thời gian thành nhiệm vụ sẽ dài."

Lúc bọn họ lấy , cô cũng chuẩn sẵn tâm lý nên hỏi: "Khi nào thì ?"

"Vốn dĩ định đêm nay luôn. ở cùng em và mấy đứa một đêm nên cấp đồng ý dời đến sáng mai."

Tô Anh : "Vậy còn đó gì sáng mai dậy sớm thì nhanh thu dọn hành lý còn ngủ nữa."

Tuy nhiên Hàn Cảnh Viễn ngăn cô đó kéo cô. Tô Anh mất đà, ngã vòng tay của .

Có gật đầu khuôn mặt tuấn tú của Hàn Cảnh Viễn thì cảm thấy áy náy.

Cô xóa ký ức của về hai . Vậy mà thứ ba hai gặp , họ quyết định sống chung.

Đây là một chấp niệm vô cùng mạnh mẽ, nó khiến cảm giác quen thuộc với cô gái đổi diện mạo. Tô Anh thể giải thích rõ ràng.

Cô ôm cổ hỏi: "Sao , đỡ ?"

Hàn Cảnh Viễn chua chát, buột miệng : "Haizz Anh yêu em , bắt đầu từ khi nào?"

Tô Anh , xoa mặt : "Em yêu em."

"Hôm nay lão Đinh hỏi tin duyên phận ? Anh trả lời là . Anh luôn cảm thấy chúng quên kiếp . Anh quan tâm diện mạo của em đổi như thế nào, nhưng cảm thấy thể nhận em. Hãy tin , cả đời sẽ chỉ yêu em."

Tô Anh vô cùng cảm động, cô cũng cảm thấy điểm chẳng lành nên vội vàng cắt ngang.

"Anh như thể sẽ bao giờ về nữa thế. Anh khiến em khó chịu."

Hàn Cảnh Viễn áy náy : "Anh xin , Anh chỉ cho em yêu em."

Trái tim Tô Anh mềm nhũn, đáp: "Được , em ."

Cô đột nhiên nhớ một câu Hàn Kinh Thần từng : Nếu chết, bố chắc chắn sẽ lo lắng cho và nhất định sẽ nghĩ về gia đình, lẽ cũng sẽ chết.

Tô Anh quyết định sẽ một lá thư.

: "Hàn Cảnh Viễn, em cho chuyện . Cho dù chúng nhiều lý do để chia tay, hoặc nếu chết, em sẽ bao giờ kết hôn nữa. Thật sự em tìm đàn ông nào hơn . Vì , Nếu một em chăm sóc bốn đứa trẻ thì nhất định về, ?"

Hàn Cảnh Viễn giấu nổi sự vui mừng trong mắt, gật đầu thật mạnh : "Được, sẽ cố gắng để một em nuôi bọn nhỏ."

Trời sáng, Tô Tân Ý ôm một con ch.ó hoang đến gõ cửa tìm Văn Diễn, vẻ mặt lo lắng : “Đồng chí Văn Diễn, thể giúp xem con ch.ó một chút ? thấy nó vô cùng khổ sở, ăn gì.”

Một vài trong viện bất mãn vì đánh thức lúc trời sáng, họ cũng lòng thương cảm đối với động vật nên oán giận .

“Chỉ là con ch.ó hoang thôi mà. Tại lãng phí sức để cứu chúng gì? Phí cơm!”

“Có lẽ nhờ xem bệnh cho chó chỉ là cái cớ chứ thật đến gặp Văn Diễn.”

“Không đến mức đấy chứ. Gia cảnh của cô gái , còn xinh nữa, đến mức tìm thấy một đối tượng .”

“Các hiểu . Cô gái thích đồng chí Văn Diễn. Anh tuấn tú, trẻ trung như còn gì. Cháu gái ngoại còn thích nữa là... Con bé lúc nào cũng bảo mai mối cho nó.”

Tô Tân Ý mắng mấy há mồm bàn chuyện xem náo nhiệt: “ thích thì nhờ khám bệnh cho chó đấy, ăn cơm và tiêu tiền của nhà mấy mà cứ bậy. thích đấy, mấy quản ?”

Gia cảnh nhà Tô Tân Ý khá . Mọi đang xem náo nhiệt thì hổ, tự bảo về.

Văn Diễn mở cửa thấy thấy bạn của Tô Anh đang bế con ch.ó đến nhờ xem bệnh. Anh cũng tính, còn nhiệt tình nên lập tức xoay cầm áo khoác :

“Trong nhà thiết kiểm tra, cô cùng đến trạm chăn nuôi .”

“Được. Nãy đạp xe đến đây. Anh ôm chó nhé, tô chở . Yên tâm, khỏe lắm, nhanh sẽ đến đó thôi.”

Văn Diễn:…

Anh thật sự cao, chân còn dài, đằng ôm chó thì chân sẽ quệt xuống đất. Mọi thấy đằng khổ sở co chân thì lộ ánh mắt đồng tình. Tô Tân Ý cũng đạp bàn đạp, vững vàng đèo một một chó đến trạm chăn nuôi.

