Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:01:42
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Cảnh Viễn thế giới của riêng hai trong một tháng, trạm thứ nhất mua là vé giường , Tô Anh tính toán đại khái tiền vé cho chỗ ở khá đắt.

Cô chân thành đề nghị: "Trạm tiếp theo mua vé ghế , tiết kiệm một nửa tiền vé, lúc buồn ngủ em thể dựa , cần mua vé giường ."

Hàn Cảnh Viễn : "Anh tính thoả cả , trong sáu tiếng chọn vé ghế , từ sáu tiếng trở lên thì chọn vé giường , tiền bạc cần lo, sáu năm qua tiết kiệm bốn năm vạn tiền lương, thế là đủ dùng ."

Tô Anh: "Anh cần nuôi con nữa ?"

Hàn Cảnh Viễn mỉm : "Kinh Thần và Tri Nam bắt đầu kiếm tiền, vì cần tiết kiệm tiền cho chúng nó. Chi tiêu của Tinh Tinh và Xán Xán đều do trai và chú chi trả. Chúng chỉ cần tự lo liệu là ."

Tô Anh: "Anh giám hộ thật là ung dung đó…"

Hàn Cảnh Viễn: "Đều là nhờ em, là do khi em dạy dỗ ."

Tiến toa giường , Hàn Cảnh Viễn phát hiện chỉ hai bọn họ, khá là vui vẻ, : "Chuyến tàu khá ít."

Càng ít mua vé giường hơn, Hàn Cảnh Viễn nhét tất cả hành lý xuống gầm giường , mãi đến khi xác định chắc chắn rằng ba phút khởi hành hành khách nào lên xe, mới thở phào nhẹ nhõm.

Vợ trở , điều mong đều thành hiện thực, chiếc xe giường chỉ và vợ, mong cũng thực hiện ..

Ngay khi đoàn tàu chuẩn rời bến, một thanh niên với chiếc ba lô lớn vai chạy một mạch, bước lên tàu, đến tận toa giường .

Khúc Lương hai con đang kinh ngạc mà , thỏa mãn nhếch miệng : "Cũng may là đuổi kịp."

Hàn Cảnh Viễn: "Tên ngốc tới đây?"

Giọng điệu của đàn ông chút vui: "Anh định xuống trạm nào?"

Khúc Lương xuống giường ngủ đối diện, đặt ba lô xuống, thẳng thắn : "Đương nhiên là xuống trạm với các ."

Hàn Cảnh Viễn: "Làm chúng xuống xe ở trạm nào?"

Trong đầu đột nhiên một dự cảm lành: "Anh, mơ đấy chứ?"

Khúc Lương gật đầu: "Anh thật thông minh nha, nhanh như liền nghĩ , thật , khi chị Anh trở về, mơ một giấc mơ, mơ thấy cô lên xe buýt và tiền mua vé, soát vé đuổi xuống xe, hôm đó, lúc ở bên hồ chuyện với , kết quả là đuổi , nếu đuổi nữa, thì sẽ xuống ở trạm tiếp theo."

Hàn Cảnh Viễn tức giận đến trừng : "Anh thì chuyện cũng sẽ xảy , cho rằng để ý ?"

Tô Anh , vì hỏi: "Nói nhanh , mơ thấy gì?"

Khúc Lương thấy lối ai, liền hạ giọng, đè nén kích động trong lòng: " mơ thấy chị Anh mang tới một thế giới song song khác..."

Hàn Cảnh Viễn ... Anh hỏi Khúc Lương, mà sang vợ với vẻ dò hỏi và nghi ngờ.

Tô Anh bắt đầu tức giận, cô tạo bất ngờ cho Hàn Cảnh Viễn trong chuyến , nhưng phá hỏng bởi tên ngu ngốc .

"Đừng nhảm nữa, còn mơ thấy cái gì?"

Khúc Lương sờ sờ bụng, nuốt nước bọt : " còn ăn cơm tối."

Hàn Cảnh Viễn cũng tức giận, nhưng vẫn cho một quả lê: "Ăn một ít , xong chuyện mời ăn rau xào."

Khúc Lương ăn nữa, đợi đến nhà ăn mới ăn, kể những gì sắp xảy thấy trong giấc mơ.

Thế giới song song đó theo mốc thời gian là gần mười năm , chị Anh mang đến thế giới song song gặp hai của , các ngươi còn chuyện với ."

Hàn Cảnh Viễn tim ngừng một nhịp, run giọng hỏi Tô Anh: "A Anh, em giải thích một chút gì ?"

