Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:20:02
Lượt xem: 448
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi trưa, cô bốn món ăn, một món canh, gồm thịt kho tiêu xanh, đầu cá hầm đậu hủ, canh cá viên rau củ, rau muống xào, khoai tây bào sợi chua cay. Hai món chay, hai món mặn và một món canh.
Không do về nhà mà thả lỏng nhưng lúc xong đồ ăn thì phòng bếp cũng lộn xộn.
Cô cũng vội dọn dẹp mà nhờ bảo mẫu.
Tô Anh từng Hàn Cảnh Viễn , bảo mẫu của nhà tới đây việc lúc còn nhỏ. Sau khi dì kết hôn chồng mất thì về nhà họ Hàn bảo mẫu.
Nhà họ Hàn từ ông nội đến mấy cái đứa trẻ, đều quý dì .
Tô Anh cũng khách sáo : “Dì Trân, phiền dì dọn bếp giúp con .”
Phó Ngọc Trân mấy đứa trẻ còn để đồ ăn cho thì vô cùng cảm động. Dì cũng mấy em gái, nhưng đối xử với dì nhất họ mà là của nhà họ Hàn.
“Chuyện trong nhà để dì cho, mau đến bệnh viện , ông lão chắc là chờ nổi nữa .”
……
Tô Anh dẫn bốn đứa trẻ cầm theo đồ ăn về bệnh viện.
Trong phòng bệnh một ông lão tóc bạc cầm phần cơm mấy đứa trẻ, nghiêm túc :
“Hàn Kinh Thần, ông thể nếm vị đồ ăn của bảo mẫu nhà ông, nếu con để ông nếm thử đồ ăn mà con mang đến, ông sẽ thừa nhận con thể nấu cơm.”
Hàn Kinh Thần kích thì nhảy dựng lên: “Con chỉ phần cho ông nội và chú Nghĩa, ông thể nếm thử một chút.”
Đồng Cẩm Quốc nhịn gắp một miếng cá viên, vẫn còn nóng và mềm, nếm thử những món ăn khác, quả thật là tay nghề của bảo mẫu nhà họ Hàn, nhưng ngon miệng. Không thể nào! Hàn Kinh Thần cứng đầu thể học tay nghề như chỉ trong một tháng.
Ông tin mấy đứa trẻ: “Các con lừa già, đây là cơm mua từ tiệm thì ?”
Hàn Kinh Thần bình tĩnh , hề trúng kế, : “ đúng, chính là cơm mua ngoài tiệm, ông cũng hiếm lạ, chú Nghĩa nhanh lên tới ăn .”
Hàn Hoài Sơn đắc ý ha ha, cháu trai của ông nấu cơm ăn, đúng là chuyện đáng mừng.
“Chính Hàn Tùy Nghĩa tận mắt thấy bọn trẻ , nhà ông cũng ít cháu, gọi bọn họ đưa cơm đến .”
Sau khi xong thì ông nội Hàn nếm đồ ăn, thanh đạm, ít dầu mỡ, phù hợp cho bệnh, cũng giống với cơm ngoài tiệm. Đây hương vị khiến nhớ đến cơm nhà, ăn hết sẽ .
Hàn Hâm Tinh chỉ ớt xanh bên trong miếng thịt khoe: “Ông nội, ớt xanh là con cắt.”
Hàn Kinh Thần ghét bỏ: “Thất bại lớn nhất chính là ớt xanh quá to. Em thấy nó phù hợp với miếng thịt thái lát , đồ ăn cũng cần chú ý đến phần trang trí, mắt thì mới thể ăn ngon.”
Hàn Hoài Sơn gắp một miếng ớt xanh lên miệng, : “Ông nội cảm thấy kích thước , Tinh Tinh thật giỏi.”
Hàn Hâm Tinh đắc ý, quên công lao của chú nhỏ và em gái của : “À, chú nhỏ cháu thì rửa rau, còn Xán Xán nấu cơm đấy ông nội ạ.”
Đồng Cẩm Quốc ganh tỵ, cảm thấy một tháng qua, hai đứa trẻ của nhà họ Hàn như lột xác. Mặc dù vẫn cứng đầu như , nhưng hiểu chuyện hơn ít.
Người già thường thích náo nhiệt, bên cạnh mấy đứa trẻ ríu rít cũng cảm thấy ầm ĩ, Đồng Cẩm Quốc kêu khổ, ai đưa cơm cho, kêu Hàn Tùy Nghĩa đến nhà hàng ăn , còn ông ăn suất của Hàn Tùy Nghĩa.
