Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-02-03 12:56:17
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phần của tủ quần áo một cái rèm sáo mành gỗ, từ bên trong thể thấy gian phần ngoài ngăn cách, bên ngoài thể thấy bên trong tủ quần áo.
Tô Anh thấy khuôn mặt đàn ông vách ngăn ngăn cách, đôi mắt rủ xuống, cần thiết thêm nữa.
Người đàn ông qua vẻ ôn hòa vô hại ở dị giới, lúc đội trưởng hỏi tên là gì? Anh tên ‘ Khúc Lương ’.
Người mà bây giờ thấy, là của ở thế giới , hai khuôn mặt giống như đúc.
Khúc Lương đầu cánh tủ quần áo màu sơn trắng, Tô Anh sợ tới mức phía lưng dựa thành tủ, sợ một giây tiếp theo sẽ mở cánh tủ , dọa đến nỗi dám thở mạnh.
Tạ Phỉ Thúy từng , Tiết Hoành Đông lúc viện ghét cái tủ quần áo , nó giống quan tài, nhưng quan tài rõ ràng là sơn màu đen mới đúng.
Ai cũng dám đưa ý kiến phản đối, ngay cả khi đổi mấy phòng bệnh đơn, Tiết Hoành Đông cũng hài lòng, cuối cùng chọn một gian phòng xép gần phía đông nhất, còn để đặt một bộ quần áo màu đen ở tủ quần áo, dùng thế ông .
Cái tủ quần áo , sẽ mở cái tủ quần áo mặt Tiết Hoành Đông.
bây giờ khó , Tiết Hoành Đông kiểm tra sức khỏe , giờ phút cũng ở trong phòng bệnh, Tô Anh nghĩ tới con cháu hiếu thảo của ông sẽ một trở .
Đang lúc Tô Anh căng thẳng, tấm kính tường ngoài vang lên vài tiếng gõ nhẹ.
Ở góc độ của cô ở ngoài cửa sổ, những phòng xép đơn đều ở tầng cao nhất, đây chính là phòng bệnh ở tầng sáu…… Người đó là leo lên tầng sáu, là từ mái nhà trèo xuống ?
Khúc Lương cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt từ tủ quần áo, từ nhỏ uống thuốc đặc hiệu, ngũ cảm khác hẳn với thường, cửa phát hiện tiếng hô hấp nhẹ ở tủ quần áo.
Anh bước nhanh đến bên cửa sổ, mở khóa cửa sổ, Hàn Cảnh Viễn bám bệ cửa nhảy vọt một cách mạnh mẽ.
Khúc Lương khắp nơi thăm dò, Hàn Cảnh Viễn là từ mái nhà leo xuống , dùng dây thừng, thủ tồi, đây là buổi tối, cũng ai chú ý tới tường ngoài khu viện, đó đóng cửa sổ .
Hàn Cảnh Viễn tranh thủ thời gian vài phút, hỏi Khúc Lương: “Ở tầng bệnh viện ít, Tiết Hoành Đông lựa chọn mở hội nghị cơ mật như ở phòng bệnh, sợ ở phòng bệnh hai bên lén ? Còn nữa một lúc nhiều tới như , thật sẽ gây sự chú ý ?”
Khúc Lương dám cất tiếng to, chỉ thể nhịn xuống, nhịn xuống đến mức run rẩy.
“Phòng bệnh hai bên đều Tiết gia bao trọn , nửa tháng Tiết Hoành Đông viện, phòng bệnh hai bên lượt đến viện, đều là nhà Tiết gia của ông .”
Hàn Cảnh Viễn: “…… Đây là bệnh viện, một đám giả bệnh là khả năng, sẽ ai cũng bệnh chứ?!”
Khúc Lương châm chọc : “Những viện, là nhân vật cốt lõi của Tiết gia, tất cả đều ăn qua thịt và thuốc đặc hiệu, mất liên lạc cùng với đào nguyên ba năm, hàng trữ trong tay Tiết Hoành Đông nhiều lắm, từ một tháng một , đến ba tháng một , đến nửa năm một , bọn họ sớm bắt đầu cắn , thường xuyên sinh bệnh viện, là bệnh nhân thường xuyên của bệnh viện , kỳ lạ.”