Tô Anh thể giải thích, : "Khi em ở bên đó, em tình cờ đến một thế giới song song khác. Lần đầu tiên em đến đó, chỉ mới học cấp hai, khi đó em rằng đó là quá khứ của , đó là ở một thế giới song song khác."

"Sau em qua đó vài , phát hiện những gì trải qua cũng giống như , nghĩa là chuyện gì xảy , chỉ cần can thiệp, cũng sẽ xảy như , em cảm thấy trong cuộc đời nút thắt lớn nhất của chính là cái c.h.ế.t của trai và Tô Tấn, cho nên, thời hạn em sắp trở về, định mang cùng em về thế giới , vì bọn họ một chút chuyện."

Tô Anh nhấn mạnh với đàn ông: "Đó là thế giới của ."

"Trong quá khứ, cho dù đổi cuộc đời của bọn họ, cũng cách nào đổi quá khứ của , nhưng em nghĩ, nếu như trai cùng Tô Tấn thể tồn tại ở thế giới , cũng sẽ vui vẻ, đây chính là nguyên căn món quà của tuần trăng mật chuẩn đó cho , kết quả là tên ngu ngốc Khúc Lương , gì bất ngờ nữa ."

Tô Anh thật sự ném tên Khúc Lương xuống xe, ghét bỏ mà với : " vốn định tạo một bất ngờ cho Hàn Cảnh Viễn, giờ thì , từ kinh hỷ biến thành kinh hãi, xem chạy đến đây gì?"

……

Khúc Lương cảm thấy rằng bữa tối như thỏa thuận thể phá hỏng, vì tràn đầy khát vọng sống.

"Chị Anh, sợ tính bằng trời tính, gây một hối hận thể cứu vãn, cho nên mới tới đây thông báo cho hai ."

Tô Anh cũng bó tay: "Được , nếu mơ, hãy kịp thời cho ."

Hàn Cảnh Viễn bảo Khúc Lương : "Anh gọi đồ ăn , một lát tới."

Khúc Lương cả run lên: "Có tiêu chuẩn gì về ăn uống ?"

Hàn Cảnh Viễn: "Cứ tuỳ tiện mà gọi, chỉ cần thể lập tức biến khỏi toa tàu."

"Được ."

Khúc Lương , Hàn Cảnh Viễn liền hỏi Tô Anh: "Mấy năm nay em tới nơi đó mấy ?"

Tô Anh ghen : "Chỉ ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám thôi."

Hàn Cảnh Viễn: ...

Anh chút giận hờn : "A Anh, sáu năm qua em một trở về thăm , em tới nơi đó nhiều như gì, …"

Tô Anh vội vàng ngăn suy nghĩ lung tung của , : "Anh đang suy nghĩ cái gì ? Lúc em ngang qua, vẫn còn là một thiếu niên mười mấy tuổi, em thể phân biệt rõ ai với ai, em thích chỉ ."

Tô Anh giải thích với Hàn Cảnh Viễn, bởi vì cô mở cánh cửa đó, trường năng lượng lấy , khi tàn dư của căn cứ Vân Thành giải quyết , căn cứ liên minh khuyên cô nên mở cửa và , phòng ngừa trong lúc ở căn cứ Vân Thành mở cửa, nổ một đường thông dẫn cố định thời gian.

Tô Anh cũng nghĩ như , nhưng tình cờ, cô phát hiện thể đến một thế giới song song khác, cô với bất kỳ một ai, nhưng cô vài , nhiều xác định, đó là quá khứ của Hàn Cảnh Viễn.

Lúc , Tô Anh, Hàn Cảnh Viễn và Khúc Lương ba họ đến một làng chài bờ biển phía nam Phúc Kiến của thế giới .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-127.html.]

Bên ngoài nhà ga, Thẩm Mỹ Tĩnh xuống xe, gọi điện cho bộ phận việc của Tô Tấn và đang đợi Tô Tấn đến đón cô.

Hàn Cảnh Viễn tiện lộ diện, Tô Anh cũng thể, vì tên ngốc nghếch Khúc Lương cuối cùng cũng thể phát huy tác dụng.

Tô Anh liên tục nhấn mạnh: "Anh , sẽ nhắc cho . Đợi đến lúc thấy Tô Tấn, lao đến mặt Thẩm Mỹ Tĩnh, giả bạn của Trần Vô Thanh đòi công bằng, chất vấn Thẩm Mỹ Tĩnh, mang thai con của bạn trai cũ còn tìm bạn trai hiện tại, cô tư cách gì?"

Khúc Lương cực kỳ căng thẳng: " sợ giả giống."