Hôm , lúc trời còn sáng hẳn, Hàn Cảnh Viễn rời . Tối hôm qua Tô Anh quá mệt nên ngủ gì. Lúc tỉnh dậy, cô thắc mắc tại thể lực của đàn ông như .

Trước khi Hàn Cảnh Viễn để một tờ giấy bàn. Anh , Tô Anh hãy chờ về.

Tô Anh nhịn , cẩn thận kẹp mảnh giấy cuốn sổ. Suy nghĩ một chút, cô lấy cuốn nhật ký mà Trần Võ Sinh đưa cho cô ở ngăn kéo cùng đặt mảnh giấy và gấp .

Hàn Kinh Thần dụi mắt ngáp một cái. Lúc chuẩn đánh răng để nấu cơm thì phát hiện Tô Anh xong cơm sáng, bánh trứng và mì.

Mặc dù ngon nhưng chúng đắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-108.html.]

Hàn Kinh Thần xuống bếp, hỏi: “Thím hai, chú con khi nào ? Có kịp ăn sáng ?”

Tiếc thật đấy, lâu lắm thím hai mới bếp mà. Chú hai đúng là lộc ăn.

Tô Anh : “Tối hôm qua thím ngủ say quá nên gì. Con nốt bánh trứng nhé, thím .”

Tô Anh cầm mấy cái bánh trứng xong ngoài. Lúc cô qua nhà của Quan Minh thì thấy hai vợ chồng đang ngoài cửa.

Bên cạnh Quan Minh là túi hành lý, lẽ cũng nhiệm vụ.

Thịnh Hồng Tuệ lóc, ôm Quan Minh nỡ buông. Cô để chồng , miệng ngừng hỏi:

“Rốt cuộc nhiệm vụ gì, tại gấp như ? Anh còn khi nào trở về. Em mới sảy thai, nhẫn tâm để em ở nhà một ?”

Quan Minh vô cùng khó xử nhưng nhất quyết : “Ngoan nào. Sao em nghỉ việc ở Liên đoàn Phụ nữ ở nhà nghỉ ngơi cho .”

Tô Anh nổi da gà, rảo bước nhanh hơn, cách vợ chồng họ càng xa càng .

Lúc khỏi viện, đúng lúc Tô Anh ăn xong bánh trứng. Xe buýt còn đến, cô chủ nhiệm Tha đến đồn công an báo án kéo .

“Tiểu Tô, cô đến . Thật quá. báo án.”

Tô Anh cùng chủ nhiệm Tha lên xe buýt, căn cứ.

Trên xe, chủ nhiệm Tha với cô, trong căn cứ đàn ông khiến vợ sảy thai. Gia đình vợ gọi điện đến nhưng bên nội cố ý, chuyện xảy đều là tai nạn, các đồng chí trong Liên đoàn Phụ nữ hòa giải.”

Chủ nhiệm Tha sợ xảy đánh đến đến tìm cảnh sát nhờ giúp đỡ. Có cảnh sát ở đó, bọn họ chắc chắn sẽ dám loạn.

Tô Anh vén tay áo lên : “Chủ nhiệm Tha, cô tìm nhầm . Loại đàn ông , cho dù là cố ý vô tình, nếu vợ, sẽ cho đánh c.h.ế.t mất, bằng để Tiểu Chu giải quyết.”

“Tiểu Chu việc . Anh giải quyết chuyện .”

Chủ nhiệm Tha thở dài tiếp: “ nhiều thuyết phục gia đình họ nhưng phụ nữ chịu ly hôn, nếu họ ly hôn, con của họ sẽ coi thường. Cô cũng cho đơn vị xử phạt chồng , sẽ ảnh hưởng đến kinh tế của gia đình. Anh trọng nam khinh nữ, chỉ con trai. Nếu đứa trẻ sinh là con gái, sẽ nhận con của em con nuôi.”

“Đi thôi. Chúng đến xem, lỡ nhà đẻ của cô với nhà chồng đánh , coi như đến hòa giải.”

Tô Anh nghĩ, nếu họ đánh chắc chắn sẽ gọi cảnh sát. Dù đến đây , cô cũng qua xem một chút.

Trong khu cho trong viện, nhiều hàng xóm vây kín cửa. Thịnh Hồng Tuệ mới sảy thai, chỉ nghỉ ngơi vài ngày về việc vị, đang cố gắng thuyết phục phụ nữ .

“Là cô chăm sóc , khiến chồng và cháu trai cô ngạt khí. Chồng cô vội vàng đẩy cô , cố ý, may mà vợ và cháu trai cứu, nếu chuyện sẽ như thế nào?”

Người phụ nữ lóc : “Mẹ chồng và cháu trai , nhưng đứa con trong bụng thì còn nữa. Chuyện thì ? Gia đình ly tán, nhất định ly !”

Tô Anh hết nổi. Mọi chuyện đến mức phụ nữ chỉ nghĩ đến chuyện ly chứ ly hôn.

Cô cũng lười lên tiếng khuyên bảo mà chỉ ước họ đánh , đó cô sẽ dẫn hết bọn họ đến đồn cảnh sát giáo huấn một chút.