Khúc Lương liếc tủ quần áo màu trắng, : “Không thể uống thuốc đúng giờ, dẫn tới tác dụng phụ của mỗi giống , ví dụ như , thể mơ thấy chuyện tương lai sắp xảy của cô gái đó trong tấm ảnh, điều cũng một thời gian dài mơ thấy, thật sợ cô gái xảy chuyện gì?”
“Tiết Hoành Đông vấn đề về nhận màu sắc, màu trắng thành màu đen, màu đen thành màu trắng, nên tủ quần áo là màu đen, giống quan tài, cho nên, cũng đừng leo ống dẫn thông gió cái gì nữa, tủ quần áo trốn , sẽ ở mặt Tiết Hoành Đông, mở cái tủ quần áo .”
Lúc cánh tủ đang Hàn Cảnh Viễn mở , Tô Anh hoảng sợ:……
Tô Anh còn kịp nghĩ lý do thoái thác, giây tiếp theo cánh tủ quần áo một đôi bàn tay to lớn kéo , bốn mắt , ở trong tủ quần áo và bên ngoài đều hổ.
……
Hàn Cảnh Viễn đột nhiên thấy vợ trốn trong tủ một bước, khi kinh sợ liền phản ứng cực nhanh, cánh tủ quần áo chỉ kéo một nửa, dùng thể che khuất tầm của Khúc Lương, lách chen tủ quần áo, chiếm trọn một chút gian đó trong tủ, còn thuận tay đóng cánh tủ .
Bên ngoài Khúc Lương:……
Mẹ nó, bên trong là vợ của Hàn Cảnh Viễn, mới phát tiếng, đó thể chờ đợi chui đó chứ?
Khúc Lương gõ gõ tủ quần áo, ý bảo Hàn Cảnh Viễn chuẩn , đó đóng cửa phòng ngoài.
Không gian nhỏ hẹp của tủ quần áo, Tô Anh cùng nam nhân gần như mặt dán mặt, chỉ thể gắng gượng chào hỏi: "Trùng hợp , cũng tới đay điều tra manh mối ?”
Hàn Cảnh Viễn: “Còn em từ là buổi tối ngủ ở nhà Tô Tân Ý thì ?”
Tô Anh: “Anh nhiệm vụ về, chính là nhiệm vụ trốn trong tủ quần áo? Em gì cũng tính là nhân viên ngoài biên chế, mà cũng thật với em.”
Hàn Cảnh Viễn thấy chút : "Một là lúc chúng tạm biệt , còn báo cáo với chính ủy, hai là Khúc Lương đột nhiên tìm tới , chờ báo cáo gấp với lãnh đạo, kịp thông báo với em .”
Tô Anh cái tên 250 (đồ ngốc) Khúc Lương , với Hàn Cảnh Viễn bao nhiêu bí mật của Tiết gia?
Anh thể trong ứng ngoại hợp tạo cơ hội trốn tủ quần áo cho Hàn Cảnh Viễn tới hội nghị bí mật của Tiết gia, hẳn là hết chuyện Tiết gia giao dịch đào nguyên .
Nếu Khúc Lương ngay cả loại chuyện là thai song sinh, hơn nữa một trong hai còn mang tới đào nguyên cũng , cô sẽ cần thiết xóa ký ức tương quan về đào nguyên của Tiết Hoành Đông và mấy .
Tô Anh sờ túi quần của Hàn Cảnh Viễn tìm đồ vật, Hàn Cảnh Viễn cả cứng đờ, khàn giọng hỏi: “Em sờ loạn cái gì ?……”
Tô Anh : “Có cái gì đó vướng em, em xem đó là cái gì?”
Hàn Cảnh Viễn:……
Sau đó Tô Anh lấy viện tinh hạch hoa mỹ từ trong túi của , cô cảm nhận Hàn Cảnh Viễn, luồng năng lượng tinh hạch quái vật đột biến.
Trong tủ quần áo tối tăm vẫn là thể thấy rõ một chút, đây là viên tinh hạch quái vật đột biến cấp một, thuộc loại kém nhất, viên nhất là cấp chín, đào nguyên bên đoán chừng cũng lỡ cho Tiết gia loại , nếu cho, thể của bọn họ sợ rằng chịu nổi.