Tô Anh suy nghĩ một chút: "Nghĩ như thế , sắp c.h.ế.t , Thẩm Mỹ Tĩnh mang thai đứa con của khác, khi chết, nó nhận nhầm là đứa con mất cha của , lấy tiền trợ cấp của , lấy hết tài sản thừa kế của , cảm thấy thẹn với lòng ?"

Khúc Lương: "Thật sự quá độc đoán, mà nhịn ?"

Hàn Cảnh Viễn thấy bóng dáng của Tô Tấn, tuy trong thế giới của , Tô Tấn và hai của hy sinh, nhưng khi thấy một đàn ông khuôn mặt và khí chất giống hệt vẫn còn sống, khỏi cảm thấy run rẩy, thậm chí cho dù đây là quá khứ của , cũng hy vọng thế giới đầy sự hối hận sẽ diễn .

Hàn Cảnh Viễn thúc giục Khúc Lương: "Anh Tô Tấn đến , nhanh lên."

Khúc Lương quan tâm gì nữa, lao đến bên Thẩm Mỹ Tĩnh như một cơn gió, líu líu lo lo bắt đầu lên án.

Tô Anh và Hàn Cảnh Viễn ở xa và thể thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, nhưng họ thể thấy Tô Tấn yên ở một góc cách đó hơn mười mét, đó bước ngoài, Khúc Lương mặt Tô Tấn, khi hung hăng vài câu lên án Thẩm Mỹ Tỉnh, bỏ chạy mất dép.

Thẩm Mỹ Tĩnh lòng tự tôn của riêng , cô vẫn quyết định gì khi đến đây, nhưng bây giờ một đàn ông từ xuất hiện tiết lộ rằng cô đang mang thai mặt Tô Tấn, cô thể tiếp tục mối quan hệ với Tô Tấn nữa.

Thẩm Mỹ Tĩnh nghiến răng: "Anh đúng, đến đây để chia tay với . Khi trở Bắc Kinh, chúng hãy đính hôn."

Tô Tấn đối với vị hôn thê do gia đình sắp đặt , phần lớn là vì trách nhiệm, cô con của khác, cho dù cô đề cập đến thì khi nhiệm vụ kết thúc, Tô Tấn cũng sẽ chấm dứt hôn ước.

Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất, Tô Tấn rảnh quan tâm tâm trạng của đại vị đại tiểu thư , mua xong vé cho cô trở về, tiễn cô đến sân ga, tàu khởi hành, đó gọi điện cho Thẩm gia ở Bắc Kinh, bất kể Thẩm gia giải thích tình hình như thế nào, Tô Tấn nhất định sẽ chấm dứt hôn ước khi trở về nhà.

Thẩm Mỹ Tĩnh lên đường về nhà ở nhà ga, sẽ tiết lộ danh tính của Tô Tấn, cũng liên lụy đến Hàn Cảnh Niên nữa.

Tô Anh hỏi Hàn Cảnh Viễn gặp trai : "Nếu gặp, hãy đến gặp , khi gặp mặt xong, em sẽ xóa đoạn kí ức của trai ."

...

Hàn Cảnh Niên ở đây để hỗ trợ Tô Tấn nửa năm, em trai nhập ngũ nhưng phản đối, rằng cả hai đứa con trai thể đến một đứa cũng bên cạnh .

Câu khiến Hàn Cảnh Niên cũng tin, khi tái hôn, Hàn Cảnh Niên học cấp hai.

Anh chính tai ruột phàn nàn rằng em trai đến đúng lúc, khi tang lễ của cha xong xuôi, mới phát hiện trong bụng một đứa bé, cho đến khi em trai lên tiểu học, mới dám tái hôn.

Bà phàn nàn rằng em trai lỡ những năm tháng nhất của bà .

Mẹ còn gì để với con trai cả, đứa con hiếu thảo, nhưng bà thích em trai của , bà luôn mâu thuẫn và kiểm soát thứ về nó.

Người em gọi điện đến và hỏi ý kiến ​​của trai .

Hàn Cảnh Niên qua điện thoại với em trai , là một đàn ông trưởng thành, chuyện gì cũng thể tự quyết định, nếu đó là điều bản cho là đúng, thì đừng để ảnh hưởng bởi ý kiến ​​của khác, cho dù phản đối nó là ruột của .

Em trai xong lời , trong lòng chủ ý, trong lúc chuyện, cũng cho một chuyện.

Em trai rằng từ năm mười hai tuổi, một chị gái xinh luôn bảo vệ , giúp chống những đứa đàn bắt nạt , mua bánh bao cho khi đói, nhưng cô một năm xuất hiện nữa.