Thịnh Hồng Tuệ khuyên: “Đứa trẻ trong bụng cô cũng là con gái, mất cũng đáng tiếc. giống . Mẹ chồng cho uống thuốc một cách tùy tiện mới khiến đứa bé trong bụng biến mất. Mặc dù nó cũng thành hình, nhưng là con gái nên mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Cô gái , chuyện đến nước thì để nó qua . Hãy dùng nội đau để kéo đàn ông của về vì khiến cảm thấy áy náy, vợ chồng cãi vã, tình cảm xuống.”

Người phụ nữ dần thuyết phục, im lặng lắng .

Tô Anh tức đến mức run rẩy, đây là chuyện quái quỷ gì .

Cô chỉ cửa phòng ngủ, hỏi Tha Huệ Quyên: “Chủ nhiệm Tha, Liên đoàn Phụ nữ ở đây là để giúp đỡ phụ nữ và trẻ em. Nếu cô coi các bé gái là con , chị vẫn để cô việc trong Liên đoàn Phụ nữ ?”

Tha Huệ Quyên cũng tức giận đến suýt hộc máu: “Sớm muộn gì cũng khai trừ cô !”

Cuối cùng, sự hòa giải của Thịnh Hồng Tuệ, hai nhà đẻ và nhà chồng tranh cãi nữa mà đến hòa giải, ai cũng cảm thấy thỏa mãn.

Người chồng hết áy náy với vợ, nhà chồng nhắc đến đứa trẻ nữa.

Thịnh Hồng Tuệ vô cùng đắc ý, cảm thấy bản thành công việc .

Tô Anh lạnh, trong cuộc còn để bụng, cô là ngoài thì việc gì nổi giận, ảnh hưởng đến cơ thể quý giá .

Trở đồn công an, Tiểu Chu đang sốt ruột nhưng thấy sự tức giận Tô Anh.

“Chị Anh, đến đến giờ ?”

Tô Anh : “Buổi sáng chủ nhiệm Tha gọi căn cứ xử lý vụ tranh cãi. sẽ đơn xin công tác bên ngoài.”

“Giải quyết thế nào ?”

Tô Anh châm biếm : “Xong . Sao thể chứ. Một đám súc sinh, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!”

Tiểu Chu lúc mới thấy Tô Anh tức giận nên dọa dám hỏi tình hình cụ thể.

“Sáng nay, chị của chị Anh ở Bắc Kinh gọi điện tới, gọi hai cuộc luôn, vẻ như chuyện gấp nhưng chị ở đây. Lát cô gọi .”

Là Tô Tân Ý! Cô hành động nhanh thật. Mới sáng sớm mà chuyện với Văn Diễn xong .

Tô Anh vội gọi cho Tô Tân Ý.

Hôm nay vì giúp Tô Anh chuyện quan trọng nên Tô Tân Ý xin nghỉ ở nhà. Vì lúc Tô Anh gọi , cô máy ngay lập tức.

Tô Tân Ý đang cạnh điện thoại nên thấy tiếng chuông đầu tiên, cô nhấc máy.

“Tô Anh, với Văn Diễn . Nếu cô tiện trả lời thì đừng gì.”

Tô Anh : “Được , đây, cô .”

Mặc dù trong nhà chỉ một Tô Tân Ý nhưng cô vẫn dùng âm thanh nhỏ nhất để : “Văn Diễn , một địa vị trong gia đình ông chủ mới của bệnh nên nóng lòng tìm nhà mới, vì mới nhịn thả từng bức ảnh như .”

Văn Diễn quen gọi phục vụ là ông chủ. Ông chủ mới, lẽ đang ám chỉ gia tộc đang gây dựng và phát triển ở thế giới .

Còn Tô Tân Ý, cô cái gì thể hỏi, cái gì nên hỏi. Văn Diễn , chỉ cần cô truyền đạt bộ lời , Tô Anh chắc chắn thể hiểu .

Tô Anh cay mày, bọn họ cô xuất hiện. Muốn đến mức tìm tất cả những mà cô từng tiếp xúc ở thể giới để tìm cô.

Tô Tân Ý tiếp: “Văn Diễn còn , gần đây cô nhất định đề cao cảnh giác, cố gắng chữa bệnh cho ai. Anh , phần lớn những mà cô tiếp xúc gần đây đều âm mưu, cô suy nghĩ . Nếu cô gặp khổ nhục kế, khác tống tiền thì sẽ buồn bực mà chết. Anh, còn , sợ cô gặp chuyện nông dân và con rắn.”

Tô Anh sợ hãi, nếu Văn Diễn nhắc nhở, cô chắc chắn sẽ nghĩ đến tình huống .

Khổ nhục kế? Chữa bệnh?

Tô Anh suy nghĩ một chút, chắc lẽ Thịnh Hồng Tuệ nhà bên cạnh thuốc chồng đun cho vấn đề nên lấy nó là khổ nhục kế?

Hay, cả cô chồng đều thuốc vấn đề, đều khác lừa lợi dụng?

Tất cả đều khả năng xảy . Tô Anh nhịn rùng một cái, cảm thấy đối phương thật điên rồ.

Loading...