Tô Anh hỏi: “Thứ lấy từ chỗ nào?”
Hàn Cảnh Viễn thì thầm ở bên tai cô: “Khúc Lương đưa, là thuốc đặc hiệu của đào nguyên cho, quên một ít ký ức ? Anh ăn thuốc , là thể khôi phục ký ức.”
Tô Anh: “…… Anh sẽ tin chứ? Anh xem Tiết gia một đám viện, đều là di chứng khi uống thuốc, c.h.ế.t hả?”
Hàn Cảnh Viễn: “Anh định ăn…… suỵt, tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-119.html.]
Tô Anh cũng thấy tiếng bước chân, hai lập tức im bặt, nín thở.
Xuyên thấu qua tấm mành chéo của tủ quần áo, thể thấy rõ tổng cộng năm tiến , Tô Anh từ chỗ Văn Diễn xem qua ảnh, Hàn Cảnh Viễn cũng từ tấm ảnh mà Khúc Lương cung cấp, phân biệt phận của một vài bên ngoài.
Người bảy tám chục tuổi xe lăn đẩy chính là Tiết Hoành Đông, đẩy xe lăn chính là phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi, Văn Diễn họ gì? Người trong nhà đều tôn xưng bà là Cô Hội, mười mấy tuổi tới Tiết gia hầu, từng cứu Tiết Hoành Đông, ông tín nhiệm.
Người nhỏ tuổi nhất là Tiết Kim Vân, mới đầu hai mươi, thể tới tham gia hội nghị gia tộc như , ít nhất Tiết Hoành Đông yêu thương hơn so với Khúc Lương.
Một nam một nữ còn đều là trung niên 40 tuổi, nam chính là cháu ngoại của Tiết Hoành Đông, chính là dẫn con trai và em gái về, phụ nữ là con gái của trai Tiết Hoành Đông, cháu gái của Tiết Hoành Đông.
Năm , mắt là nhân vật cốt lõi của Tiết gia rõ nội tình của đào nguyên.
Vốn dĩ Tô Anh chỉ cần đem kí ức liên quan đến đào nguyên của năm bọn họ xóa sạch thì vạn sự đại cát, đó về đảo Nam đảo tiếp tục cuộc sống.
hiện tại Khúc Lương tất cả những gì cho Hàn Cảnh Viễn, cô cần thiết điều thừa.
……
Tiết Quyền Hải đề phòng ngó mắt bảo mẫu Tiết gia, bất mãn : “Cậu , thể để một bảo mẫu tới tham gia hội nghị quan trọng như chứ?”
Trong âm thanh già nua của Tiết Hoành Đông lộ vẻ yếu ớt suy yếu.
Ông : “Cô Hội giống như con gái của , thuốc đặc hiệu và thịt đặc hiệu thịt mấy năm nay đều là nó bảo quản phân phối, một sai sót cũng , thà rằng lấy chồng cũng ở trong nhà chăm sóc , nếu nó tư cách……”
Tiết Hoành Đông đảo mắt một chút huyết mạch Tiết gia ở đây: "Vậy các đều tư cách.”
Tiết Quyền Hải thầm một câu: " cô họ Tiết, cũng Tiết gia, khó tin tưởng.”
Tiết Nhã Mai vội vàng đem chuyển chủ đề: "Cô Hội hẳn là rõ ràng nhất, thịt và thuốc còn của chúng nhiều lắm, đào nguyên bên rốt cuộc khi nào thể mở cửa cho tới?”
Tiết Hoành Đông ho khan vài cái, Cô Hội vỗ vài cái phía lưng cho ông , đó rót một cốc nước ấm, lấy một hộp gỗ đàn nhỏ, lấy một viên thuốc dạng tinh thạch, cho Tiết Hoành Đông ăn .
Sau đó mở bình giữ nhiệt , đổ một chén canh thịt, Tiết Hoành Đông từ từ ăn.
Toàn bộ quá trình một ai dám chuyện.
Vẫn luôn chờ Tiết Hoành Đông ăn xong thịt, Tiết Quyền Hải mới nhỏ giọng oán giận: "Cậu, còn tới thời gian , uống thuốc và ăn thịt như ?”