Tô Anh thấy trong phòng bệnh hoà thuận vui vẻ thì bảo bốn đứa trẻ buổi chiều ở phòng bệnh chăm sóc ông lão, còn cô đến bệnh viện nhân dân thăm Lộ Minh, bé giải cứu từ tay bọn buôn .
Cố Tri Nam vẫn ngại, dù đây cũng là ông nội của Hàn Kinh Thần chứ của .
Cậu : “Chị, để em cùng chị .”
Hàn Kinh Thần : “Không , với ông nội rằng chơi cờ vây giỏi, đến chơi với ông một ván , ông sẽ khoác lác.”
Tô Anh hiểu tại bé khó chịu như , vì họ Cố, ở nhà họ Hàn sẽ cảm thấy hổ.
Cô thấy ông nội Hàn đối xử với bọn trẻ đều như , trong lòng cũng vui mừng, khí tràng của ông lão sai .
Cô : “Em ở chơi cờ với ông nội .”
Cố Tri Nam đành ở .
……
Tô Anh , Hàn Kinh Thần cất hộp cơm mang bàn cờ lên. Một khi Cố Tri Nam tập trung một chuyện gì đó thì cực kỳ nghiêm túc, kỹ năng chơi cờ của tồi, ông nội Hàn thích thú đánh cờ đến mức vô cùng tập trung.
Ông lão họ Đồng hứng thú với cờ vây, nhưng tò mò đến mức nhịn hỏi Hàn Kinh Thần.
Ông hỏi: “Con học nấu ăn từ ai ?”
“Ông còn hỏi , đương nhiên là học từ dì hai .”
Đồng Cẩm Quốc cũng , mấy đứa trẻ lấy lễ phép với đồng chí Tiểu Tô. Cô gì thì nấy, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện.
Ông hỏi: “Sao các con lời của dì hai đến ?”
Hàn Kinh Thần thở dài: “Dì giỏi ạ. Chúng con đấu cũng , ông , dì còn thể leo cây đấy. Có một con chọc giận dì trèo lên cây trốn. Vậy mà dì trèo cây còn giỏi hơn cả con, hai bọn con giằng co ở cây gần nửa ngày khiến mấy thím trong đại viện ở gốc cây chỉ chỏ suốt.”
“Sau đó thì ?” Đồng Cẩm Quốc buồn .
Hàn Kinh Thần ngẫm còn vui sướng khi gặp họa: “Sau đó thì chú hai đến, khoanh tay uy h.i.ế.p bọn con, chúng con đành trèo xuống.”
Hàn Hoài Sơn thoải mái to: “Lão Đồng, vợ mà Cảnh Viễn chọn thật tồi .”
Cười xong thì trong lòng nặng trĩu, mong là hiệp nghị hôn nhân.
……
Tô Anh xe buýt tới bệnh viện nhân dân, lúc gặp Tạ Phỉ Thúy đang đưa con trai đến khám bệnh. Mẹ chồng cô bên cạnh, thấy Tô Anh cũng dám lên tiếng.
Tạ Phỉ Thúy bác sĩ ở khoa phụ sản của bệnh viện, Tô Anh thăm bạn nhỏ Lộ Minh thì đưa con trai cho chồng giữ, đích đưa Tô Anh đến khoa điều trị nội trú.
“Đội trưởng Đoạn ở Thị Cục hỏi bé một ít vấn đề, mới rời . Bây giờ chắc bạn nhỏ ngủ .”
Trong phòng bệnh của Lộ Minh còn cảnh sát nhân dân, lúc nào cũng phiên trông chừng, phòng ngừa trường hợp bọn buôn chạy trốn vẫn xuống tay với đứa trẻ .
Tô Anh sờ trán thằng bé, tác dụng phụ của thuốc giảm , còn sốt nữa.
Y tá đến đồ cho đứa trẻ, Tô Anh thấy n.g.ự.c Lộ Minh một vết bớt hình hoa mai, thực sự đặc biệt.
Cô nhớ eo của nguyên chủ cũng vết bớt đặc biệt như .
Cũng may nhờ vết bớt , cô mới thoát khỏi nghi ngờ là đặc vụ.
Sau khi thăm Tiểu Lộ Minh, Tô Anh còn Hàn Cảnh Viễn thăm chị gái sinh đôi của Tô Tòng Nham.
Hàn Cảnh Viễn từ nhỏ lớn lên cùng Tô Tòng Nham và Tô Tân Ý. Chỉ thông minh và nhận thức của Tô Tân Ý vẫn luôn dừng ở đứa trẻ vài tuổi, nhưng mỗi Hàn Cảnh Viễn về nhà, Tô Tân Ý đều bọn họ cùng chơi.