"Anh , xem em vấn đề về thần kinh ? Làm sáu năm trôi qua mà hình dáng của một hề đổi? Em còn cao hơn cả cô , cô vẫn giống như đầu tiên chúng em gặp , cô là bạn của trai em, còn sẽ bảo vệ em cho , em chắc chắn là điên mới sinh loại ảo giác ? "

Hàn Cảnh Niên trả lời , thể em trai thật sự điên .

"Có thể là trong mơ gặp qua, cũng thể là ký ức của kiếp , cảm thấy ấm áp là , nên truy cứu chân tướng."

Đang suy nghĩ về chuyện trong lòng, Hàn Cảnh Niên thấy một bóng cao bằng ở đầu ngõ, lập tức cảnh giác.

Bóng hiểu quen thuộc, chứa đầy những năm tháng sương gió, đây tuyệt đối là đôi mắt mà một thanh niên hai mươi tuổi nên .

Hai đối diện như thế, khuôn mặt quen thuộc nhưng xa lạ ở đối diện .

Hàn Cảnh Viễn ánh mắt chua xót, mở miệng : "Anh , đừng kinh ngạc, em là em trai của , em tình cờ ngang qua đây, đến thăm một chút, còn nữa, em gặp chị dâu, chị , chị tỉnh , chị vẫn đang đợi về."

Hàn Cảnh Niên lùi một bước, một lúc lâu khàn giọng : "Anh là em trai , em , rõ em trai của năm nay, em sẽ bao giờ giọng điệu chia tay buồn bã như , thể cho ? Anh đến từ ?"

Hàn Cảnh Viễn khổ : "Em là em trai của ở thế giới khác, chính là tới thăm một chút, xin quấy rầy cuộc sống của , em sẽ xuất hiện nữa."

Hàn Cảnh Niên trong lòng đột nhiên đau xót, gọi là: "Em, em ở thế giới khác nhất định sống khổ cực, đều là bởi vì hai gánh vác gia đình, để cho em một gánh vác quá nhiều trọng trách ?"

Hàn Cảnh Viễn vội vàng : "Lúc đầu cũng chút vất vả, nhưng về cưới một vợ , cho nên cũng cảm thấy khổ cực nữa."

Hàn Cảnh Viễn đưa tay bóng tối, Tô Anh , nắm tay vợ : "Anh , đây là vợ em, em hiện tại hạnh phúc, bọn cũng sẽ như ."

Khi Hàn Cảnh Niên thấy hình dáng của Tô Anh, sốc, đây chính là chị gái xinh miêu tả bởi em trai , xuất hiện từ năm mười hai tuổi, cô , cô đến từ thế giới khác ?

Hàn Cảnh Niên bất đắc dĩ hai ngày càng xa dần, đuổi theo nhưng chân thể nhúc nhích, rõ ràng mở mắt , chìm trong mộng thể thức dậy.

Mọi chuyện lúc nãy đều là ?

Còn nghĩ cho tường tận, Tô Tấn ngoài cửa hối thúc .

Anh mở cửa, Tô Tấn đầy mồ hôi, đưa cho một bản mã chủ, với rằng lão Trang cũng lấy thông tin, thể thu lưới .

Cả hai cùng thở phào nhẹ nhõm.

Tô Tấn thấy Hàn Cảnh Niên lưng ướt sũng, hỏi: "Anh bao nhiêu tuổi , còn thể ác mộng cho sợ hãi ? còn tưởng rằng xảy chuyện, xém chút nữa định đập cửa xông ."

Hàn Cảnh Niên ngẩn suy nghĩ một chút, : "Hình như với trong giấc mơ rằng vợ tỉnh dậy thoát khỏi nguy hiểm, em trai rằng tìm một vợ , vui mừng."

Tô Tấn khỏi bật : " còn vợ, gấp gáp cái gì, mơ thấy chị dâu tỉnh là điềm lành, theo báo cáo với thủ trưởng, khi báo cáo xong, thể gọi điện thoại đến bệnh viện hỏi về tình hình của vợ ."

Hàn Cảnh Niên đang định tìm địa điểm gọi điện thoại đến bệnh viện để xác nhận, chỉ cần vợ thể tỉnh , và Tinh Tinh Xán Xán đều hy vọng.

" , còn vợ, và Thẩm Mỹ Tĩnh... hai ?"

Tô Tấn với Hàn Cảnh Niên về chuyện ở nhà ga: "Cô đang mang thai, đừng , thể là của , chắc là của tình cũ của cô , gọi điện cho nhà họ Thẩm, khi trở về Bắc Kinh thì sẽ hủy hôn."

Hai dám chậm trễ, đến báo cáo lãnh đạo chỉ đạo và triển khai việc thu lưới tiếp theo.

Loading...