Tiết Hoành Đông dường như khôi phục chút sức lực, : “Bởi vì việc lớn yêu cầu tinh lực để xử lý, để Cô Hội với các ”
Biểu cảm của khác , việc lớn quan trọng đến mức uống thuốc để xử lý, Cô Hội cư nhiên rõ ràng , lúc , ngay cả Tiết Nhã Mai quan hệ tương đối với Cô Hội, biểu cảm cũng trở nên ngưng trọng.
Mặc kệ những biểu cảm gì, thái độ gì, Cô Hội luôn giữ vẻ mặt vô cảm, khiến khác cảm xúc.
Người mà bà trung thành dường như chỉ gia chủ Tiết Hoành Đông .
Cô Hội : “Dựa theo những gì Khúc Lương thấy trong giấc mơ về những chuyện xảy với trưởng của , thể xác nhận cô gái đó tấm ảnh, quả thật tới bên chúng .”
Tin tức Tiết gia sớm đoán , Tiết Quyền Hải bất mãn : “Biết thì tác dụng gì? Chúng thử thật nhiều cách, đều tìm thấy cô .”
Anh bắt đầu đưa phương án kiên trì của nhưng đều phủ quyết.
“Cô gái mạo hiểm mở cửa từ đào nguyên cõng trở về, cô để ý họ Hàn như , bằng chúng bắt cóc họ Hàn , ép cô xuất hiện là ?”
Bọn họ bàn đến cô gái tấm ảnh, Tô Anh liền cảm giác đàn ông bên cạnh kiềm chế.
Giờ phút vẫn nắm chặt tinh thạch trong lòng bàn tay, Tô Anh mở lòng bàn tay , tịch thu tinh thạch, để tránh khống chế nổi ăn nó.
Hàn Cảnh Viễn áy náy, khi ở lòng bàn tay Tô Anh ba chữ, ‘ yêu em’, Tô Anh cúi đầu, nhịn .
……
Bên ngoài vẫn còn đang tiếp tục chuyện.
Tiết Hoành Đông nữa bác bỏ cái phương án : "Thân phận của Hàn Cảnh Viễn đặc thù, cháu hại c.h.ế.t cả Tiết gia ?”
Tiết Quyền Hải : “Sợ cái gì? Dù chúng cũng dự định khi mở cửa, tất cả đều đến đào nguyên sống một cuộc sống thần tiên.”
Tiết Hoành Đông chút hối hận, lúc đầu nên mềm lòng dẫn con trai của em gái về, quả nhiên con hoang chính là con hoang, thể trọng dụng.
Lúc Cô Hội : “ giải mã cảnh trong mơ của Khúc Lương, hiện tại chỉ cần theo yêu cầu của đào nguyên bên truyền là , đừng tự tiện chủ gây thêm rắc rối.”
“Là tin tức gì?”
“Đào nguyên tìm biện pháp, thể mở cửa một nữa, nhưng chỉ thể đưa một qua đây, bọn họ tìm nuôi của cô gái tấm ảnh, ngày và địa điểm mở cửa định xong, chờ chúng nuôi của cô trong tay, nghĩ cô sẽ chủ động tới tìm chúng .”
“Một mà thôi, cô thật sự chịu xuất hiện?” Tiết Quyền Hải tin.
Cô Hội : “Người Đào nguyên cô nhất định sẽ xuất hiện, chẳng lẽ các tin đào nguyên?”
Những mặt ở đây đối với đào nguyên sùng bái một cách mù quáng, bên chắc chắn là .
Tiết Quyền Hải gấp chờ nổi: "Thật nuôi của cô gái trong tấm ảnh trông như thế nào?”
Cô Hội biểu cảm c.h.ế.t lặng: "Mọi đều một cái mũi hai con mắt, gì đặc biệt.”
Hàn Cảnh Viễn qua miêu tả của Khúc Lương, đào nguyên ít tình, nhưng cô gái trong tấm ảnh cứu , thể thấy nuôi của cô nuôi dạy cô quan niệm về tình cảm từ nhỏ.
Vậy chắc cũng là một cô gái lương thiện hiền lành thôi?