Cô cũng coi như là chị gái của Hàn Cảnh Viễn.
Một tháng Tô Tân Ý trượt chân từ cầu thang lăn xuống trở thành thực vật, cũng đang chữa trị ở bệnh viện .
Tô Anh thăm, xem thể dùng dị năng giúp cô tỉnh .
Tô Anh với Tạ Phỉ Thúy còn thăm một bệnh nữa: “Trước khi tới đây, chồng giúp thăm một bạn, cũng đang ở trong bệnh viện , tên là Tô Tân Ý.”
“Cô …”
Tạ Phỉ Thúy chút tiếc nuối, cô gái đó và Tô Anh như một chín một mười. Tô Anh là quyến rũ kiều mị, Tô Tân Ý thì dính chút khói lửa phàm tục nào.
Đáng tiếc, nhận thức của cô gái chỉ như một đứa trẻ, hơn nữa bây giờ còn là thực vật. Người trong nhà vẫn cố chấp nhưng bọn họ cô còn thể tỉnh .
Tạ Phỉ Thúy đưa Tô Anh tới phòng bệnh của Tô Tân Ý thì thấy một đàn ông ở bên trong. Người mới hỏi thông tin từ Lộ Minh đây mà, là Đoạn Quân.
Tạ Phỉ Thúy với Tô Anh: “Người chính là đội trưởng Đoạn, cũng quen với nhà họ Tô, cô thăm , .”
……
Đoạn Quân đưa mắt đánh giá vợ mới của Hàn Cảnh Viễn, cái cảm giác quen thuộc tới nữa.
Anh cố đè nén nghi hoặc trong lòng xuống, : “Chào đồng chí Tô, chút chuyện hỏi về bọn buôn , hiện tại cô rảnh ?”
Tô Anh ngửa đầu lên quan sát một vòng phòng bệnh từ trái sang , nơi khí tràng tỏa từ bốn . Ngoài của Tô Anh và Đoạn Quân, trong thể của Tô Tân Ý giường bệnh tận hai loại khí tràng.
Cô thất thần : “Bây giờ rảnh.”
Đoạn Quân câu trả lời cho nghẹn họng, đành hỏi: “Vậy, lúc thăm bệnh xong cô rảnh ?”
“Để xem tâm trạng của .”
Tô Anh đến giường bệnh, cầm lấy tay của Tô Tân Ý đang hôn mê. Cô khẽ nhắm mặt nhưng chỉ một lát đột nhiên buông tay lùi về mấy bước.
Đoạn Quân thấy cô rời thì cũng từ bỏ ý định, khẩn cầu một nữa: “Đồng chí Tô, chúng bên ngoài chuyện ?”
Tô Anh một cái, giọng điệu : “Anh mặt , rõ ràng tâm trạng , hôm khác chuyện .”
Đoạn Quân:……
Anh và đồng chí Tô Anh là đầu tiên gặp mặt, tại đồng chí Tô Anh kiên nhẫn với ?
Có lẽ cô là rể cũ của Hàn Cảnh Viễn, hơn nữa em gái đến đảo Nam quấy rối vợ chồng Tô Anh, bởi mà địch ý với nhà họ Đoạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-50.html.]
Điều cũng bình thường, cũng thể hiểu.
vì để bắt bọn buôn , cần tìm Tô Anh hỏi thêm vài chi tiết của vấn đề.
Có lẽ hôm nay , ngày mai .
Buổi tối còn về Thị Cục tăng ca. Lúc về đến nơi, bảo vệ trực đêm đưa cho một lá thư, xem dấu bưu kiện thì nó gửi từ một nơi gần đây, chẳng trách mới một ngày đến.
Anh là đội trưởng, thường xuyên nhận thư nặc danh, tập mãi thành thói quen.
Lúc trở văn phòng, Đoạn Quân mở phong thư , bí mật bên trong cau mày.
Anh ngờ một ngày, mật báo là chuyện liên quan đến chính gia đình .
Trong thư nặc danh , Đoạn Sở Hạ là em gái , còn nhà họ Đoạn bọn họ đừng hàng giả vấy bẩn.
……
Tô Anh dạo phố từ chiều đến khi màn đêm buông xuống. Mãi đến tối cô mới trở về.
Mấy đứa trẻ đều ngủ, chỉ Cố Tri Nam vẫn sô pha, mở một ngọn đèn bàn sách chờ cô.
Nghe tiếng đập cửa, bé lập tức buông sách trong tay , chạy mở cửa. Lúc thấy Tô Anh tổn thương gì, mới nhẹ nhàng thở .
Cố Tri Nam vẫn luôn an ủi là chị đến khu nhà cũ một chút về ngay. Trí nhớ của chị dâu , sẽ nhớ đường về nhà, cần lo lắng.
thực tế, trong lòng lo lắng phát bệnh.
“Sao bây giờ chị mới về?”
Tô Anh chút hối , an ủi : “Lúc chị về muộn, em là chị về khu nhà ở cũ đúng .”
Hóa đoán trúng, chị quả nhiên đến chỗ nhà ở , Cố Tri Nam yên tâm hơn một chút.
“Vậy chị nhớ cái gì ?”
Tô Anh lắc đầu: “Tuy rằng quen thuộc, nhưng vẫn thể nhớ .”
Tuy chút đáng tiếc, nhưng chị bình an trở về là .
Hàn Kinh Thần tiếng động cũng từ phòng ngoài, thấy Tô Anh, trong lòng như trút bỏ một cục đá, chú hai buổi tối gọi đến vài cuộc hỏi dì hai khiến cũng hồi hộp chết.
Cậu : “Dì hai, dì đừng quên gọi điện thoại cho chú hai khi ngủ đấy. Chú vẫn chờ dì.”
“Được, dì gọi ngay, hai đứa mau ngủ .”
……
Tô Anh quên , buổi chiều lúc thăm Tô Tân Ý, phát hiện trong thể của Tô Tân Ý đến hai khí tràng.
Một loại là của Tô Tân Ý, tuy rằng chỉ chỉ thông minh của đứa trẻ, nhưng linh hồn Tô Anh vẫn thuần tịnh.
Còn khí tràng giống với Đoạn Quân. Chẳng lẽ, cô là em gái của Đoạn Quân.
Tinh thần lực của Tô Tân Ý tan nhanh. Hóa Tô Anh cũng nó chiếm cứ thể của Tô Tân Ý nên dùng khí tràng của duy trì khí tràng của cô để nó tiêu tan.
Hai khí tràng chịu nhường nhịn mà độc chiếm thể, khiến cô luôn trong trạng thái hôn mê thể tỉnh .
nếu can thiệp, tinh thần lực của cả hai đều sẽ biến mất, cơ thể cũng sẽ tử vong.
Lúc Tô Anh nắm tay của họ, thể cảm nhận , ý thức của Tô Tân Ý mãnh liệt cầu xin Tô Anh giúp đỡ, nhường thể của cho đàn bà .
Sau khi cầu xin xong khí tràng của Tô Tân Ý lập tức tan biến, ý thức của cô cũng biến mất. Một cô gái lương thiện thuần khiết, cam tâm tình nguyện nhường thể của cho nguyên chủ của Tô Anh.
Tô Anh dùng dị năng của tạm thời trấn an tinh thần lực của nguyên chủ tiến thể, đồng thời cô cũng cho nguyên chủ cơ hội lựa chọn.
Cơ thể cô đang dùng bây giờ vốn dĩ là của nguyên chủ.
nguyên chủ chọn thể của Tô Tân Ý để tỉnh . Cô nguyên chủ của nghĩ như thế nào.
……
Tô Anh hết cách, nhưng ít nhất cô thể cho nguyên chủ quyền lựa chọn.
Lúc quyết định , nội tâm của Tô Anh đấu tranh dữ dội, cô luyến tiếc thế giới , luyến tiếc Hàn Cảnh Viễn và bốn đứa trẻ.
cuối cùng cô vẫn .
Lúc quyết định như , trong lòng cô ngược cảm thấy nhẹ nhàng.
Điều duy nhất khiến cô tiếc nuối là, hiệp nghị nuôi con định, nếu nguyên chủ lựa chọn thể của , khi cô tỉnh chắc chắn sẽ giống Tô Anh kìa mà ly hôn với Hàn Cảnh Viễn.
Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy Hàn Cảnh Viễn và bốn đứa trẻ thật đáng thương.
Chúng thiết một thời gian tách .
Hàn Cảnh Viễn lẽ sẽ trách cô giữ chữ tìn, nhưng khi đó cô còn nữa, còn quan tâm tới cái của khác.
Nếu nguyên chủ lựa chọn thể của , Tô Anh sẽ biến mất.
nếu nguyên chủ lựa chọn tỉnh trong thể Tô Tân Ý, lúc , cô cũng còn cách nào trở thể của .
Tuy Tô Anh sống ở thế giới , nhưng nếu sống trong thể khác khiến họ c.h.ế.t thì cô .
Vì , cô để cho nguyên chủ lựa chọn.
May mắn là cô chỉ mới sống cùng Hàn Cảnh Viễn và bọn nhỏ một tháng. Tô Anh nghĩ, nếu nguyên chủ lựa chọn trở về ly hôn với Hàn Cảnh Viễn, lẽ và mấy đứa trẻ thể thích ứng nhanh thôi?
……
Lúc đang nghĩ vu vơ như , điện thoại trong nhà vang lên, Tô Anh máy, là Hàn Cảnh Viễn gọi tới.
“Tô Anh?” Trực giác của Hàn Cảnh Viễn mách bảo, đầu bên điện thoại chính là cô.
Tô Anh vội vàng xin : “Hôm nay em đến chỗ ở cũ, ở xa về muộn, lỡ chuyến xe buýt. Ngại quá, để chờ lâu.”
“Vậy em nhớ gì ?”
“Không , cái gì cũng nhớ , nhưng buổi chiều em thăm Tô Tân Ý.”
Hôm nay Hàn Cảnh Viễn cho Tô Anh một việc nghiêm trọng, vụ báo cáo về Đoạn Sở Hạ.
“Bên đang xử lý vụ của Đoạn Sở Hạ, nếu tù thừa nhận cô bệnh tâm thần, sợ nhà Đoạn sẽ giận chó đánh mèo em. Mấy ngày em ở Bắc Kinh, cố gắng đừng tiếp xúc với nhà Đoạn.”
Tô Anh sợ Hàn Cảnh Viễn phản đối việc Đoạn Quân hỏi cô thông tin về vụ án nên : “Đoạn Quân tìm em hỏi về vụ án, còn gặp .”
“Được, chỉ chuyện về vụ án, nếu đến chuyện khác, em cần để ý đến .”
Tô Anh điện thoại bên chiến hữu của Hàn Cảnh Viễn mắng: “Hàn Cảnh Viễn, thể gọi điện nhanh lên , chúng cũng vợ, cũng gọi điện thoại đấy.”
Tô Anh chủ động : “Phí điện thoại cao, em cúp máy nhé.”
Hàn Cảnh Viễn còn nhiều lời : “Đã trễ thế , ai chờ gọi điện thoại , bạn của trêu thôi.”
“Ừm.”
Hai thêm vài câu, Tô Anh đắm chìm chất giọng trầm thấp dễ của nên mà đột nhiên : “Hàn Cảnh Viễn, em chút nhớ .”
Hàn Cảnh Viễn cảm giác trái tim đập mạnh hơn một chút. Anh nắm chặt ống đến nỗi ngón tay cũng trở nên trắng.
Quan hệ của bọn họ là hiệp nghị nuôi con, điều kiện của cuộc hôn nhân cơ sở cảm tình, trong lòng hai đều hiểu rõ.
Tô Anh nhớ , đó ý nghĩa gì …… Anh thể nghĩ là chuyện đó ?
Hàn Cảnh Viễn hung hăng véo bạn đang nấn ná bên cạnh. Sau khi thấy đối phương kêu đau xin tha chửi mắng thì mới xác định, đây là mơ!
Anh run rẩy : “Ừm, em và bọn trẻ về sớm một chút.”
……
Hàn Cảnh Viễn mất ngủ. Lúc Tô Anh nhớ , quả thực khiến trái tim nảy lên như một quả bóng.
Ngoài còn một cũng đang mất ngủ, là Đoạn Quân.
Lá thư vẫn bàn việc của , nhiều .
Mẹ của Đoạn Quân bệnh tim bẩm sinh, bệnh là di truyền, lúc sinh khỏe mạnh, bố cũng quyết định mạo hiểm sinh thêm nữa.
Đoạn Quân em gái, hơn nữa thời của bố , hầu như mỗi nhà đều nhiều con. Trong một mang thai ngoài ý , quan tâm việc bố phản đối mà quyết định sinh đứa trẻ .
Đoạn Quân vô cùng mong chờ em gái chuẩn đến, lúc đang lâm bồn, vẫn luôn ở bên ngoài phòng sinh. Anh thấy em gái nhỏ đưa khỏi phòng bệnh, nhỏ xíu, còn đỏ hỏn, chỉ là thở yếu.
Lúc từ nhà mang canh cá đến, phát hiện em gái nhỏ ở trong lòng giống với em bé khi nãy. Lúc Đoạn Quân còn lớn em gái như thế, đây là em gái của .
Bố kéo ngoài đánh một trận, còn đứa trẻ sinh ngoại hình là như , dần dần lớn lên sẽ khác, nó vẫn là em gái .